Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 309 - Chương 309: Thêm Hai Đội Viên Dự Bị

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 309: Thêm Hai Đội Viên Dự Bị

Lái xe về nhà, trên đường đi cũng không có gặp chuyện gì ngoài ý muốn, tựa hồ hai con chó con yêu này thật bị vứt bỏ.

Trần Hạo cũng không biết nói thế nào.

Đầu năm nay đến yêu đều nuôi không nổi hài tử sao? Chuyện này cũng quá đáng thương rồi.

Đến nhà, Trần Hạo mở cửa, đang muốn ôm thùng giấy vào nhà liền nghe được một tiếng gọi bén nhọn.

- Ngu xuẩn, buông xuống.

Trần Hạo:

- . . .

Mẹ kiếp, tặc đến nhà ta!

Không đúng, nhà ta đừng nói Bạch Lộ, Lam hồ điệp cùng gà ngốc, dù là một đám quỷ đồng cũng không phải người bình thường có thể đắc tội được, mẹ nó ai dám tới nhà của ta trộm cướp?

Trần Hạo đi vào, ánh mắt ngưng trọng nhìn bốn phía.

A, không có ai? Vừa rồi là ai nói chuyện?

Ánh mắt chuyển hướng vào trên người gà ngốc.

Gà ngốc tựa hồ cũng có chút trợn tròn mắt, đối mặt cùng Trần Hạo, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút yên tĩnh.

Chậm rãi, Trần Hạo cười, lộ ra một ngụm răng trắng:

- Tiểu Hoàng , giải thích cho ta.

Khanh khách!

Gà ngốc vội vàng gọi.

Lam hồ điệp bang bận bịu phiên dịch:

- Đại sư ca ca, Tiểu Hoàng nói nó đang luyện tập phát âm.

Trần Hạo giống như cười mà không phải cười nói:

- Luyện tập phát âm a, ngu xuẩn a, còn buông xuống a.

Gà ngốc rụt đầu một cái, có chút ủy khuất khanh khách tiếp tục gọi.

Lam hồ điệp phiên dịch:

- Đại sư ca ca, Tiểu Hoàng nói, hai câu này đặc biệt dễ dàng học, nó nói học nói tốt.

Trần Hạo:

- . . .

Đặc biệt học tốt? Thô tục!

Ta sát, ngươi mẹ nó cái tốt không học, học cái xấu? Ngươi là yêu, ngươi còn biết xấu hổ hay không? Về sau ta mang ngươi ra ngoài, ngươi mở miệng chính là ngu xuẩn, mặt của ta phải để chỗ nào?

Sầm mặt lại, Trần Hạo nói:

- Lời giải thích này ta không hài lòng, nhất định phải trừng phạt ngươi, ta yêu cầu ngươi trước học tốt mấy chữ, học tốt được ta liền tha thứ cho ngươi.

Gà ngốc liền vội vàng gật đầu, biểu thị đáp ứng.

Không có biện pháp, ai bảo thời điểm nó nói vừa vặn Hạo ca trở về, bùn đất rơi vào trong đũng quần, không phải phân cũng là phân.

Trần Hạo cười:

- Ta muốn ngươi trước học mấy chữ này, khu trừ tà đạo, bảo hộ Hoa Hạ.

Gà ngốc:

- . . .

- Đây là yêu cầu của ta, ngươi tự xử lý, nếu như không hoàn thành thì đừng đề cập tới súng nữa, ha ha.

Trần Hạo cười lạnh một tiếng, đem thùng giấy trong ngực đặt ở trên mặt bàn, sau đó từ bên trong Tụ Lý Càn Khôn lấy ra lọ sữa bò.

Cái này vốn là là định cho mấy con vật uống.

Bất quá chó nhỏ sữa cần, chỉ có thể bọn chúng trước.

Tìm bát, đổ đầy sữa bò vào, Trần Hạo do dự một chút vẫn là lấy ra một giọt thạch nhũ nhỏ vào.

Đã quyết định nuôi, vậy liền hảo hảo nuôi, không thể bạc đãi.

Lại nói, cẩu yêu đó, nếu như cha mẹ bọn chúng không đến, nuôi tốt sau cũng có thể dùng được.

Nhìn thấy động tác Trần Hạo, gà ngốc cùng Lam hồ điệp đều hiếu kỳ vây quanh, nhìn thấy con chó nhỏ đều rất hiếu kì.

Lam hồ điệp kinh ngạc nói:

- Đại sư ca ca, ngươi từ chỗ nào tìm ra cẩu yêu thế?

Trần Hạo nói:

- Nhặt được.

Lam hồ điệp kinh ngạc nói:

- Yêu còn có thể nhặt được sao?

Trần Hạo cười nói:

- Ta cũng ngoài ý muốn, bất quá chính là thần kỳ như vậy, ta nhặt được.

Nói xong, Trần Hạo ôm hai con con chó nhỏ ra.

Con chó sữa nhỏ tựa hồ có chút kháng cự, nhưng bọn chúng quá hư nhược, căn bản không phản kháng được.

Bất quá rất nhanh, con chó nhỏ đã ngửi thấy hương khí thạch nhũ, bản năng đến từ nhu cầu làm bọn chúng đình chỉ phản kháng, khao khát nhìn sữa bò trong chén.

Trần Hạo cười cười, liền đặt con chó nhỏ ở bên cạnh bát.

Con chó nhỏ lập tức kích động đưa đầu qua, liếm một chút xíu.

Gà ngốc cùng Lam hồ điệp nhìn nóng mắt, thạch nhũ này bọn chúng cũng thích, nhiều ít đều không chê.

Bất quá cái này rõ ràng là Trần Hạo chuẩn bị cho con chó nhỏ, hai con vật rất sáng suốt biết không có phần mình, không dám đoạt.

Rất nhanh, một bát sữa bò liền bị hai con con chó sữa nhỏ chia ăn.

Thạch nhũ trong thể nội tản ra, tẩm bổ, yêu khí cường thịnh, tinh thần hai con chó nhỏ lên rất nhiều, sau đó nhìn về phía Trần Hạo, liếm tay hắn.

Trần Hạo hài lòng cười.

Nhìn một giọt thạch nhũ này không có uổng phí, hai con chó nhỏ đã coi hắn thành thân nhân.

- Đại sư, đây là yêu chủng, ngươi làm sao mang về?

Một thanh âm vang lên, sau đó Bạch Lộ xuất hiện bên cạnh, mở miệng hỏi.

Trần Hạo nói:

- Ta ở ven đường nhặt được, cũng không biết cha mẹ của bọn nó nghĩ gì, hài tử cũng ném đi.

Bạch Lộ ngưng trọng nói:

- Yêu vật truyền thừa, thập phần hiếm thấy, yêu chủng có thể sinh dục thập phần cường đạ, đại sư, hai con chó yêu sợ là có phiền phức rồi.

Trần Hạo cười nói:

- Có phiền toái gì, cha mẹ từ bỏ, ta mang về, còn cung cấp ăn uống, bọn chúng còn có thể có ý kiến gì?

Bạch Lộ nói:

- Yêu chủng truyền thừa không đơn giản như vậy, có lẽ trong đó còn có nguyên nhân.

Trần Hạo nói:

- Yên tâm đi, ta chính là một người hảo tâm nuôi dưỡng tiểu cẩu cẩu, mặc kệ là yêu chủng hay là cái gì khác, không liên quan gì đến ta.

Bạch Lộ không nói.

Trần Hạo tiếp tục nói:

- Khác không nói, ăn của ta, chính là yêu của ta, à, đặt tên cho chúng nó đi, một đen một trắng, ha ha cũng coi như trùng hợp, về sau liền gọi Tiểu Hắc, Tiểu Bạch.

Lam hồ điệp vội vàng nói:

- Tiểu Hắc, Tiểu Bạch là danh tự Bạch tỷ tỷ cùng Miêu muội muội a.

Trần Hạo nhìn về phía Bạch Lộ:

- Ý bảo ngươi Đại Bạch sao?

Bạch Lộ:

- . . .

- Nhìn ngươi có chút để ý, vậy hai con này về sau liền gọi Tiểu Tiểu Hắc, Tiểu Tiểu Bạch.

Trần Hạo nói nghiêm túc.

Bạch Lộ quay người đi.

Lam hồ điệp lấy cánh che đầu:

- Đại sư ca ca, trình độ đặt tên của ngươi thật sự là quá tệ.

Trần Hạo liếc lam hồ điệp:

- Làm sao? Ngươi có ý kiến? Nếu không không gọi ngươi Tiểu Lam, gọi ngươi là tiểu ăn hàng nhé?

Lam hồ điệp:

- . . .

Gà ngốc thấy thế không ổn, vội vàng co đầu.

Dám chất vấn Hạo ca? Không muốn cùng một chỗ lăn lộn ư.

- Tốt, về sau chúng ta là đại gia đình, lại nghênh đón hai tiểu gia hỏa, các ngươi đều là ca ca tỷ tỷ, phải chiếu cố bọn chúng nhiều hơn.

Trần Hạo vừa cười vừa nói.

Lam hồ điệp vội vàng nói:

- Được a, ta khẳng định sẽ hảo hảo chiếu cố, đại sư ca ca yên tâm đi.

Vừa nghi ngờ đại sư ca ca, bị phản bác, chuyện này khiến trong lòng Lam hồ điệp hơi sợ.

Thật vất vả gặp một người tốt, đi theo lại an toàn, lại có thể mỗi ngày ăn mật ngon, cũng không thể bởi vì một chút chuyện nhỏ mà, vậy nó sẽ khóc chết.

- Ừm, vậy thì tốt, hiện tại liền giao cho ngươi chiếu cố, hảo hảo cùng chúng nó chơi.

Trần Hạo nói.

Lam hồ điệp:

- . . .

Nói xong, Trần Hạo đặt con chó nhỏ ở trên ghế sa lon, giao cho Lam hồ điệp phụ trách, sau đó Trần Hạo liền lấy ra điện thoại, mở ra. Cân nhắc một chút, Trần Hạo phát tin tức:

- Các vị đại lão, cần một chút sữa bò dinh dưỡng giá trị cao, không chứa chất phụ gia, ai biết có thể giới thiệu một chút không?

Rất nhanh, có tin tức trả lời:

- Trần đại lão muốn sữa bò à, cái này dễ nói, ta biết một thổ hào mở nông trường, Trần đại lão muốn nguyên chất không chứa chất phụ gia, vậy chỉ có thể lấy tại chỗ. Như vậy đi, ta bảo y cho đại lão một con bò sữa, chuyên môn phục vụ cho ngươi.

Người trả lời là Chu đại sư.

Trần Hạo cười nói:

- Vậy liền phiền phức Chu đại sư, cần bao nhiêu tiền cứ việc nói, mặt khác người chăm sóc, tiền lương cũng do ta phụ trách.

Chu đại sư nói:

- Trần đại lão khách khí, chút chuyện nhỏ này cần tiền làm gì, ngươi đưa tiền chính là không nể mặt ta rồi.

Trần Hạo bất đắc dĩ, đang muốn nói.

Đột nhiên một đầu tin tức bắn ra, là Long đại sư.

- Trần đạo hữu, ngươi còn có tâm tư muốn sữa bò, Thạch Thành xảy ra chuyện ngươi không biết sao?

Bình Luận (0)
Comment