Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 319 - Chương 320: Bi Kịch Sóc Con Bắt Đầu

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 320: Bi Kịch Sóc Con Bắt Đầu

Sáng sớm hôm sau, lão đạo trưởng liền thu thập xong hành lý, chuẩn bị rời đi.

Trần Hạo vốn muốn lão đạo trưởng ở thêm mấy ngày, nhưng sau khi lão đạo trưởng thả xuống trách nhiệm liền gấp rút muốn về nhà chơi với cháu.

Trần Hạo bất đắc dĩ, đành phải lái xe chở lão đạo trưởng đến Cổ Thành, sau đó trơ mắt mình ông ấy rời đi.

Lão đạo trưởng vừa đi, Tam Thủy Quan xem như triệt để thuộc về Trần Hạo.

Nhà mới bắt đầu, Trần Hạo sẵn tiện ở Cổ Thành mua vài món đồ mới.

Chạy vòng vo một hồi, ghé hết cửa hàng này đến cửa hàng nọ, tuy nhiên không tìm thấy chỗ nào bán ổ mèo, đành phải lên mạng đặt.

Cuối cùng ở tiệm văn phòng phẩm mua các loại dụng cụ, sách vở, Trần Hạo rốt cục thắng lợi trở về.

Bên này Trần Hạo bận rộn, bên trong Tam Thủy Quan cũng náo nhiệt một mảnh.

Mèo mun và gà ngốc ở trong đạo quan vui chơi bốn phía, dò xét địa bàn mới.

So với căn phòng ở Thạch Thành, Đạo quan to hơn, nhìn liền dễ chịu, chạy càng thống khoái hơn.

Gà ngốc một bên chạy một bên nói tiếng người.

- Ngu xuẩn, ngu xuẩn, ngốc. . .

Ba!

Mèo mun một cái gào thét tới, tay mèo đánh gà ngốc lảo đảo.

Ủy khuất nhìn về phía mèo mun, gà ngốc có chút không hiểu.

Mèo mun kêu một tiếng.

Gà ngốc hiểu được, sau đó phản bác.

Mèo mun trừng mắt, tiếp tục gọi.

Gà ngốc lập tức sợ, đổi tiếng người:

- Đi. . . Đi đát, đi, đi mảnh. . .

Mèo mun trợn trắng mắt, quay người đi.

Con gà ngốc, không cứu nổi.

Nhìn mèo mun không khi dễ nó, gà ngốc liền vội vàng xoay người chạy đi, trực tiếp rời Đạo quan, đi tới phía sau núi.

Lần này không ai quản, gà ngốc hưng phấn mở miệng lần nữa.

- Ngu xuẩn, ngu xuẩn, ngốc. . .

Ba!

Một tiếng vang giòn vang lên bên cạnh, gà ngốc cả kinh nhảy bay lên, sau đó cảnh giác nhìn bốn phía.

Sau đó, nó nhìn về phía một cái cây bên cạnh.

Trên tàng cây, một con sóc lông trắng đứng trên chạc cây, song trảo chống nạnh, nhìn như đang cười.

Gà ngốc ngẩn người, đột nhiên nổi giận, khanh khách trực khiếu, nhìn hằm hằm con sóc.

Con sóc cũng chi chi gọi về, còn trên nhánh cây nhảy tới nhảy lui, bộ dáng đắc ý. Tựa hồ đang gây hấn, có bản lĩnh đi lên đây.

Gà ngốc lập tức xù lông.

Ai ta đi, quấy rầy gà gia luyện tập phát âm, còn phách lối như thế, ngươi cho rằng ngươi có thể nhảy liền ngưu bức.

Khanh khách một tiếng, gà ngốc vọt thẳng tới, cánh lắc một cái, uỵch uỵch bay lên.

Nó bay rất nhanh, lại rất cao, dọa con sóc nhảy một cái, vội vàng ở trên nhánh cây nhảy vọt, tốc độ kia càng nhanh, quả thực không theo kịp.

Gà ngốc lắc cánh một cái, lần nữa chuyển hướng đuổi tới, đồng thời há mồm phun một cái, một đạo khí lưu xanh biếc xung kích.

Đáng tiếc con sóc nhanh nhẹn hơn, căn bản đánh không trúng, khí lưu màu xanh biếc rơi vào trên một nhánh cây, nhánh cây kia nhanh chóng hóa đá.

Con sóc nhìn trừng to mắt, sau đó nhìn hằm hằm gà ngốc.

Ta chỉ là giỡn với ngươi, ngươi thế mà đến thật!

Được, xem ai lợi hại hơn.

Con sóc nhanh chóng nhảy vọt, sau khi hạ xuống, nắm lên mấy cục đá, vù vù liền bay vụt ra ngoài.

Gà ngốc muốn tránh nhưng cục đá kia quá nhanh, trực tiếp đánh trúng gà ngốc, gà ngốc khanh khách trực khiếu.

Con sóc đắc thế không tha gà ngốc, thân ảnh ở trên mặt đất nhanh chóng chớp động, mỗi một lần xuất hiện liền ném ra một cục đá, mỗi lần đều có thể đánh trúng gà ngốc.

Mà gà ngốc tránh nó liền đánh, gà ngốc đuổi, nó liền tránh, địch tiến ta lùi, địch lui ta đánh, chiến thuật tinh yếu.

Gà ngốc lúc này vô cùng biệt khuất.

Con sóc cũng không mạnh hơn nó, nếu như cứng đối cứng, mình dùng hai cái đại chiêu tùy tiện liền có thể giải quyết.

Thế nhưng con sóc quá giảo hoạt, ỷ vào tốc độ, nhất quyết không cận chiến, từ đằng xa ném đá, hơn nữa còn ném rất chuẩn, nện rất đau.

Mắt thấy cứ náo như thế, mình hoàn toàn ở vào thế hạ phong, quá bị thua thiệt.

Gà ngốc cánh lắc một cái, nhanh chóng chạy về Đạo quan.

Thân ảnh con sóc chớp động, bắt đầu truy kích.

Gà ngốc một bên chạy một bên khanh khách gọi.

Gần đến Đạo quan, gà ngốc thấy mèo mun đang đi ra.

Gà ngốc đại hỉ, vội vàng chạy tới, đồng thời khanh khách gọi.

Con sóc ngẩng đầu lên, tràn đầy khinh thường.

Đến hai kẻ không tầm thường, vẫn đánh như thường, trong núi này, ta lớn nhất.

Gà ngốc ủy khuất hướng mèo mun xin giúp đỡ, đồng thời dùng cánh chỉ trỏ con sóc, biểu thị bất mãn của mình.

Mèo mun gật gật đầu, sau đó nhìn về phía con sóc, meo ô một tiếng.

Con sóc chi chi đáp lại, dùng móng vuốt nhỏ vỗ vỗ ngực, sau đó miệt thị nhìn sang.

Mèo mun híp mắt lại, thân ảnh sưu vọt tới.

Tốc độ nó nhanh vô cùng, bắt đầu chạy giống như một đạo hắc ảnh.

Con sóc giật nảy mình, bên trong móng vuốt nắm lấy cục đá, lông tóc nổ lên, chi chi thét chói tai, sau đó chạy trốn.

Nhưng chạy không bao xa liền bị mèo mun đuổi kịp.

Con sóc vội vàng xoay người một cái, sưu sưu sưu leo cây.

Nhưng vừa tới trên nhánh cây, con sóc trợn tròn mắt.

Mèo đã lên cây, ngăn trước mặt mình.

Một móng vuốt nhấn con sóc trên chạc cây, mèo mun meo ô một tiếng, lộ ra một hàm răng nanh, giống như cười mà không phải cười nhìn con sóc.

Thật sự cho rằng ngươi ở sơn lâm liền dám cùng tỷ so leo cây.

Chi chi!

Con sóc khí nộ gọi, tựa hồ không phục.

Mèo mun không nói một lời, ấn con sóc xuống, vuốt mèo vung qua, móng vuốt thép gảy ra, gác ở trên cổ con sóc.

Hàn mang sắc bén kích thích da lông, toàn bộ thân thể con sóc đều cứng đờ, trái tim thít chặt một cái.

Mẹ kiếp, móng vuốt mèo này thật đáng sợ!

Chi chi, con sóc vội vàng gọi, lần này ngữ khí yếu đi không ít, nhìn giống như đang cầu xin tha thứ.

Mèo mun meo ô một tiếng, thu hồi móng vuốt.

Con sóc thở dài một hơi, vội vàng di động thân thể, đột nhiên nhảy vọt một cái, phónglên một cái nhánh cây khác, muốn chạy trốn.

Hưu một tiếng, một thanh phi đao như thiểm điện đính phía trước con sóc, làm nó kém chút đụng vào vết đao.

Hãi hùng khiếp vía quay đầu nhìn mèo mun đang bình tĩnh, con sóc vội vàng thu hồi tiểu tâm tư, tội nghiệp nhảy xuống cây.

Ba!

Con sóc xuống, gà ngốc liền lên trước, không chút do dự cho nó một cánh, đánh con sóc lảo đảo một cái.

Con sóc nhìn hằm hằm gà ngốc, đứng thẳng người lên, bộ dáng chết vinh còn hơn sống nhục.

Gà ngốc khanh khách vừa gọi, một đạo khí lưu màu xanh biếc phun ra bên trên cỏ dại bên cạnh nó, cỏ dại cấp tốc hóa đá.

Con sóc:

- . . .

Meo ô!

Mèo mun thời điểm này cũng nhảy xuống, dùng thân thể mập mạp đi ra tư thái ưu nhã, khí độ miêu tỷ, nhìn một cái không sót gì.

Con sóc vội vàng chi chi gọi, sau đó co lại thành một đoàn, biểu thị sợ hãi.

Gà ngốc khinh bỉ đầy mắt.

Thật mất mặt yêu mà, gà gia nếu như bị người khi dễ, coi như móc sạch thân thể cũng phải chơi một vố, ngươi đây là chủ động khiêu khích, còn chưa làm gì liền sợ thành cái dạng này, vô dụng, quá vô dụng.

Nhìn về phía mèo mun, gà ngốc dùng ánh mắt hỏi thăm làm sao bây giờ.

Mèo mun meo ô một tiếng, nhìn về phía con sóc.

Con sóc vội vàng đứng lên, vô cùng đáng thương chi chi gọi.

Gà ngốc thì khanh khách vừa gọi, nhìn hằm hằm con sóc.

Con sóc lộ ra biểu lộ ủy khuất, chần chờ một lát, rốt cục nhẹ gật đầu, sau đó chi chi kêu một tiếng.

Mèo mun cùng gà ngốc lập tức sáng mắt lên, sau đó gà ngốc tiến đến, đem cánh khoác lên trên thân con sóc, nói ra một câu tiếng người.

- Dẫn đường.

Bình Luận (0)
Comment