Nhà biểu đệ lão bản ở vùng ngoại thành thành phố Vu Vân, là một căn biệt thự, theo lão bản cửa hàng nói, bởi vì còn trai bị bệnh nên bọn họ chuyển đến ngoại thành sống, phòng ngừa có người nói ra nói vào ảnh hưởng đến con trai.
Từ đó có thể thấy được người biểu đệ này của lão bản cũng là một kẻ có tiền.
Không đến một giờ Trần Hạo liền thấy biệt thự.
Lần đầu tiên nhìn thấy, Trần Hạo liền phát hiện trong biệt thự có một loại khí tức cổ quái tồn tại, việc này nói rõ cái gọi là quái bệnh, khẳng định không phải bệnh tật bình thường.
Bất quá ai đúng ai sai thì phải bàn lại.
Sau khi đậu xe xong, hai người đi vào biệt thự, ấn chuông cửa, rất nhanh liền có một bảo mẫu trung niên ra mở, thấy là lão bản cửa hàng liền cười tới mở cửa.
- Phùng ca đã lâu không có tới đây chơi.
- Ha ha, buôn bán bận quá không có thời gian, Tiểu Hoa hiện tại thế nào?
- Vẫn như cũ, cả ngày trốn ở trong phòng không ra, tàn phế không còn hình dáng, tẩu tử nhìn thấy vậy cũng rất đau lòng, nhưng lại không có biện pháp gì.
- Ừm, chúng ta đi vào nói.
Vừa tới của, một người phụ nữ nhìn có chút tiều tụy đã ra đón, miễn cưỡng lộ ra một nụ cười nói:
- Nhị ca tới có chuyện gì không?
Lão bản cửa hàng không có trả lời, mà hỏi:
- Vương Minh lại đi rồi à?
Phụ nữ gật đầu:
- Ông ấy bận rộn công việc, anh cũng biết mà.
- Cho dù bận rôn đi nữa nhưng có quan trọng bằng con cái không? Tiểu Hoa đã như vậy, nó lại không nghĩ biện pháp?
Lão bản cửa hàng tức giận nói.
Sắc mặt người phụ nữ trung niên ảm đạm xuống:
- Tình huống Tiểu Hoa anh cũng biết, trước đó ra nước ngoài kiểm tra qua một lần cũng không tìm ra vấn đề, hiện tại cũng chỉ có thể nghe theo mệnh trời.
Lão bản cửa hàng nói:
- Như thế đã muốn từ bỏ? Lúc trước anh đã nói với hai đứa rồi, đây không nhất định là bệnh, cũng có thể là gặp phải vấn đề gì khác, bảo Vương Minh đi tìm đại sư nhìn xem, hai người một mực không tin, hôm nay anh mời một vị đại sư đến xem cho Tiểu Hoa, nói không chừng có thể tìm ra nguyên nhân.
Ánh mắt người phụ nữ trung niên sáng lên nhìn về phía Trần Hạo.
Đối với sự tình con trai, bà thật sự không còn biện pháp gì, hiện tại bất kỳ một chút hi vọng nào đều là cọng cỏ cứu mạng của bà.
Bất quá nhìn thấy Trần Hạo, người phụ nữ hơi chần chờ một chút.
Người này tuổi còn rất trẻ, cho dù con trai không phải bị bệnh, nhưng người trẻ liệu có thực sự chữa được không?
Trần Hạo sau khi đi vào liền bình tĩnh không nói.
Hắn nguyện ý đến đây chính là vì hiếu kì với loại bệnh ban đồng tiền này, xem thử có phải vấn đề linh dị hau không, nếu như đối phương không nguyện ý, vậy hắn cũng không bắt buộc, dù sao lúc thấy khí tức cổ quái, hắn xác nhận suy nghĩ của mình.
- Làm sao? Em không tin tưởng đại sư?
Lão bản cửa hàng tinh mắt, liếc mắt một cái thấy ngay ý nghĩ người phụ nữ trung niên, lập tức trừng mắt hỏi.
Người phụ nữ vội vàng cười nói:
- Không phải, đại sư nguyện ý đến là chuyện tốt, em hoan nghênh còn không kịp. Nói xong người phụ nữ trung niên nhìn về phía Trần Hạo, thành khẩn nói:
- Vị đại sư này, nhờ cậu.
Trần Hạo mỉm cười:
- Trước mắt còn chưa xác định được là vấn đề gì, cũng không biết tôi có thể giải quyết hay không, vẫn phải nhìn trước rồi mới nói được.
Trần Hạo khiêm nhường như vậy, ngược lại làm phụ nữ mong đợi thêm một chút.
Không nóng không vội, không có nói bốc phét, người trẻ tuổi kia không đơn giản.
Sau đó cũng không nhiều lời, người phụ nữ mang theo hai người tiến về gian phòng con trai mình.
Cùng nhau đi tới, Trần Hạo quan sát một lượt.
Hắn phát hiện nguồn khí tức cổ quái trong biệt thự chính là phát ra từ gian phòng kia, nói cách khác, người tên Tiểu Hoa kia có vấn đề.
Người phụ nữ trung niên gõ cửa một cái, mở miệng nói:
- Tiểu Hoa, mẹ đã tìm cho con một vị bác sĩ mới, con. . .
Bà còn chưa dứt lời, bên trong gian phòng đã truyền ra tiếng gầm lên giận dữ:
- Con đã nói con không khám nữa, đừng làm phiền con, đi hết đi!
Người phụ nữ tựa hồ cũng đã quen với việc này, bà đang muốn nói tiếp thì Trần Hạo lại ngăn cản bà.
Phụ nữ không hiểu nhìn về phía Trần Hạo, Trần Hạo cười nói:
- Tôi đã biết vấn đề ở đâu rồi, trực tiếp đi vào đi.
Nói xong Trần Hạo đưa tay nắm chặt tay cầm cửa, bên trong bị khóa trái, bất quá Trần Hạo động pháp lực một tý, đột nhiên lắc tay một cái, phanh một tiếng liền mạnh mẽ đẩy cửa phòng ra.
Người phụ nữ trung niên:
- . . .
Lão bản cửa hàng:
- . . .
Cửa phòng mở ra, Trần Hạo liền thấy một người mặc đồ ngủ nằm co quắp trên mặt đất, ôm lấy hai chân, tóc dài lôi thôi.
Tựa hồ cũng bị hành vi Trần Hạo làm kinh trụ, người này nhìn về phía Trần Hạo, gương mặt y giống như là hoa văn.
Trong mắt Trần Hạo, trên thân người này bị một cỗ khí tức kỳ quặc bao phủ.
Khí tức như yêu khí, lại giống âm khí, vô cùng cổ quái.
- Anh, tại sao anh lại làm thế!
Người kia rốt cục lấy lại tinh thần, kinh sợ nhìn chằm chằm Trần Hạo.
Trần Hạo nói:
- Nếu tôi không làm thế, vậy làm sao cứu cậu đây? Chẳng lẽ cậu muốn từ bỏ chữa trị?
Người này sững sờ, chợt mong đợi hỏi:
- Anh có thể cứu tôi?
Trần Hạo cười nói:
- Vậy phải xem cậu có muốn nói thật ra hay không.
- Nói thật chuyện gì?
- Chính là trước khi mắc bệnh cậu đã gặp chuyện gì? Cậu đừng nói không có, tình huống này của cậu không phải là bị bệnh, mà là bị yêu tà làm hại, tôi cần hiểu rõ đầu đuôi sự việc.
Trần Hạo nghiêm túc nói.
Người này sửng sốt.
Lúc này, phụ nữ trung niên cùng lão bản cửa hàng cũng tiến vào, nghe thấy Trần Hạo nói, người phụ nữ kinh ngạc mà nói:
- Tiểu Hoa, trước khi mắc bệnh con đã gặp phải chuyện gì, tại sao mẹ lại không biết?
- Đúng thế Tiểu Hoa, nếu con không nói mình đã gặp phải chuyện gì thì chúng ta làm sao giúp con được, con thống khổ thế này cũng không phải là cách.
Lão bản cửa hàng phụ họa.
Nam tử Tiểu Hoa trầm mặc chốc lát, cuối cùng mở miệng:
- Kỳ thật cũng không phải là gặp chuyện gì, nó giống như là một giấc mộng.
Nằm mơ?
Người phụ nữ và lão bản cửa hàng hai mặt nhìn nhau, nằm mơ cũng có thể làm thân thể phát ban đồng tiền sao?
Trần Hạo nói:
- Nói chi tiết.
Tiểu Hoa liền kể rõ đầu đuôi câu chuyện ra.
Nguyên lai hai năm trước, khi sắp đến sinh nhật y, trùng hợp là ngày chủ nhật, mấy bạn học liền đề nghị đi dã ngoại nghỉ phép, ăn một bữa sinh nhật vui vẻ.
Tiểu Hoa động tâm, sau khi thương nghị, mọi người liền xuất phát đi tới núi Vu sơn chơi.
Lúc đầu ban ngày chơi vui, ban đêm tổ chức sinh nhật, cũng không có gì ngoài ý muốn, bất quá uống nhiều quá, sau khi Tiểu Hoa nằm ngủ liền xảy ra chuyện.
Trong lúc ngủ mơ, Tiểu Hoa mơ.
Y mơ thấy mình đi tới một nơi tiên cảnh bình thường, ở bên trong gặp một tiên nữ đang tắm, tiên nữ kia dáng dấp xinh đẹp vô song, da thịt trắng nõn, quả thực xinh đẹp hơn bất kỳ một nữ minh tinh hiện tại nào, lúc ấy y nhìn đến ngây người.
Về sau tiên nữ kia phát hiện ra y, hỏi thăm một phen, cười xưng mình là thần nữ Vu Sơn, một mực ở nơi này chờ đợi người hữu duyên, ông trời chỉ dẫn y tới, chính là hữu duyên. Sau đó tiên nữ liền lôi kéo tiểu Hoa cùng nhau tắm rửa, à, tắm uyên ương, làm tình với tiểu Hoa bảy lần.
Cuối cùng mộng tỉnh, Tiểu Hoa vẫn thoải mái giật mình, sau đó tỉnh lại liền phát hiện mình mộng du, đồng thời phát hiện thân thể rất mệt mỏi, có loại cảm giác bị móc sạch.
Giấc mộng này mặc dù vô cùng chân thật, suy nghĩ một chút còn có thể nhớt rõ ràng thân thể tiên nữ kia rất xinh đẹp, thế nhưng dù sao cũng là mộng xuân, còn mộng điên cuồng như vậy. Tiểu Hoa không có nói với bạn học của mình, đương nhiên cũng sẽ không nói với người nhà.
Thế nhưng là sau khi về nhà, không tới ba ngày, Tiểu Hoa liền xảy ra vấn đề, trên người y bắt đầu phát ban, ban đầu còn rất nhạt, nhưng mỗi ngày đều nhiều ra, rất nhanh liền mọc toàn thân, sau đó ban cũng biến thành rõ ràng, như là đồng tiền.