Buổi chiều một ngày một năm rưỡi trước, một tin dữ khiến Tằng Vân Tú phải xin nghỉ làm sớm để đến bệnh viện.
Bởi vì con gái Triệu Linh Xảo của cô bị người khác hắt axit vào người.
Mặc dù được cứu giúp, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Triệu Linh Xảo cũng bị axit hắt vào làm bỏng da, nửa gương mặt, cổ, cánh tay, khắp nơi đều bị ăn mòn, nhìn vô cùng thê thảm.
Hơn nữa chuyện sau đó đã xảy ra, càng làm Tằng Vân Tú phẫn nộ đến bùng nổ.
Bởi vì ngày đó là ngày chủ nhật, con gái muốn cùng muốn bạn học đi dạo phố.
Nhưng đi qua một cửa hàng lại gặp cảnh đánh ghen, vợ cả phẫn nộ đến bắt tiểu tam, đột nhiên móc ra một bình axit, muốn hắt lên người tiểu tam.
Thế nhưng bị một người đàn ông che chở tiểu tam kia đẩy ra, bình axit cứ thế đổ lên thân thể Triệu Linh Xảo.
Chuyện này hoàn toàn là tai bay vạ gió, cả nhà các ngươi ẩu đả, dựa vào cái gì mà con gái ta bị liên lụy.
Nhưng chuyện này cũng chưa tính là gì, nhà gây tổn thương tới con gái cô có thế lực rất lớn, một mặt bọn chúng dựa vào quan hệ, một mặt lại âm thầm uy hiếp, muốn đưa ít tiền rồi đuổi đi coi như xong việc.
Tằng Vân Tú sao có thể đồng ý.
Làm bị thương con gái của ta, nhất định phải trả giá đắt, đây là công đạo, bao nhiêu tiền cũng không thể tha thứ.
Nhưng vì Tằng Vân Tú dây dưa, cuối cùng chính bản thân mình lại nhận lấy tai họa.
Vào một ngày cô đi làm về nhà, sức cùng lực kiệt nên không chú ý tới ở cửa nhà mình bị người khác đổ dầu xuống nên trong lúc không cẩn thận, Tằng Vân Tú bị trượt chân, đầu đâm vào vách tường, tử vong tại chỗ.
Sau khi Tằng Vân Tú chết đi, linh hồn không cam lòng, vẫn dây dưa với những kẻ đã làm Triệu Linh Xảo bị thương, sau đó biết được, dầu là bọn họ tìm người làm, vốn chỉ dự định hù dọa cô, để cô sợ hãi, không ngờ biến khéo thành vụng khiến cô tử vong.
Những kẻ này đã hại con gái lại còn giết cả mình, Tằng Vân Tú quả thực muốn nổi điên.
Thế nhưng hồn phách của cô quá yếu, muốn chuyển thành ác quỷ lệ quỷ cũng không dễ dàng, ngược lại hơn thời gian hơn một năm qua đi, vì thời gian theo dõi người quá lâu, bị sinh khí ảnh hưởng, nên đến quỷ phổ thông cũng không bằng.
Nghe xong chuyện của Tằng Vân Tú, Trần Hạo thở dài trong lòng, quả nhiên a, ban thưởng của nhiệm vụ lớn như thế nhất định sẽ không dễ dàng.
- Đại tỷ à, ý chị là muốn em giúp chị trả thù nhà đã hại chị sao?
Tằng Vân Tú vội vàng nói:
- Tôi không cần cậu giúp ta trả thù, tôi muốn cậu giúp tôi khuyên nhủ con gái, nó cũng đang chuẩn bị trả thù cả nhà kia.
Hả. . .
Trần Hạo sửng sốt, kinh ngạc nhìn Tằng Vân Tú.
Tằng Vân Tú giải thích nói:
- Sau khi tôi chết đi, con gái của tôi đã thay đổi, mấy tháng đầu nó vẫn im lặng không nói gì, nhưng rất nhanh sau đó, nó lại bắt đầu học mấy thứ cổ quái, học tập thám tử, xem các loại án kiện giết người, con gái của tôi còn mua dụng cụ, nghiên cứu thuốc nổ.
Trần Hạo trợn mắt há mồm.
Ngọa tào, thực sự hoàn toàn không ngờ được.
Một em gái yếu đuối bị tổn thương, lại bị mất mẹ, không những không suy sụp tinh thần, ngược lại còn phấn khởi học kỹ thuật giết người, chuẩn bị báo thù rửa hận. Chậc chậc, em gái này, nhất định phải khen ngợi.
- Ách, chị à, không phải em nói, người một nhà kia đã hại các ngươi đến mức này, việc con gái chị báo thù cũng không thể trách, con gái của chị làm hay lắm.
Trần Hạo mở miệng nói.
Tằng Vân Tú thở dài nói:
- Tôi muốn báo thù, nhưng tôi không muốn con gái của mình sau khi bị thương tổn như vậy, còn đi lên một con đường không có lối về.
Trần Hạo im lặng.
Từ góc độ của một người mẹ, cô nghĩ như vậy cũng không ngoài ý muốn, dù sao nếu thật sự phạm tội, vậy cũng không thể tha thứ.
Nghĩ một lát, Trần Hạo nói:
- Như vậy đi, chị hãy mang em tới nhà chị, em giúp chị và con gái của mình gặp mặt, nói chuyện rõ ràng.
Tằng Vân Tú vô cùng vui mừng gật đầu, liên tục cảm tạ.
Trở lại trên xe, mang theo mèo mun và Tằng Vân Tú, đi tới một khu chung cư.
Tiến vào một phòng ở tầng ba, Trần Hạo dùng Âm Dương Nhãn quan sát, khẽ giật mình, kinh ngạc nói:
- Chị à, con gái của chị hình như không có ở nhà.
Hả!
Tằng Vân Tú sững sờ, vội vàng xuyên qua cửa, tiến vào trong phòng.
Không bao lâu, Tằng Vân Tú ra, vội vàng mà nói:
- Đại sư, không xong rồi, con gái của tôi thật sự không ở nhà, còn có rất nhiều đồ vật cũng không có, nó khẳng định đã đi trả thù nhà kia, làm sao bây giờ, nên làm gì bây giờ?
Trần Hạo nói:
- Chị đừng vội, hôm nay chị không phải đang theo dõi người kia sao, người kia hẳn chưa trở về, chuyện còn chưa xảy ra, chúng ta còn có thể. . .
Trần Hạo còn chưa nói xong, Tằng Vân Tú lắc đầu nói:
- Đại sư không biết, sau khi con gái tôi bị tổn thương, cặp vợ chồng kia đã ly hôn, người tôi theo dõi chính là người chồng, còn người vợ ở chỗ khác.
Trần Hạo:
- . . .
- Vậy chúng ta đi tới chỗ người vợ kia nhìn xem.
Trần Hạo nói xong cũng nhanh chóng xuống lầu.
Lái xe chở Tằng Vân Tú và mèo mun đi đến một khu chung cư khác, Trần Hạo giả bộ thân thích, hỏi thăm người vợ kia có nhà hay không, kết quả biết được, người vợ kia đã đi khỏi nhà từ sáng, đến bây giờ chưa trở về.
Nghe được tin này, Trần Hạo và Tằng Vân Tú đều im lặng.
Một ngày còn chưa về, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không.
Nhưng thành phố Vu Vân lớn như thế, Tằng Vân Tú cũng không biết con gái ở chỗ nào, sẽ làm ra chuyện đáng sợ gì.
- Đại sư, làm sao bây giờ? Con gái của tôi sẽ không. . .
Tằng Vân Tú lo lắng nói.
Trần Hạo nghĩ nghĩ, nói:
- Chị không cần lo lắng, cũng không nhất định giống chị nghĩ, chị nghĩ kỹ xem nơi mà con gái của chị có khả năng đến, chúng ta lại đi tìm xem.
Tằng Vân Tú khổ sở nói:
- Còn có thể đi nơi nào, từ khi xảy ra chuyện, thân thích nhà chúng ta đều ít lui tới, sau khi tôi chết, con gái ở nhà một mình, cũng không có người đến quan tâm. Nếu như không phải muốn báo thù, nó sẽ không đi đâu cả.
Trần Hạo nói:
- Như vậy, nếu như con gái của chị muốn trả thù, khẳng định cũng sẽ không bỏ qua cho người chồng, chúng ta đi đến nơi người chồng ở để chờ, nếu như con gái của chị xuất hiện, chúng ta có thể ngăn cản.
Hai mắt Tằng Vân Tú sáng lên, vội vàng gật đầu.
Lái xe rời đi.
Còn chưa tới nơi Tằng Vân Tú chỉ.
Đột nhiên kinh biến xuất hiện, một tiếng nổ to vang lên, âm thanh chấn động bốn phía.
Sau đó, Trần Hạo liền thấy, ở phía xa một tòa chung cư cao tầng xảy ra cháy nổ, ánh lửa bốc cao.
Tằng Vân Tú sợ hãi nói:
- Đó là nhà của người kia, con gái của tôi đã thật sự ra tay!
Trần Hạo cũng có chút trợn mắt há mồm.
Em gái này không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã chấn động như thế, hoàn toàn không cho người ta cơ hội cứu giúp.
Sau đó Trần Hạo tăng tốc, rất nhanh đã tới tòa nhà bị nổ.
Lúc này, do tiếng nổ làm kinh động đến bốn phía, có người vội vàng chạy xa, cũng có người tới vây xem.
Trần Hạo nói với Tằng Vân Tú:
- Chị à, chị đi xem một chút xem con gái của chị có ở đây hay không, ở đây vừa mới nổ, chắc là cô ấy vẫn chưa đi xa.
Tằng Vân Tú gật gật đầu, thân ảnh lóe lên biến mất.
Trần Hạo lại nói với mèo mun:
- Tiểu Hắc, ngươi cũng đi hỗ trợ.
Mèo mun gật đầu, cũng nhảy ra khỏi xe.
Nửa ngày hôm nay chơi rất vui vẻ, mèo mun vừa lòng thỏa ý, đối với việc đột nhiên xảy ra cũng không kháng cự.
Không bao lâu, Tằng Vân Tú đã trở về, kinh hoảng nói:
- Đại sư, tôi không nhìn thấy con gái, nhưng mà rất kỳ quái, trong phòng kia chỉ có một thi thể phụ nữ, không thấy thi thể của đàn ông.
Trần Hạo sững sờ:
- Không thấy người đàn ông?
Tằng Vân Tú gật đầu:
- Đại sư, có phải việc này không phải con gái của tôi làm ra, có phải là có người khác ra tay?
Trần Hạo dở khóc dở cười:
- Chị à, em cũng không biết, nhưng mà. . .
Còn chưa nói xong, đột nhiên mèo mun đã quay lại, tiếng kêu bén nhọn vang lên, ra hiệu Trần Hạo cùng nó đi qua.