Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 340 - Chương 341: Hô Phong Hoán Vũ

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 341: Hô Phong Hoán Vũ

- Mấy người đi ra ngoài hết cho tôi.

Sắc mặt thay đổi, tên đầu trọc mập mạp trầm giọng nói.

Một cô gái hì hì cười nói:

- Ông chủ, em. . .

- Ra ngoài!

Tên đầu trọc mập mạp trừng mắt, khí thế dọa người.

Cô gái kia lập tức câm như hến, sau đó dứt khoát đứng dậy rời khỏi phòng.

Sau khi ra khỏi cửa, cô gái đang vui cười kia bĩu môi một cái, nhỏ giọng thầm thì nói:

- Giả bộ cái gì, kiểu gì cũng không cứng nổi, còn không biết xấu hổ đến hội sở chơi, thằng mập chết bầm.

Không có mấy cô gái ở đó, tên đầu trọc mập mạp rất nhanh lấy ra một cái điện thoại di động, bấm một dãy số.

- Sư tôn, xảy ra chuyện rồi.

. . .

Cũng không lâu lắm, Tằng Vân Tú và Triệu Linh Xảo đã trò chuyện xong, sau đó đi tới trước mặt Trần Hạo.

- Đại sư, cám ơn cậu, nếu không có cậu con gái của tôi đã sa vào vũng bùn rồi.

Tằng Vân Tú cảm kích nói.

Trần Hạo cười nói:

- Việc nhỏ thôi, không cần cám ơn. Sau này chị có dự tính gì không? Tiếp tục báo thù sao?

Tằng Vân Tú chần chờ một chút hỏi:

- Đại sư, cậu nói bọn họ sẽ như thế nào?

Trần Hạo biết cô ấy nói tới ai, hắn suy nghĩ một chút nói:

- Thuê hung thủ để giết người, khó thoát sẽ bị trừng phạt, hơn nữa loại người cặn bã như vậy giữ lại cũng là tai họa, như vậy đi, em đưa chị một thứ, chị đặt thứ này ở trên người bọn họ, hai người này nhất định sẽ bị trừng phạt.

Thảo luận xong, Trần Hạo khẽ vươn tay, hai đoàn hắc quang hiện lên trong tay, chính là ngụy Thiên Sát tử khí.

Hai mắt Tằng Vân Tú sáng lên, vội vàng nhận lấy.

Trần Hạo tiếp tục nói:

- Nhưng mà chị này, chị dù sao cũng đã chết rồi, cho dù báo thù cũng không thể giống như trước đây, sinh tử luân hồi, đây là thiên định, nên buông xuống thì phải buông xuống, nếu không sẽ không thể đầu thai, sẽ bị hồn phi phách tán.

Tằng Vân Tú nói:

- Ta hiểu chứ, chỉ là tôi không yên lòng con gái mình.

Nói xong, Tằng Vân Tú nhìn về phía con gái một nửa gương mặt đã trở nên xấu xí, vẻ mặt thống khổ.

Con gái mình từ nhỏ đã ngoan ngoãn nghe lời, không ngờ lại gặp trắc trở như vậy, nếu như có thể, cô nguyện ý chịu nạn thay cho con gái mình.

Triệu Linh Xảo vội vàng nói:

- Mẹ, có thể gặp lại mẹ một lần con đã hài lòng, mẹ yên tâm, con sẽ cố gắng sống tốt. Mẹ cũng không thể không đi đầu thai, con không muốn mẹ bị hồn phi phách tán.

Nhìn hai mẹ con tình thâm, ánh mắt Trần Hạo khẽ nhúc nhích, mở miệng nói:

- Nếu như chị tin tưởng em thì để cho em chữa trị cho con Linh Xảo đi. Có lẽ tốn chút thời gian, nhưng để em ấy khôi phục lại diện mạo như trước cũng không phải là không có khả năng.

Tằng Vân Tú vô cùng mừng rỡ, không dám tin hỏi lại:

- Đại sư, cậu không gạt tôi chứ?

Trần Hạo cười nói:

- Em gạt chị làm gì, không tin chị nhìn thử.

Nói xong, Trần Hạo tay nắm pháp quyết, lặng yên thi triển ra Phục Sinh Thuật từ chưa từng dùng qua kia.

Một lực lượng bừng bừng sinh cơ từ đầu ngón tay ngưng tụ, hơi dừng một chút, sau đó hóa thành một đạo lưu quang bao trùm lên người Triệu Linh Xảo.

Lực lượng của Phục Sinh Thuật tẩm bổ da thịt, Triệu Linh Xảo khẽ kinh hô một tiếng:

- Ngứa quá, da của em ngứa quá.

Triệu Linh Xảo theo bản năng muốn đưa tay lên gãi.

Trần Hạo vội vàng nói:

- Đừng nhúc nhích, đây là một loại pháp thuật tên là Phục Sinh Thuật, có thể tái sinh da thịt, bất quá tu vi của anh yếu ớt, lực lượng Phục Sinh Thuật không đủ để em lập tức khôi phục, cần kiên trì chữa trị mới hết được.

Nghe Trần Hạo nói như vậy, Triệu Linh Xảo không dám động, chịu đựng cảm giác tê dại, sau một lúc lâu cuối cùng mới cảm thấy không sao.

- Em cảm thấy đã khá hơn nhiều, đại sư thật lợi hại.

Triệu Linh Xảo kích động nói.

Tằng Vân Tú vui mừng quá đỗi.

Thật sự là liễu ám hoa minh hựu nhất thôn, nếu như con gái cô có thể khôi phục như thế, cho dù cô chết rồi cũng có thể nhắm mắt.

- Cám ơn ngươi đại sư, thật cám ơn cậu.

Tằng Vân Tú nói xong lại quỳ xuống cảm tạ Trần Hạo.

Trần Hạo vội vàng nói:

- Chị làm gì vậy, mau mau đứng dậy đi.

Tằng Vân Tú chân thành nói:

- Đại sư giúp tôi báo thù, lại cứu con gái tôi, tôi đã chết rồi, đại ân đại đức này không thể báo đáp, chỉ có thể dập đầu cảm tạ.

Nói xong, Tằng Vân Tú không quan tâm nữa mà dập đầu lạy ba cái.

Trần Hạo nào dám để người lớn dập đầu với hắn. Hắn liền vội vàng tránh đi.

- Chị đừng suy nghĩ nhiều, mọi người đều có chỗ tốt, không cần phải làm đại lễ như thế.

Tằng Vân Tú mặc kệ, dập đầu xong, đứng dậy nhìn về phía Triệu Linh Xảo nói:

- Xảo xảo, sau này con phải bảo trọng, phải sống thật tốt, chờ đại sư chữa khỏi cho con, nhớ kỹ nhất định phải báo đáp, mẹ phải đi rồi.

Trong mắt Triệu Linh Xảo chảy ra nước mắt, nhưng vẫn gật đầu thật mạnh.

Tằng Vân Tú hài lòng cười, sau đó thân ảnh lặng yên biến mất.

Tằng Vân Tú vừa đi, Trần Hạo thở dài một tiếng, nhìn về phía Triệu Linh Xảo nói:

- Trước khi trị liệu xong, em cứ đi theo anh, đợi lát nữa anh chở em về thu thập hành lý.

Triệu Linh Xảo gật đầu đồng ý.

Rời khỏi nhà máy, lái xe thẳng đi vào thành phố, để Triệu Linh Xảo thu thập đồ dùng sinh hoạt cần thiết, sau đó Trần Hạo quay về Tam Thủy Quan.

Lúc này Tằng Vân Tú cũng đã tới bệnh viện.

Cặp vợ chồng hại nhà cô bởi vì bị thương nên được đưa đến bệnh viện trị liệu.

Đem hai đoàn hắc quang đặt ở trên người bọn họ, không bao lâu sau, Tằng Vân Tú liền thấy hiệu quả.

Người chồng bị chặt đứt tay vẫn hôn mê bất tỉnh, người vợ đã lấy lại được tự do, dường như đã có lực lượng, bắt đầu la to, kêu gào.

Thế nhưng khi ả đang giãy dụa, đột nhiên dưới chân trượt đi, liền té lên trên đất, đồng thời mặt trực tiếp đụng vào trên gạch men sứ.

Trong nháy mắt, tiếng gào của người vợ im bặt.

Chờ bác sĩ đỡ ả dậy, miệng mũi người vợ đã chảy máu, oa một tiếng phun ra một cái răng, nhìn chằm chằm nhân viên y tế, đọc từng chữ không rõ ô ô nói:

- Hoàn toàn không có, không. . .

Ả còn chưa nói xong đã có mấy nhân viên cảnh sát đi tới, trong đó một người nghiêm túc nói:

- Cô là Trần Tú Phân sao? Có hồ sơ kiện cô, cần cô phối hợp với chúng tôi điều tra."

Nữ nhân:

- . . .

. . .

Khi Trần Hạo trở lại Tam Thủy Quan đã là đêm khuya.

Sắp xếp xong xuôi cho Triệu Linh Xảo, Trần Hạo liền đi nghỉ ngơi.

Vừa mới tắm rửa xong, tiếng thông báo của hệ thống liền truyền đến.

Ding: Quỷ chết oan Tằng Vân Tú, oan hồn một năm lẻ ba tháng, hoàn thành di nguyện , nhiệm vụ ban thưởng Hoán Vũ.

Động tác Trần Hạo dừng lại, hơi kinh ngạc.

Chẳng lẽ kia hai vơ chồng hại nhà Tằng Vân Tú nhanh như vậy đã gặp báo ứng? Hệ thống cung cấp ngụy Thiên Sát Tử Khí tựa hồ lợi hại hơn mình tưởng nhiều.

Trong lòng sợ hãi thán phục, Trần Hạo vội vàng xem xét ban thưởng.

Dùng ý niệm cảm giác, vô số tin tức hiện lên, truyền vào trong não hải.

Không bao lâu, hai mắt Trần Hạo sáng lên, trong mắt có chút kinh hỉ.

Sau đó hắn cũng không ngủ, trực tiếp chạy khỏi Đạo quan, đi tới bờ suối.

Dùng ý niệm khẽ động, thần sắc Trần Hạo trang nghiêm, phất tay mở miệng:

- Gió tới.

Lời vừa nói ra, một cảm giác huyền diệu xuất hiện giữa không gian.

Trong khoảnh khắc, gió đêm vốn yên bình lập tức trở nên dồn dập,

Hô hô hô hô

Không đến một lát, gió đêm biến lớn, gào thét không dứt, núi rừng vang lên tiếng ào ào.

Sau đó Trần Hạo lại mở miệng lần nữa:

- Mưa tới.

Đôm đốp!

Hư không đột nhiên xuất hiện một đạo kinh lôi, sau đó mây đen nhanh chóng tụ lại, bao phủ trăm dặm xung quanh.

Động tĩnh này lập tức chấn động tứ phương.

Trong núi con sóc lông trắng trợn mắt há mồm nhìn lên bầu trời.

Tam Vị đạo trưởng của Linh Đan Môn cũng chạy ra ngoài, hai mắt trừng to.

Thành phố Vu Vân, một tên đầu trọc mập mạp vẻ mặt lo lắng đột nhiên cảm giác được cái gì, chạy đến bên cửa sổ, nhìn về lôi đình chớp động trên bầu trời ở phía xa, hai mắt kinh hãi.

Nhưng khi bọn họ đang chú ý, bỗng tiếng sấm yên tĩnh, mây đen tán đi, trong khoảnh khắc lại có thể thấy được sao trời.

Bình Luận (0)
Comment