Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 341 - Chương 342: Đạo Bào Và Linh Hương

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 342: Đạo Bào Và Linh Hương

Nhìn bầu trời đêm đầy sao, Trần Hạo:

- . . .

Đại gia ngươi, chỉ là Hô Phong Hoán Vũ mà thôi, mẹ nó thế mà giống như máy bơm nước, chớp mắt đã rút sạch hơn ba mươi năm pháp lực của mình.

Cái này cũng chưa tính, pháp lực không có, mây đen lập tức biến mất, hoàn toàn không cho một chút mặt mũi.

Thế này là thế nào? Ta tốn đại giới như thế, lấy được ban thưởng tới tay, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể làm màu một nửa. Đây không phải đang chơi ta chứ.

Thế nhưng muốn chống đối với hệ thống?

Nói đùa, hệ thống kia kiêu ngạo như thế nào, hoặc là không nói, hoặc là oán giận, sao có chuyện tốt gì được?

Mấy lần giáo huấn khiến Trần Hạo hiểu được, một túc chủ thông minh là một túc chủ không nên gây chuyện cùng hệ thống.

Trầm mặc thật lâu, Trần Hạo vẫn xoay người đi về.

Không có cách nào, hiện tại hắn mới hiểu được hắn cảm thấy pháp lực của mình đủ, đó là vì chưa gặp Đại Thần Thông, với chút pháp lực ấy còn không đủ cho người ta nhét kẽ răng.

Muốn nắm giữ Đại Thần Thông thì cần phải làm nhiều nhiệm vụ hơn mới được.

Một đêm vô sự, rạng sáng ngày thứ hai gà ngốc gáy rõ to, đánh thức Trần Hạo đang tĩnh tọa khôi phục pháp lực.

Rửa mặt thu thập một phen, rồi chuẩn bị đi vào trong viện tu luyện.

Vừa đi ra ngoài, Trần Hạo phát hiện, trong sân có thêm một người đang quét sân, nhìn kỹ thấy chính là Triệu Linh Xảo.

- Chào buổi sáng đại sư.

Triệu Linh Xảo nhìn thấy Trần Hạo, vội vàng cung kính chào hỏi.

Trần Hạo cười nói:

- Chào buổi sáng, uhm, em đây là. . .

Triệu Linh Xảo chân thành nói:

- Đại sư chữa trị cho em, em không có gì để hồi báo, chỉ có thể tận lực làm một số việc, thứ khác em không biết, nhưng giặt quần áo nấu cơm, quét dọn vệ sinh cái gì em vẫn có thể làm được.

Trần Hạo nói:

- Em không cần. . .

- Mong đại sư không nên cự tuyệt, nếu không trong lòng em sẽ không yên.

Triệu Linh Xảo đánh gãy lời Trần Hạo định nói.

Nhìn Triệu Linh Xảo kiên định, Trần Hạo bất đắc dĩ, đành phải gật đầu nói:

- Cũng được, nhưng Linh Xảo, anh trị liệu cho em cũng chỉ là cơ sở, mẹ em hi vọng em có thể cố gắng sống tốt, cho nên đừng quên học tập, có như vậy khi tiến vào xã hội, em mới có thể sống yên ổn.

Triệu Linh Xảo cười, mặc dù dung mạo nhìn rất xấu xí, nhưng ánh mắt của cô lại sáng ngời.

- Đại sư yên tâm, em sẽ không quên học tập, hơn nữa em sẽ cố gắng học tốt, em muốn thi vào trường cảnh sát, làm cảnh sát.

Ồ!

Trần Hạo kinh ngạc nhìn Triệu Linh Xảo.

Em gái này, sau khi gặp tình cảnh khổ sở liền có giác ngộ như thế sao?

- Rất tốt, vậy em phải cố lên, chờ sau khi chữa khỏi cho em, anh sẽ giới thiệu cho em một người quen, xem có thể an bài giúp em vào trường cảnh sát học tập không.

Trần Hạo cười nói.

Triệu Linh Xảo đại hỉ, vội vàng cảm tạ.

Sau đó Trần Hạo cũng không tiện tu luyện trong sân, chuyển hướng đi ra núi phía sau Đạo quan, Triệu Linh Xảo ra sức bắt đầu làm việc.

Khổ luyện Thiên Cương Bộ Thiên Cương Kiếm hai giờ, cảm nhận được tiến bộ, Trần Hạo hài lòng quay lại.

Tiến vào Đạo quan, Trần Hạo phát hiện có tiếng nói, đi qua xem xét phát hiện người đến là ai, liền cười nói:

- Tam Vị đạo hữu, sao ngươi lại tới đây?

Người đang nói chuyện chính là Tam Vị đạo trưởng, ông ta đang nói chuyện phiếm cùng Triệu Linh Xảo.

Nhìn thấy Trần Hạo, Tam Vị đạo trưởng nói:

- Trần đạo hữu chẳng lẽ quên đồ vật của ngươi rồi?

Trần Hạo nhãn tình sáng lên:

- Đạo bào nhanh như vậy đã luyện chế xong?

Tam Vị đạo trưởng cười nói:

- Dù sao cũng là vật liệu chất lượng, luyện chế rất đơn giản, nhưng muốn tăng uy năng của pháp y thì Trần đạo hữu cần tự mình tế luyện.

Nói xong, Tam Vị đạo trưởng đưa cho Trần Hạo một cái bọc, tiếp tục nói:

- Vị đạo hữu kia luyện chế ra được một bộ đạo bào, những vẫn còn một chút phế liệu nên y lưu lại để làm thù lao, đạo hữu sẽ không để tâm chứ?

Trần Hạo cười nói:

- Có thể có được một bộ đạo bào, tại hạ đã rất hài lòng, cảm tạ còn không kịp đây.

Nói xong, Trần Hạo nhận lấy cái túi.

Tam Vị đạo trưởng nói:

- Đạo hữu hài lòng là được, mặt khác ngươi cung cấp xương của những con sói kia, hiện tại còn đang trong quá trình đan hỏa luyện chế, ta chuẩn bị nửa tháng sau sẽ bắt đầu điều phối dược liệu, luyện chế Huyền Cốt Đan, đến lúc đan thành, ta lại đưa tới cho đạo hữu.

Trần Hạo nói:

- Việc này không vội, đạo hữu cứ việc yên tâm luyện đan. Đúng rồi, Tam Vị đạo hữu, ngươi không đến ta cũng không biết nói thế nào, hôm nay ngươi đã tới, ta muốn mời ngươi xem cho vị bằng hữu này, có đan dược đặc biệt gì có thể để giúp nàng khôi phục lại chỗ da bị thương không?

Đối với Triệu Linh Xảo, Trần Hạo vẫn tương đối để tâm, dù sao nhờ mẹ của nàng mà hắn đạt được ban thưởng thần thông Hoán Vũ, tăng cường thực lực của mình.

Hơn nữa Phục Sinh Thuật của mình có vẻ như uy lực không đủ, muốn khôi phục cho nàng, không biết phải đợi đến ngày tháng năm nào, có thể khôi phục sớm một chút là tốt nhất.

Tam Vị đạo trưởng nói:

- Ta vừa hàn huyên trò chuyện với tiểu cô nương này, mặc dù bị axit gây bỏng, nhưng đối với chúng ta mà nói cũng không phải việc khó, Linh Đan Môn của ta có một loại thuốc cao có thể tăng nhanh sinh cơ, có thể khiến làn da bị thương nhanh chóng khôi phục, nhưng tác dụng của thuốc cao sinh cơ cũng chỉ khôi phục tổn thương, vẫn lưu lại một chút vết tích.

Hai mắt Trần Hạo sáng lên, cười nói:

- Vậy thì tốt quá, ta có biện pháp có thể để da thịt phục hồi như cũ, đáng tiếc đạo hạnh của ta thấp, tốn thời gian quá dài, nếu có thuốc cao hỗ trợ, có lẽ có thể khôi phục nhanh hơn. Tam Vị đạo hữu, không biết thuốc cao sinh cơ này có giá trị bao nhiêu, ta muốn mua một chút.

Tam Vị đạo trưởng cười ha ha nói:

- Trần đạo hữu không cần khách sáo, chỉ là sinh cơ thuốc cao, ta đưa ngươi một chút là được, sao lại nói đến mua bán.

Trần Hạo chân thành nói:

- Việc này không thể được, hai môn phái của chúng ta vốn lân cận, ngày sau nhất định sẽ còn gặp nhiều, cũng không thể cái gì cũng không lấy, nếu là như vậy, vẫn sớm định ra quy củ định, nếu như ngày sau có việc cần, ta cũng tiện mở miệng.

Đợi Tam Vị đạo trưởng mở miệng nói xong, Trần Hạo tiếp tục nói:

- Ta tu hành không lâu, cũng không có đồ vật đặc biệt gì, nhưng ta luyện chế được chút linh hương, hay là dùng linh hương để trao đổi với Tam Vị đạo hữu, ngươi thấy như thế nào?

- Hả. . . đạo hữu luyện chế được linh hương!?

Tam Vị đạo trưởng mở to hai mắt nhìn.

Trần Hạo cười nói:

- Hơi biết thôi, lượng luyện chế ra cũng không cao.

Tam Vị đạo trưởng kinh hỉ nói:

- Vậy thì tốt quá, đích thật là cần giao dịch một chút, linh hương là đồ vật tốt, Đạo môn rất thiếu, lão đạo trước kia cầm đan dược, bốn phía cầu gia gia cáo nãi nãi, cũng không đổi được mấy cây, không nghĩ tới đạo hữu lại luyện chế được, về sau cũng không cần lo lắng không có để tế bái tổ sư gia. À, đạo hữu có thể luyện chế mấy loại linh hương? Có thể luyện chế ngưng thần hương hay không, nếu như có thể, chúng ta cũng có thể hợp tác, ta cung cấp vật liệu cho ngươi, ngươi luyện chế, ta cũng không cần nhiều, mỗi lần sản xuất, ta chỉ cần một phần mười là được.

Trần Hạo:

- . . .

Ta nói này, ngươi tích cực như vậy? Ngưng thần hương tốt như vậy sao? Nhưng ta không thiếu a, ta có thể Khai Quang.

Không tiện giải thích, Trần Hạo nói:

- Trước mắt còn không thử qua ngưng thần hương, chỉ có thể luyện chế kính thần hương.

Tam Vị đạo trưởng cũng không thất vọng, gật đầu nói:

- Không sao, dù sao cũng là vật phụ trợ tu hành, trước mắt có thể luyện chế ra cũng chỉ là Bách Hương Môn Hồng kỳ đại sư, đáng tiếc sản lượng cũng không cao, mấy năm mới ra một nhóm, bị mấy đại môn phái cùng Ban Ngành Liên Quan chia cắt, những môn phái bình thường chúng ta đến cái bóng cũng không nhìn thấy.

Trần Hạo như có điều suy nghĩ.

Xem ra linh hương này trong môn đạo có thật nhiều công năng, thế mà còn có thể phụ trợ tu hành, không biết đổi lấy loại hương khác, có thể Khai Quang hay không?

Đang nghĩ ngợi, Tam Vị đạo trưởng mở miệng hỏi:

- Trần đạo hữu, ta còn có một chuyện muốn hỏi.

Trần Hạo hoàn hồn, cười nói:

- Đạo hữu nói đi?

Tam Vị đạo trưởng nói:

- Đêm qua thiên tượng dị biến, Phong Vân nổi lên, lại chớp mắt tiêu tán, đạo hữu có biết xảy ra chuyện gì không?

Trần Hạo:

- . . .

Ngươi nói là thần thồng Hô Phong Hoán Vũ của ta à, ừm, mình có nên nói ra không nhỉ? Nói ra có thể bị xem là khoe khoang không nhỉ?

Bình Luận (0)
Comment