- Đạo môn? Tam Thủy Quan? Tìm Long đại sư? Còn tình cờ ở ngay Âm Nguyệt Sơn như thế, đến Ẩn Nguyệt Cốc này tìm được chúng ta? Hắc hắc, tiểu đạo hữu, ngươi nói chúng ta có nên tin tưởng ngươi hay không?
Người mở miệng cũng không buông lỏng cảnh giác, cười hắc hắc, sau đó hai người lặng yên tách ra, có xu thế muốn vây quanh.
Trần Hạo còn chưa làm gì, gà ngốc liền xù lông.
Mẹ ngươi, ngươi quản chúng ta vào bằng cách nào, đây là nhà ngươi à.
Khốn kiếp, trên đường đi cái gì cũng không ăn được, lòng tràn đầy uất ức còn chưa nói, Hạo ca vất vả lắm mới tìm được người, có thể chuẩn bị rời khỏi nơi thương tâm này, kết quả còn bị người đối đãi như thế, gà ngốc cảm thấy chuyện này không thể nhịn.
Liền ngay cả mèo mun đều mắt mèo nheo lại, tràn đầy bất thiện nhìn hai người.
Trần Hạo đưa tay ra hiệu cho hai con vật đừng làm rộn, sau đó cười nói:
- Vào bằng cách nào rất đơn giản, ta cùng Long đại sư là bạn cũ, nghe nói y mất tích ở đây, liền lên núi tìm kiếm, kết quả mơ mơ hồ hồ liền đến nơi này, lúc đầu còn mù mịt đi quanh, gặp một người cùng tiến vào, sau đó liền đi đến đây, ừm, đáp án này ngươi hài lòng chưa?
- Còn có người khác đi vào?
Hai người biến sắc, sau đó nhìn Trần Hạo thật sâu nói:
- Mặc kệ ngươi nói thật hay giả, mang cái này lên ta liền tin tưởng ngươi.
Nói xong, hắn lấy ra một cái vòng tay.
Sắc mặt Trần Hạo âm trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Ta biết các ngươi là người của Ban Ngành Liên Quan, cho nên không muốn gây rối, nói chuyện cũng nhún nhường, nhưng chuyện này không có nghĩa là ta dễ bắt nạt.
- A, hiện tại ngay cả chúng ta là ai ngươi đều biết, ngươi. . .
Người lấy ra vòng tay kia cười lạnh mỉa mai, nhưng y còn chưa nói xong, mèo mun đột nhiên oa ô một tiếng, thân thể bành trướng, vút qua tiến lên, chớp mắt đi tới trước mặt người này.
Sắc mặt của người này đại biến, liên tục né tránh vẫn không kịp, liền bị một trảo của mèo mun đánh bay.
Một người khác quá sợ hãi, tựa hồ muốn từ trên người móc ra vật gì đó, nhưng rất nhanh động tác của y dừng lại, nhìn một thanh phi đao chỉ sát vào mi tâm mình, chỉ cảm thấy một mảnh lãnh ý từ bàn chân bốc lên.
- Đạo hữu, đừng xúc động, hiểu lầm.
Lúc này, một đám người từ trong sơn cốc đi ra, trong đó một người kinh hô một tiếng, nhanh chóng lướt đi tới.
Đây là một nữ nhân rất trẻ trung, vóc người nóng bỏng, khuôn mặt xinh đẹp, theo khí tức pháp lực trên thân thì chính là người mạnh nhất trong nhóm này.
- Trần đạo hữu, sao ngươi lại tới đây?
Trong đám người, Long đại sư nhìn thấy Trần Hạo, nghẹn họng nhìn trân trối mở miệng.
Trần Hạo nhìn thấy Long đại sư, nhếch miệng cười:
- Cái này phải hỏi anh rồi, đột nhiên mất tích, chị dâu không hề nhận được một chút tin tức nào, thế là tìm đến em, anh nói xe mgiao tình hai chúng ta tốt như vậy, anh gặp chuyện, em có thể không đến sao? Có phải là rất cảm động? Muốn ôm một cái hay không?
Long đại sư:
- . . .
- Không nói chuyện này, em nhớ anh nói với em là theo đội khảo sát cổ mộ mà, ha ha, cái cổ mộ này rất mới lạ nha, bảo bối mọc đầy đất.
Trần Hạo ý tứ sâu xa nói.
Nhìn thoáng qua mỹ nữ nóng bỏng kia, Long đại sư cười khan nói:
- Ta đây không phải là thân bất do kỷ sao.
- Ồ? Nói như vậy, anh là bị bức hiếp sao?
Trần Hạo giống như cười mà không phải cười nhìn thoáng qua những tu sĩ này.
Ừm, mặc dù khí thế không tệ, nhưng tu vi đều bình thường, đã số là hơn mười năm đạo hạnh, mỹ nữ nóng bỏng mạnh nhất cũng chỉ khoảng hơn hai mươi năm, không chênh lệch với Đái Vân kia nhiều lắm.
Một đám người như thế này, mình và mèo mun gà ngốc liên thủ, muốn giải quyết cũng không phải chuyện gì khó.
- Đạo hữu hiểu lầm, Ban Ngành Liên Quan chúng ta sao lại làm ra chuyện bức hiếp người, chủ yếu là nhiệm vụ lần này liên quan trọng đại, Long đại sư đúng là nhân tài mà chúng ta cần, cho nên liền mời y giúp đỡ, vì thế chúng ta cũng bỏ ra thù lao đầy đủ, Long đại sư cũng đã đáp ứng.
Mỹ nữ nóng bỏng mở miệng, khẽ cười nói.
Trần Hạo nhìn Long đại sư.
Long đại sư muốn nói lại thôi, cuối cùng không phản bác lại.
Trần Hạo cười cười:
- Là như thế sao, vậy được, để tôi tham dự một chút được chứ?
Ánh mắt của mỹ nữ nóng bỏng hơi động, nói:
- Chuyện này có chút không thích hợp, dù sao đây là nhiệm vụ cơ mật của Ban Ngành chúng ta.
Trần Hạo bĩu môi nói:
- Cái gì nhiệm vụ cơ mật, không phải chỉ là tìm kiếm Nguyệt Linh sao, có cái gì hiếm lạ, các ngươi có thể yên tâm, ta lấy đạo tâm phát thệ, cam đoan sẽ không phá hư, sẽ không đoạt với các ngươi, thậm chí chuyện của các ngươi làm, ta cũng sẽ không lộ ra một chữ, người vi phạm chết không có chỗ chôn.
- Ah, đạo hữu biết Nguyệt Linh?
Sắc mặt của mỹ nữ nóng bỏng hơi biến, ánh mắt nhìn Trần Hạo thật sâu.
Trần Hạo cười nói:
- Nguyên bản không biết, bất quá vừa rồi nghe được hai người nói chuyện phiếm, liền biết.
Ánh mắt sắc bén của mỹ nữ nóng bỏng nhìn về phía người bị phi đao uy hiếp kia, lập tức dọa họ trắng cả mặt.
Nhưng Trần Hạo đều biết rồi, nàng còn có thể làm gì? Trầm ngâm một lát, mở miệng nói:
- Được, đạo hữu có thể đi theo, nhưng chuyện mà chúng ta làm, hi vọng đạo hữu đừng nhúng tay vào.
Trần Hạo quả quyết nói:
- Cái này không được.
Lời này để nhóm người mỹ nữ nóng bỏng lập tức làm ra chuẩn bị chiến đấu.
Trần Hạo bình tĩnh nói:
- Chuyện của các ngươi, ta có thể không nhúng tay vào, nhưng Long đại sư là bạn thân của ta, ta đến nơi này cũng là vì y, cho nên ta yêu cầu các ngươi không thể bức hiếp Long đại sư, cũng không thể bức bách y làm chuyện nguy hiểm.
Mỹ nữ nóng bỏng thở dài một hơi, vội vàng nói:
- Chuyện này không thành vấn đề, Long đại sư trợ giúp chúng ta tìm kiếm Nguyệt Linh, đã là đại ân, chúng ta tuyệt đối sẽ không bắt y làm chuyện vượt quá năng lực.
Đạt thành nhất trí, bầu không khí lập tức bình tĩnh lại.
Mỹ nữ nóng bỏng đi xem tên thủ hạ bị mèo mun đánh.
Trần Hạo thì đến bên cạnh Long đại sư, cười nói:
- Long ca, không ôm một cái sao? Vì anh, em đã đặt thân hiểm địa, ngay cả mạng cũng không thèm đếm xỉa đấy.
Long đại sư chần chờ một chút, mở miệng nói:
- Tình nghĩa của đạo hữu, ta rất cảm động, nhưng mà, ta có một câu không biết có nên nói hay không.
Trần Hạo nói:
- Nói đi.
Long đại sư nói:
- Ta có loại dự cảm không tốt.
- Hả. . .
Trần Hạo sửng sốt.
Long đại sư tiếp tục nói:
- Từ khi gặp được đạo hữu, nhiệm vụ bình thường đều sẽ trở nên cực kì khó khăn, nguyên bản đến nơi này, trên đường đi không gặp được chuyện gì, ta còn an tâm một chút, thế nhưng bây giờ gặp ngươi, ta có chút sợ.
Mặt Trần Hạo lập tức đen lại.
Ta là một cộng sự tốt như vậy, mặc dù chuyện ngươi nói hình như cũng là thật, nhưng mà chúng ta không phải đều đã biến nguy thành an sao, tại sao ngươi có thể nói như thế, thế này quá thương tâm đi.
- Khụ khụ, Long ca, không cần để ý những chi tiết này, anh chỉ cần nhớ kỹ, gặp được nguy hiểm, em sẽ cứu anh, thế là đủ rồi.
Trần Hạo nghiêm túc nói.
Long đại sư tức giận:
- Có thể nói lời dễ nghe hơn không, không gặp được nguy hiểm không phải tốt hơn sao?
Trần Hạo:
- . . .
- Trần đạo hữu, ngươi nói còn có người tới nơi này? Vậy có thấy rõ là ai không?
Lúc này, mỹ nữ nóng bỏng chạy tới, sắc mặt ngưng trọng hỏi.
Trần Hạo nói:
- Cái này không rõ ràng lắm, ta là lúc mò tới sơn cốc, phát hiện khí tức lưu lại, sau đó theo khí tức một đường đuổi tới.
Nóng bỏng mỹ nữ đang muốn nói tiếp, đột nhiên dị biến xuất hiện.