Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 351 - Chương 352: Bọ Ngựa Bắt Ve, Gà Ngốc Ở Phía Sau

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 352: Bọ Ngựa Bắt Ve, Gà Ngốc Ở Phía Sau

Một tên thủ hạ của mỹ nữ nóng bỏng hoảng sợ nói:

- Đội trưởng, xảy ra chuyện rồi.

Tiếng kêu này làm tất cả mọi người giật mình, toàn bộ đều nhìn về phía người nói chuyện.

Lúc này, tên thủ hạ nói chuyện kia vội vàng nói:

- Các ngươi mau nhìn, lòng bàn tay của ta xuất hiện đồ vật gì đó, cảm giác rất ngứa.

Đám người sững sờ, đi qua xem xét, quả nhiên lòng bàn tay của người này có biến hóa. Lúc này xuất hiện một vết tích màu đỏ nhạt.

Vết tích này hiện ra màu đỏ, tựa như một cái ký hiệu cổ quái.

Nhưng còn chưa thấy rõ chuyện gì xảy ra, lại có người kinh hô, trong lòng bàn tay cũng xuất hiện ký hiệu gây ngứa.

Ngay sau đó, từng người đều ngứa trong lòng bàn tay.

Mà cái ký hiệu màu đỏ nhạt này càng ngày càng rõ ràng, dần dần biến thành màu huyết hồng.

Trần Hạo vội vàng nhìn mình, ồ, cũng có phù hiệu màu đỏ xuất hiện, bắt đầu ngứa, đồng thời ẩn ẩn cảm giác có một loại lực lượng quỷ dị nào đó phát ra ngay trong lòng bàn tay, thông qua cánh tay, hướng vào bên trong thân thể, để thân thể xuất hiện một tia cảm giác tê dại bủn rủn.

Nhướng mày, Trần Hạo vận chuyển pháp lực, thúc đẩy loại lực lượng quỷ dị này.

Nhưng dù cho pháp lực khuếch tán, lại không có chút phản ứng nào.

Sau đó tâm niệm Trần Hạo vừa động, trong lòng bàn tay hiện lên điện quang.

Lần này phù văn màu đỏ kia giống như gặp khắc tinh, bị tán đi, lực lượng cổ quái trong thân thể biến mất vô tung vô ảnh.

Chờ đợi một lát, xác nhận mình không có vấn đề gì nữa.

Trần Hạo liền nhìn về phía mèo mun và gà ngốc.

Hai con linh vật mờ mịt nhìn đám người, tỏ vẻ không hiểu thấu, ngứa cái gì thế, nhìn móng vuốt, không có chuyện quái gì cả.

- Đây là huyết văn nguyền rủa, mọi người đừng dùng pháp lực đối kháng, nếu không sẽ gia tốc nguyền rủa lan tràn.

Lúc này, Long đại sư đột nhiên kinh hô lên.

Thế nhưng y đã nói chậm một chút, có mấy người đã bắt đầu dùng pháp lực đối kháng, liền trong nháy mắt này, bọn hắn đã cảm thấy thân thể mềm oặt, sau đó đổ xuống mặt đất, ngay cả nói chuyện cũng tốn sức.

Sắc mặt đám người mỹ nữ nóng bỏng nhất thời trở nên khó coi, từng người ngồi trên mặt đất, không dám làm loạn.

Mỹ nữ nóng bỏng nhìn về phía Long đại sư hỏi:

- Huyết văn nguyền rủa này giải như thế nào?

Long đại sư cười khổ:

- Loại nguyền rủa này rất quỷ dị, vốn là một loại chú pháp tiền nhân sáng tạo ra dùng để đùa giỡn, sẽ không chí mạng, nhưng có thể khiến người ta mất đi quyền khống chế thân thể, tùy theo tình huống thân thể, nhanh thì hai canh giờ liền có thể khôi phục, chậm thì phải cần năm sáu canh giờ mới có thể khôi phục, sau khi thân thể khôi phục, nguyền rủa sẽ tự động bị giải trừ.

- Không có cách gì có thể lập tức giải khai ư?

Sắc mặt của mỹ nữ nóng bỏng ngưng trọng hỏi.

Đây rõ ràng là có người ám toán, nếu như không thể lập tức phá giải, chẳng phải sẽ trở thành cá nằm trên thớt sao?

Long đại sư lắc đầu:

- Có lẽ có, nhưng ta không biết.

Nghe thấy Long đại sư nói như vậy, ánh mắt của Trần Hạo nhất động, cũng mềm oặt ngã xuống đất, sau đó thở dài nói:

- Long ca, anh luôn nói em lừa anh, hiện tại thì tốt rồi, em bị anh lừa, vừa tìm thấy anh liền xảy ra chuyện luôn.

Long đại sư chán nản.

Ngươi lại còn trả đũa, lúc ngươi chưa đến chúng ta vẫn còn rất tốt đấy.

Lúc nhìn thấy Trần Hạo ngã xuống đất, mèo mun và gà ngốc nhìn nhau, sau đó mèo mun meo ô một tiếng, nằm xuống, gà ngốc thì thân thể cứng đờ, thẳng tắp đổ xuống, còn đảo mắt, nhìn không giống như là trúng nguyền rủa, ngược lại giống như là bị rút gân.

Không có phương pháp giải trừ nguyền rủa, rất nhanh, từng người đều mất đi quyền khống chế đối với thân thể, đổ xuống mặt đất, mềm yếu bất lực.

Đúng lúc này, một thân ảnh từ đằng xa bay xẹt tới, dừng lại trước mặt đám người đang nằm trên mặt đất.

- Hắc hắc, chờ đợi mười năm, cuối cùng cơ hội đã đến, Long đại sư, nếu không muốn chết liền chỉ đường cho ta, mang ta đi tìm Nguyệt Linh.

Trần Hạo nhìn về phía người nói chuyện kia.

Đây là một lão đầu khô gầy, tóc rụng gần hết, mặt ngựa, lông mày rất dài, lúc mở miệng nói chuyện lộ ra hàm răng đen xì thiếu mất ba cái, không phải xấu bình thường nữa.

Khí tức trên người y chính là xuất hiện ở bên đầm nước kia. Mà giờ phút này nhìn thấy bản nhân, Trần Hạo phát hiện, đạo hạnh của lão nhân này không thấp, thậm chí còn mạnh hơn mình một chút.

Mỹ nữ nóng bỏng cũng nhìn về phía lão đầu, đột nhiên con mắt trừng lớn, có chút tức giận, hiển nhiên cô nhận ra người này.

Lão đầu khô gầy phát hiện ra ánh mắt của mỹ nữ nóng bỏng, cười hắc hắc nói:

- Nhìn cái gì? Ngươi cho rằng ta nộp lên một viên Hoàng Tuyền Thạch, thật là vì một chút tài nguyên rác rưởi mà các ngươi gọi là cung phụng sao? Hừ, bản tọa chính là muốn Nguyệt Linh, nếu không phải dựa vào các ngươi hỗ trợ, việc tìm kiếm Nguyệt Linh này sẽ rất phiền phức.

Mỹ nữ nóng bỏng tiếp tục nhìn y chằm chằm.

- Nhưng các ngươi yên tâm, mặc dù không quan tâm rác rưởi, nhưng đắc tội với các ngươi quả thật rất phiền phức, cho nên vì để tránh cho phiền phức, các ngươi vẫn lưu lại đây hết đi.

Dứt lời, biểu lộ của lão đầu khô gầy trở nên dữ tợn, sau đó y đưa tay xuất ra một thanh loan đao nhỏ nhắn cổ quái.

Cái loan đao này thế mà cũng là pháp khí, phía trên khắc hoạ các loại đường vân cổ quái, lưu động khí thế hung ác doạ người.

- Dưới phệ linh đao, hồn phách không thể tồn tại, chết dưới thanh thần đao này, các ngươi chết cũng không tiếc.

Lão đầu khô gầy cười gian đi tới bên cạnh một người, cúi người, kéo đầu của người này ra, sau đó đao gác lên cổ y.

Có pháp lực, lại không có cách nào điều động, liền phản kháng cũng không thể, trong mắt người này hiện ra sự tuyệt vọng.

Ngay lúc lão đầu khô gầy muốn động thủ, dị biến lại xuất hiện.

Một đạo vầng sáng màu vàng óng từ trên trời giáng xuống, sau đó bao phủ y.

Lão đầu sững sờ, chợt cảm giác được pháp lực của mình cũng không động được, nguyên bản đao đang nắm trong tay cũng rơi xuống, sau đó y ngồi chồm hổm ở trên mặt đất, vẻ mặt ngơ ngác.

- Khụ khụ, mặc dù không muốn đả kích ngươi, nhưng ta thật nhịn không được, lão đầu ngươi không biết một câu sao? Nhân vật phản diện chết bởi nói quá nhiều đấy.

Tiếng nói trêu tức từ bên cạnh truyền tới.

Sau đó lão đầu liền thấy, nguyên bản một người đã ngã trên mặt đất đột nhiên đứng lên, chính là Trần Hạo.

Tình huống này làm cho tất cả mọi người đều có chút trợn tròn mắt, sau đó chính là mừng rỡ.

Còn có người không trúng chiêu, quá tốt rồi, lần này không phải chết.

Long đại sư cũng kinh ngạc không thôi, nhưng y rất nhanh liền bình tĩnh lại.

Trần đạo hữu không trúng chiêu? Bình thường, chuyện gì phát sinh ở trên người hắn, ta đều không có ý kiến, không có nghi vấn, khỏi cần ở trước mặt ta giả vờ, bởi vì ta biết ngươi rất trâu bò, ta sẽ không kinh ngạc.

Lão đầu khô gầy nhìn Trần Hạo chằm chằm:

- Làm sao có thể, huyết văn nguyền rủa cực lỳ khó giải, ngươi làm sao có thể không có việc gì?

- Ngu xuẩn, đầu đất.

Lại một tiếng nói vang lên, là gà ngốc, nó khinh bỉ nhìn lão đầu, tràn đầy đắc ý.

Meo ô!

Mèo mun cũng kêu một tiếng.

Khô gầy lão đầu:

- . . .

Trần Hạo không nói nhảm, đi đến bên cạnh lão đầu, trực tiếp dùng một quyền đánh trúng đầu của lão đầu kia, đánh y ngất đi, sau đó cười nói:

- Phải học ta đây này, không giết người cũng phải đánh bất tỉnh, lúc này mới bảo đảm an toàn được.

Nói xong, Trần Hạo nhặt loan đao pháp khí mà lão đầu đánh rơi xuống, chậc chậc sợ hãi than nói:

- Cuối cùng không uổng công một chuyến, nhặt được một cái bảo bối tốt.

Ô. . . Ô. . .

Lúc này, một âm thanh rất nhỏ truyền đến.

Trần Hạo nhìn lại, là Long đại sư, y nói không ra lời, dùng ánh mắt ra hiệu Trần Hạo, mới nói gặp nguy hiểm sẽ cứu ta xong, còn mẹ nó nhìn bảo bối cái gì đấy.

Trần Hạo đi qua, cười hỏi:

- Long ca, anh có sợ đau hay không?

Long đại sư:

- . . .

- Cứu anh có lẽ sẽ có chút ít kích thích, nhẫn nại một chút.

Nói xong, Trần Hạo khẽ vươn tay, một đoàn lôi cầu hiển hiện, phát ra khí tức bạo ngược.

Long đại sư:

- Ô. . . Ô. . .

Lôi cầu rơi xuống, điện quang bao trùm.

Bình Luận (0)
Comment