Nhìn ánh mắt lấp lóe của Trần Hạo, trong lòng hòa thượng hỏi thăm mẫu thân của hắn không biết bao nhiêu lần.
Mẹ nó nhỏ bắt nạt xong, lớn lại đến bắt nạt? Các ngươi còn biết xấu hổ hay không, bắt nạt người như thế, lương tâm các ngươi không có trở ngại gì ư? Cmn ta cũng không có trêu chọc các ngươi mà?
Trong lòng ấm ức, nhưng hòa thượng cũng không dám nói.
Không nói có thể sẽ chết, nhưng nói ra, tuyệt đối sống không bằng chết.
Trần Hạo nhìn hòa thượng, dựa vào nét mặt của y nhìn ra điều mờ ám, lập tức cười:
- Làm sao? Không muốn nói, hay là không dám nói?
Bờ môi của hòa thượng giật giật, vẫn không nói chuyện.
Trần Hạo trầm ngâm một lát, mở miệng nói:
- Kỳ thật ngươi không nói, ta cũng có thể đoán ra một chút, Hồ đạo hữu kia hẳn là đồng bọn với ngươi.
Lông mày của hòa thượng nhảy lên.
- Còn có vu hạp thiết ngư trong thủy đạo, khẳng định cũng là bị các ngươi thúc đẩy.
Trần Hạo nói xong, ánh mắt lại gắt gao nhìn hòa thượng.
Mặt hòa thượng không có biểu tình.
Trần Hạo nói:
- Nói cách khác, các ngươi đây là liên hợp hành động, mục tiêu chính là Quỷ Thị, ừm, hẳn là bên trong Quỷ Thị có đồ vật gì đó mà các ngươi muốn lấy được, cái đồ vật này đối với ngươi, đối với Hồ đạo hữu kia, hoặc là đối với những người khác cũng không quan trọng, nhưng mà đối với thượng cấp của ngươi khẳng định rất quan trọng.
- Mà các ngươi đều là người trong tà đạo, có thể thúc đẩy những người trong tà đạo như các ngươi, ta có một suy đoán, là Vương gia đúng không?
Mấy chữ cuối cùng, ngữ khí của Trần Hạo sâu kín, ý vị sâu xa.
Hòa thượng biến sắc, chấn kinh nhìn Trần Hạo:
- Ngươi biết Vương gia?
Trong lòng Trần Hạo thầm mắng, CMN, thật đúng là Vương gia, lão tử đoán đều có thể đoán đúng?
Nhưng trên mặt Trần Hạo lại không đổi sắc, bình tĩnh nói:
- Biết thì có gì kỳ quái? Ta là đệ tử chân truyền của Quỷ bà bà, trước đó các ngươi lôi kéo sư huynh Tình Ma của ta, làm hại y tiến vào nhân gian, kém chút bị Đạo môn bắt được, sư tôn ta rất tức giận, đã nói với ta, chỉ cần Vương gia xuất thế, món nợ này nhất định phải tính.
Hòa thượng sững sờ, sau đó vội vàng nói:
- Chuyện kia không có liên quan đến ta, chuyện lôi kéo Tình Ma ta biết một chút, nhưng không hề tham dự, chúng ta chia làm mấy phe phái, hiện tại làm xằng làm bậy bên ngoài đều là phái dã tâm, bọn họ cũng không xem trọng Vương gia, chỉ lợi dụng thanh danh của Vương gia để đạt được mục đích của bọn họ, không có quan hệ gì với ta cả."
Trần Hạo kinh ngạc, ôi trời ơi, hỏi ngươi ngươi không nói, dọa dẫm một chút, ngươi liền nói hết toàn bộ ra.
- Tóm lại các ngươi đều là thủ hạ của vị Vương gia kia, chẳng lẽ xảy ra chuyện, liền muốn trốn tránh trách nhiệm? Hắc hắc, bây giờ nói gì cũng đã muộn, cừu oán kết xuống, Vương gia của các ngươi còn muốn xoay người, nằm mơ đi.
Trần Hạo cố tình bày nghi trận, tiếp tục nổ.
Hòa thượng vội vàng nói:
- Đạo hữu, việc gì phải thế, bây giờ tu hành mạt thế, con đường phía trước đoạn tuyệt, chỉ có Vương gia chấp chưởng Thần Khí, mới có hi vọng mở nhân gian thần quốc, nếu đạo hữu là môn hạ của Quỷ bà bà, vậy liền không có có quan hệ với Đạo môn, chỉ cần hợp tác với Vương gia của chúng ta, đến lúc đó có một cái thần vị, làm thần tiên trường sinh bất tử ở nhân gian chả lẽ không vui hơn?
Trong lòng Trần Hạo ngạc nhiên, nhân gian thần quốc? Khẩu khí đúng là không nhỏ, thật có thể làm được, từ xưa sớm đã có người làm, còn chờ đến phiên các ngươi?
Nhưng hòa thượng phối hợp như vậy, Trần Hạo ra vẻ chần chờ một cái, mở miệng nói:
- Ngươi không gạt ta đấy chứ?
Hòa thượng vội vàng nói:
- Hoàn toàn chính xác, ta dám lấy đạo tâm phát thệ, nếu có chỗ lừa gạt, chết không có chỗ chôn.
Trần Hạo giả bộ có chút động tâm, nói:
- Nếu là như thế, ta ngược lại có thể giúp một tay điều hòa, khuyên sư tôn ta từ bỏ báo thù. Nhưng sư tôn ta cũng là đại lão của một phương, không phải một cái thần vị phổ thông liền có thể đuổi.
Hòa thượng vội vàng nói:
- Chuyện này nhất định, Vương gia tuyệt không phải người nhỏ mọn, tám mươi ngự chủ của Âm Dương Giới ở nước Nhật, còn có những pháp sư Thái Lan, Vương gia đều hứa cho chức vị lớn, chúng ta là người một nhà, chắc chắn sẽ không kém hơn người khác.
Trần Hạo âm thầm nhớ kỹ hai cái danh tự này, người có thể để cho Vương gia đều hứa hẹn, khẳng định rất lợi hại.
Sắc mặt hoà hoãn lại, Trần Hạo cười nói:
- Ha ha ha, thật ngại quá, ngươi nhìn xem chuyện náo động này, lũ lụt dâng đến miếu Long Vương, đúng là không ra sao cả, Âm Dương Tằm này có thể tìm được nữa hay không? Nếu không ta nợ trước? Sau nãy sẽ tìm lại cho đạo hữu?
Hòa thượng nhìn Trần Hạo nói như vậy, thở dài một hơi, vội vàng nói:
- Không sao hết, Âm Dương Tằm ta còn một cặp, chỉ là mới bồi dưỡng ra, muốn luyện thành như bây giờ, sợ rằng không có hai ba mươi năm là không thể thành.
Miệng thì nói thế, nhưng trên mặt hòa thượng vẫn hiện ra một chút không tự nhiên.
Bảo bối bồi dưỡng mấy chục năm, lập tức mất đi như thế, làm sao có thể không đau lòng.
Trần Hạo xấu hổ kéo A Mịch La qua, sau đó tỏ vẻ xin lỗi nói:
- Chuyện này không được, thiếu nợ phải trả, nếu không trong lòng thực sự sẽ bất an, như vậy đi, coi như ta thiếu ngươi một cái ân tình, chờ sau này ngươi có chuyện gì, có thể đi Thiên Sơn Phiêu Miểu Phong Vân Quang Động, sư tôn ta sẽ giúp ngươi.
Trong mắt hòa thượng vui mừng, mặc dù tổn thất hai cái bảo bối, nhưng tìm được một cái ân tình của đại năng, có vẻ như cũng không tổn thất bao nhiêu. Trong lòng lúc này mới dễ chịu hơn nhiều.
- Ừm, đạo hữu, vậy Vương gia lúc nào mới có thể xuất thế? Trường sinh bất tử, ta không biết nó có tư vị như thế nào, hắc hắc.
Trần Hạo nhếch miệng cười nói, tỏ vẻ chờ mong.
Hòa thượng thở dài nói:
- Đạo hữu có chỗ không biết, năm đó lúc Vương gia luyện hóa Thần Khí bị một vị cao nhân Đạo môn đánh lén, lấy Cửu Châu Đỉnh trấn áp Vương gia ở phía dưới Hắc Sơn, thất bại trong gang tấc, qua nhiều năm như vậy, Vương gia mặc dù cố gắng kháng cự, nhưng Cửu Châu Đỉnh cũng là một Thần Khí, phù hợp đại địa mệnh mạch, bây giờ nhân đạo lại hưng thịnh, cho nên Vương gia muốn xuất thế cần một chút thủ đoạn, lần này chúng ta tới nơi này, chính là vì xương đầu của hoàng long.
Trần Hạo sững sờ:
- Xương đầu của hoàng long? Đây là thứ gì? Sao ta lại không biết Hắc Thị còn có thứ đồ này?
Hòa thượng cười lạnh nói:
- Đạo hữu không biết cũng rất bình thường, bởi vì Thái Nhất Tông đạt được xương đầu hoàng long, cũng không khoe khoang, vì để tránh cho tin tức lộ ra ngoài nên dùng chiêu ám độ trần thương, muốn lợi dụng lần Hắc Thị này chuyển xương đầu của hoàng long đi, chúng ta thả ra tin tức, nguyên bản định bức bách Thái Nhất Tông hành động, chuẩn bị chặn đường, không nghĩ tới Thái Nhất Tông lại bảo trì bình thản, hết cách, chúng ta chỉ có thể mạo hiểm.
Trần Hạo giật mình, hỏi:
- Nói như vậy, có được xương đầu hoàng long, liền có thể giúp Vương gia xuất thế sao?
Hòa thượng lắc đầu nói:
- Nào có đơn giản như vậy, cái xương đầu hoàng long này chỉ là một tín vật, có xương đầu hoàng long, mới có thể tìm được Bắc Hải Thủy Tinh Cung, thu hoạch Chân Long Châu, có Chân Long Châu, tỉ lệ giúp Vương gia xuất thế liền lớn hơn.
Trần Hạo gật đầu, sau đó cười khan nói:
- Đạo hữu, nếu là như thế, ta đoán chừng không giúp được gì rồi, sư tôn ta hiện tại tu tâm dưỡng tính, cùng Đạo môn bình an vô sự, nếu như bởi vì ta náo động ra mâu thuẫn, vậy cũng không tốt lắm.
Hòa thượng sững sờ, trong lòng khinh bỉ, mâu thuẫn gì, đây là không thấy thỏ không thả chim ưng. Ha ha, tiểu tử gian trá, có khác gì những tên phái dã tâm lợi dụng tên tuổi của Vương gia kia đâu?
Bất quá lần nói chuyện này đã bảo vệ được tính mạng của mình, hòa thượng cũng không cầu gì hơn.
- Không sao cả, đạo hữu núp trong bóng tối phối hợp, cũng có thể trợ giúp chúng ta rất nhiều.
Hòa thượng cười cười.
Trần Hạo đang muốn mở miệng, đột nhiên một tiếng tiếng nổ từ đằng xa truyền đến.
Theo tiếng nổ nhìn lại, Trần Hạo phát hiện là từ Hắc Thị bên kia truyền đến.