Để Trần Hạo kinh ngạc chính là, cô gái mặc áo trắng này không phải quỷ vật, cũng không phải thi thể, mà là một người sống. Mà trên người cô có một loại tà khí quỷ dị cường đại, Trần Hạo cảm giác được, cảm thấy cực kì không được tự nhiên, có loại chán ghét phát ra từ nội tâm.
Meo ô! Khanh khách!
Mèo mun và gà ngốc cũng kêu lên, thông qua cửa sổ xe nhìn về phía cô gái xuất hiện bên trong tòa nhà, tựa hồ rất muốn đi tới đánh cô.
Nhìn một lát, nữ tử áo trắng từ cửa sổ rời đi, không thấy tung tích.
Sắc mặt của Trần Hạo khẽ nhúc nhích.
Sự xuất hiện đột nhiên này, thoạt nhìn như là cảnh cáo hắn,
Ha ha, đụng người còn khoe khoang còn cảnh cáo, coi tôi là quả hồng mềm sao.
Hừ lạnh một tiếng, Trần Hạo mở cửa đi xuống xe.
Mèo mun và gà ngốc càng không kịp chờ đợi, vọt thẳng hướng về phía nhà lầu.
Trần Hạo cười.
Cảnh giác của mèo mun và gà ngốc còn lợi hại hơn hắn, bọn chúng còn không sợ, hiển nhiên cũng không phải đồ vật gì đó lợi hại.
Đi theo phía sau, dạo bước đi vào nhà lầu. Lúc một chân bước vào cửa hành lang ngôi nhà, ánh mắt của Trần Hạo nhất động, cảm giác được càng kỹ càng.
Khí tức âm tà bao phủ ngôi nhà này, cùng ngôi nhà hòa thành một thể, sau khi tiến vào, Trần Hạo liền có thể cảm giác được, khí tức âm tà kia tựa như vật sống, đang đánh giá mình, thế nhưng là lúc ý niệm của Trần Hạo tiếp xúc, cảm giác kia lại biến mất.
Lúc này, gà ngốc khanh khách kêu, nhìn về phía Trần Hạo, ra hiệu nhanh lên, đồ vật mà chúng ta muốn đối phó ở phía trên.
Trần Hạo cười cười, tăng nhanh bước chân.
Hành lang âm u im ắng, có thể nghe được tiếng mèo mun và gà ngốc chạy lên.
Mới vừa lên đến lầu hai, Trần Hạo liền nghe được mèo mun meo ô một tiếng, thân thể điên cuồng lớn lên, sau đó hướng phía trước đánh tới, sau đó phanh một tiếng, một thân ảnh bị mèo mun đánh bay.
Định nhãn xem xét, Trần Hạo liền thấy thứ bị đánh bay kia là một thi thể. Bị mèo mun đánh lên trên vách tường, sau khi hạ xuống toàn thân xương cốt đều bị biến mất, nằm trên mặt đất, vặn vẹo không thành hình người.
Phải biết rằng lực lượng của mèo mun sau khi biến thân vốn đã lớn, sau khi uống canh long cốt, lại trở nên càng khủng bố hơn, người bị nó hung mãnh công kích, căn bản không chịu nổi.
Sau một kích, mèo mun oa ô một tiếng lệ khiếu, thân ảnh xông về phía trước.
Ánh mắt của Trần Hạo hơi động, tay nắm pháp quyết, mười mấy đoàn hỏa cầu nhanh chóng ngưng tụ, sau đó bay múa tứ phương, chiếu sáng tỏ một mảnh hành lang.
Sau đó, Trần Hạo liền thấy trong hành lang lặng yên không một tiếng động, đứng đấy mười thi thể.
Mày nhăn lại, Trần Hạo có chút ngoài ý muốn.
Bên trong ngôi nhà quỷ dị này, tại sao lại có nhiều thi thể như vậy? Nhiều người chết như thế, Dương Thành lại không có người đến xem tình huống?
Lúc này, mèo mun xung kích như hổ gặp bầy dê, liền đao đều không dùng, chính là dùng trảo đánh, mỗi một thi thể sau khi nhận công kích, đều có thể nghe được tiếng xương cốt vỡ vụn.
Nơi mèo mun đi qua, nguyên bản thi thể đứng thẳng đều đổ rạp xuống.
Xoay người lại, mèo mun ngẩng đầu mèo lên, mắt đầy khinh thường, một bộ ta còn không có dùng sức, các ngươi liền ngã xuống rồi.
Gà ngốc đột nhiên mở miệng:
- Hắc tỷ trâu bò!
Trần Hạo tức giận liếc qua gà ngốc, nhà ngươi, lời hữu ích thì không học vài câu, loại lời nói thô tục này ngược lại học rất nhanh.
Đang muốn quát lớn một câu, mèo mun đột nhiên nhe răng trợn mắt, ánh mắt hung ác, trong miệng phát ra âm thanh oa ô nho nhỏ.
Gà ngốc lặng lẽ co rụt lại, sau đó con mắt lấp lóe.
Ánh mắt của Trần Hạo nhất động, quay người nhìn lại, liền thấy nữ tử áo trắng đứng ở cách đó không xa, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trần Hạo.
Ở khoảng cách gần, Trần Hạo liền thấy nữ tử này chỉ chừng ba mươi tuổi, tóc dài xõa vai, dáng dấp coi như xinh đẹp, chỉ là làn da trắng bệch, giống như da người chết.
Mà tà khí ở trên người nữ tử lưu động ở trên người cô như là ngọn lửa thiêu đốt, nhìn giống như mình đã chọc giận cô ta.
Nhìn cô gái, Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng:
- Người nên tức giận là tôi mới đúng chứ? Vô duyên vô cớ, tại sao cô lại muốn hại tôi? Tôi muốn hỏi một chút, tôi lúc nào đắc tội với cô thế?
Cô gái há mồm, phát ra thanh âm bén nhọn:
- Nam nhân đều đáng chết!
Nụ cười của Trần Hạo cứng đờ.
Mẹ nó? Đây là cái lý do gì? Nam nhân làm sao đều đáng chết, cho dù cô bị nam nhân tổn thương qua, vậy ncô đi tìm tên nam nhân thương tổn cô chứ? Liên quan cái rắm gì tới tôi? Dựa vào cái gì một gậy đánh chết tất cả nam nhân chúng tôi?
Lại nói, cô mẹ nó còn vơ đũa cả nắm, nam nhân ở Dương Thành này có nhiều lắm, tôi vừa mới tới, cô liền điều khiển thi thể lái xe đụng tôi, đây rõ ràng là tận lực nhằm vào tôi mà! Lôi kéo vấn đề nam nhân nữ nhân cái gì.
Trần Hạo sắc mặt lạnh xuống đến:
- Lý do này không hợp lý, tôi cho cô thêm một cơ hội, đến cùng vì sao, không nói tôi đánh chết cô.
- Đánh chết tôi? Ha ha, đánh chết tôi, đến đây, đánh chết tôi đi.
Cô gái cười, cười rất dữ tợn, ánh mắt trở nên vô cùng oán độc.
Trần Hạo:
- . . .
Mẹ nó, đây sẽ không phải là một cô gái đã từng bị ngược đãi đấy chứ?
Nhưng mà không đúng, CMN cô trâu bò như vậy, nam nhân nào dám đánh cô?
Ngược lại tôi nhìn thấy nơi này có rất nhiều thi thể nam nhân a.
Tròng mắt của Trần Hạo hơi híp lại, không nói hai lời liền vọt tới.
Cái gì đều mẹ nó đừng lôi kéo vào, cô muốn đâm chết tôi là thật, quản cô có nguyên nhân gì, lão tử không muốn biết, đánh chết lại nói.
Thiên Cương Bộ di chuyển, Trần Hạo một quyền hung hăng đánh trúng mặt cô gái kia.
Cô gái thế mà không né tránh, còn chế giễu nhìn Trần Hạo.
Ầm!
Nắm đấm đánh vào trên mặt cô gái, nhưng sau một khắc, Trần Hạo lập tức nhe răng trợn mắt, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ.
Sau khi uống qua canh long cốt, Trần Hạo cũng coi là trải qua một lần tẩy tủy phạt cốt, tố chất thân thể mạnh lên, lực lượng cũng lớn hơn mấy lần.
Dưới tình huống bình thường, đừng nói một cô gái, chính là nam nhân, Trần Hạo cũng có thể một quyền đánh gần chết.
Nhưng là một quyền này đánh lên trên mặt cô gái, Trần Hạo lại cảm giác giống như là đánh vào trên bức tường, mà bức tường này lại cứng rắn giống như sắt thép. Một quyền đánh xuống, mặt cô gái kia không có chuyện gì, Trần Hạo lại cảm giác xương tay kịch liệt đau nhức.
Mẹ nó, cô gái này làm bằng sắt sao?
Trong lòng Trần Hạo chấn kinh.
Cô gái lại thừa cơ bắt cổ áo Trần Hạo lại.
Trần Hạo kinh hãi, vội vàng đánh tay của cô gái ra, nhưng mà cái đánh này, Trần Hạo lần nữa nhe răng.
Cánh tay của cô gái này cũng giống như là sắt thép, cứng rắn không chịu được, Trần Hạo đánh cô, người lại là chính mình.
Thấy cảnh này, mèo mun nổi giận.
Thế mà khi dễ Hạo ca của lão nương, coi ta không tồn tại sao!
Oa ô một tiếng, mèo mun xông tới, vuốt mèo giơ lên, hung hăng vồ xuống một trảo tới cô gái kia.
Xoẹt!
Quần áo của cô gái vỡ vụn, lộ ra từng vết thương trên toàn thân.
Vết thương giăng khắp nơi, thân thể nguyên bản trắng nõn bị phá hư khiến cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.
Mà sau khi móng vuốt của mèo mun vồ xuống, kinh ngạc phát hiện, chỉ là cào nát quần áo, nhưng làn da của cô gái kia, một điểm vết tích đều không có.
Sau khi sững sờ, ánh mắt của mèo mun nhất động, hồng cân đại đao hiện ra, hóa thành hơn mười đạo phi đao, không ngừng tiến công cô gái.
Nhưng phi đao chém vào trên người cô gái, lại phát ra tiếng kim loại giao thoa, chỉ có quần áo màu trắng kia không ngừng bị cắt nát, rất nhanh cô gái liền bại lộ phần lớn nửa người trên.
Giãy dụa không thoát, Trần Hạo đang chuẩn bị ngưng tụ lôi cầu, đột nhiên động tác cứng đờ, hít một hơi khí lạnh.
Phần thân thể của cô gái kia bại lộ ra, trên thân không chỉ là các loại vết thương doạ người, bộ ngực của cô cũng đã biến mất không thấy đâu nữa, chỉ để lại hai vết sẹo xấu xí.
Cái này mẹ nó. . . thật sự là bị ngược đãi qua!