Bệnh tâm thần, kẻ này bị bệnh thần kinh.
Trần Hạo khẽ cúp mắt, trong lòng lại mắng to.
Lương Hồng Ngọc còn nói rất thú vị, ngọa tào, thật là thú vị, rất thú vị.
- Hì hì, có phải rất thất vọng? Muốn nhìn nhiều hơn không? Tôi cũng có thể bỏ cái này đi nha.
Tiểu loli cười tủm tĩm vứt một cái mị nhãn cho Trần Hạo.
Trần Hạo bĩu môi không để ý.
Thật sự nghĩ cái dáng vẻ này rất có mị lực sao.
Thân thể thì không nẩy nở, phẳng như ván giặt đồ, bỏ đi cái đang vây quanh kia thì cũng có khác gì con trai đâu? Buồn cười.
- Được rồi, Mi Mi đừng gây chuyện nữa.
Lương Hồng Ngọc quát lớn một tiếng.
Tiểu loli tỏ vẻ không có thú vị, váy công chúa lại xuất hiện trên thân, lại biến thành bộ dáng nhu thuận khả ái.
Nhưng trong mắt Trần Hạo, đã gắn cho cô một nhãn hiệu quái vật bị bệnh thần kinh, Lương Hồng Ngọc còn nói quen biết sẽ có chỗ tốt, ha ha, mẹ nó tôi đang hối hận là đã tới đây này.
- Đúng rồi đại tỷ, tôi nghe được một chuyện rất thú vị đấy.
Tiểu loli đột nhiên mở miệng, có chút hưng phấn nói.
Lương Hồng Ngọc nói:
- Chuyện gì?
Tiểu la lỵ nói:
- Nghe nói tên biến thái kia để lộ ra long cốt, bị Đạo Môn biết được, chuẩn bị đi tìm, hì hì, lần này khẳng định chơi rất vui.
Lương Hồng Ngọc nói:
- Việc này tôi biết, nhưng mà long cốt bị lộ ra, dường như nó cũng không để ý đến, giấu rất sâu, tôi sợ bên trong có âm mưu, Mi Mi, các ngươi vốn là đồng loại, tuy vẫn thủy hỏa bất dung nhưng lại hỗ trợ lẫn nhau, tôi hi vọng cô cẩn thận, đừng để bản thân liên lụy vào.
Tiểu loli nhếch miệng một cái, tà ý mười phần nói:
- Nó muốn thôn phệ tôi, tôi cũng muốn thôn phệ nó, đây là số mệnh của chúng tôi. Nhưng trước khi không nắm chắc, chúng tôi sẽ không tuỳ tiện động thủ. Lần này nó xuất hiện muốn tìm Thủy Tinh Cung, khẳng định là vì muốn lấy được Long Linh để tiến giai, nhưng cơ hội tốt như vậy, tôi cũng sẽ không bỏ qua, khi có cơ hội nhất định phải cắn nó một ngụm, đây chính là đồ đại bổ, đủ để giúp thực lực của tôi tăng lên.
Lương Hồng Ngọc bất đắc dĩ nói:
- Cô đấy, làm gì thì làm, nhưng nhất định phải lưu ý, nó cũng không phải dễ dàng đối phó như thế.
Nghe hai người nói như thế, Trần Hạo mới ngưng thần một chút.
Đậu xanh, nghe hai người này nói chuyện, có vẻ như cả hai đều biết cô gái áo bào đen kia.
Đây chính là tin tức quan trọng, Trần Hạo cân nhắc một chút, mở miệng nói:
- Hồng Ngọc tỷ, các người nói long cốt? Là thứ hiện tại đang được mọi người bàn luận huyên náo xôn xao sao?
- Hì hì, cậu muốn biết?
Tiểu loli nhìn về phía Trần Hạo, nheo mắt hỏi.
Trần Hạo nói:
- Ừm, nghe rất thú vị.
Tiểu loli cười:
- Mặc dù tu vi của tiểu đạo hữu không thấp, nhưng tôi khuyên cậu nên là bỏ tâm tư này đi, có một số đồ vật không phải cậu có thể lấy được, nhất là gia hỏa để lộ long cốt ra, một ngụm là có thể ăn cậu.
Vừa nói, tiểu loli vừa làm một động tác giương nanh múa vuốt, hù dọa Trần Hạo.
Trần Hạo cười ha ha.
Đúng là lợi hại, nhưng có vẻ gặp phải tôi cũng không chiếm được tiện nghi gì đâu.
- Đạo hữu hiểu lầm, tôi cũng không có ý nghĩ gì, chính là nghe các người nói đến long cốt, nên có chút hiếu kỳ.
Trần Hạo cười đáp lại.
Tiểu loli nhìn chằm chằm vào Trần Hạo một lát, cười nói:
- Cũng được, nhưng mà tôi nói cho cậu, cậu cũng đừng nói cho những người khác đấy.
Trần Hạo vội vàng nói:
- Chuyện này đạo hữu có thể yên tâm, tôi lấy đạo tâm phát thệ, tuyệt không để lộ ra bên ngoài.
Tiểu loli nhìn qua Lương Hồng Ngọc, phát hiện cô ta không phản đối, lúc này mới lên tiếng nói:
- Cậu biết tôi là gì không?
Trần Hạo lắc đầu.
Mặc dù có chút suy đoán, nhưng đoán vĩnh viễn không bằng người khác chính miệng nói.
Tiểu loli nhếch miệng cười một tiếng:
- Tôi là cấm kỵ, cũng chính là Tiên Thiên quỷ dị mà Đạo Môn các người nói.
Nói đến đây, ánh mắt tiểu loli lập tức biến thành màu đen, không có tròng trắng, mắt đen nhánh, tản ra mị lực khó cưỡng, tựa như chỉ cần nhìn một chút là có thể hút hồn phách người đối diện.
Trong lòng Trần Hạo khẽ thở dài, quả nhiên là Tiên Thiên quỷ dị, má nó, không phải đã nói Tiên Thiên quỷ dị không có nhiều sao? Mình thế mà liên tiếp gặp được hai cái.
- Có lẽ cậu đã nghe qua một cái tên khác, tôi tên. . . Vô Hồi Cốc.
Tiểu loli yếu ớt mở miệng.
Lần này Trần Hạo giật mình, trừng to hai mắt nhìn tiểu loli.
Đây không phải là kẻ mà Tứ Bình đạo trưởng đã kể với hắn sao? Là quỷ dị chi địa đáng sợ trong truyền thuyết, mặc kệ là tu sĩ Đạo Môn hay là sinh linh phổ thông, chỉ cần đi vào sẽ không ra được.
Mẹ nó, thế mà chính là tiểu quái vật bệnh tâm thần này!
- Xem ra cậu thật sự biết tôi, hì hì, có thời gian đến Vô Hồi Cốc làm khách, tôi sẽ chiêu đãi cậu thật tốt.
Ánh mắt tiểu loli khôi phục lại bình thường, cười tủm tỉm nói.
Khóe miệng Trần Hạo giật một cái.
Ngươi trâu rồi, mọi người đều nói Vô Hồi Cốc có vào mà không có ra, ngươi nói thế là có ý gì?
Tiểu loli dường như đã đùa giỡn đủ rồi, lúc này mới nói ra:
- Chuyện về long cốt, hoàn toàn không giống với truyền thuyết ở bên ngoài, Thủy Tinh Cung thực sự tồn tại, đó là hang ổ của thần thú Hoàng Long, một bộ phận long cung trong truyền thuyết, bên trong có vô số kỳ trân dị bảo, nếu như có thể tiến vào bên trong, tuyệt đối có thể kiếm đủ. Nhưng thứ tốt nhất trong Thủy Tinh Cung vẫn là thân rồng. Cũng chính là Hoàng Long bị chém giết oan uổng kia.
- Hoàng Long có ba bảo vật, long cốt, long châu cùng long linh. Trong đó long linh là tốt nhất, long cốt thứ hai, lần này xuất hiện xương đầu Hoàng Long, chính là bị một Tiên Thiên quỷ dị khác điều khiển, năm đó Tiên Thiên quỷ dị này còn không phải quỷ dị, mà chỉ là một địa linh, kết quả bị đám người Đạo Môn ngu xuẩn vì con đường của mình mà chém nó, còn giết cả Hoàng Long, kết quả khiến địa linh phát sinh dị biến, chuyển thành quỷ dị cấm kỵ, hơn nữa còn trực tiếp thành Tiên Thiên quỷ dị, chậc chậc, tính ra, từ xưa đến nay Đạo Môn đã làm không ít chuyện ngu xuẩn rồi.
Trần Hạo nghe được lời này mặt cũng đen lại.
Đại gia, ngươi nói Đạo Môn như thế ở ngay trước mặt ta, có được không?
Cho dù ta là tán tu, thì ta cũng không thoát khỏi phạm vi Đạo Môn mà, có cảm giác bị chỉ vào mũi mắng.
- Nhưng mà làm ra chuyện ngu xuẩn như thế, khẳng định là phải gặp báo ứng, hắc hắc, lúc trước Đạo Môn còn muốn âm mưu đoạt Thủy Tinh Cung, kết quả lại bị địa linh quỷ dị kia bố trí, đem cả Đạo Môn hố một đợt, hiện tại Đạo Môn xuống dốc như thế, đều do bọn họ tự tìm.
Tiểu loli trào phúng nói.
Trần Hạo không phản bác được.
Mắng Đạo Môn ngu xuẩn, thực ra chỉ là nó đang phát tiết thôi.
Tu sĩ Đạo Môn truy cầu cái gì? Trường sinh, đắc đạo.
Vì mục đích này, mà những thứ có khả năng gây trở ngại trên con đường của ta, ta đều phải tiêu diệt, hoàn toàn không cần bàn bạc.
Lúc trước Lưu Bá Ôn Trảm Long Mạch là vì con đường tu đạo của bản thân, chuyện này với hắn mà nói cũng không có gì sai lầm.
Tiểu loli tiếp tục nói:
- Địa linh quỷ dị và Hoàng Long là đồng tu, hỗ trợ lẫn nhau, có thể hóa thành Tiên Thiên quỷ dị là do mượn long khí Hoàng Long. Nhưng mà thành vì long khí bại cũng vì long khí. Địa linh quỷ dị này mặc dù đáng sợ, nhưng bị hạn chế, nếu như không lấy được long linh Hoàng Long, nó không thể chân chính siêu thoát, sau này vô cùng có khả năng sẽ bị thiên địa xoá bỏ. Nhưng thật đáng tiếc, địa phương như Thủy Tinh Cung, có khí vận long tộc che chở, xương đầu Hoàng Long mặc dù là tín vật, nhưng nếu cũng không có cơ duyên, cho dù là không có ai canh giữ trăm ngàn năm, cũng không thể tìm thấy. Gia hỏa này để lộ ra xương đầu Hoàng Long chính là hi vọng người có cơ duyên giúp nó tìm Thủy Tinh Cung, đến lúc đó nó có thể chân chính siêu thoát.
Nói đến đây, tiểu loli lại vui mừng nói:
- Địa linh cấm kỵ đã dung hợp cả oán khí Hoàng Long, thống hận nhất là con người, nếu để cho nó thoát ra, hắc hắc, chỉ sợ Đạo Môn sẽ gặp đại kiếp.
Lần này Trần Hạo đã hiểu rõ về long mạch.
Cũng hiểu rõ vì sao cô gái áo bào đen kia vốn mạnh hơn hắn rất nhiều, nhưng mấy lần hố hắn đều chỉ là uy hiếp chứ không chân chính hạ sát thủ, đây không phải do nó thương hương tiếc ngọc, mà là bởi vì mình có thể giúp nó tìm Thủy Tinh Cung.
- Ừm, xem ra đạo hữu đối với cấm kỵ này rất quen thuộc, chẳng lẽ giữa các ngươi có cừu hận?
Trần Hạo hỏi dò.
Tiểu loli bĩu môi:
- Chuyện này không tính là bí mật, quỷ dị cũng có nguyên nhân tồn tại của quỷ dị, mà giữa những quỷ dị, đều có một loại khí tức đặc biệt, loại khí tức này tương thông, chỉ cần tôi có thể thôn phệ địa linh cấm kỵ, thì tôi có thể trở nên càng cường đại, thoát khỏi hạn chế của thiên địa, không cần dùng thân thể bán linh như thế này để đi chơi, mà có thể mang theo cả bản thể quỷ dị rời đi, từ đây rong chơi thiên địa, vô câu vô thúc, tiêu dao tự tại.
Ánh mắt Trần Hạo khẽ động:
- Nói như vậy, đạo hữu rất muốn ăn được địa linh cấm kỵ kia?
Tiểu loli cười mà không phải cười nhìn Trần Hạo nói:
- Cậu muốn để tôi ăn nó?
Trần Hạo nói:
- Tôi cùng Hồng Ngọc tỷ là bạn, bạn của bạn thì cũng là bạn, địa linh cấm kỵ này cô muốn ăn, tôi cũng không thích, giữ lại làm gì?
- Chậc chậc, nhân tộc quả nhiên vẫn âm hiểm dối trá như thế, rõ ràng là do cậu sợ hãi, còn nói suy nghĩ vì tôi.
Tiểu la lỵ khinh bỉ.
Sau đó nó tiếp tục nói:
- Nhưng mà cậu đã suy nghĩ nhiều, tôi cùng địa linh quỷ dị kia từng tiếp xúc mấy lần, thế nhưng ai cũng không làm gì được ai đây, cho dù tôi muốn ăn nó, sợ rằng cũng không ăn được.
- Vậy nếu như là địa linh quỷ dị kia bị thương thì sao?
Trần Hạo đột nhiên nói.
Tiểu la lỵ kinh ngạc nhìn Trần Hạo nói:
- Cậu nói đùa rồi, kẻ biến thái kia rất cẩn thận, hiện tại người trong Đạo Môn, nếu như không sử dụng pháp bảo truyền thừa áp đáy hòm, không kẻ nào có thể làm gì được nó, cậu còn nói nó bị thương rồi?
Trần Hạo nói:
- Ừm, tôi cũng không lừa cô, đây là nói thật, cô biết xương đầu Hoàng Long xuất hiện, bị Đạo Môn đoạt được, vậy cô có nghe nói, là ai đưa cho Đạo Môn không.
Tiểu loli sửng sốt.
Trần Hạo cười nói:
- Là tôi. Nếu như vừa rồi cô nói không sai, tôi nghĩ địa linh quỷ dị kia cho rằng tôi chính là người hữu duyên, ngoài ý muốn đạt được xương đầu Hoàng Long. Nhưng tôi cảm thấy tìm Thủy Tinh Cung quá phiền phức, nên đã bán xương đầu Hoàng Long cho Đạo Môn. Ai ngờ nó vẫn để mắt tới tôi, muốn tôi tiếp tục tìm kiếm Thủy Tinh Cung, bị tôi cự tuyệt, trước đó tôi hành đạo, nó còn muốn bức tôi đi vào khuôn khổ, nhưng trên thân tôi mang theo một loại pháp bảo, ngoài ý muốn đả thương được nó.
Trần Hạo vừa nói xong, tiểu loli và Lương Hồng Ngọc đều trừng to hai mắt nhìn hắn.
Tiểu loli có chút kích động nói:
- Pháp bảo của cậu, có phải là tượng thần Chân Vũ Đế Quân?
Trần Hạo gật đầu.
Tiểu loli cười ha ha, khí tức quỷ dị trên thân càng là mãnh liệt:
- Quá tốt rồi, lúc trước Hoàng Long chính là bị pháp linh tượng thần Chân Vũ Đế Quân chém giết, địa linh cấm kỵ thành hình, sợ nhất chính là tượng thần Chân Vũ Đế Quân, cậu đã thương tổn nó tới mức nào?
Trần Hạo nói:
- Tôi không rõ, nhưng khi bị thần uy đế quân trấn áp, trên người của nó toát ra một ngọn lửa màu xanh lam, cưỡng ép phá vỡ đế quân trấn áp, sau đó trốn đi.
Tiểu loli vô cùng vui mừng:
- Thế mà tiêu hao lực lượng căn nguyên, hắc hắc, lần này cơ hội tới, đại tỷ, tôi đi trước, hôm nào lại tới tìm cô chơi.
Dứt lời, tiểu loli khoác lên áo bào đen, sau đó hóa thành một đạo hắc quang, biến mất không thấy đâu nữa.