Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 416 - Chương 417: Đoán Mệnh Hẳn Phải Chết

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 417: Đoán Mệnh Hẳn Phải Chết

Không phải chứ, không thể có nhiều Thiên Sát Cô Tinh như vậy được.

Đặc biệt là Triệu Bán Tiên hẳn là người tu hành, Thiên Sát Cô Tinh vốn không thể tu hành.

Nhất định có vấn đề.

Trần Hạo bác bỏ suy nghĩ của mình.

Suy nghĩ một lát, Trần Hạo lái xe đến cửa hàng mỹ nghệ ở Linh Huyễn Phố.

Sau khi đến nơi, Trần Hạo nhìn về phía nữ quỷ phục vụ, mở miệng hỏi:

- Hồng Ngọc tỷ có ở đây không?

Nữ quỷ phục vụ mỉm cười nói:

- Đại sư, Hồng Ngọc tỷ vừa ra ngoài.

Ra ngoài?

Trần Hạo im lặng, nữ quỷ này chẳng chịu suy tính đến tình cảnh của bản thân gì cả, ngươi là quỷ, giữa ban ngày còn đi ra ngoài, ngươi có biết ban ngày quỷ đều đi ngủ, có thể biểu hiện một chút dáng vẻ của quỷ hay không.

Lúc đầu định tìm cô ta để hỏi tình huống của Triệu Bán Tiên, nếu Lương Hồng Ngọc không ở đây, Trần Hạo đành phải đi trước.

Đi vào Linh Huyễn Phố, Trần Hạo kinh ngạc phát hiện, một đám quỷ đang vây quanh cửa tiệm nhà mình.

Nhìn thấy Trần Hạo, những quỷ hồn này vội vàng xông lên, chờ mong nhìn Trần Hạo.

Trần Hạo thầm than, Linh Huyễn Phố quả nhiên là phúc địa, đây mới là ngày thứ hai, sinh ý lại nhiều như vậy.

Nhìn một đám quỷ hồn, Trần Hạo nói:

- Chư vị, có thể sắp xếp thành hàng, chờ tôi đi vào tiệm, chúng ta từng người lên nhé?

Bầy quỷ không chút do dự, vội vàng xếp thành hàng dài.

Trần Hạo hài lòng, đi vào trong tiệm nhà mình.

Chờ hắn ổn định vị trí, quỷ hồn thứ nhất đã tiến đến.

Đây là một nữ quỷ, bộ dáng hai mươi tuổi, tóc dài phất phới, dáng dấp rất xinh đẹp.

Sau khi đi vào, nữ quỷ nhìn thấy Trần Hạo, đột nhiên khóc lên.

Trần Hạo xạm mặt lại.

Đậu xanh, đây là quỷ thích khóc à?

- Khụ khụ, vị nữ sĩ này, ổn định cảm xúc, có chuyện gì cứ việc nói, nếu như tôi có khả năng giúp đỡ, tôi sẽ giúp cô.

Trần Hạo mỉm cười nói.

- Tôi thật đáng thương, tôi là bị người ta bức tử.

Nữ quỷ điềm đạm đáng yêu nói.

Trần Hạo nói:

- Bị bức tử?

Nữ quỷ giải thích.

Nữ quỷ này tên là Lý Vân, năm nay hai mươi lăm tuổi, một năm trước, Lý Vân quen biết một chàng trai, chàng trai này tướng mạo đẹp đẽ, ra tay hào phóng, theo đuổi cô rất mạnh.

Đẹp trai lại nhiều tiền, tính cách lại hài hước thú vị, đương nhiên sẽ được người thích, y theo đuổi Lý Vân không bao lâu đã thành công. Chàng trai kia cũng thật sự thích cô, mua cho Lý Vân một phòng ở, còn tặng rất nhiều lễ vật quý báu.

Lý Vân vốn cho rằng mình đã gặp được chân ái, mơ ước về cuộc sống hạnh phúc sau này.

Thế nhưng không đến hai tháng sau, khi Lý Vân đang ở nhà nghỉ ngơi, đột nhiên có người xông vào nhà, người tới là một người phụ nữ mập khoảng hơn bốn mươi tuổi, mang theo mấy người đàn ông, trong đó có một người, chính là chàng trai khiến Lý Vân mơ mộng cùng nhau xây dựng cuộc sống hạnh phúc kia.

Thế nhưng lúc này, mặt mũi chàng trai bầm dập, thần sắc vô cùng kinh hoảng.

Lý Vân lúc đầu muốn hỏi thăm, nhưng sau khi người phụ nữ mập kia hỏi vài câu, liền phân phó những người đến bắt lấy Lý Vân, sau đó đánh một trận.

Sau khi đánh xong, người phụ nữ mập kia mới nói ra nguyên nhân.

Hóa ra chàng trai kia không phải như cô tưởng tượng là con trai nhà giàu, mà là tiểu bạch kiểm được người phụ nữa mập bao nuôi.

Mặc dù dựa vào người phụ nữ mập mà y có rất nhiều tiền, nhưng chàng trai kia lại không muốn cả đời bị người phụ nữ mập nắm trong tay, y muốn có gia đình riêng của mình, có con của mình, cho nên y theo đuổi Lý Vân, sau đó âm thầm an bài.

Đáng tiếc chàng trai đã xem thường năng lực của người phụ nữ mập kia, không đến hai tháng đã bị bà ta phát hiện ra, sau đó trực tiếp đi tìm Lý Vân.

Lúc đầu chuyện này đến đó tưởng là xong, Lý Vân cũng chỉ bị lừa, bị đánh một trận mà thôi.

Nhưng người phụ nữa mập kia lại tính toán chi li, tính toán rõ ràng từng đồng mà chàng trai kia tiêu vì Lý Vân, không chỉ thu lại phòng ở, còn ép Lý Vân phải trả một khoản nợ khổng lồ.

Lý Vân chỉ là một cô gái yếu đuối, sao có thể chịu được người phụ nữ mập mạp kia bức bách, mấy lần bị đánh chửi đòi nợ, Lý Vân không chịu nổi, trong một lần người đến đòi nợ ở nơi làm việc của cô, mọi người xung quanh chỉ trỏ khiến Lý Vân không chịu nổi, dưới cơn nóng giận, đã nhảy lầu tự sát.

Sau khi kể lại mọi chuyện, Lý Vân nhìn Trần Hạo, chờ mong mà nói:

- Đại sư, ngài có thể giúp tôi không? Tôi muốn đòi lại công đạo, tôi không làm gì sai cả, tại sao lại bị tra tấn như vậy?

Ding: Quỷ ngã chết Lý Vân, âm hồn bốn tháng, hoàn thành tử nguyện, ban thưởng sáu tháng đạo hạnh.

Nghe xong chuyện của Lý Vân, Trần Hạo trầm mặc một lát, hỏi:

- Cô muốn báo thù ai? Người phụ nữ mập kia, hay là những kẻ ép cô trả nợ, hoặc là chàng trai đã lừa cô.

Lý Vân hung tợn nói:

- Tôi đều muốn, những người này đều là người bức tử tôi, bọn họ đều đáng chết.

Lông mày Trần Hạo nhíu lại.

Nhìn nữ quỷ khóc thút thít đứng ở đó, không ngờ nữ quỷ này lại có oán khí lớn như vậy.

Thế nhưng phần thưởng là sáu tháng đạo hạnh, dùng mạng nhiều người như vậy để đổi, không đáng a.

Hơn nữa chuyện này nếu cẩn thận suy nghĩ, là do chàng trai kia lừa cô, những người khác cho dù có lỗi, cũng vì chàng trai kia mang đến, tội không đáng chết.

Nghĩ một chút, Trần Hạo nói:

- Giúp cô giết người là không thể nào, tôi giúp các người hoàn thành tử nguyện, không phải giúp các người hại những người sống, nếu làm vậy chính tôi cũng sẽ gặp phiền phức. Thế này nhé, tôi cho cô một tấm phù, sau đó cô mang theo tấm phù này, đi tìm người trong lòng cô hận nhất, cô truyền oán khí của mình vào tấm phù, sau đó dán tấm phù này lên thân người kia, trong lòng cô có bao nhiêu hận, người mà cô hận nhất sẽ bị nấm mốc bấy nhiêu, chờ oán khí trong lòng cô tán đi, thì cô có thể đi đầu thai chuyển thế, một lần nữa làm người.

Lý Vân còn muốn nói điều gì, Trần Hạo đã ngắt lời:

- Đây biện pháp lớn nhất mà tôi có thể giúp cô, dù sao việc này của cô có chút phức tạp, đầu sỏ chính là do chàng trai kia, tục ngữ nói, oan có đầu, nợ có chủ, cô hãy suy nghĩ thật kỹ.

Lý Vân trầm mặc chốc lát, cuối cùng gật đầu.

Trần Hạo cười cười, lấy bút lông, chu sa, một lá bùa trống không, sau đó vung bút vẽ lên tấm bùa kia.

Tấm phù mang vận rủi, mặc dù hắn chưa vẽ bao giờ, nhưng luyện tập lâu như vậy, đối với việc vẽ các đường vân trên tấm phù hắn vẫn thành thạo, hơn nữa tấm phù mang vận rủi chia làm mấy loại, Trần Hạo lựa chọn một loại phù mang vận rủi do oán niệm, trong lòng có bao nhiêu hận thì uy lực của phù này sẽ lớn bấy nhiêu, nếu nỗi hận quá lớn, khiến một người không may chết đi cũng có khả năng.

Ngưng thần tĩnh khí, sau khi chuẩn bị tốt, Trần Hạo trực tiếp hạ bút, một mạch vẽ phù.

Một tấm phù trong khoảnh khắc đã thành, được tăng thêm pháp lực, tản mát ra linh quang yếu ớt, sau đó ẩn đi.

Hài lòng cười một tiếng, Trần Hạo đưa tấm phù mang vận rủi cho Lý Vân, trực tiếp dung nhập trong thân thể của nó, lúc này mới nói:

- Tấm bùa này đã kết hợp với oán khí của cô, cô có thể cân nhắc tìm ai trả thù, bởi vì nó chỉ có thể dùng một lần, sử dụng cho một người.

Lý Vân cảm kích nói:

- Đa tạ đại sư.

Nói xong, Lý Vân rời đi, sau đó quỷ thứ hai bước vào.

- Đại sư, tôi muốn báo thù, tôi muốn tìm Triệu Bán Tiên báo thù!

Quỷ này vừa đi vào, trực tiếp mở miệng nói.

Ding: Quỷ đâm chết Lưu Chấn, âm hồn một năm sáu tháng, hoàn thành tử nguyện, ban thưởng một ngày đạo hạnh.

Trần Hạo còn chưa kịp phản ứng, tiếng thông báo của hệ thống đã vang lên, khiến Trần Hạo có chút ngu ngơ.

Đậu xanh, tên này có thù với Triệu Bán Tiên?

Nhìn về phía quỷ hồn kia, đó là một nam quỷ, hơn bốn mươi tuổi, thân thể phúc hậu, quần áo vừa vặn, thoạt nhìn giống như một người rất thành công.

Trần Hạo hỏi:

- Anh có thù với Triệu Bán Tiên?

Nam quỷ Lưu Chấn giận dữ nói:

- Nếu như không phải y, tôi sao có thể chết, y đoán mệnh cho tôi, nói tôi lái xe từ đường phía nam quanh một vòng thành phố, như thế sẽ gặp được quý nhân, tôi thấy y dáng vẻ đường hoàng, lão tử nghe lời liền đi vòng quanh thành phố, lại gặp tai nạn xe cộ, bị một chiếc xe tải trực tiếp nghiền ép, chết tại chỗ, cái này gọi là gặp quý nhân sao? Cái này gọi lừa đảo!

Trần Hạo im lặng.

Hóa ra lại là một tên quỷ xui xẻo bị Triệu Bán Tiên hố chết.

Nhưng đây là thủ đoạn gì, người tiếp xúc với y sau đó gặp đủ các loại nguyên nhân mà chết.

Hơn nữa y làm như vậy có mục đích gì? Cũng không thể vô duyên vô cớ hại người như thế được?

Mà ban thưởng của nhiệm vụ này, dường như có chút không đúng.

Một ngày đạo hạnh! Hệ thống đùa ta à, ngươi rõ ràng đang nói với ta, con hàng trước mắt này không đáng hỗ trợ sao? Khi còn sống nó đã làm nhiều chuyện xấu à?

Trong lòng Trần Hạo suy tư.

- Đại sư, tôi biết để ngài giúp tôi giết người, phải chịu nguy hiểm quá lớn, nhưng đại sư yên tâm, tôi có tiền, chỉ cần đại sư chịu giúp tôi báo thù, tôi cho ngài năm mươi vạn.

Lưu Chấn hào khí nói.

Trần Hạo im lặng.

Năm mươi vạn? Thật là nhiều a, lão tử vừa mới chuyển đi ngàn vạn đấy, năm mươi vạn mà muốn ta giúp ngươi giết người? Mặt mũi lớn quá.

- Chuyện tiền nong thì không cần nói, nhưng tôi và Triệu Bán Tiên kia cũng có một chút chuyện khác, tôi cũng sẽ tìm y, cho nên tử nguyện này của anh xem như trùng lặp, anh ở Linh Huyễn Phố chờ tin tức đi.

Trần Hạo mở miệng nói ra.

Lưu Chấn đại hỉ:

- Được, vậy thì tốt, tên khốn Triệu Bán Tiên, đoán mệnh cho người ta đòi tiền nhiều không nói, còn hại người, quả thực đúng là súc sinh, không tuân thủ đạo nghĩa.

Mắng một câu, Lưu Chấn nói:

- Vậy phiền phức đại sư, tôi chờ tin tức tốt của cậu.

Nói xong y quay người rời đi.

Sau đó quỷ hồn thứ ba tiến vào.

Đây là một phụ nữ trung niên, dáng người rất mập, hai gò má cao, hai mắt nửa vểnh lên, nhìn có vẻ cay nghiệt.

Sau khi đi vào, phụ nữ trung niên giận dữ, lớn tiếng nói:

- Đại sư, cậu phải làm chủ cho tôi, tên Triệu Bán Tiên kia không phải người tốt, y lừa tiền của tôi không nói, còn để cho tôi đi chịu chết, quả thực âm hiểm độc ác.

Ding: Quỷ bị điện giật chết Từ Tâm, âm hồn một năm chín tháng, hoàn thành tử nguyện, ban thưởng một ngày đạo hạnh.

Người phụ nữ trung niên vừa nói xong, trực tiếp kích phát nhiệm vụ hệ thống.

Nhưng khiến Trần Hạo kinh ngạc, người nãy cũng có thù với Triệu Bán Tiên, hơn nữa ban thưởng cũng là một ngày đạo hạnh.

CMN, người này cũng không được hệ thống hoan nghênh?

Trần Hạo có chút im lặng.

- Đại sư, van cầu cậu chủ trì công đạo cho tôi, tên Triệu Bán Tiên kia lừa người.

Từ Tâm thấy Trần Hạo không nói lời nào, lập tức đau khổ cầu khẩn.

Trần Hạo nói:

- Ngừng, cô cũng bị Triệu Bán Tiên hại chết?

Từ Tâm vội vàng gật đầu, giận dữ nói:

- Tôi đi ngang qua sạp hàng của y, y đoán mệnh cho tôi, nói tôi gặp phải kiếp số, có khả năng cửa nát nhà tan, tôi lúc đầu không tin, sau đó y nói một chút chuyện liên quan tới nhà tôi, đều chuẩn xác, sau đó tôi sợ, hỏi y nên làm cái gì? Y nhìn tay tôi một lúc, nói tôi cứ ở trong nhà thì sẽ không sao, thế nhưng tôi ở trong nhà, lúc tôi nấu cơm bị điện giật, trực tiếp bị điện giật chết, sau khi chết tôi nghe được có không ít quỷ đều được Triệu Bán Tiên đoán mệnh sau đó liền chết, đây nhất định là y giở trò gì với chúng tôi, đại sư, đây chính là người xấu ác độc, ngài nhất định không được bỏ qua cho y.

Bình Luận (0)
Comment