Nhìn thấy mấy người của ban ngành liên quan muốn lao ra, Trần Hạo hừ lạnh một tiếng, chân đạp Thiên Cương bộ, thân ảnh chớp động, lôi quang lưu động, dùng quyền công kích.
Mấy người thuộc ban ngành liên quan cũng không phải kẻ yếu, nếu không cũng không thể gia nhập tiểu đội, chấp hành nhiệm vụ.
Nhưng Trần Hạo vốn có đạo hạnh cao hơn, thần thông cũng mạnh. Hắn ra tay, mấy người của ban ngành liên quan không có kẻ nào có thể ngăn lại, toàn bộ bị phản kích trở về, từng người nằm trên mặt đất, bị điện giật dậy không nổi.
Sắc mặt Vương Minh Phong hơi biến, sau đó ánh mắt hiện lên một tia tàn khốc, thân ảnh vút qua, đi tới trước xe, sau đó hai tay bắt pháp quyết, vỗ thân xe.
Theo động tác của hắn, chiếc xa vốn yên tĩnh, đột nhiên lưu động một cỗ linh quang, một luồng lực lượng cường đại đang nhanh chóng bành trướng.
Nhưng khi luồng lực lượng này sắp hội tụ thành công, một thân ảnh đứng trước xe, tạo thành một bóng râm, bao trùm thân xe.
Ánh mắt Vương Minh Phong khẽ động, ngưng thần nhìn lại, sau đó ngẩng đầu, ngẩng đầu, ngẩng đầu, cuối cùng hắn thấy được một khuôn mặt dữ tợn đang nhìn xuống hắn.
"..."
Ở đây không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh, một bên kia, mèo đen và gà trống đã xông vào trong tòa nhà.
"Miêu tỷ, gia hỏa này muốn chạy!" Gà trống đột nhiên mở miệng.
Mèo đen meo ô một tiếng, mắt mèo biến thành lăng lệ.
Gà trống nói: "Hắc hắc, đúng vậy, trước mặt hoàng kim cộng tác, hung hồn lệ quỷ gì cũng chỉ là mây bay. Nhưng phệ hồn này dường như có năng lực hóa thân, chúng ta cũng không thể bị lừa, ân, chia ra hành động, Miêu tỷ đuổi theo nó, ta chắn đường lui của nó."
Mèo đen meo ô một tiếng, thân ảnh nhảy lên, cả hai tách ra.
Gà trống chạy tới trước cửa sổ, mèo đen bay thẳng lên trên tầng.
Khi đến tầng ba, mèo đen giơ móng vuốt lên cào nát cửa sổ, sau đó cường thế vọt vào.
Đúng lúc này, một cái bóng mờ bên trong gian phòng bay đi, chạy trốn từ một bên khác.
Gà trống vẫn cảnh giác, hư ảnh khẽ động, nó vỗ cánh một cái, bay tới.
Nhưng dường như hư ảnh cũng biết gà trống lợi hại, khi nó nhào tới, hư ảnh đột nhiên run run một cái, thân thể biến thành năm sáu cái, có nam có nữ, có người già có người trẻ, còn có trẻ nhỏ.
Sau khhi biến hóa ra những bóng người này, mấy cái bóng tách ra bay đi.
Gà trống nhìn lướt qua, không chậm trễ đuổi theo đứa trẻ.
Đứa trẻ quá sợ hãi, nó không ngờ gà trống lại có thể được phá được Thanh Hư thực, khi gà trống đuổi tới, nó đột nhiên quay người, há mồm kêu lên với gà trống.
A ~~~~~
Tiếng kêu này bén nhọn, liên miên, sóng âm truyền ra, bóng đèn trong tòa nhà toàn bộ vỡ vụn.
Đối diện với tiếng kêu, hai mắt gà trống đột nhiên trừng lớn, nó cũng há mồm kêu lên.
Ha ha ha! !
Tiếng kêu của gà trống thuần khiết mà vang dội, cuồn cuộn không dứt. Đối đầu với tiếng thét chói tai, cường thế ép xuống.
Đứa trẻ lập tức bay lên, giống như bị một luồng lực lượng vô hình đánh trúng, tiếng thét biến thành tiếng kêu thảm.
Còn không đợi đứa trẻ rơi xuống đất, một hắc ảnh như Thái Sơn áp đỉnh rơi xuống, một trảo hung hăng đập lên người nó, đánh bay đứa trẻ xuống mặt đất, vuốt mèo bắn ra bốn móng vuốt thép dính tơ máu, ấn xuống thân thể, đè đứa trẻ xuống mặt đất.
Oa ô!
Sau khi ấn xuống, mèo đen há mồm gầm nhẹ một tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm đứa trẻ, ý vị uy hiếp vô cùng rõ ràng.
Đứa trẻ lập tức không dám nhúc nhích.
Nhưng giờ phút này nhìn lại, đây không phải đứa trẻ nào tử, chính là một tên lùn.
Tên lùn này dáng dấp hết sức kỳ lạ, tóc trên đầu hỗn loạn, mắt nhỏ mũi cũng nhỏ, mặt béo, miệng lại vô cùng lớn, mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong từng cái răng sắc nhọn.
"Ha ha, còn muốn chạy, chạy đi ngu xuẩn." Gà trống đi tới, duỗi ra cánh đập lên trên mặt tên lùn.
Hai mắt tên lùn toát ra hung quang, cắn vào cánh gà trống một cái. Gà trống phản ứng nhanh chóng tránh đi, sau đó giận dữ nói: "Ôi, còn dám cắn ta! Ta cho ngươi cắn." Nói xong cánh nó đột nhiên dùng sức, ba một cái hung hăng đánh vào mặt tên lùn.
Tên lùn bị đánh khiến thân thể biến thành hư ảo, Âm Sát chi khí cũng tán đi không ít.
Mèo đen meo ô một tiếng.
Gà trống nói: "Ta biết, sẽ không chơi chết nó, Hạo ca còn muốn con hàng này đâu, được rồi, chúng ta trở về giao nộp."
Sau đó mèo đen cứ như vậy cắm tên lùn ở móng vuốt thép dinh tơ máu, kéo xuống dưới tầng.
Bên ngoài tóa nhà, sắc mặt Trần Hạo không đổi chờ đợi.
Vương Minh Phong đứng bên cạnh xe, sắc mặt khó coi vô cùng, nhưng ngẫu nhiên ánh mắt nhìn tới Trần Hạo lại để lộ ra kính sợ cùng không dám tin tưởng.
Đến bây giờ, một màn trước đó hắn nhìn thấy còn khiến tâm hắn run rẩy, tay chân lạnh buốt, hoàn toàn không dám tin tưởng Trần Hạo có thần thông bậc này.
Đây cũng không phải là nhân tài mới nổi của Đạo môn, mẹ nó, hắn rõ ràng là cường giả của Đạo môn! Những kẻ giám sát của ban ngành kia là một lũ hỗn đản, một đám mắt mù, tin tức thu được rối tinh rối mù.
Đang nghĩ ngợi, ánh mắt Vương Minh Phong khẽ động, nhìn về phía tòa nhà, chỉ thấy mèo đen kia và gà trống đi ra, trên móng vuốt mèo đen, còn cắm một thân ảnh nhỏ bé.
Vương Minh Phong nhìn thấy thế khóe miệng khẽ giật một cái, ánh mắt lấp loé không yên.
Chờ mèo đen và gà trống đến gần. Mèo đen vẫy móng vuốt, đem tên lùn hắt lên trên mặt đất.
Tên lùn xoay người một cái, quay người muốn chạy.
Trần Hạo đạp một cước, cường đại pháp lực trên chân đạp ra, một cước đá vỡ tên lùn, nửa người đều hóa thành Âm Sát chi khí tán đi.
Tên lùn kêu thảm, Âm Sát chi khí trên thân không ngừng nhúc nhích, phần thân thể bị đá vỡ, lại bắt đầu mọc ra.
Trần Hạo cười: "Không hổ là có thể thôn phệ âm hồn, đền bù tự thân phệ hồn, nếu như không thể đánh chết ngay, chỉ cần có một bộ phận là có thể tiếp tục tồn tại."
Sau khi nói xong, ánh mắt Trần Hạo khẽ động, phất tay thả hồn phách Chu Chí Cường ra.
Hồn phách Chu Chí Cường vốn ngây ngốc, tựa như cảm giác được cái gì, nhìn về phía tên lùn, tựa hồ xác định cái gì, oán khí trên thân Chu Chí Cường cuồn cuộn, đột nhiên nhào về tên lùn, đưa tay xé rách người nó.
Tên lùn giận dữ, há mồm muốn cắn Chu Chí Cường.
Trần Hạo lại dùng một đấm đánh vào đầu tên lùn, khiến đầu của nó nổ tung, hóa thành Âm Sát chi khí.
Vương Minh Phong nhìn mà lo lắng, đặc biệt là tên lùn đã mất đi phản kháng bị Chu Chí Cường không ngừng xé rách, trên thân thoát ra từng tia Âm Sát chi khí, dần dần, tên lùn trở nên càng ngày càng suy yếu, cuối cùng hắn không nhịn được mở miệng nói: "Trần Hạo đạo hữu, chúng ta có thể đền bù cho ngươi, chỉ cần điều kiện hợp lý, lập tức liền có thể cho ngươi, chỉ cầu ngươi..."
Hắn vẫn chưa nói xong, Trần Hạo trực tiếp ngắt lời nói: "Không cần, ta chỉ muốn diệt nó."
Vương Minh Phong chán nản: "Đạo hữu, phệ hồn là thứ mà Hồng Vân tiên tử muốn, phải có phệ hồn mới có thể giúp nàng thành đạo, ngươi không nể mặt mũi của ta, cũng phải cho Hồng Vân tiên tử mặt mũi chứ!"
Trần Hạo nói: "Hồng Vân tiên tử? Đó là ai?"
Vương Minh Phong ngạc nhiên nhìn Trần Hạo: "Ngươi không biết Hồng Vân?"
"Không biết, cũng không muốn biết." Trần Hạo đáp lại.
Vương Minh phong nhìn chằm chằm Trần Hạo một lúc, mở miệng nói: "Mười người mạnh nhất của Đạo môn, đạo hữu dù sao cũng phải biết chứ?"
Trần Hạo cười: "Hóa ra mười người mạnh nhất của Đạo môn, ừ, vậy thì thế nào? Cũng bởi vì nàng thuộc nhóm mười người mạnh, cho nên thứ nàng cần đã đắc tội ta, nên sẽ được tha thứ? Không được, để nàng đi tìm phệ hồn khác đi."
Trần Hạo vừa dứt lời, thì thấy Chu Chí Cường lấy ra một tia âm khí từ trong thân thể tên lùn, sau đó Chu Chí Cường há mồm nuốt âm khí kia vào trong miệng, vẻ mặt đầy hận ý chậm rãi nhai.
Khi âm khí bị nhai nát, oán khí trên thân Chu Chí Cường cũng tán đi, sau đó thân thể chậm rãi tan rã.
Ngay khi Trần Hạo nghĩ Chu Chí Cường sẽ hồn phi phách tán, một sợi kim quang hiện lên từ thân thể Chu Chí Cường, sau đó tiếng của hệ thống vang lên.
Hệ thống: ...