Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 469 - Chương 470: Bí Mật

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 470: Bí mật

Ngọa tào, còn có kiểu này nữa à!

Nghe được lời nói của nữ quỷ, Trần Hạo có chút lơ mơ.

Nhưng sau khi hệ thống kích hoạt nhiệm vụ khiến Trần Hạo không phản bác được.

Nhiệm vụ này thật xong rồi!

Nhưng mà phần thưởng này, có vẻ như hơi ít.

Tiết kiệm tiền giúp một nữ quỷ, lại còn muốn tìm nó khi đã chuyển thế, mà thưởng có một năm đạo hạnh? Hệ thống à, ta nói bằng lương tâm ngươi thật sự quá keo kiệt rồi!

Trong lòng oán thầm, nhưng Trần Hạo vẫn nói với hệ thống: "Hệ thống à, việc đầu thai ta cũng không thể khống chế đước a, ai biết nữ quỷ này đầu thai vào nhà ai, ta làm sao để đưa cho nó được?"

Hệ thống: Hệ thống chỉ tuyên bố nhiệm vụ, túc chủ tự tìm tòi.

Ánh mắt Trần Hạo hơi động.

Hệ thống đã nói như vậy, thì nhiệm vụ này có thể hoàn thành bằng các loại thủ đoạn, như vậy, có lẽ. . .

Nữ quỷ tràn đầy mong mỏi nhìn Trần Hạo, chờ hắn trả lời.

Trần Hạo nghĩ ngợi một lát, mở miệng nói: "Chuyện này cũng có thể, chờ sau khi ngươi đi đầu thai, ta sẽ đưa tiền của ngươi cho ngươi."

Nữ quỷ vô cùng vui mừng, vội vàng nói: "Quá tốt rồi, tạ ơn quỷ sai đại ca."

Sau đó dưới chỉ dẫn của nữ quỷ dẫn, hắn đi tới nhà Dương Cúc Hoa.

Dương Cúc Hoa chỉ chỗ giấu tiền, Trần Hạo để mèo đen đi vào, lặng lẽ lấy thẻ tiết kiệm tiền cầm ra.

Tiền tiết kiệm của Dương Cúc Hoa và cả tiền Trần Hạo đền cho nó tiền chơi mạt chược thắng tiền, tất cả hai mươi mốt vạn 3,652 đồng.

Hình như sợ Trần Hạo tham ô, Dương Cúc Hoa khẳng định, số lẻ có thể hiếu kính Trần Hạo, chờ nó đầu thai thành công, chỉ cần đưa cho nó hai mươi mốt vạn ba ngàn là được.

Nói xong ánh mắt Dương Cúc Hoa sáng rực nhìn Trần Hạo, như muốn nói ngươi là quỷ sai, ta đã như vậy, ngươi cũng không thể gạt ta!

Trần Hạo dở khóc dở cười, ngươi so với hệ thống còn tham lam hơn, đến chết rồi còn muốn tiền.

Nhưng nhiệm vụ trọng yếu, Trần Hạo cam đoan sẽ trả lại cho nó, hắn một phần cũng không cần.

Lúc này Dương Cúc Hoa mới gật đầu hài lòng, sau đó trên thân tỏa ra bạch quang, rồi biến mất không thấy gì nữa.

Dương Cúc Hoa rời đi, hệ thống cũng không truyền đến hoàn thành tin tức nhiệm vụ.

Trần Hạo cũng không nóng nảy, lái xe đi đến một ngân hàng gần nhất, chuyển tiền tiết kiệm của Dương Cúc Hoa đến tài khoản của mình, sau đó Trần Hạo lấy điện thoại di động ra, mở ứng dụng tìm tới những tài khoản đang cần tiền . Gửi đến từng tài khoản số tiền không giống nhau . Trực tiếp đem tiền tiết kiệm của Dương Cúc Hoa gửi đến hắn quyên cho những người đang rất cần tiền.

Sau khi quyên xong sau, tiếng thông báo của hệ thống cũng vang lên.

Hệ thống: Quỷ Dương Cúc Hoa vui chết, âm hồn bảy tháng, hoàn thành tử nguyện, ban cho một năm đạo hạnh.

Cảm nhận được pháp lực tăng lên, trên mặt Trần Hạo lộ ra nụ cười.

Quả nhiên, làm nhiệm vụ không thể thiếu đầu óc, cần tùy cơ ứng biến.

Có thể kích phát nhiệm vụ, khẳng định có biện pháp hoàn thành, tiền tiết kiệm kia, không nhất định là hắn phải giữ, hắn có thể giúp nó làm việc thiện tích đức, chờ sau khi nó đầu thai, ắt sẽ có tiền của tới cửa.

Hoàn thành nhiệm vụ của Dương Cúc Hoa, Trần Hạo lại để tuổi trẻ quỷ mang mình đi tìm quỷ tiếp theo.

Quỷ vật thứ hai rất có ý tứ.

Quỷ này là một người đàn ông trung niên, đầu tóc rối bời, quần áo cũ nát, dáng vẻ lôi thôi. Nó đứng trước cửa một quán xổ số, ánh mắt tràn đầy vẻ không cam tâm, tuyệt vọng lẩm bẩm vì sao nó lại uống rượu, uống rượu làm hỏng việc.

Nhìn bộ dáng này của nó, Trần Hạo không cần hỏi cũng biết, con hàng này khẳng định là một kẻ mê xổ số, bởi vì uống rượu mà bỏ lỡ một vé, kết quả vé kia trúng giải.

Chết như vậy, chấp niệm khẳng định là xổ số.

Chỉ là không biết,quỷ này có giống với quỷ hồn lúc trước gặp được hay không, có thể dùng tiền giải quyết, dù sao thứ như xổ số, ngươi không mua thì trúng, mà khi ngươi mua thì nó lại không trúng.

Trần Hạo tiến lên, khẽ vỗ vai quỷ hồn trung niên kia.

Trung niên quỷ đúng như tuổi trẻ quỷ nói, không để ý Trần Hạo, chỉ nhìn chằm chằm vào cửa hàng xổ số, đắm chìm trong tuyệt vọng.

Trần Hạo dùng sức vỗ, còn gọi một tiếng, nhưng trung niên quỷ vẫn chẳng để ý đến.

Trần Hạo bó tay rồi.

Cho dù có nhiệm vụ, thì ngươi cũng phải để ý đến ta mới được chứ, chấp niệm của con hàng này lại sâu như vậy?

"Vô dụng, trước đây ta đã rất nhiều lần muốn tìm hắn nói chuyện, nhưng dù ta đánh hắn mấy cái tát thì hắn vẫn không để ý tới ta." Tuổi trẻ quỷ mở miệng nói ra.

Trần Hạo nghiêm túc dò xét trung niên quỷ, xoay người rời đi: "Vậy đi tìm quỷ kế tiếp."

Tuổi trẻ quỷ nói: "Không giúp tên này sao?"

"Không có duyên phận thì giúp thế nào?"

Lên xe, rời đi, mười mấy phút sau, Trần Hạo đi đến trước một căn phòng cũ nát.

Đến nơi này, tuổi trẻ quỷ kinh ngạc nói: "Ấy, lão quỷ kia đâu? Tại sao lại không thấy."

Trần Hạo nhìn quanh căn phòng, có thể cảm giác được ở trong phòng có âm khí hội tụ, còn có chút khí tức tàn hồn.

Nếu như không ngoài ý muốn, lão quỷ này đã hồn phi phách tán.

Trầm mặc một lát, Trần Hạo nhìn về phía tuổi trẻ quỷ nói: "Nó đi."

Hả? Tuổi trẻ quỷ sửng sốt.

Trần Hạo nói: "Hồn phi phách tán không đơn giản như ngươi nghĩ, sau khi chết không đi luân hồi, Ngày tháng sau này, hồn phách của ngươi sẽ càng ngày càng suy yếu, sau đó liền sẽ giống người chết, hồn phách của ngươi tàn đi, từ đó giữa thiên địa không có ngươi tồn tại."

Sắc mặt tuổi trẻ quỷ hơi biến, sau một lúc lâu nhìn Trần Hạo nói: "Đó chính là sẽ chết một lần nữa sao? Bây giờ ta còn có thể tồn tại bao lâu?"

Trần Hạo nói: "Ta không biết, bây giờ nhìn ngươi không có vấn đề gì, nói không chừng đến một ngày nào đó sẽ không còn ở đây nữa, cho nên nếu như ngươi thật sự muốn đi tìm mẹ của ngươi, thì suy nghĩ một chút đi, để không cần mang theo tiếc nuối mà hồn phi phách tán."

Tuổi trẻ quỷ gật đầu: "Hóa ra là như vậy, ta đã rõ, cám ơn ca, nhưng chuyện tìm mẹ ta vẫn nên quên đi, đối với nàng, ta không yêu, chỉ có hận, trong lòng ta luôn nghĩ là khi tìm được nàng, hỏi nàng tại sao muốn sinh ra ta rồi lại không muốn ta. Nhưng cẩn thận nghĩ lại, dù làm thế cũng không có ý nghĩa gì, dù sao ta cũng đã sinh ra tới, bây giờ cũng chết rồi, cho dù hỏi thì thế nào? Ta cứ chậm rãi chờ hồn phi phách tán đi, làm người quá mệt mỏi, ta thực sự không muốn đi đầu thai."

Trần Hạo im lặng.

Tuổi trẻ quỷ này thật sự lâm vào ngõ cụt, không có cách nào khuyên giải.

Thôi vậy, mỗi người đều có lựa chọn riêng của mình, quỷ cũng giống vậy, nó không muốn, vậy thì tùy ý nó đi.

Sau đó, tuổi trẻ quỷ giống như đã hết hứng thú, tạm biệt với Trần Hạo, sau đó chủ động rời đi.

Chờ tuổi trẻ quỷ đi khỏi, Trần Hạo cũng không có tâm tư tiếp tục đi tìm quỷ nên quay lại khách sạn.

Đang định đi rửa mặt, đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động vang lên.

Cầm lấy xem xét, là một sốlạ gọi đến.

Nghĩ một chút, Trần Hạo bắt máy, sau đó một giọng nữ vang lên: "Xin chào Trần đại sư, ta là Chu Chỉ Hân."

Chu Chỉ Hân? Con gái Chu Chí Cường!

Trong lòng Trần Hạo khẽ động, mở miệng nói: "Là ngươi à, có chuyện gì không?"

Chu Chỉ Hân nói: "Vừa rồi cha ta tới tìm chúng ta, cám ơn ngươi, đã giúp đỡ cha ta."

Trần Hạo nói: "Không có việc gì, đây là công đức cùng cơ duyên của hắn, ta chỉ là thuận nước đẩy thuyền."

Chu Chỉ Hân nói: "Ân tình chính là ân tình, ta sẽ ghi ở trong lòng, đây là số điện thoại cá nhân của ta, nếu như sau này Trần đại sư có gì cần, thì có thể liên hệ với ta, chỉ cần có thể làm được, ta nhất định không chối từ."

Trần Hạo cười nói: "Vậy được, ta nhớ kỹ, còn có chuyện gì khác sao?"

Chu Chỉ Hân nói: "Còn có một việc, trước khi đi cha ta nói với ta, nó phát hiện một bí mật trên thân phệ hồn."

Bình Luận (0)
Comment