Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 586 - Chương 587: Chiếm Núi Xưng Vua

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 587: Chiếm núi xưng vua

Trong khu rừng có một người đàn ông gầy gò với sắc mặt khó coi đang đi bước đi phía trước.

Mặc dù tu vị của hắn không cao nhưng hắn vẫn là một người tu hành, luyện thuật pháp, bình thường được người người ngưỡng mộ tung hô khiến hắn trở lên kiêu ngạo.

Nhưng bây giờ thì khác, một người tu vị cao hơn hắn lại không có chút lịch sự nào, coi hắn là kẻ sai vặt, dò đường các kiểu đều để hắn làm, nếu không phải vì hắn không đánh lại được hắn đã sớm nguyền rủa kẻ kia tới chết rồi.

Chửi thầm trong lòng nhưng người đàn ông gầy gò không dám chống cự, ngoan ngoãn làm kẻ dò đường.

Đi thẳng một đường, hắn đã tới một ngọn núi.

Người đàn ông gầy gò sững người.

Trên một ngọn cây cao tại đèo núi, có một là cờ trắng tung bay.

Lá cờ trắng này được làm rất đơn giản, chính là dùng ga giường màu trắng buộc lên một cành cây, sau đó có mấy cái chữ xiêu xiêu vẹo vẹo.

Hang động Phi Phượng Sơn Miêu.

Đm, tình huống gì đậy?

Mấy cái tiểu yêu kia chiếm núi xưng vua rồi?

Người đàn ông gầy gò ngạc nhiên.

Đàu năm nay, đại yêu chiếm núi xưng vua không phải không có nhưng ít nhất cũng phải có tu hành mấy trăm năm, yêu pháp rất mạnh.

Cho dù thế những đại yêu đó cũng sống điệu thấp, chưa từng diễu võ dương ai, đánh trống khua chiêng dám dựng cờ như này. Không đủ mạnh để đánh dấu lãnh thổ chính là tìm đường chết.

Tiểu yêu này có lá gan không nhỏ.

Ông già mặc áo choàng màu vàng đi sau người đàn ông gầy gò cũng nhìn thấy lá cờ đó, hơi sửng sốt chút sau đó cười trào phúng.

Như này sao gây sự được, xem ra hắn cảnh giác hơi thừa, chẳng qua là một tiểu yêu mới tu hành không lâu.

"Tiếp tục đi."

Ông già mặc áo choàng vàng lạnh nhạt nói.

Người đàn ông gầy gò cứng đờ, im lặng xoay người đi mất.

Qua đèo được mấy bước, thì có chuyện ngoài ý muốn xuất hiện. Một vòng sáng màu vàng từ rừng cây bay tới chỗ ông già với tốc độ cực nhanh.

Ông già kinh hãi, vội vàng né nhưng tốc độ của lão không nhanh, ánh sáng màu vàng bao lấy cơ thể lão.

Lão biến sắc, tay bấm khẩu hình chuẩn bị thi pháp, thế nhưng tới bước cuối cùng lão liền trơn tròn mắt, pháp lực của lão đâu?

"Ha ha, bắt lấy, đại tướng quân Hổ Si, bắt lấy hắn cho ta." Một tiếng cười ròn rã vang lên, mấy bóng dáng chạy ra từ rừng.

Sắc mặt người đàn ông gầy gò vốn đang bình tĩnh trở nên khẩn trương, cảnh giác nhìn những người kia.

Một con hổ to lớn, một con gà trống lộng lẫy, một con ảo mộng hồ điệp.

Con hổ nhảy ra sau, tới chỗ lão già bị trói bởi vòng sáng, nó há miệng cắn.

"Tha mạng." Lão già mất pháp lực đâu có thể bình tĩnh như lúc trước, nhìn thấy cái miệng rộng của con hổ, hồn phách bay mất, hoảng sợ cầu xin.

Chẳng qua con hổ này chưa mở linh trí, nó chỉ là con hổ bình thường, dù có cơ thể lớn cùng sức mạnh nhưng nó vẫn là một con mãnh thú mà thôi.

Không do dự, con hổ cắn lấy lão già, răng nanh của nó cắm vào người lão, máu phun ra như suối.

Bị mùi màu kích thích, con hổ càng hăng hơn, muốn một ngụm cắn lão già thành hai nửa, còn có ý định ăn tươi nuốt sống lão ta.

"Đm, lại không nghe lời, lão tử bảo ngươi bắt chứ không bảo ngươi đi ăn, nhả ra cho ta." Lúc này con gà trống bay qua, một cánh đánh bay con hổ, nó bị hất văng lên sau đó rơi xuống đất rên rỉ, ánh mắt nó nhìn chằm chằm gà trống một cách dữ tợn.

Gà trống ngẩng cổ: "Sao, ngươi không phục?"

Con hổ bị con gà trống áp bức, lập tức trở lên đáng thương, dùng ánh mắt đẫm nước nhìn gà trống.

"Hừ, không ngoan tý nào, con thú ngốc nghếch, không đánh là không chịu biết điều." Con gà trống hài lòng rồi quay ra nhìn lão già trên mặt đất, ừ, trên cơ thể có thêm mấy cái lỗ vẫn còn chảy máu nhưng không chết được.

"Được rồi, con mẹ nó không bán manh nữa, tới vác nó đi, mang chúng về thẩm vấn." Gà trống ra lệnh.

Chờ con hổ tha lão già đi về, gà trống quay người bỏ đi.

Người đàn ông gầy gò đứng ở bên không dám động đậy, bị con gà trống nói chuyện dọa cho chết khiếp. Hắn chỉ có thể trố mắt nhìn hai con yêu thú cường đại là gà trống cùng lam hồ điệp rời đi.

Khi hắn cho rằng mình thoát rồi thì con gà trống đằng xa quay lại nhìn về phía hắn: "Sao, tay chân như ngươi còn muốn được đối xử như kia?"

Người đàn ông gầy gò lắc đầu.

Gà trống trợn mắt nói: "Vậy con mẹ nó ngưoi nhanh chân lên, có phải cảm thấy bản Đại Vương không dám động đến ngươi à?"

Người đàn ông gầy gò đầy cay đắng và hối hận.

Đm, nếu biết bắt yêu đáng sợ như thế thì dù bị đánh chết hắn cũng không dám tới. Giờ thì hay rồi, bị bắt làm tù binh, nhìn mấy cái lỗ còn đang chảy máu của lão già hắn liền biết lần này toi rồi.

Đường lên núi rất nhanh, nhóm người đã tới thung lũng

Đến nơi này người đàn ông gầy gò nhìn thấy rất nhiều động vật, sư tử, báo cá sấu...

Nếu người đàn ông mập mạp kia ở đây nhất định nhận ra đám này chính là những con thú đã chạy trốn của hắn.

Mà trong đám thú này có một con mèo đen mập mạp đang cầm cái gì đó như mặt trăng nằm phơi trên tảng đá, khi gà trống mang lão già cùng người đàn ông gầy gò tới, nó ngẩng đầu, đôi mắt mèo lóe sáng.

"Miêu tỷ, ngươi đoán trúng rồi, bọn hắn phái tu sĩ đến bắt chúng ta. May mà huyễn thuật của tiểu Lam lợi hại, bọn chúng không phát hiện được, vèo cái đã bị bọn ta bắt được." Gà trống đắc ý nói.

Mèo đen meo vài tiếng.

Gà trống vỗ cánh, để con hổi thả lão già sắc mặt tái nhợt, thương tích đầy người xuống.

Hắn không nói lời nào, chỉ nhìn gà trống với đầy mắt tràn ngập sự khó hiểu.

Kê Yêu này không yếu nhưng chưa đạt tới trăm năm tu hành, vậy sao nó có thể nói chuyện?

"Ngươi nhìn cái gì, Miêu tỷ hỏi ngươi, tại sao muốn bắt con sóc?" Gà trống nhìn chằm chằm vào lão già.

Lão già cử động con ngươi, không mở miệng.

Gà trống nhìn hắn một lát, đột nhiên cười nói: "Không nói đúng không, Hổ Si cắn hắn một cái."

Con hổ không nhúc nhích.

Gà trống: ". . ."

"Ngu quá đi, không thể bồi dưỡng nổi, vậy ngươi tới, có dao không?" Gà trống nhìn về phía người đàn ông gầy gò.

Người đàn ông gầy gò sững người, lấy một con gao găm nhỏ, yếu ớt nói: ,"Cái này được không?."

Gà trống nói: "Đương nhiên có thể, đi, đâm hắn thêm mấy nhát."

A!

Khô gầy nam tử nhìn lại mới biết con Kê Yêu này muốn gì.

Nhìn chằm chằm lão già dưới đất, trái tim người đàn ông gầy gò đánh thịch một cái, tu vi mạnh như này chắc chắn có người đứng đằng sau. Nếu làm như thế thì hắn đâu có thể lăn lộn nữa. Hắn nhìn về phía gà trống, người đàn ông gầy gò nói: "Đại Vương, ta không dám."

Gà trống giận giữ: "Vậy tự đâm mình đi, dám không?"

Người đàn ông gầy gò không do dự đâm mình một nhát, nói: "Đại Vương, ngài xem như này được chưa?"

Gà trống: ". . ."

Bình Luận (0)
Comment