Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 590 - Chương 591: Sắp Xếp Cho Tiền Tuyết Như

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 591: Sắp xếp cho Tiền Tuyết Như

Đi ra từ bệnh viện, Tiền Tuyết Như mỉm cười vui vẻ: "Tốt quá, một đứa trẻ sơ sinh, cả hai đều hạnh phúc."

Trần Hạo nói: "Đây là thiện hữu thiện báo đó, à, nói đến việc này, ngươi không cảm thấy có gì sai sai à?"

Tiền Tuyết Như mờ mịt nói: "Có chuyện gì với ta à?"

Trần Hạo nhìn cô: "Ngươi không biết mình đang thay đổi sao?"

"Thay đổi? Thay đổi gì?"

Tiền Tuyết Như không hiểu.

Trần Hạo nhìn Tiền Tuyết Như một lúc, cười nói: "Không có gì, ngươi cảm thấy tốt là được,ừm, đúng rồi, bạn không phải con người hoàn toàn, cho nên ta không thể bỏ mặc ngươi, ra sẽ giới thiệu cho ngươi một công việc, bao ăn bao ở còn có bảo hiểm nữa, ngươi thấy sao?"

Tiền Tuyết Như nói: "Công việc gì?"

Trần Hạo mỉm cười: "Trợ lý đặc biệt tại trung tâm nghiên cứu y học của đất nước."

Tiền Tuyết Như không hiểu: "Ngươi nói đơn giản được không?"

Trần Hạo nói: "Nói đơn giản chính là thỉnh thoảng cung cấp ít máu, phối hợp làm nghiên cứu thôi."

Tiền Tuyết Như kinh hãi: "Ngươi muốn ta làm chuột bạch! Ta không làm."

Trần Hạo cười toe toét: "Đâu phải đâu, chuột bạch sẽ bị giải phẫu, mà ngươi không cần, ta bảo đảm an toàn cho ngươi. Mà đãi ngộ ở đó rất tốt, yêu cầu lại hợp lý, ngươi nói như thế nào?"

Tiền Tuyết Như lắc đầu, Trần Hạo nói khẽ: "Nếu như ngươi từ chối, vậy ngươi sẽ bị giải phẫu đó."

Tiền Tuyết Như: ". . ."

"Đạo trưởng, không có việc gì tốt hơn sao? Ta có gì đáng để được nghiên cứu đâu." Tiền Tuyết Như có chút bực bội, hai mắt ngập nước.

Trần Hạo nói: "Ngươi có khả năng lành vết thương cực nhanh, còn có thể tái tạo chân tay, tại đạo môn chúng ta cần có đạo hạnh cực cao, thậm chí trả giá cực cao mới có thể làm được như thế. Mà giá trị của ngươi chính là ở chỗ đó, có thể nghiên cứu ra khả năng lành vết thương, hay là đan dược tái tạo tế bào, chỉ cần nghiên cứu thành công, ngươi sẽ trở thành ân nhân của toàn bộ con người, à không, toàn bộ sinh linh trên thế giới này. Đến lúc đó ngươi sẽ có công đức vô lương. Ngươi suy nghĩ kĩ đi, chỉ cần hiến chút máu, phối hợp vài nghiên cứu. Rồi sẽ có bao nhiêu người tu hành ghen tị với ngươi, vậy mà ngươi không hài lòng?

Tiền Tuyết Như trợn tròn mắt: "Thật hay giả vậy? Sao ta có cảm thấy sai sai?"

Trần Hạo nói: "Ngươi cảm thấy ổn bởi vì đây là con đường tắt dẫn tới thành công, ngươi là dung hợp với con người, nhận được năng lực mà người khác không có. Chính vì thế ngươi mới cảm thấy như thế. Nhưng vận mệnh đã được định sẵn, cứ quyết định vậy đi, an tâm ăn chơi ngủ nghỉ thành tiên thôi."

Nói xong, Trần Hạo lôi kéo Tiền Tuyết Như lên xe.

Mặc dù hiện tại vẫn là ban đêm, nhưng từ thành phố Lâm Thủy tới Linh Đan Môn không xa lắm nên Trần Hạo bình tĩnh lái xe rời đi.

Hắn đi theo chỉ đường, chạy vèo vèo trên đường cao tốc.

Đêm nay không tối lắm, trăng sáng rực cả vùng trời, xung quanh vẫn có xe đi lại.

Cả đoạn đường không có việc gì xảy ra, ba giờ sau, Trần Hạo xuống cao tốc, đi vào một huyện nhỏ.

Huyện nhỏ này tên là Thập Lý Bảo.

Từ cái tên này có thể nhận ra, huyện này có từ rất nhiều năm, từ một xóm làng nhỏ mở rộng thành huyện như bây giờ.

Xe của Trận Hạo tầm 4 giờ sáng mới tới địa phận của huyện, mặt trời đã ló rạng.

Trần Hạo không có ý định ở lại đây, chỉ đi ngang qua, tới thẳng Linh Đan Môn. Hắn tính đưa Tiền Tuyết Như tới đó để đạo trưởng Tam Vị nghiên cứu. Nghiên cứu dựa vào thể chất đặc thù của Tiền Tuyết Như để tạo ra đan dược, nếu việc này thành công chắc chắn thu được lời lớn.

Trần Hạo đi trên đường được mấy phút thì đột nhiên nghiêm túc nhìn thấy trên kính chiếc hậu.

Một chiếc SUV đang theo sau xe hắn.

Nếu trong mắt người bình thường, đó chỉ là chiếc xe ô tô mà thôi.

Nhưng với Trần Hạo thì khác

Chiếc SUV này đã bị đốt cháy đen, chỉ còn lại khung sắt.

Trên xe có một năm một nữ, gương mặt không cảm xúc, ánh mắt vô hồn, oán khí ngập tràn.

Đây là. . . Linh Xa, âm hồn!

Trời sắp sáng đến nơi rồi, hai hàng này còn không tránh đi mà còn đi long nhong ngoài đường? Làm… không, không đúng!

Trần Hạo đang lải nhải thì nhận ra sự việc, hắn nhếch miệng cười.

Chiếc Linh Xa từ phía sau chậm rãi tới gần xe của Trần Hạo, Trần Hạo cảm thấy luồng oán khí, âm khí mơ hồ quấn tới.

Cái hai hàng, muốn tìm kẻ chết thay!

Nhưng mà các ngươi có mắt mà như mù, dám đến tìm ta?

"Đạo trưởng, cần ta đuổi chúng đi không?" Tiền Tuyết Như cũng nhận ra điều này, mở miệng hỏi.

Trần Hạo cười nói: "Đuổi đi làm gì, những kẻ tìm người chết thay xuống dưới kia vẫn gây họa. Diệt sớm là xong chuyện."

Nói xong, Trần Hạo nhìn Tiền Tuyết Như, trong lòng ngạc nhiên.

Người này đã thay đổi rồi.

Lúc trước lan truyền thi khí, tạo nên dịch bệnh, mấy ngàn người gặp tai họa. Ác quỷ như thế giờ lại nói đuổi đi, chứ không giết chúng!

Xem ra nó đã từ bỏ y nghĩ trở về trạng thái cương thi, chấp nhận tình trạng bây giờ.

Mà người con gái dung hợp với nó, hẳn là một người cực kì tốt bụng, nếu không làm gì còn lý do nào giải thích một cương thi máu lạnh và tàn nhẫn thay đổi thành như hiện tại!

Nhưng đây chỉ là bây giờ, còn sau này cương thi dung hợp xong biến thành như thế nào, Trần Hạo không đoán trước được.

Tình huống như thế không được ghi chép nhiều trong điển tịch.

Chiếc xe Linh Xa màu đỏ từ từ lại gần xe của Trần Hạo rồi sát nhập vào trong.

Trần Hạo không quan tâm, khi chiếc xe Linh Xa sát nhập hẳn vào, một nam một nữ xuất hiên trong xe của Trần Hạo, cả hai lại gần cơ thể của Tiền Tuyết Như cùng Trần Hạo.

Đúng lúc này, trong xe của Trần Hạo xuất hiện rất nhiều tia điện.

Những tia điện này lít nha lít nhít, lấp đầy toàn bộ không gian trong xe.

Hai kẻ đang định nhập hồn vào Trần Hạo cùng Tiền Tuyết Như lập tức dừng lại, gương mặt sợ hãi xoay người muốn chạy nhưng lạu chạm tới lưới điện, một tiếng thét vang lên, dòng điện xâm nhập từng ngõ ngách trong cơ thể kẻ đó, trong nháy mắt kẻ đó biến thành hư vô.

Nữ quỷ trợn tròn mắt, sau đó mới nhận ra mình chọc sai người, vội vàng cầu xin tha mạng.

Nhưng nó chưa kịp mở miệng, lưới điện đã chụp xuống, đánh cho nữ quỷ hồn phi phách tán, chiếc xe Linh Xa cũng biến mất.

Tiền Tuyết Như không chịu nổi nói: "Đạo trưởng, phải đuổi cùng giết tận như thế sao? Đuổi đi không được ài?"

Trần Hạo cười nói: "Ngươi uống máu phải không? Vậy ngươi có thể kiềm chế bản thân mình không đi uống máu nữa?"

Tiền Tuyết Như dừng lại, sau đó yếu ớt nói: "Ta có thể uống động vật huyết."

"Nhưng những người chết thay này không thể... A."

Chưa nói hết câu, Trần Hạo biến sắc, vội vàng phanh xe, nghiêm túc nhìn phía trước.

Ngã tư đường phía trước có âm khí hội tụ, xe cộ đông nghịt, những chiếc xe đó đều từ hướng tây chạy tới.

Bình Luận (0)
Comment