Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 592 - Chương 593: Bại Lộ

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 593: Bại lộ

Sau khi thu xếp cho Tiền Tuyết Như, Trần Hạo cũng không đợi bao lâu rồi cũng đi luôn.

Chủ yếu là đạo trưởng Tam Vị hoàn toàn không có ý chiêu đãi Trần Hạo, nói chuyện cũng cho qua loa, luôn luôn thay đổi chủ đề, tìm Tiền Tuyết Như nói chuyện.

Nếu không phải biết ý nghĩ của đạo trưởng Tam Vị là gì, Trần Hạo còn tưởng rằng ông già này người già chứ tâm không già, định hồi xuân lần thứ hai nữa.

Thế nhưng đạo trưởng Tam Vị say mê nghiên cứu, Trần Hạo cũng không muốn dây dưa với lão, chủ động lựa chọn về trước.

Từ Linh Đan Môn rời đi, Trần Hạo lái xe về , tốc độ không nhanh cũng không chậm, thong thả đi tiếp.

Không được bao lâu, Trần Hạo đi vào một thị trấn nhỏ.

Lúc này trời sáng choang, các cư dân đã thức dậy rèn luyện, mua thức ăn, một khung cảnh thật náo nhiệt.

Trần Hạo cũng không nóng vội bước đi, tìm một cửa hàng ăn sáng, gọi một phần bữa sáng, lấy điện thoại ra , vừa ăn vừa chơi.

Mở Wechat ra, ấn vào nhóm đại sư, Trần Hạo muốn xem ở trong nhóm mọi người đang nói chuyện gì.

Kết quả xem xong, Trần Hạo sợ hãi.

Lúc này bên trong nhóm còn rất náo nhiệt, mấy người đại sư đều ở đây, trò chuyện khí thế ngất trời.

Mà nội dung mà bọn họ nói, sơ qua liên quan tới âm binh qua đường.

Thì ra âm binh qua đường hôm nay mình nhìn thấy chỉ là một trong những bộ phận, tại khắp nước trên cả nước, hôm nay cũng khung giờ đó, xuất hiện hiện tượng có ít nhất hai mươi âm binh qua đường, có bao nhiêu người vì thế mà bị thương, nhưng đây không phải là trọng điểm, điểm chính là, cái hiện tượng này, vi phạm quy tắc của âm binh qua đường, thuộc về lẽ rất khác thường.

Thế nhưng việc này có một phiền toái lớn, những cũng đều bị đạo môn và các ban ngành liên quan che dấu chân tướng, bình thường bên ngoài người tu hành căn bản là không biết nội tình, chỉ có thể dựa vào suy đoán.

Bên trong nhóm, mấy vị đại sư đang đoán xem là có chuyện gì, sẽ có ảnh hưởng gì.

Trần Hạo cũng đang suy nghĩ mà, đột nhiên đại sư trong nháy mắt thay đổi chủ đề.

"Mấy vị, có biết hôm qua có người vào xem Thiên Vân hành cung, nghe nói người tới nhưng không cướp được bảo vật ở Thiên Vân hành cung, nhưng lăng mộ của Vân Quang tử lão bị phá thành một cái hố, linh tính giảm mạnh."

"Thật hay giả vậy? Tin tức Thiên Vân hành cung mà cậu cũng biết!"

"Cái này cũng có thể là giả, sau mấy ngày nữa mọi người có lẽ sẽ đều biết,tôi chỉ là quen biết một người đệ tử ở Thiên Vân hành cung, việc này mới nói trước. Nghe nói hôm trước có một cô gái đi vào xem, nếu không phải bị Vân Quang tử lão đạo xuất hiện, thì bối mấy trăm năm của Thiên Vân hành cung bọn họ truyền thừa đã bị trộm đi rồi, nhưng bọn họ cũng không có bắt được cô gái kia. Vốn dĩ nói đêm qua chỉ là dự bị, không nghĩ tới thật sự là có người đi trộm, lần này đi chính là cả hai, một người có chui xuống đất, một người có thể bay lên trời, côn lăng Vân Quang tử là bị người bay lên trời kia dùngmột kiếm phá vỡ."

"Lên trời xuống đất! Cái này cần bao nhiêu năm phẩm chất tư chất tốt mới có thể làm được! Đại lão như thế này mà lại đi trộm đồ! Bảo bối đó của Thiên Vân hành cung có thật sự tốt như vậy không?"

"Đại lão cũng muốn trộm đồ, Thiên Vân hành cung lần này sợ là sẽ phát điên lên, sau này đi ngủ chắc là mở một mắt nhắm một mắt đi!"

"Khủng bố đến vậy, một giây mặc niệm cho đệ tử Thiên Vân hành cung."

. . .

Trong nhóm trò chuyện thật vui vẻ, Trần Hạo nghe xong rất ngạc nhiên.

Lên trời thì không nói, nhưng mà xuống đất kiểu này cũng không bình thường, Ngũ Hành độn thuật vốn dĩ cần mười phần thần thông hiếm thấy, thậm chí không phải là có đầy đủ đạo hạnh là có thể làm được.

Có phép thần thông như vậy, thế mà còn đi trộm? Đây có phải quá là không biết xấu hổ không?

Đang suy nghĩ, đột nhiên bên trong nhóm nhảy ra một tấm hình, phù hợp có một câu: " Mọi người nhìn xem, đây chính là ảnh chụp ba người trộm đồ, trước mắt thì Thiên Vân hành cung đã xin giúp đỡ, đồng thời truy nã ba người đó,nói là có thể bắt được, Thiên Vân hành cung sẽ dâng tặng một loại thân thiên phú thần thông pháp quyết phù hợp bản thân, xem như tiết lộ một chút manh mối, cũng có thể được đồ tốt, mọi người người nào giải được, đều có thể đi nhận thưởng."

Trần Hạo mở hình ảnh ra xem xét, lập tức trợn mắt há mồm.

Hình ảnh hình như là là camera Screenshots, không rõ ràng lắm.

Nhưng là Trần Hạo cũng có thể nhận ra, người con gái kia, hình như là A Mịch La.

Mà chuyển tới hai tấm hình bên ngoài, một cái hình như là Sát Thần Thai, một cái khác thì là một thanh kiếm, trên thân kiếm có một thân ảnh nhỏ bé, nếu không nhầm thì đây chính là Hiên Viên Nhị Đại Kiếm Linh mà!

Mắng nhẹ trong lòng, mẹ nó ba người môn phái đi trộm đồ thế mà mình đều biết.

Mà điều làm cho Trần Hạo im lặng nhất là, Sát Thần Thai làm sao có thể ở bên cạnh Hiên Viên Nhị Đại! Còn cùng nhau kết bạn đi ăn trộm đồ!

Mẹ nó, tao không có dạy Sát Thần Thai đi ăn cắp, đây tuyệt đối là bị Hiên Viên Nhị Đại kia làm ảnh hưởng.

Trần Hạo trong lòng thầm oán, sau đó sự bất mãn với Hiên Viên Nhị Đại lại thêm một bậc.

Thân là kiếm, tự ý rời đi, đã không hợp cách, thế mà hiện tại còn đi trộm đồ, còn làm ta hao tâm tổn trí Tư Hân” đạo Sát Thần Thai, haha, để ta nhìn xem, ngươi có thể sống được bao lâu, xảy ra chuyện rồi, cũng đừng trông chờ ta đi cứu.

Trong lòng suy nghĩ, Trần Hạo nhìn mấy người đại sư càng trò chuyện càng lạc đề, cũng bắt đầu lái xe, sau khi đóng đồ ăn sáng xong , Trần Hạo tiếp tục lái xe rời đi, thẳng đến chỗ Tam Thủy Quán.

Đi thẳng tuột một đường, tới gần buổi trưa, Trần Hạo thấy được Tam Thủy Quán. Sau đó cũng nhìn thấy ở trước quán có mấy chiếc xe.

Đầu tiên là ngẩn người, sau đó Trần Hạo cảm giác được điều gì đó,ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Tam Thủy Quán .

Dừng lại một chút, Trần Hạo nhếch miệng cười.

Dừng xe lại, Trần Hạo đi vào Tam Thủy Quán xem.

Đi vào, Trần Hạo thấy ngay trong sân quán, một chỗ mãnh thú ngồi xổm một chỗ.

Được lắm, sư tử hổ báo còn có chó gấu với cá sấu, điều này bà mẹ nó, nếu bị hiệp hội bảo vệ động vật quý hiếm nhìn thấy những con này, chắc báo cáo đóng cửa quán mất!

Nhìn ở chính giữa, một bóng hình màu đen chạy vội tới.

Trần Hạo cảm giác được ở đằng sau, giang hai cánh tay, để bóng đen bay vèo vào trong ngực, meo một tiếng, cọ cọ trên mặt Trần Hạo, chính là một chú mèo đen.

Trần Hạo vỗ vỗ mông mèo đen , tức giận nói: "Vừa chạy đi chơi vài ngày, còn tưởng rằng mày chơi đã rồi, không muốn trở về nhà nữa ."

Mèo đen meo meo, giãy giụa nũng nịu trong ngực Trần Hạo.

"Hạo ca, chúng em là đi cứu con dâu của Đầu To, bởi vì lúc ấy khá là gấp, chưa kịp thông báo, đã chậm trễ lâu như vậy, thế nhưng chúng em bắt một người về." Giọng nói của gà trống vang lên, sau đó đi đến.

Trần Hạo nhìn sang, liền thấy gà trống biến thành một đại hán, mang theo một ông già mặc áo bào màu vàng tới.

Nhìn bộ dáng ông già mặc áo màu vàng bị vòng sáng vây lại, Trần Hạo nhíu mày.

Có thể khiến cho gà trống sử dụng càn khôn thần thông, ông già này không hề đơn giản đâu.

Gà trống đem ông già áo màu vàng buông xuống, tiếp tục nói: "Ông lão này là thủ hạ của vương gia gì đó, trợ giúp thần tướng kim cương gì đó ở nước ngoài triển thế lực, còn chuyên đi bắt yêu tộc chúng ta, nói gì mà đi nghiên cứu dự án thiên binh, Hạo ca, lão già này không phải người tốt ,chúng ta lúc nào rảnh, đi ra nước ngoài, đem cái thế lực này nhổ tận gốc."

" Thủ hạ vương gia, thần tướng kim cương!" Ánh mắt Trần Hạo khẽ , nháy,nhìn về phía ông lão áo màu vàng nói: "Ông là Hoàng Kỳ

Sơn!"

Ông già áo màu vàng đang ngạc nhiên xét dò đại lão được gọi là Hạo ca là từ yêu tộc hóa thành, đột nhiên bị Trần Hạo gọi tên, vẻ mặt của ông khẽ giật mình, đương nhiên là rất kinh ngạc.

Trần Hạo cười rồi nói: "Quả nhiên là ông, không sai, dự án thiên binh tôi có biết, nhưng tôi nghe nói, tên gọi gốc của dự án này, không phải gọi là dự án của người thú sao!"

Bình Luận (0)
Comment