Ma cà rồng nhìn còn rất trẻ, bộ dáng chỉ hơn 20 tuổi, chẳng qua bởi vì không có máu lưu thông, lại ngâm ở trong nước lâu, để lộ ra màu da tái nhợt.
Trần Hạo nhìn gương mặt châu Á một lát, liền nhìn về phía Quỷ Vu.
Quỷ Vu vội vàng nói: "Đây không phải người Hoa, hắn là tiểu quỷ tử (*)."
(*) Tiểu quỷ tử là cách người Trung gọi người Nhật lúc chiến tranh.
Trần Hạo: "..."
Vì sao nghe ba chữ tiểu quỷ tử từ miệng một người da đen lại có cảm giác vui mừng thế nhỉ!
Nhưng mà Trần Hạo cũng khá kinh ngạc.
Ma cà rồng nước Nhật?
Nước Nhật có ma cà rồng sao?
"Nói nghe xem, trước đây sao gặp được nó?" Trần Hạo hỏi.
Quỷ Vu vội vàng giải thích.
Thì ra hơn 50 năm trước, khi đó Quỷ Vu vẫn là một người bình thưởng, cũng không phải là vu sư. Nhưng Quỷ Vu này cũng khá ghê gớm, cô ta là du học sinh châu Âu, có thiên phú cao trong nghiên cứu sinh vật.
Lúc đầu cô ta đến châu Phi là để nghiên cứu những động vật hiếm thấy trong rừng rậm, ai ngờ lại gặp tai nạn máy bay.
Lúc ấy cô ta đến xem, kết quả phát hiện ra ma cà rồng.
Lúc ấy ma cà rồng bị thương nặng, nhưng vẫn chưa chết, được Quỷ Vu cứu.
Kết quả vào lúc ban đêm, Quỷ Vu phát hiện ma cà rồng này không bình thường, cơ thể bị thương nặng, nhưng hồi phục rất nhanh, tốc độ đó khó mà tưởng tượng, hơn nữa cô ta còn phát hiện ra răng nanh của ma cà rồng.
Sau khi thần xui quỷ khiến thí nghiệm máu tươi xong, Quỷ Vu đã ra quyết định rất nhanh, cô ta đóng băng ma cà rồng, từ đó trở đi, ma cà rồng trở thành đối tượng nghiên cứu của Quỷ Vu. Lợi dụng trái tim của ma cà rồng, cô ta đặt chân vào con đường vu sư, trở thành vu sư mạnh mẽ có thể khống chế dơi, ở vùng này của châu Phi, có tên gọi là người phát ngôn của châu Âu, được hàng ngàn người kính ngưỡng.
Trong lúc đó, bởi vì nghiên cứu, Quỷ Vu giao tiếp vô số lần với ma cà rồng, dần dần Quỷ Vu cũng biết hắn ta nói tiếng Nhật, là người Nhật, còn có lai lịch của hắn ta là gì, muốn Quỷ Vu thả mình ra, dùng các loại hấp dẫn và uy hiếp.
Nhưng chưa nói xong, cuộc nói chuyện này, Quỷ Vu biết đã đắc tội hắn ta rồi, hiện tại bắt nhốt hắn ta nghiên cứu, chỉ sợ thù hận khó mà giải quyết, nên không thả hắn ta đi.
Nghe Quỷ Vu nói xong, Trần Hạo ánh mắt lấp lóe nhìn về phía ma cà rồng.
Không thể không nói, lai lịch của ma cà rồng này đúng là không bình thường, là hậu duệ của một gia tộc cổ xưa nào đó của nước Nhật, thân phận tôn quý.
Nhưng như vậy lại càng kì lạ, người như vậy, sao lại trở thành ma cà rồng?
Bên nước Nhật cũng có truyền thừa của Âm Dương sư. Chẳng lẽ hắn ta muốn trở thành loài trường sinh? Nhưng theo cách này, sẽ mất khả năng sinh sản, mất cảm giác và trở thành một người bất tử nhưng không có cảm xúc như một hòn đá. Cái giá phải trả là quá lớn!
Tên này tuổi còn trẻ, sợ là cả con cái còn chưa có, cuộc sống vừa mới bắt đầu, không đến nỗi sợ chết như vậy chứ?
Trần Hạo suy nghĩ một lát, không nghĩ ra, dứt khoát không nghĩ nữa. Nhìn về phía Ma cà rồng nói: "Nghe hiểu được tiếng Trung không?"
Ma cà rồng bị xích sắt khóa thân, hai mắt mở ra, im lặng không nói.
Trần Hạo nói: "Không hiểu a, vậy quên đi, dù sao ngươi cũng phải chết rồi, có nghe hiểu hay không cũng không thành vấn đề."
Nghe nói như thế, cuối cùng sắc mặt của ma cà rồng thay đổi, nhìn về phía Trần Hạo, giọng điệu yếu ớt dùng tiếng Trung kì lạ nói: "Ta cùng các hạ không thù không oán, vì sao các hạ muốn giết ta?"
Trần Hạo nhếch miệng cười một tiếng: "Ta vui vẻ."
Giọng điệu ma cà rồng trở nên trầm thấp: "Các hạ, người như vậy thật quá đáng."
Trần Hạo bĩu môi: "Quá đáng? Ta chỉ đang thu nợ mà thôi." Nói xong, ánh mắt Trần Hạo sâu kín, giống như cười mà không cười nói: "Hơn nữa, người giả bộ cái rắm a, rõ ràng đã hồi phục rất nhiều, còn giả bộ suy yếu, bộ dáng này của người rất buồn nôn biết không?"
Ma cà rồng híp mắt lại.
Trần Hạo tiếp tục nói: "A, bị ta vạch trần liền chuẩn bị ra tay sao? Trái tim của người khôi phục rất nhanh, máu chảy rất mạnh. Đây chắc chắn không phải là trái tim đã bị hút cạn máu nhỉ!"
Quỷ Vu nghe vậy sợ hãi, nhìn về phía ma cà rồng, quả nhiên phát hiện sự khác thường, vội vàng chạy đến chỗ đóng cửa, nhấn lên một cái nút màu đỏ.
Sau một giây, ong một tiếng, dòng điện từ xích sắt lan ra, bao vây ma cà rồng.
Dòng điện mạnh không chỉ không khiến ma cà rồng hét lên đau đớn, ngược lại khiến nó nổi giận gầm lên một tiếng, cơ thể vốn yếu ớt biến to lên, trên cơ thể một cỗ khí thế mạnh mẽ bùng nổ, trong âm thanh băng băng băng, kéo đứt từng đầu xích sắt trên người.
Sau đó, ma cà rồng bay thẳng về phía Quỷ Vu, bóp cổ cô ta, móng tay bén nhọn, xuyên thấu vào thịt, Quỷ Vu há miệng thở gấp, trên mặt đầy hoảng sợ.
"Một người da đen hỗn tạp, cầm tù ta gần 12 năm, tra tấn ngày đêm, còn trộm linh huyết của ta, người đáng tội chết."
Dùng tiếng Nhật tức giận nói xong, ma cà rồng há miệng lộ ra hai cái răng nanh, cắn lên cổ người da đen, nháy mắt, từng đường máu đỏ tươi xuất hiện trên mặt ma cà rồng, dần dần lan ra toàn thân.
Mà cơ thể Quỷ Vu chậm rãi cuộn lại, trở nên khô quắt.
Không bao lâu, Ma cà rồng phất tay ném cơ thể Quỷ Vu đi, miệng đầy máu tươi nhìn về phía Trần Hạo, dữ tợn nói: "Vậy mà người lại không giúp cô ta."
Trần Hạo bĩu môi nói: "Nói đùa gì vậy, một kẻ đã hại vô số người, nghiệp chướng nặng nề. Mà cô ta còn đánh lén ta, ta vốn là đến tính sổ với cô ta, sao lại phải giúp cô ta?"
Ma cà rồng nhếch miệng cười một tiếng: "Ngươi cho rằng ngươi nói như vậy, ta sẽ bỏ qua cho người?"
Trần Hạo cười híp mắt nói: "Vậy ngươi, tới giết ta nha."
Bóng dáng ma cà rồng lóe lên, liền đến sau lưng Trần Hạo, miệng kề vào lỗ tai hắn nói nhỏ: "Người Trung Quốc, tuyệt đối đừng tự kiêu, tự kiêu sẽ..."
Lời còn chưa nói xong, biểu cảm ma cà rồng cứng đờ.
"Ngươi nói, tự kiêu sẽ như thế nào?" Sau lưng ma cà rồng, Trần Hạo xuất hiện, sâu kín nói.
Ma cà rồng nhìn lại phía trước, Trần Hạo vốn bị nó khống chế, chậm rãi hóa thành tàn ảnh biến mất.
Không nói hai lời, bóng dáng ma cà rồng lại lóe lên lần nữa, lại không nhìn thấy, tốc độ rất nhanh, quả thực khó có thể tưởng tượng.
Nhưng cho dù nó di chuyển thế nào, Trần Hạo đều ở sau lưng nó, một tấc cũng không rời.
Liên tiếp mấy lần, Ma cà rồng không chạy, sắc mặt khó coi mà nói: "Ngươi muốn thế nào?"
"Mặc dù không phải ta rất tò mò, nhưng ta muốn biết, ngươi tại sao phải biến thành Ma cà rồng? Đừng nghĩ gạt ta, bởi vì ngươi nói láo , tương đương với tìm đường chết."
Ma cà rồng im lặng.