Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 617 - Chương 618: Xe Tang

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 618: Xe tang

Chiếc xe đi giật lùi là một xe chở khách cỡ trung, đầu xe buộc một đóa hoa đỏ, phần thân vẽ rất nhiều đồ án.

Khiến Trần Hạo chú ý chính là trong xe có mười ba âm hồn.

Những âm hồn này rất non nớt, đều là trẻ con.

Chiếc xe này cũng là xe trường học!

Chăm chú nhìn theo chiếc xe trường học đi xa, Trần Hạo im lặng một chốc, hắn nói với Mèo Đen và Gà Trống bên cạnh: "Ta đi xem xem. Hai ngươi có muốn đi cùng không?"

Mèo Đen cùng Gà Trống gật đầu.

Sau đó bọn họ xuống lầu, lần theo hướng âm khí rời đi.

Cả đoạn đường vòng vòng vo vo, mười mấy phút sau, Trần Hạo nhìn thấy một chiếc xe tang, chiếc xe này đi không nhanh không chậm nhưng vẫn luôn đi giật lùi.

Trần Hạo di chuyển, bước song song với chiếc xe tang, đưa mắt nhìn vào trong xe.

Dưới con mắt Âm Dương, Trần Hạo có thể thấy rõ trong xe có mười âm hồn nhỏ, ngồi rất ngay ngắn, nhưng lúc liếc về phía trước, ánh mắt hắn ngưng lại.

Xe tang… không có người lái.

CMN, xe tang này thành tinh à? Không có người điều khiển mà có thể đi à?

Hử, không đúng, chiếc xe tang này vẫn luôn đi giật lùi!

Trần Hạo phát hiện ra vấn đề.

Hắn quan sát tỉ mỉ một lát, rốt cuộc sau khi chiếc xe tang đi giật lùi một vòng nữa, hắn vọt tới.

Pháp lực bao bọc quanh người, Trần Hạo vọt thẳng vào bên trong chiếc xe.

Hành vi của hắn không khiến những đứa bé trong xe ngạc nhiên chút nào, như thể chúng không nhìn thấy.

Trần Hạo không quan tâm những chuyện đó, hắn đi tới ghế lái. Xe tang giống y xe bình thường, không khuyết thiếu điểm nào, hắn lập tức ngồi xuống chuẩn bị bẻ lái xe tang sang bên lề.

Thế nhưng vừa mới ngồi xong, không đợi Trần Hạo có hành động gì, một giọng nói thình lình vang lên bên tai hắn, thấp giọng thì thầm.

Ánh mắt Trần Hạo lóe lên sắc bén, sau đó dịu lại, tiếp theo, Trần Hạo im lặng.

Giọng nói nhỏ bên tai chính là người đã lái chiếc xe tang này.

Chẳng qua người tài xế này đã hồn phi phách tán, chỉ còn lại một tàn niệm lượn lờ bên trong xe, dựa theo chấp niệm mà thao tác.

Có điều, có thể là trước khi hồn phi phách tán lái xe thao tác mơ hồ khiến cho xe tang vẫn luôn đi giật lùi.

Mà chấp niệm của lái xe là đưa bọn nhỏ về nhà.

Xe trường học từng xảy ra tai nạn, khiến cho bọn nhỏ và lái xe đều tử vong tại chỗ.

Mà lái xe đã chết không quên chức trách của mình, chỉ tiếc rằng người đã mất, không thể về nhà được nữa.

Trần Hạo rung động trong lòng, theo bản năng muốn nói gì đó, đột nhiên còi báo động trong lòng rung lên, hắn thình lình hoàn hồn lại.

Sau đó Trần Hạo liền phát hiện có một chiếc xe lao đến từ xa với tốc độ cực nhanh.

Trần Hạo giật nảy mình, vội vàng nghiêng người, né khỏi chiếc xe kia một cách nguy hiểm.

Kế đó Trần Hạo dừng xe tang ven đường, rời khỏi ghế lái.

Chốc lát sau, giọng nói lượn lờ bên tai biến mất.

Trần Hạo quan sát ghế lái, lại nhìn những âm hồn ngồi ngay ngắn im lặng ở phía sau, đám trẻ con không nói một lời, lần đầu tiên trong lòng hắn sinh ra một cảm giác xoắn xuýt chẳng biết làm sao.

"Có chuyện gì vậy anh Hạo? Vừa rồi tôi gọi sao anh không trả lời?" Lúc này Mèo Đen và Gà Trống cũng nhảy lên xe, nghi ngờ hỏi.

Trần Hạo bảo: "Ta mới bị một tàn hồn ảnh hưởng."

"Cái gì?" Mèo Đen và Gà Trống đều trợn trừng mắt, có vẻ hơi khó tin.

Bọn chúng hiểu rất rõ tu vi của Trần Hạo, đừng nói là tàn hồn, có đối mặt với quỷ vương thì hắn cũng có sức liều mạng, sao lại có thể bị một tàn hồn ảnh hưởng thần trí được chứ?

Trần Hạo nói: "Kể ra thì dài dòng, có điều chiếc xe tang này rất phiền toái, nó bị một quỷ hồn dùng hồn phách bảo vệ, tránh cho đám nhỏ bên trong bị làm hại, nhưng chính nó lại hồn phi phách tán, chỉ để lại chấp niệm, chỉ cần ngồi lên ghế lái là sẽ bị chấp niệm ảnh hưởng."

Thời điểm Trần Hạo nói chuyện, chiếc xe tang đột nhiên tự động nổ máy, sau đó từ từ, tiếp tục… đi giật lùi.

Gà Trống nghe Trần Hạo nói đến ngạc nhiên, bóng dáng hắn ta lưu chuyển hào quang, huyễn hóa thành một người đàn ông vạm vỡ, hắn ta nhếch miệng cười nói: "Anh Hạo à, tôi vẫn chưa tin lắm, tôi phải thử chút xem chấp niệm này mạnh bao nhiêu"

Nói rồi, Gà Trống cất bước lên ghế lái, ngồi xuống.

Kế đó, ánh mắt hắn trở nên mê mang, nhưng một lát sau, Gà Trống đột nhiên hoàn hồn rồi quát lớn: "Đi cái con bà nó ấy, mày hại chết nhiều trẻ con như vậy mà còn mặt mũi nói về nhà à, ngậm miệng lại cho ông mày."

Thế nhưng giọng nói vẫn tiếp tục lượn lờ, không bởi vì Gà Trống giận dữ mắng mà ngừng lại.

Sắc mặt Gà Trống trầm xuống, dường như muốn ra tay.

Lúc này Trần Hạo cất tiếng nói: "Đừng làm rộn, nếu ngươi ra tay sẽ làm bị thương những đứa bé kia."

Gà Trống sững sờ, không cam lòng rời khỏi ghế lái, hắn ta hỏi: "Anh Hạo à, chúng ta không thể bỏ mặc chuyện này được, con hàng này thoạt nhìn thì đang bảo vệ bọn nhỏ nhưng hành vi của nó lại làm trì hoãn việc bọn nhỏ đầu thai, cứ tiếp tục như vậy những đứa trẻ này chỉ có kết cục hồn phi phách tán thôi."

Trần Hạo đáp: "Ta hiểu rõ cho nên mới xoắn xuýt, xe tang này và bọn nhỏ đã dung hợp làm một, nếu muốn phá giải chỉ có thể ra tay từ chấp niệm, chấp niệm không tan, bọn nhỏ vĩnh viễn không thể khôi phục như thường."

"Vậy anh loại bỏ chấp niệm đi thôi." Gà Trống nói.

Trần Hạo tức giận: "Ngươi nói thì nhẹ nhàng thế nhưng ngươi có biết hay không? Thời gian chiếc xe tang này tồn tại không hề ngắn, lâu như vậy làm sao không có người tu hành phát hiện, có lẽ cũng có người muốn phá giải nhưng không thể làm được mà thôi."

Gà Trống nghẹn lời.

Mắt thấy xe tang lại muốn lái đi, ánh mắt Trần Hạo khẽ động: "Thế này đi, trước hết chúng ta đi coi thử xem nơi này có đồng đạo không, có khi sẽ biết thêm chút tin tức gì đó, rồi ta lại đến xem có hóa giải được chấp niệm hay không."

Gà Trống cũng không có biện pháp gì tốt hơn, chỉ có thể gật đầu.

Kế đó, Trần Hạo không bỏ qua chiếc xe tang, không ngồi ghế lái được thì hắn đứng lái, gắng điều khiển nó di chuyển theo hướng bình thường, một đường rêu rao khắp nơi.

May mà lúc này đã khuya, trên đường ít xe cộ, nếu không Trần Hạo lái xe như vậy không biết đã bị bao nhiêu xe tông phải phần đuôi rồi.

Lượn quanh một lượt, Trần Hạo thực sự phát hiện hơi thở pháp lực của một người tu hành, thoạt nhìn người này chỉ có dáng vẻ năm đến sáu năm đạo hạnh, đoán chừng là một đại sư lưu lạc kiếm cơm trong giang hồ,

Trần Hạo khống chế chiếc xe tang đi đến chỗ người tu hành, đây là một khoảng sân nhỏ cổ kính, tường xây rất cao, bên trong có một vài món đồ kỳ kỳ quái quái.

Liếc mắt nhìn, Trần Hạo cười tủm tỉm bảo Gà Trống bay vào mở cửa, sau đó trực tiếp cố lái chiếc xe tang từ cửa lớn tiến vào trong sân, bước xuống rồi phất tay tạo một trận pháp niêm phong chiếc xe này.

Bên này hành động, ánh đèn trong sân sáng lên, sau đó một người đàn ông trung niên chạy nhanh ra, hắn ta mặc đạo bào, cầm kiếm gỗ đào trong tay, nhìn cũng có mấy phần ra dáng.

Thế nhưng khi nhìn thấy chiếc xe tang chuyển động trong sân, hắn ta lập tức hét lên: "CMN, cái thứ này sao lại chạy vào nhà ta! Ách, anh là ai?"

Khi phát hiện Trần Hạo, hắn ta trừng mắt quát hỏi.

Trần Hạo xoay người lại, lộ ra tí hơi thở pháp lực, nhếch miệng cười nói: "Xin chào đạo hữu, bần đạo là Trần Hạo ở Tam Thủy Quan."

Người đàn ông mặc đạo bào nghi ngờ quan sát Trần Hạo, quả nhiên phát hiện pháp lực mỏng manh trên người hắn.

Quan sát cẩn thận một chốc, hắn ta lại tức giận nói: "Hóa ra là đồng đạo, có điều anh đưa cái thứ này đến đây là có ý gì? Nếu anh không nói rõ ràng, không thể thiếu việc nhìn coi thực lực được."

Nói rồi hắn ta lắc lắc kiếm gỗ đào, khí thế cường thịnh.

Bình Luận (0)
Comment