Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 622 - Chương 623: Lập Đàn

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 623: Lập đàn

Ơ!

Cậu bé mập nói xong, Phương Quân Quân nhất thời xấu hổ nhìn về phía Trần Hạo, không biết nói gì cho tốt.

Thế nhưng, mắt Trần Hạo bỗng sáng lên, cười nói: "Không sao. Vấn đề của chị ngươi không đơn giản. Nếu mẹ ngươi biết đại sư nào lợi hại hơn tất nhiên là quá tốt rồi."

Cậu bé mập thấy Trần Hạo không tức giận, biểu cảm dịu đi mới nói: "Mẹ tôi nửa tiếng nữa sẽ đến nhà. Vốn ba tôi không tin mấy thứ mê tín, không cho mẹ tôi làm vậy. Lần này là mẹ tôi lén mời người đến. Mẹ tôi nói, vị đại sư này rất lợi hại, có thể xuất hồn nữa."

"Thật hay giả vậy?" Phương Quân Quân mở to mắt, vẻ mặt khó tin.

Cậu bé mập nói: "Mẹ nói trong điện thoại với em như vậy mà, em cũng không biết thật giả."

"Nếu đại sự thật sự lợi hại như vậy nói không chừng sẽ có biện pháp cứu chị ngươi đấy." Trần Hạo nhẹ nhàng vuốt ve mèo, vẻ mặt hiện ý cười.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Trần Hạo đang ngồi bỗng nhíu mày, nhìn ra ngoài cửa.

Hắn cảm giác có một vị đồng đạo đang tới gần.

Uhm, hơi thở pháp lực của vị đồng đạo này rất mỏng manh, chắc chỉ khoảng năm, sáu năm đạo hạnh.

Tuy nhiên, trên người vị đồng đạo này còn có một hơi thở rất lạ, rất quỷ dị.

Cẩn thận cảm nhận, ánh mắt Trần Hạo chợt lóe, có chút đăm chiêu.

Không lâu sau thì có ba người xuất hiện ở cửa, một người trông có vẻ là phụ nữ xinh đẹp đã có chồng hơn ba mươi, một người đàn ông trung niên để râu, mặc trường bào màu xám, cử chỉ rất có khí độ. Còn lại là một cậu thiếu niên chừng mười mấy tuổi, dáng người khỏe khoắn, vẻ mặt phúc hậu.

Sau khi vào nhà, người phụ nữ lễ phép mời người đàn ông để râu ngồi xuống, bảo dì Lan bưng trà lên.

Nhưng người đàn ông không ngồi, mà nhìn về phía Trần Hạo.

Tuy Trần Hạo mặc đạo bào, nhưng hắn đã che giấu hơi thở, không có gì nổi bật. Đừng nói người đàn ông chỉ có mấy năm đạo hạnh, cho dù đồng cấp với hắn, nếu Trần Hạo không để lộ căn bản không thể do thám được.

Tất nhiên người đàn ông không thể biết được tu vi của Trần Hạo, nhưng ông ta cảm nhận được hơi thở của con mèo đen trong lòng Trần Hạo và con gà trống bên cạnh hắn.

Đây không phải những con vật bình thường, ông ta cảm giác được một sự uy hiếp rất lớn.

Vì vậy, cái người đang ôm con vật tạo cảm giác uy hiếp cho ông ta chắc hẳn cũng không phải là người bình thường.

Khi người đàn ông đang cân nhắc nên mở miệng nói thế nào, Trần Hạo bỗng đứng dậy, cười nói: "Chào đạo hữu, bần đạo Trường Sinh, hữu lễ."

Người đàn ông vội vàng ôm quyền (1): "Tại hạ Diêu Phong, Trường Sinh đạo hữu hữu lễ."

(1) Ôm quyền: Nắm đấm tay phải đặt vào lòng bàn tay trái để trước ngực, tỏ ý khiêm nhường với người trước mặt

"Diêu Phong đạo hữu tới đây cũng là vì cô gái này sao?" Trần Hạo cười hỏi.

Người đàn ông thoáng nhìn Phương Quân Quân, sau đó cười nói: "Đúng vậy. Phương phu nhân đã có lời mời nhiệt tình, làm ta thật khó từ chối. Nhưng nếu đạo hữu…"

"Không, ta chỉ đi ngang qua, phát hiện thấy điều kỳ lạ mới lại đây xem thử, không phải có ý định giành lấy mối làm ăn của đạo hữu đâu." Trần Hạo dứt khoát bác bỏ, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Người đàn ông nghi ngờ nhìn Trần Hạo.

Những người đi theo nghề này như họ có một câu nói “Không nhờ khai trương, khai trương ăn ba năm (2)”. Tuy nhiên, phải gặp những người có tiền mới làm được, người không có tiền có thể ép ra bao nhiêu nước béo (3) chứ?

(2) Không nhờ khai trương, khai trương ăn ba năm: Ý chỉ những ngành nghề có sản phẩm không dễ bán, nhưng một khi đã bán được sẽ thu lời rất nhiều.

(3) Nước béo: Ưu đãi, lợi nhuận vật chất không chính đáng.

Nhà họ Phương mở công ty, ở biệt thự, không phải dạng nhà giàu bình thường. Trước đó, Phương phu nhân đã đưa ra giá một triệu.

Người đồng đạo không được mời mà đến này lại không rung động sao?

Chắc ngươi là đại sư giả nhỉ?!

Nhưng mà người ta đã chủ động lên tiếng, người đàn ông tất nhiên rất vui. Hơn một triệu, tất nhiên ông ta không muốn chia sẻ với người khác.

"Vậy xin đa tạ đạo hữu." Người đàn ông lại ôm quyền.

Trần Hạo cười nói: "Không có gì. Ta cũng là hành đạo thiên hạ, nâng cao kinh nghiệm, chuyện phát hiện lần này cũng cảm thấy rất ngạc nhiên. Uhm, mạo muội xin phép, đạo hữu không ngại cho ta đứng một bên xem được không? Ta cam đoan sẽ không nhúng tay vào."

"Ha ha, đạo hữu khiêm tốn rồi. Tuy nhiên việc đuổi tà khí âm sát rất đơn giản, đạo hữu không cần tránh đi đâu." Người đàn ông tự tin nói.

Sau khi hỏi han vài câu, người đàn ông bắt đầu kiểm tra thân thể Phương Quân Quân.

Không thể không nói, người đàn ông này ra dáng khá chuyên nghiệp. Ông ta lúc thì lôi la bàn, lúc thì lấy bùa kiểm tra, còn có mấy hành động quái dị mà Trần Hạo không hiểu được. Tuy vậy, người đàn ông rất nghiêm trang, dáng vẻ nghiêm túc khiến Phương Quân Quân không dám thở mạnh, cực kỳ khẩn trương.

Cuối cùng, người đàn ông cũng ngừng kiểm tra, người phụ nữ vội vàng hỏi: "Đại sư, thế nào? Có phải con gái tôi…"

Người đàn ông nghiêm túc nói: "Không dối gạt phu nhân, trên người con gái bà tràn ngập tà khí âm sát, muốn đuổi đi cần phải lập đàn."

"Lập đàn? Có rắc rối lắm không?" Người phụ nữ hỏi.

Người đàn ông khó xử nói: "Chắc chắn rất rắc rối, hơn nữa ta muốn dùng chu sa phát sáng và bùa kế thừa từ sư môn, bản thân sẽ tiêu hao khá nhiều…"

"Chỉ cần có thể trị khỏi cho con gái tôi, tôi sẽ đưa cho đại sư hai triệu." Người phụ nữ nghe thế liền hiểu hàm ý trong lời nói của người đàn ông, dứt khoát nói thẳng.

Người đàn ông nở nụ cười: "Phu nhân quá khách khí rồi. Bây giờ ta sẽ lập tức bố trí pháp đàn... Uhm, đạo hữu, ta sắp xếp như vậy, không biết đạo hữu có đề nghị gì không?"

Nói xong, người đàn ông mới nhớ tới Trần Hạo, cười hỏi.

Trần Hạo nói: "Đạo hữu khiêm tốn rồi. Muôn vạn con đường, không ai giống ai. Ta không biết phương pháp tu hành của đạo hữu, tất nhiên không dám bêu xấu."

Người đàn ông thầm nghĩ, ha ha, ban nãy ta vẫn luôn quan sát ngươi, nhìn ngươi bày ra vẻ mặt ngơ ngác kia liền biết chắc là kẻ ngoại đạo. Các ngươi toàn bọn chỉ biết dựa vào linh sủng để tỏ vẻ, làm sao hiểu được sự lợi hại của những người nhập đạo chân tu chúng ta!

Thế nhưng, người đàn ông lại nói: "Đạo hữu nói đùa. Muôn vạn con đường, trăm sông đổ về một biển. Mỗi người có sự huyền bí của mình. Ta thấy linh sủng của đạo hữu cũng rất lợi hại ."

"Đạo hữu quá khen rồi, nhưng hiện tại chuyện quan trọng nhất vẫn là chữa trị cho cô gái. Nếu cô ấy bị tà khí quấn thân, vậy không thể kéo dài được, nếu không sẽ xâm hại thân thể, tổn hại đến tuổi thọ." Trần Hạo nghiêm túc nói.

Người đàn ông cười thầm, xâm hại cái lông ấy. Tà khí âm sát mỏng manh như vậy chỉ làm thân thể không thoải mái mà thôi. Nhãn lực như vậy cũng dám ra ngoài hành đạo? Cũng không biết là đệ tử của môn phái tiểu tốt nào? Có khi không chịu nổi tu hành khổ cực nên lén trốn ra ngoài cũng nên!

"Đúng vậy, đại sư mau bày xếp pháp đàn đi. Con gái tôi đã chịu khổ trong thời gian dài rồi, tôi hi vọng con bé mau chóng khỏe lại là được rồi." Người phụ nữ cũng lên tiếng.

Kim chủ (4) đã mở miệng, người đàn ông liền nhìn về phía người thanh niên phúc hậu nói: "Tiểu Mông, chuẩn bị công cụ, đi theo ta."

(4) Kim chủ: Người giàu có quan hệ tiền bạc, mua bán.

"Vâng, sư phụ." Người thanh niên nở nụ cười, đi theo người đàn ông đến sân sau biệt thự. Người phụ nữ và hai chị em Phương Quân Quân cũng đi theo.

Bình Luận (0)
Comment