Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 640 - Chương 641: Đánh Cược

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 641: Đánh cược

Bãi đỗ xe ở bệnh viện.

Một chiếc xe tang đang đậu, đám quỷ nhỏ ở trên xe chơi đùa.

Quỷ hồn vốn vây ở xung quanh, sau khi xe tang cắn nuốt con quỷ trung niên, liền lập tức giải tán, biến mất không thấy tăm hơi.

Đầu xe tang, gà trống biến thành một người đàn ông cường tráng, đang hút thuốc, động tác của nó thành thạo, phun khói cũng rất đẹp.

Trên ghế lái xe tang, lái xe không mặt cũng kẹp điếu thuốc trong tay.

Chẳng qua lái xe không có miệng, chỉ có thể để cho khói lượn lờ bay lên, để cho nhóc quỷ béo nằm trên nóc xe đắc ý mà hấp thu.

"Ta nói động tĩnh cũng quá lớn rồi, thật sự không cần đi giúp sao?" Lái xe không mặt nhìn những bóng dáng bận rộn trong khu nội trú, hơi nghi ngờ hỏi.

Gà trống bình tĩnh phun ra một vòng khói: "Yên tâm đi, Hạo ca lợi hại hơn nhiều so với người nghĩ, có Miêu tỷ ở đó là được rồi, chúng ta ở đây chờ."

Lái xe không mặt còn muốn nói, gà trống đột nhiên nhìn bên ngoài bệnh viện: "Có tu sĩ đạo môn tới."

Lái xe không mặt dừng lại, chợt nói: "Tu vi bình thường, tiềm lực đã hết, không có uy hiếp."

Gà trống cười hắc hắc nói: "Không có uy hiếp mà người nói, hắn ta đã chạy tới rồi."

Lái xe không mặt nói: "Có muốn đánh cược một lần không?"

Gà trống hứng thú hỏi: "Đánh cược như thế nào."

Lái xe không mặt nói: "Cược hắn bị chúng ta chặn lại, sẽ có phản ứng thế nào, cược một Đại Bảo Kiện (Thuốc bảo vệ sức khỏe), ai thua người đó trả tiền."

Gà trống bĩu môi nói: "Đồ chơi này của loài người ta không có hứng thú, ông đây mà muốn, từ giờ trở đi, mỗi ngày đổi một cái, đến chết cũng đổi không hết."

Lái xe không mặt thở dài nói: "Người chưa có kinh nghiệm.... Thôi vậy, vậy đổi một cái, ai thua, đồng ý một điều kiện của đối phương, đương nhiên điều kiện này đối phương phải làm được, không được quá đáng."

Gà trống nhếch miệng cười một tiếng: "Cái này có thể, ngươi nói, hắn sẽ có phản ứng gì?"

Lái xe không mặt nói: "Chắc chắn là cầu xin tha thứ."

Gà trống nói: "Ta cảm thấy hắn sẽ chó cùng rứt giậu, ra tay với chúng ta trước."

"Được, để xem ai đoán đúng." Lái xe không mặt nói xong, điều khiển xe tang, lặng lẽ biến mất.

Không bao lâu, một bóng người từ xa bay tới, cách bãi đỗ xe không xa thì dừng lại.

Bóng người dò xét xung quanh, dường như có chút do dự, cuối cùng vẫn nhịn không được đi tới, chẳng qua lúc đi qua, trong tay người đàn ông cũng có pháp quang lay động, hiện tại đã có chuẩn bị.

Đến khi tới một chỗ có ánh đèn, bóng người lộ ra mặt thật, là một ông lão, mặc trường sam, hơi mập mạp, nếu không phải trên người có pháp lực và pháp khí bị giấu kín, ai cũng sẽ nghĩ người này là một đại gia bình thường ở đầu đường.

Lúc ông lão nghi ngờ quan sát bốn phía, lúc đang tìm kiếm thứ gì, đột nhiên động tác của ông ta dừng lại, bỗng quay người, sau đó ông ta liền thấy.

Một người đàn ông cường tráng khôi ngô, lưng hùm vai gấu, cao hơn hai mét, nhìn mặt mũi cũng không phải người tốt, một tay kẹp điếu thuốc, một tay khoanh trước ngực, đột nhiên xuất hiện như vậy.

Điếu thuốc còn đang bốc khói, hơi thở của người đàn ông cường tráng khôi ngô này lại khủng bố đến vậy, khiến ông ta sợ hãi.

Đang muốn lui ra phía sau, khóe miệng ông lão giật một cái, quay người nhìn lại, liền phát hiện, phía sau không biết lúc nào xuất hiện một chiếc xe.

Xe này là xe khách nhỏ kiểu cũ, âm khí vờn quanh, linh quang lập loè, hiển nhiên không bình thường.

Nhưng khiến ông lão hít một hơi khí lạnh chính là, lái xe là một tài xế không mặt! Trên thân tản ra hơi thở khủng bố.

Ở trong xe, cũng có một đám quỷ nhỏ sắc mặt trắng bệch, cơ thể trôi lơ lửng khiến ông ta cảm thấy sâu không lường được, không thể trêu chọc lực lượng đáng sợ, những quỷ nhỏ này dựa vào cửa sổ nhìn ông ta, ánh mắt kia khiến toàn thân ông ta không được tự nhiên.

Trước có sói, sau có hổ, trong lúc nhất thời, cảnh tượng trở nên cực kì yên tĩnh.

Sắc mặt ông lão ngày càng nghiêm trọng, mơ hồ còn có mồ hơi từ trán chảy ra.

Quá lớn rồi!

Mẹ nó chỉ là cảm nhận thấy tình huống âm khí đang tụ tập, còn tưởng rằng là âm hồn tiểu quỷ, không ngờ là âm linh xe tang khủng bố như vậy, ta hoàn toàn không gánh nổi cái này a!

Không thể hoảng loạn, phải bình tĩnh.

Tròng mắt chuyển động, ông lão đột nhiên thu hồi pháp khí, sau đó duỗi hai tay ra, hai mắt xoay loạn, sờ lung tung bước lên phía trước, bộ dáng kia, rất giống một người mù.

Gà trống: "..."

Lái xe không mặt: "..."

"A, ông lão này không nhìn thấy sao? Ta giúp ông ấy được không?" Bên trong xe tang, một bé quỷ nhỏ đứng lên, sợ hãi nói, đó chính là nhóc quỷ mập.

Ngưu Bảo Bảo dường như rất nghiêm túc suy nghĩ, gật đầu nói: "Được, bạn học Hứa Tiểu Đinh, ông lão này liền giao cho người, người nhất định phải đưa ông ấy vào bệnh viện."

Nhóc quỷ béo nhận được sự ủng hộ, cười đến mắt không thấy đâu, vội vàng nói: "Yên tâm đi, ta chắc chắn sẽ đưa ông ấy vào bệnh viện."

Nói xong, bóng dáng nhóc quỷ béo lóe lên, rời khỏi xe tang, sau đó hiện thân trước mặt ông lão.

Thế nhưng nó còn chưa lên tiếng, ông lão trực tiếp quay người, lách qua, bước chân còn đang tăng tốc.

Mới vừa đi mấy bước, ông lão dừng lại, một bàn tay to vỗ lên trên vai ông ta, sau đó một giọng nói trầm thấp truyền đến: "Ông lão, người muốn đi bệnh viện, hay muốn lên Tây Thiên?"

Ông lão: "..."

"Không nói lời nào, vậy ta liền ngầm thừa nhận ngươi muốn đi bệnh viện." Gà trống nhếch miệng cười một tiếng, sau đó nói với nhóc quỷ béo đang mông lung: "Nhóc con, kính già yêu trẻ là đức tính tốt đẹp, người có thể nghĩ tới việc chủ động hỗ trợ, đã nói lên người là một đứa trẻ tốt, sau này nhất định phải luôn giữ gìn và phát huy. Đến đây, đỡ ông lão này vào bệnh viện."

Nhóc quỷ béo được cổ vũ, mặc tự hào. Sau đó đi tới đỡ cánh tay ông lão, nhiệt tình nói: "Ông ơi, cháu đưa ông vào bệnh viện nhé."

Ông lão lập tức có chút hoang mang.

Mẹ nó, tình huống này là thế nào?

Một âm linh trẻ con khủng bố như vậy, mẹ nó lại là một đứa trẻ ngoan lấy việc giúp người khác làm niềm vui sao? Đây là đang chơi cái trò gì vậy? Chẳng lẽ là chơi mèo vờn chuột? Chơi chán rồi lại ăn mình?

Tự tưởng tượng rất nhiều cảnh, ông lão không rét mà run.

Nhưng mà ông ta cũng không dám phản kháng.

Yêu tà khôi ngô đáng sợ đứng ở phía sau nhìn ông ta chăm chú, nếu ông ta có động tác không bình thường nào, chỉ sợ lập tức sẽ bị đánh ị ra shit!

Khóc không ra nước mắt, trong lòng ông lão cực kì hối hận.

Sớm biết ở đây có thứ đáng sợ như thế, ta sẽ không vì chút công lao, mà xung phong đến đây, đợi đội quân của trụ sở đến, khi đó tên yêu tà này còn không cụp đuôi, trở nên thành thật.

Giờ thì hay rồi, đội quân của trụ sở không đến, một thân một mình, chết chắc.

Động tác cứng ngắc được nhóc quỷ béo dẫn đi, đang suy nghĩ phải cầu đường sống thế nào, đột nhiên bước chân ông lão dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía trước.

Phía trước cũng có hai người đi tới, cũng là một người đỡ một người.

Người bị đỡ ông ta còn quen nữa.

"Phương sư huynh, ngươi tại sao lại ở chỗ này...?" Cảnh sát trung niên thấy ông lão, lập tức sửng sốt.

Ông lão lấy lại tinh thần, vội vàng nói: "Tống sư đệ, quỷ dị kia đâu?"

Lông mày cảnh sát trung niên nhăn lại: "Phương sư huynh, sao người biết chuyện về quỷ dị? Đây là bí mật của bộ nghiên cứu chúng ta, ta mới được thông báo, người liền biết, chẳng lẽ người..."

"Nói nhảm, đều là người cùng bộ môn, sao người một mình lại như thiêu thân nhảy vào lửa thế, lúc người gọi điện, ta đúng lúc đang ở cạnh lão Chu, hắn cần điều động nhân thủ, thoát thân không ra, ta đến xem trước một chút." Ông lão tức giận nói.

"Người không phải bị muc?" Lúc này, đột nhiên có một giọng nói nho nhỏ không cam tâm vang lên.

Bình Luận (0)
Comment