Ôi...
Biểu cảm của ông lão cứng đờ.
Mặc dù nghi ngờ âm linh trẻ con này không có ý tốt gì.
Nhưng khi nghe tâm trạng bất mãn của nó, vẻ mặt u oán, trong lòng ông lão cảm thấy không được thoải mái.
"Ta không nói ta bị mù."
"Nhưng người giả bộ mù, ngươi gạt người, gạt người là chó nhỏ." Cậu bé mập tức giận buồn bực kêu to.
Ông lão đang muốn phản bác, đột nhiên sắc mặt thay đổi.
Chỉ thấy một sức mạnh quỷ dị từ trên người cậu bé mập lan đến trên người ông ta, sau đó, ông ta há miệng, oa ô một tiếng.
Trần Hạo: "..."
Cảnh sát trung niên: "..."
"Ngươi cho rằng ngươi học chó sủa, ta sẽ tha thứ cho người, ta không thèm." Cậu bé mập hoàn toàn mặc kệ, cảm thấy bị người ta lừa gạt, lúc này quay người, biến mất không thấy gì nữa.
Ông lão sợ hãi, tiếp tục nói chuyện, nhưng mà vẫn chỉ kêu ra tiếng gâu gâu gâu... Lập tức cả người đều không ổn.
Mẹ nó, sao ta lại học tiếng chó sủa rồi? Ta rõ ràng là nói tiếng người mà.
Vừa rồi... Âm linh trẻ con kia, mẹ nó ngươi lừa ta, ngươi còn nói ta gạt người! Quá âm hiểm, quá hèn hạ!
Trần Hạo nhìn ông lão, như suy nghĩ gì đó.
"Gâu gâu gâu!" Ông lão nhìn về phía cảnh sát trung niên, giọng điệu gấp gáp.... Chó sủa.
Mặt cảnh sát trung niên đen đi, nhìn chằm chằm ông lão, cất bước rời đi.
Trần Hạo từ đầu đến cuối không nói lời nào, đỡ cảnh sát trung niên đi.
Ông lão vội vàng đuổi theo phía sau, kêu gâu gâu gâu.
Nhưng rất nhanh, lão ta không kêu nữa, mà trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ và nghi ngờ.
Ông ta nhìn thấy cảnh sát trung niên và Trần Hạo đi tới chỗ xe tang. Sau đó, leo lên.
Mẹ nó, tình huống này là thế nào?
Xe tang khủng bố này không phải sản phẩm nghiên cứu mới chứ? Không thể nào a, thứ đồ chơi này người bình thường có thể nghiên cứu ra được sao? Hơn nữa cũng chưa từng nghe thấy tin nào như vậy?
Lại nói, nếu là thứ do bộ nghiên cứu làm ra, thì sẽ không hãm hại người một nhà chứ!
Trong đầu ông lão đầy nghi vấn.
Lúc này, xe tang quay đầu xe, rời đi rất nhanh.
Khi ông lão phản ứng lại, muốn đuổi theo cũng không kịp.
Ông ta vội vàng móc điện thoại ra, bấm dãy số, điện thoại kết nối, đối diện một giọng nói truyền tới: "Phương sư đệ, có chuyện gì sao?"
"Gâu gâu gâu."
"???"
Ngồi trên xe, cảnh sát trung niên nhìn hai bên, vẻ mặt nghi ngờ.
"Đây chính là ý người nói, nhà người cũng có quỷ?"
Trần Hạo cười nói: "Chẳng lẽ không đúng sao? Hơn nữa còn đều là một đám quỷ đáng yêu, đến đây, chào chú đi."
Đám quỷ nhỏ đang quan sát cảnh sát trung niên, nghe vậy vội vàng cùng hô lên chào chú.
Cảnh sát trung niên cười nói: "Thật sự đều rất ngoan, rất đáng yêu, đạo hữu rất khác với các tu sĩ khác."
Trần Hạo cười nói: "Có gì khác?"
Cảnh sát trung niên nói: "Tu sĩ bình thường, đều không chào đón âm tà quỷ vật, nếu như gặp phải, chỉ cần người mang hơi thở âm sát, chắc chắn sẽ tiêu diệt, không bao giờ dung thứ."
Trần Hạo nói: "Ta cũng biết điều này, nhưng ta còn biết một thứ, suy nghĩ chính tà làm thay đổi tấm lòng người theo Đạo, nó không phù hợp với tư tưởng của tôi, không thể trở thành người cùng đường."
"Đúng rồi đạo hữu à, quỷ nhà ta, có hơi đặc biệt, ừm, nếu như không bắt buộc, hi vọng đạo hữu đừng gọi tên của họ." Cảnh sát trung niên đột nhiên nói.
Trần Hạo sững sờ, khó hiểu nói: "Tại sao không gọi tên?"
Sắc mặt cảnh sát trung niên hơi mất tự nhiên nói: "Đạo hữu gặp sẽ biết."
Không lâu sau, xe tang đi tới một khu vực tương đối yên tĩnh, có một lối đi hẹp giữa hai ngọn đồi, tạo thành những còn đường đan xen vào nhau ở khu dân cư.
Tuy nơi này nhìn hơi cổ xưa, nhưng một phần đã xây thành nhà lầu hiện đại, còn một phần bị che khuất ở sau những ngôi nhà lầu, so với thành phố hiện tại thì lộ ra sự lạc hậu.
Xe tang dừng trên một con đường ở trong khu dân cư cũ, Trần Hạo liền phát hiện, khu dân cư cũ này, có nhiều quỷ ẩn núp, chi chít, cảm giác bên trong, ít nhất cũng có hơn một ngàn.
Âm hồn nhiều như thế này khiến Trần Hạo hơi trợn mắt há mồm.
Cho dù là Lương Hồng Ngọc ở đường Linh Huyễn, cũng chỉ mấy trăm âm hồn mà thôi, khu dân cư nhỏ này, sao lại nhiều như vậy?
Trần Hạo khó hiểu nhìn về phía cảnh sát trung niên.
Cảnh sát trung niên cười nói: "Đạo hữu, chào mừng tới cơ sở nghiên cứu thần quái phòng nghiên cứu số 7312. Ở đây có các loại âm hồn do bộ môn chúng ta hoặc hướng dẫn hoặc bắt được, tổng cộng 1836 âm hồn, trong đó 27 lệ quỷ, 261 ác quỷ, 2 hung linh, 1 u linh. Còn lại đều là âm hồn bình thường."
Trần Hạo trừng to mắt: "Cơ sở nghiên cứu thần quái? Mẹ nó, ban ngành liên quan trâu bò như vậy?"
Cảnh sát trung niên nói: "Đây là lực lượng quốc gia, một khi cỗ máy lớn của đất nước chuyển động, sức mạnh bộc phát là không thể tưởng tượng, những chuyện trước kia không ai làm được, chúng ta có thể làm được. Ví dụ như nơi này, đạo hữu nhìn khu vực này, nhìn bình thường như không có gì, nhưng thật ra dưới đất nơi này chôn mười mấy trận pháp hỗ trợ lẫn nhau, không chỉ có thể phong tỏa khu vực này, mà còn có thể tụ hợp âm khí, sức mạnh của ánh trăng, có thể giúp âm hồn tồn tại lâu hơn. Lúc trước chúng ta đang đuổi bắt quỷ dị, phát hiện nơi này khác thường, thuận theo tự nhiên, liền cải tạo vùng này, trở thành một cơ sở nghiên cứu, ta chính là người phụ trách nơi này, ngoài ra còn có sáu đạo hữu khác trợ giúp. Chúng tôi có ba ca thay phiên nhau, hai người một tổ, hiện tại chỉ có hai người đang trông coi, bốn người còn lại ra ngoài dạo chơi rồi, lát nữa ta sẽ giới thiệu cho đạo hữu làm quen."
Trần Hạo cười nói: "Có thể, nhưng mà hiện tại đạo hữu vẫn nên đưa ta mở mang kiến thức về cơ sở nghiên cứu này một chút đi, ta rất muốn nhìn thử, nhiều âm hồn như vậy sau khi chết không đi đầu thai đến cùng là vì sao?"
Cảnh sát trung niên thở dài nói: "Có rất nhiều nguyên nhân, chẳng qua hơn một ngàn âm hồn bên trong, đa số tới từ một trận động đất, trận động đất đó rất đáng sợ, kinh động đến cả nước. Người chết nhiều như vậy, một số âm hồn đã đến đây, những âm hồn khác, đạo hữu có thể suy nghĩ xem."
Sắc mặt Trần Hạo biến đổi, yên lặng gật đầu.
Có một số thiên tai sức mạnh con người không thể khống chế, cũng không thể làm gì khác.
Xe tang tiếp tục đi, trên đường đi, nhìn thấy âm hồn tốp năm tốp ba, thậm chí là cả đàn cả lũ.
Mỗi khi nhìn thấy, cảnh sát trung niên sẽ giới thiệu cho Trần Hạo.
Ví dụ như hai đứa trẻ bị cha mẹ nhốt ở trong xe, ngạt thở mà chết.
Cậu bé nào đó lái xe trên đường núi dốc, sau đó không thắng xe được, tông xe mà chết.
Ví dụ như hai vợ chồng đêm tân hôn, rượu giao bôi trúng độc, giết chết cặp đôi tại chỗ, kẻ giết người bị mất dấu, những người bị nghi ngờ đều không phải.
Còn một số là tự tìm đường chết.
Ví dụ như Trần Hạo nhìn thấy một con quỷ trêu đùa một đám quỷ, bị đuổi theo lại còn rất sung sướng, không ngừng khiêu khích đám quỷ. Nhìn đức hạnh hiện tại của nó liền biết, chết không oan.
Còn có một số kiểu chết khá cổ quái.
Khi ngủ mà ngủ đến chết, xem tin tức mà cười đến chết, ăn cơm ăn trúng con muỗi, sau đó bị ngộ độc chết.
Cảnh sát trung niên thuộc làu về những âm hồn, mà những kiểu chết khác nhau, cũng làm cho Trần Hạo mở rộng tầm mắt, cảm thấy chuyến đi này không tệ.
Đang nói, đột nhiên cảnh sát trung niên dừng lại, ánh mắt ngây ngốc nhìn về phía trước.
Trần Hạo cảm thấy sự khác thường của hắn ta, đưa mắt nhìn, sau đó hai mắt Trần Hạo sáng lên.
Ở chỗ ngoặt một con đường cách đó không xa, một cô gái mặt váy trắng cổ trang, đang bước đi, dáng đi ưu nhã, gương mặt tuyệt mĩ, nhẹ nhàng bước đi, giống như tiên nữ từ trong tranh bước ra.