Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 642 - Chương 643: Tế Linh

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 643: Tế Linh

Cô gái mặc váy cổ trang xuất hiện, cảnh sát trung niên nhìn chằm chằm, chưa từng dời mắt.

Trần Hạo nhìn cảnh sát trung niên, lại nhìn cô gái mặc váy cổ trang, trên mặt lộ ra nụ cười sâu xa, lên tiếng: "Lão huynh, con quỷ mà huynh nói khá đặc biệt, chính là đây nhỉ? Hai ngươi có quan hệ gì? Không phải người thích nó mà không dám thổ lộ chứ."

Người đàn ông trung niên hoàn hồn, vội vàng nói: "Đạo hữu chớ nói lung tung, ta và nó không giống người..."

Hắn ta còn chưa nói xong, bóng dáng cô gái kia lóe lên rồi biến mất, xuất hiện ở cạnh xe tang.

Nó đứng bên cạnh cảnh sát trung niên, trên mặt lộ vẻ ân cần, lên tiếng: "Nguyên Nhi, sao con bị thương rồi? Là ai làm, nói với mẹ, mẹ giúp con giết hắn."

Trần Hạo: "..."

Cảnh sát trung niên hơi xấu hổ, cười nói: "Ta không sao, người, người không cần để ý."

"Sao lại không cần để ý, con là con trai của mẹ, mẹ bỏ mặc con thì ai quản? Nói, là ai làm?" Cô gái váy cổ trang nói, ánh mắt nhìn về phía Trần Hạo.

Trần Hạo cau mày lại, cười không nói.

Cảnh sát trung niên vội vàng nói: "Đừng quậy, đây là bạn của ta, chúng ta về rồi nói tiếp."

Sắc mặt của cô gái váy cổ trang lúc này mới hòa hoãn, sau đó gật đầu nói: "Được, nghe theo Nguyên Nhi, chúng ta về trước, cái đó, lái xe nhanh lên, giẫm chân ga đi, không được thì ta lái."

Lái xe không mặt: "..."

Trần Hạo nhìn về phía cảnh sát trung niên, ánh mắt cổ quái.

Cảnh sát trung niên đáp lại Trần Hạo ánh mắt bất đắc dĩ.

Sau đó, một loạt hành vi của cô gái váy cổ trang, phá vỡ ấn tượng đầu tiên của Trần Hạo với nó.

Nó hỏi thăm các thứ, còn muốn bế mèo đen và gà trống, còn đùa giỡn đám quỷ nhỏ, ngôn ngử hành vi, hoàn toàn tương phản với khí chất của tiên nữ mặc váy cổ trang. Cuối cùng lúc đám quỷ nhỏ không chịu nổi tiên nữ bà tám này, lúc mèo đen sắp nổi bão, xe tang đến nhà cảnh sát trung niên.

Sau đó cảnh sát trung niên dùng mây câu đuổi cô giá váy cổ trang đi làm bữa ăn khuya, sau đó mới nhìn về phía Trần Hạo, thở dài nói: "Đạo hữu, ngươi đừng có hiểu lầm, ta không phải con trai của nó, chỉ là trời xui đất khiến, mới biến thành thế này, hiện tại ta cũng không biết phải làm sao."

Trần Hạo nhíu mày, hỏi: "Nó có lai lịch gì?"

Cảnh sát trung niên giải thích đơn giản một chút.

Lai lịch của cô gái váy cổ trang này ngay cả chính cô ta cũng không biết, khoảng một ngày nào đó sáu năm trước, trong một lần bắt buôn lậu cảnh sát trung niên phát hiện một bức chân dung.

Bên trong bức chân dung là một cô gái váy cổ trang hai tay vòng lại thành vòng tròn giống như đang ôm thứ gì, cô gái này cực kì xinh đẹp, khiến cảnh sát trung niên lần đầu nhìn thấy đã bị hút hồn, chỉ cảm thấy tim đập, khó mà kiềm chế. Kết quả hắn ta nhìn quá chú tâm, không cẩn thận bị một cây kim đâm trúng tay, chảy máu, rơi xuống trên bức vẽ, sau đó cô gái bên trong bức chân dung liền đi ra, đồng thời coi cảnh sát trung niên là con trai, giải thích thế nào đều vô dụng, đồng thời cũng vì vậy mà ở chung với cảnh sát trung niên.

Cũng may cảnh sát trung niên là người thuộc bộ nghiên cứu, mà còn hiến dâng cả đời, không kết hôn, nếu không cô gái trong bức chân dung vào ở, sẽ xảy ra xung đột rồi.

Nghe xong, Trần Hạo trợn mắt há mồm.

Đúng là thế giới rộng lớn, không thiếu chuyện lạ gì. Bức chân dung còn có thể biến thành người!

Suy nghĩ kỹ một chút, hình như là có thể thật.

Cô gái này mặc dù cũng không phải người, nhưng mà hơi thở trên người khác với những âm hồn bình thường khác, trên người nó có một mùi hương như mùi nhang, giống như từng được người ta thờ cúng, sinh ra linh tính.

"Đây là Tế Linh." Đúng lúc này, lái xe không mặt đột nhiên lên tiếng.

Trần Hạo tò mò nhìn nó: "Tế Linh? Có gì đặc biệt?"

Lái xe không mặt nói: "Được người ta thờ cúng, lại không phải tín ngưỡng, mà yêu cầu gì đó từ nó, đối tượng được thờ cúng, dần dần sẽ có linh tính, tiếp theo sẽ trở thành một thần linh chưa đủ trình độ, nhưng cũng không phải linh thể bình thường, mà là Tế Linh. Dựa theo lời người vừa nói, ta cảm thấy trước đây có một người đã cố ý phác họa ra một hình tượng hư cấu, để người ta thờ cúng, tiến tới việc thực hiện một mục đích nào đó. Cùng loại với Bạch Liên Thánh Mẫu, Vô Sinh Lão Mẫu."

Cảnh sát trung niên sững sờ, vội vàng nói: "Vậy sao nó lại cho rằng ta là con trai của nó? Đây cũng quá vô lí rồi."

Lái xe không mặt nói: "Lúc người nhìn thấy chân dung của nó, có phải nó trong hình tượng một người mẹ đang bế một đứa trẻ không."

Cảnh sát trung niên lắc đầu nói: "Giống như đang bế, nhưng trong lòng không có gì cả."

Lái xe không mặt nói: "Vậy không sai rồi, đây là một tổ chức bí ẩn bắt đầu thành lập từ giữa nhà Minh, nghe nói họ thờ cúng là người mẹ tiễn con, chỉ cần thành tâm thờ cúng, sẽ có con nối dõi. Nhưng mà sự thật là, tổ chức này mà mấy đạo sĩ tà thuật buôn bán phụ nữ, lừa bán trẻ em, lừa gạt tiền. Sau đó nhiều lần bị vây bắt, nhưng bởi vì nhu cầu con nối dõi hay nói nhu cầu có con trai mãnh liệt, cho nên vẫn chưa bị tiêu diệt triệt để, tro tàn lại cháy. Lúc đó bức vẽ người nhìn thấy chính là người mẹ tiễn con, chẳng qua đứa trẻ trong lòng người mẹ không thấy, cho nên sau khi người mẹ tiễn con này được thả ra mới xem người là con trai."

Cảnh sát trung niên trợn mắt há mồm.

Lời này nghe có vẻ rất có lí.

Nói cách khác, mình chỉ thay thế cho thân phận của đứa trẻ nào đó! Mẹ ơi, cuối cùng cũng tìm được nguyên nhân bị gọi là con trai.

"Thì ra là thứ này, phúc khí của đạo hữu không tồi." Trần Hạo cười ha ha nói.

Cảnh sát trung niên tức giận: "Phúc khí này có gì tốt chứ, ta cũng không bằng lòng làm con trai nó, ta..."

"Người muốn làm chồng nó sao?"Trần Hạo tiếp lời, trong giọng nói lộ ra sự trêu chọc.

Cảnh sát trung niên lúng túng nói: "Đạo hữu nói gì vậy, được được rồi, ta sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho đạo hữu."

Nói xong, hắn ta bước lên xe tang trước.

Trần Hạo nhìn hắn ta, rồi quay người nhìn về phía lái xe không mặt nói: "Người mẹ tiễn con này với đứa trẻ bị mất, có phải có thể cảm ứng không?"

Lái xe không mặt nói: "Cái này chưa chắc, phải xem đứa trẻ đó bị mất như thế nào, nếu là ngoài ý muốn còn dễ nói, nếu như bị người ta cưỡng ép lấy đi, vậy thì phiền phức, chỉ cần động tay động chân một chút, phong ấn cảm ứng, thiên hạ lớn như vậy, căn bản không có cách nào tìm ra."

Trần Hạo gật đầu, suy tư không nói.

Sau đó, Trần Hạo ở tại nhà của cảnh sát trung niên, không lâu sau liền có hai người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi vào, được cảnh sát trung niên giới thiệu, mới biết đó là tu sĩ bảo vệ cơ sở nghiên cứu thần quái này.

Trần Hạo cũng không làm giá, sau khi cười ha ha làm quen xong, chuyện trò vui vẻ, rất nhanh đã thân thiết.

Lúc đang nói chuyện phiếm, đám quỷ nhỏ xuống xe tang, tò mò dạo chơi ở khu vực khắp nơi đều là đồng loại.

Vì đảm bảo cho an toàn của bọn nhỏ, lái xe không mặt điều khiển xe tang đi theo sau chúng. Trên xe mèo đen đang chợp mắt, gà trống đang cày phim.

Lúc xe tang quẹo, đột nhiên mèo đen ngẩng đầu, meo ô một tiếng, đầu nhìn về phía một góc.

Trên một bức tường trên đường, một con mèo toàn thân màu trắng đang nằm bên trên, ánh mắt đánh giá xe tang đang chậm rãi đi tới.

Bình Luận (0)
Comment