Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 643 - Chương 644: Phần Thưởng Nhiệm Vụ Oan Hồn Động Vật Hào Phóng

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 644: Phần thưởng nhiệm vụ oan hồn động vật hào phóng

"A? Miêu linh!"

Gà trống bỏ máy tính bảng xuống, tò mò nhìn con mèo trắng trên tường.

Con mèo này trắng không tì vết, toàn thân không có một màu nào pha tạp, dù nó chỉ ngồi bình nhưng nhưng hiện ra sự duyên giáng đoan trang, mang đầy phong vị quý tộc.

Chỉ tiếc nó đã chết, bây giờ nó đang ở trạng thái linh hồn.

Thời điểm gà trống nhìn nó, mèo đen cũng đứng lên, nhảy ra khỏi chiếc Linh Xa, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh con mèo trắng trên tường.

Mèo trắng nhìn thấy mèo đen tới, đôi mắt nó sáng lên, meo một tiếng.

Mèo đen cũng meo lại, hai con mèo giao tiếp với nhau.

Gà trống thấy thú vị, vội vàng bay tới.

Nhưng hóng chuyện được một lúc, gà trống kinh ngạc nói: "Còn có chuyện như vậy nữa à, chủ nhân ngươi độc ác thế? Sao đó thì sao?"

Đôi mắt của mèo trắng thể hiện sự buồn bã, nó nhỏ giọng meo.

Gà trống nói: "Thì ra là như thế, Miêu tỷ, tỷ nghĩ sao?"

Đôi mắt mèo trở lên sắc bén, nó thấy gà trống hỏi thì meo một tiếng.

Gà trống nói: "Miêu tỷ đã đồng ý giúp đỡ thì làm vậy, nhưng phải nói với Hạo ca một tiếng, nếu không lúc lớn chuyện thì không tiện giải thích."

Mèo đen nhìn mèo trắng, meo một tiếng.

Mèo trắng gật đầu.

Sau đó gà trống quay lại.

Một lúc sau, Trần Hạo đang nói chuyện với hai tu sĩ, hỏi bóng gió chuyện linh dị thì thấy gà trống tới.

Gà trống vừa mới vào đã nói: "Hạo ca, có chút chuyện."

Trần Hạo sửng sốt: "Chuyện gì?"

Gà trống nói: "Chúng ta lúc nãy gặp một con miêu linh, nó rất đáng thương nên Miêu tỷ muốn giúp nó."

Trần Hạo ngạc nhiên.

Nơi này có miêu linh? Lạ thật, thời gian tu hành của hắn không ngắn nhưng đây là lần đầu hắn nghe chuyện về linh hồn động vật.

"Chuyện gì? Nói rõ ràng đi." Trần Hạo hỏi.

Gà trống vội vàng kể lại những gì mình mình vừa nghe được.

Thì ra con linh miêu đó là loại mèo lông trắng rất quý hiếm được một phú bà nuôi nấng, nó rất linh tính, cuộc sống ban đầu khá no ấm, cơm dâng tới miệng.

Nhưng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, gày đó mèo trắng đang chơi trong biệt thự thì nghe thấy tiếng con mèo khác, rất dữ.

Thế là mèo trắng tò mò chạy ra xem, thấy một con mèo vàng đang bắt chuột, động tác cực kì nhanh gọn, mạnh mẽ, vô cùng ngầu lòi.

Thế là câu chuyện cẩu huyết giữa hai con mèo xảy ra, một thời gian sau con mèo vàng có bầu.

Con mèo trắng suy nghĩ rất đơn giản, nó tưởng chủ nhân nó sẽ thích mèo vàng nhưng ai ngờ bà ta lại nổi giận, tính bắt mèo vàng thì bị vấp té, suýt nữa ngã chết lại được mèo vàng cứu.

Mèo trắng trợn tròn mắt, bối rối chạy theo sau mèo vàng.

Về sau, mèo trắng không dám về, nó trốn đông trốn tây cùng mèo vàng.

Nhưng nó đánh giá thấp sự cố chấp của chủ nhân nó với nó, mấy ngày sau nó đã bị người chủ nhân nó nhờ tìm được. Để bảo vệ mẹ con mèo vàng, nó chủ động chạy rồi ngoài, dẫn đám người đó đi chỗ khác, nhưng không ngờ trong quá trình đó nó bị xe kẹp chết.

Sau khi chết linh miêu không biến mất, mèo trắng phát hiện mèo vàng không trốn được, bị người của chủ nhân bắt về.

Nó không biết vì sao chủ nhân không giết mèo vàng mà lại chăm sóc từng li từng tý.

Nhưng mèo trắng có dự cảm xấu, nhưng nó chết rồi, không thể làm gì được, chỉ có thể chạy đi tìm kiếm ai đó giúp được nó.

Khi nghe gà trống kể xong, hệ thống của Trần Hạo đã phát thông báo.

Ting: Miêu linh Bối Bối, oan hồn 27 ngày, hoàn thành ước nguyện, thưởng một mạng."

Âm thanh của hệ thống đột ngột vang lên nhưng Trần Hạo không kinh ngạc lắm.

Dù sao trước đó cũng có nhiệm vụ được giao khi nghe người khác nói chuyện.

Nhưng nhìn thấy phần thưởng, Trần Hạo vẫn hoảng hồn một phen.

Thưởng một mạng? Một mạng đó chính là một mạng sao? Ui đm, phần thương này hào phóng vậy, giúp một con mèo thôi vậy mà được thưởng tốt như thế?

Trần Hạo vội vàng nói: "Tiểu Hoàng, miêu linh muốn các ngươi làm gì?"

Gà trống nói: "Giúp nó cứu nàng dâu và con của nó ra."

Trần Hạo nhíu mày.

Hắn biết rõ sự đê tiện của hệ thống, phần thưởng như thế kia chắc chắn nhiệm vụ không đơn giản như thế.

Nhưng phần thưởng này ngon ăn quá, Trần Hạo không thể bỏ qua được.

Hắn cân nhắc một chút rồi nói: "Được, ta đi cùng các ngươi."

Gà trống kinh ngạc nói: "Hạo ca cũng muốn đi?"

Trần Hạo tức giận: "Lần trước các ngươi tự ra ngoài giải quyết, kết quả mới được mấy hôm đã gây bao nhiêu rắc rối, giờ ta đâu yên tâm để các ngươi hành động một mình được."

Gà trống không cãi được.

"Rồi, đừng nói linh tinh nữa, dẫn đường đi." nói xong, Trần Hạo nhìn hai vị tu sĩ bị dọa sợ, hắn cười nói: "Không tiện rồi, ta gặp chút chuyện, chờ ta về ta sẽ cùng hai vị đạo hữu bàn luận đạo pháp."

Nói xong, Trần Hạo rời đi cùng gà trống.

Dõi theo bóng lưng của Trần Hạo, hai vị tu sĩ ngẩn người nhìn nhau.

Sau một lúc, một trong hai người lên tiếng: "Ta nhớ rồi, Trần đạo hữu này chính là người đang nổi đó. Đm, bảo sao nghe tên quen quen vậy, thì ra là nhân tài của đạo môn, ta nghe nói đạo pháp thần thông đã đạt tới cảnh giới của cường giả thế hệ trước đó, con gà kia chính là con gà thuần âm trong tư liệu đó!"

Người còn lại giật mình: "Thì ra là hắn, ta đang thắc mắc đó, yêu quái có thể nói tiếng người thì tu vi phải đạt cỡ nào, thì ra là gà thuần âm, vậy chẳng sao. Ra nghe nói gà thuần âm khi đạt được cơ duyên mới tạo nên xương cốt. Bản thân có thực lực mạnh mẽ nhưng cũng bị hạn chế rất lớn."

"Vậy là lợi hại rồi, haz, dâu giống chúng ta, khổ tu hai mươi năm trời mới tích lũy được ít pháp lực, nếu không phải điểm nghiên cứu về trận pháp đạt tiêu chuẩn thi được giấy chứng nhận thì ngay cả tư cách binh lính tuần tra cũng chả đạt được. Cũng là người với nhau nhưng không thể so sánh được."

"Ngươi đừng than nữa, vị trí này rất nhiều người nhòm ngó đó, người phải biết lợi thế ở đây chính là có thể móc nối cùng tổng bộ, không nhắc tới vấn đề tu hành của chúng ta, riêng về hài tử đã có rất nhiều cơ hội hơn người bình thường rồi, trong mắt người khác chúng ta chính là đối tượng được hâm mộ đó."

Chuyển tới phía Trần Hạo, hắn cùng gà trống đã tới chỗ mèo đen và thấy linh miêu trong lời kể của gà trống.

Không thể không nói, con mèo này thực sự xinh đẹp, không béo không gầy, người thon gọn, khí chất ưu nhã, nếu là người chắc chắn là một quý tộc.

Mà điều thu hút Trần Hạo chính là linh khí trên thân miêu linh đó cực kì tinh khiết.

Quan sát một lúc, Trần Hạo mở miệng nói: "Ngươi là miêu linh đúng không, tình huống của người không nên để lâu, chúng ta xuất phát ngay giờ, nếu như thể sau khi ta cứu vợ con ngươi ta sẽ sắp xếp cho chúng chỗ tốt."

Miêu linh vui mừng, meo một tiếng, còn giơ hai chân lên chắp lại cảm ơn.

Ngay lúc Trần Hạo muốn gọi Linh Xa thì ánh mắt bị thu hút bởi việc đằng trước.

Ở chỗ Linh Xa, có một đám quỷ nhỏ đang ồn ào gì đó.

Suy nghĩ một lúc, Trần Hạo nhanh chân lại gần.

Tới nơi, Trần Hạo thấy Ngưu Tiểu Bảo đang cãi nhau với một thiếu niên.

Nhìn người, Trần Hạo không nói lên lời.

Thiếu niên kia chính là người vừa bị đám quỷ đuổi theo nhưng hắn vẫn rất vui vẻ chạy đi. Theo lời nhận xét của người cảnh sát trung niên, cậu nhóc này chính là kẻ hay tìm đường chết.

Trần Hạo đang muốn nghe đám quỷ này cùng con hàng cãi nhau việc gì thì thấy Ngưu Bảo Bảo tức giận, tóm lấy tay của người thanh niên, nện người xuống đất: "Còn muốn đi cùng chúng ta không?"

Người thanh niên bị nện đau đến nhe răng, nghe thấy thế thì vội nói: "Không đi, không đi, sợ rồi."

Bình Luận (0)
Comment