Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 651 - Chương 652: Bộ Nghiên Cứu Cũng Phải Đầu Tư

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 652: Bộ nghiên cứu cũng phải đầu tư

Lúc đại lão bộ nghiên cứu tới, đã là khuya hôm đó.

Bởi vì Trần Hạo có thứ phải suy nghĩ, nên không làm gì cả, chờ ở trong nhà Tống Nguyên.

Lần đầu tiên nhìn thấy vị đại lão này, Trần Hạo khá kinh ngạc!

Đại lão là một ông lão bảy tám chục tuổi, mặt đầy nếp nhăn, tóc trắng bệch lại thưa thớt, mặc trên người kiểu đồ của Tôn Trung Sơn, không nói cười tùy tiện, nhìn rất nghiêm túc.

Khiến Trần Hạo ngạc nhiên không phải tuổi của ông ta, mà là tử khí!

Đại lão này không phải người sống, ông ta đã chết rồi, là một hồn phách, trên người có dấu vết âm pháp, hiển nhiên đã chống đối luân hồi, đi con đường quỷ tu, kéo dài sự tồn tại.

Đại lão bộ nghiên cứu là quỷ tu, tình huống này khiến Trần Hạo khá hoang mang.

Ông lão tập mãi cũng thành thói quen, vẻ mặt nghiêm túc chuyển thành nụ cười ha ha: "Tiểu đạo hữu không cần kinh ngạc, danh xưng của bộ nghiên cứu trong ban ngành liên quan là âm bộ, người chết nhiều hơn so với người sống, ta đã chết mười bảy năm, hiện tại cũng chỉ còn sót lại phần hồn, chiếm lấy một vị trí, ngồi không ăn bám, phát huy chút nhiệt lượng còn sót lại vì bộ môn."

"Hạ bộ trưởng, ngài khiêm tốn rồi, người là trụ cột của bộ nghiên cứu, năm đó không có ngài, nào có bộ nghiên cứu hôm nay, cho dù sau khi chết, cũng có biết bao dự án lớn đều phải dựa vào ngài chỉ dẫn để nghiên cứu phát minh, tinh thần này từ trên xuống dưới bộ môn chúng ta đều cần học tập." Tống Nguyên vội vàng nói, vuốt đuôi nịnh bợ.

Ông lão cười ha ha, vẫy tay nói: "Được rồi, Tiểu Tống ngươi cũng đừng rót thuốc mê cho ta, bộ nghiên cứu là kết quả mọi người cùng nhau cố gắng, ta chẳng qua chỉ là một móc nối nhỏ mà thôi, không tài giỏi như người nói."

Tống Nguyên gượng cười, cũng không dám nhiều lời, hiển nhiên hiểu rất rõ tính cách của ông lão này.

Trần Hạo lúc này hoàn hồn, sắc mặt nghiêm túc nói: "Vãn bối Trần Hạo, tham kiến đạo hữu."

Mặc dù thứ ông lão theo đuổi không giống với thứ hắn theo đuổi, nhưng cho dù là theo đuổi tới cực hạn nào, đều là một con đường, con đường khác nhau, càng đáng để thưởng thức.

Ông lão quan sát Trần Hạo một chút, gật đầu nói: "Ta hơn người mấy chục tuổi, cũng xem như một kẻ bề trên, một tiếng tiền bối này của người ta đành nhận vậy."

Nói xong, ông lão chủ động nói tiếp: "Nói ra, ta cũng vừa biết chút ít về tiểu đạo hữu, tư liệu là do ban ngành liên quan đưa tới, cơ duyên của người khiến ta phải cảm thán đấy, thành tựu cũng khiến cho ông lão đây bội phục, chờ mong. Ban ngành liên quan, còn có mấy đạo môn, đều nói người là người có khả năng đột phá cảnh giới Tiên Thiên nhất trong trăm năm qua, nếu như người không làm được, có lẽ tương lai của đạo gia, sẽ bị suy thoái."

Trần Hạo cười nói: "Tiền bối quá khen, giới tu hành mấy trăm năm chưa xuất hiện Tiên Thiên, ta có tài đức gì mà dám nói dóc, vừa đi vừa thận trọng vậy."

Ông lão cười nói: "Không nóng không vội là chuyện tốt, từ từ sẽ đến, ngươi còn trẻ, truyền thừa đạo môn của Trung Hoa ta, vẫn phải dựa vào người trẻ tuổi các người để tiếp tục truyền lại."

"Ghi nhớ lời dạy bảo của tiền bối."

"Ha ha, tiểu đạo hữu, chúng ta vẫn là trở lại chuyện chính đi, liên quan tới quỷ dị, thứ này chúng ta đã đuổi bắt nhiều năm trước, được người ra tay bắt lấy, ta đại diện bộ nghiên cứu cảm tạ người, thứ người yêu cầu để giao dịch, ta cũng đã chuẩn bị xong, không thiếu thứ nào. Mặt khác liên quan tới linh chủng Huyền Miêu, chuyện này ta vẫn muốn hỏi thăm một chút, đạo hữu chắc chắn tặng cho bộ nghiên cứu?" Nói xong, sắc mặt ông lão nghiêm túc lại.

Trần Hạo gật đầu nói: "Đây là thật, linh chủng nhất là linh chủng trời sinh được truyền thừa huyết mạch, theo thời gian dần trở nên khan hiến, thậm chí là bị đe dọa, bản thân ta có một vài con, cũng chỉ cố gắng chăm sóc, phần lớn chúng tự mình cố gắng, mà có được thành tựu hôm nay. Cho nên Huyền Miêu này ta thật sự không thể chăm sóc nổi, nếu như bộ nghiên cứu có thể cho ta một lời hứa, cam đoan sẽ ra sức bồi dưỡng HUyền Miêu mà không làm nó bị thương, vậy Huyền Miêu này xin tặng cho bộ nghiên cứu."

Ông lão nở nụ cười: "Tiểu đạo hữu, có lời này của ngươi là đủ rồi, ngươi cũng có thể yên tâm, bộ nghiên cứu không phải ban ngành liên quan, bởi vì mảng phụ trác khác nhau, chúng ta mặc dù nhiều tài nguyên, nhưng đồ tốt để nghiên cứu thì ít, linh chủng cũng là một trong số đó, gần trăm năm nay, chẳng qua mới có được ba con, đối với linh chủng, mặc dù chúng ta cũng có kế hoạch nghiên cứu, nhưng chắc chắn sẽ không làm hại đến linh chủng, hơn nữa sẽ dựa theo nhu cầu, cam đoan truyền thừa của linh chủng cũng sẽ được kéo dài."

Trần Hạo nói: "Như vậy là đủ rồi, ta cũng xem như hoàn thành nguyện vọng của cha mẹ Huyền Miêu này."

"Đúng rồi, còn có ông già này." Trần Hạo chỉ sang ông già người nước ngoài bên cạnh đã lâm vào hôn mô, sinh khí suy yếu, nhìn không còn sống được bao lâu.

"Ta không biết ông già này người nước nào, nhưng ông ta thật sự rất có thiên phú, khả năng tự đọc hiểu rất cao, học được trận pháp Trung Quốc ta, kết hợp với ma pháp trận của phương tây, tạo ra một trận pháp có thể hấp thu sức mạnh của mạch đất, hội tụ các sức mạnh rời rạc giữa trời đất và ánh trăng, mặc dù khuyết điểm của trận pháp này rất rõ ràng, sơ hở rất lớn, nhưng một khi khống chế, sức mạnh cũng cực kì khổng lồ. Ông ta bị ta phá hủy pháp thuật đoạt linh, không sống được bao lâu nữa, nhưng hắn ta học trận pháp Trung Quốc ta, cũng nên trả lại chút gì đó, cho nên tiền bối, người này có thể đổi được chút gì không?" Nói xong lời cuối cùng, Trần Hạo cười híp mắt hỏi.

Ông lão nhịn không được cười nói: "Kỳ tài về trận pháp, bộ nghiên cứu không thiếu, chẳng qua về phương diện ma pháp trận của phương tây, chúng ta thật sự ít nghiên cứu, chủ yếu là không đủ thông tin và tài liệu. Người này có thể thay đổi trận pháp dựa trên ma pháp trận, giá trị không thấp, ừm, ta lần này đến, mang theo ba thứ, xem thử đạo hữu thích thứ nào."

Mắt Trần Hạo sáng lên, nói: "Có thể để ta mở mang kiến thức một chút không?"

Ông lão vẫy tay một cái, trong đám người đi theo ông có ba người tiến lên, đặt xuống ba cái hộp.

Ba cái hộp lớn nhỏ không đều, lớn nhất là bằng cái vali, nhỏ nhất thì như hộp quà.

Ba người kia mở hộp ra, ông lão lên tiếng: "Bộ nghiên cứu tồn tại gần trăm năm, thu nhận vô số nhân tài của Trung Quốc, cho dù là sau khi chết, hồn phách cũng không biến mất, cống hiến tất cả, cho nên đồ vật bộ nghiên cứu cho ra rất nhiều, có một số cho ra không đúng lúc, có một số vẫn chưa tìm được công dụng thích hợp, chỉ có rất ít đồ vật là được ban ngành liên quan khai thác, lần này ta mang tới, hai đồ vật tồn kho, một đồ vật mới hoàn thiện, bởi vì vật liệu khan hiếm và khó chế tạo mô phỏng lại, cho nên ban ngành liên quan cũng không hiểu biết cặn kẽ, ta sẽ giới thiệu cho đạo hữu một chút."

Sau khi nói xong, ông lão lấy cái hộp nhỏ đến trước mặt, lấy một quả cầu từ trong đó, toàn thân thứ này đỏ lên, cảm giác dường như còn đang phát ra khí nóng, khá thần kì.

"Thứ này tên là Băng Phong Thiên Hạ, ừm, tên được đặt bởi một chàng trai trợ lý trong dự án, đừng xem thường nó, chỉ nhìn bằng mắt cũng khá có hình tượng, bọc bên ngoài thứ này là sắt nóng, chủ yếu là tránh tinh thể lạnh bên trong tiếp xúc với không khí, bởi vì một khi tiếp xúc, tinh thể sẽ xảy ra thay đổi, sẽ tản ra sự lạnh lẽo, sự lạnh lẽo này trong nháy mắt bộc phát, có thể đạt tới âm 200 độ trở lên, đừng nói người sống, cho dù linh hồn cũng có thể đóng băng, phạm vi khoảng 2 km."

Nghe ông lão giới thiệu xong, Trần Hạo chỉ cảm thấy một sự lạnh lẽo từ bàn chân dâng lên, trợn mắt há mồm.

Mẹ nó, quả nhiên vũ khí loài người nghiên cứu ở phương diện này, lợi hại hơn nhiều so với nghiên cứu bình thường.

Lạnh hơn 200 độ, cho dù là thần thông hàn băng, nếu không có tu vi cảnh giới Tiên Thiên trở lên, cũng đừng hòng thi triển nổi. Nhưng đám người này lại nghiên cứu ra được!

Biểu cảm Trần Hạo kinh ngạc đến ngây người khiến ông lão cười nói: "Ngươi đừng nghĩ nhiều, thứ này, quan trọng nhất là tinh thể lạnh bên trong, nhưng tinh thể này sẽ bất ngờ được tạo ra, cho dù dựa vào quá trình nghiên cứu chế tạo lại hoàn mỹ, cũng không làm ra được cái thứ hai, trước mắt chỉ có một viên này."

Trần Hạo hơi nhíu mày, nhìn ông lão nói: "Tiền bối, cho dù chỉ có một viên, thứ này cũng rất quý, có thể xem là một vũ khí có tính uy hiếp, dùng để giao dịch với ta, thì dùng thứ tốt không đúng chỗ rồi."

Ông lão cười híp mắt nói: "Tiểu đạo hữu có thể đưa chúng ta một con linh chủng, chúng ta cũng phải thể hiện tấm lòng của bộ nghiên cứu chứ. Hơn nữa, ban ngành liên quan và các đạo môn đều xem trọng đạo hữu, bộ nghiên cứu của chúng ta đương nhiên không thể lạc hậu, đây cũng là tấm lòng của chúng ta, chỉ cần đạo hữu không làm những chuyện gây hại cho Trung Hoa, những cái khác thì không sao cả."

Trần Hạo thở dài trong lòng, quả nhiên đều là cáo già, mình tu hành khác thường, đều bị người ta nhìn thấy, sở dĩ không có ai ra tay với hắn, chẳng qua là vì có sự kì vọng với hắn, kì vọng sau mấy trăm năm, sẽ xuất hiện Tiên Thiên, chờ mong một hi vọng trong giới tu hành.

Bình Luận (0)
Comment