Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 658 - Chương 659: Quỷ Sâu

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 659: Quỷ sâu

"Mẹ nó, tình huống gì vậy? Thứ vừa rồi là...." Gà trống kinh ngạc kêu lên một tiếng, dang cánh ra, trong trạng thái cảnh giác.

Mèo đen cũng meo ô một tiếng, lông dựng lên, ánh mắt hung ác.

Trần Hạo cười nói: "Một thứ thú vị, ừm, các người chờ trên xe, ta đi xuống xem một chút."

Nói xong, Trần Hạo xuống xe, đuổi theo hướng cô bé rời đi.

Meo ô!

Mèo đen kêu một tiếng, cũng đi theo phía sau.

Gà trống ngẩn người, sau đó vừa xuống xe vừa nói: "Ta cũng đi."

Xuyên qua đám người, Trần Hạo phát hiện hiện, cô bé kia đi rất nhanh, chốc lát đã chạy khỏi tầm mắt.

Trần Hạo cau mày, sử dụng bước chân Thiên Cương, nhìn thì giống như bộ pháp bình thường, nhưng chớp mắt đã phóng xa 3-5 mét, chờ tới sau đường phố, Trần Hạo trực tiếp bay lên, lướt qua người qua đường mà họ không hề hay biết.

Không bao lâu, Trần Hạo liền nhìn thấy cô bé đang chạy trốn. Vừa đúng lúc cô bé bước lên xe buýt.

Trần Hạo không nói hai lời, bóng dáng khẽ chuyển động, cũng lên theo.

Cô bé nhìn thấy Trần Hạo, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt lạnh lùng, đang suy nghĩ, xe buýt đã khởi động. Hai người lập tức mặt đối mặt, bầu không khí vi diệu.

Lúc này, mèo đen và gà trống vừa vặn đuổi tới, nhìn thấy xe buýt đã đi xa, im lặng.

Gà trống thấp giọng nói: "Miêu tỷ, nếu không chờ lão Vô tới rồi đuổi tiếp."

Mèo đen đang muốn mở miệng, lại có sự cố xuất hiện.

Chỉ thấy một chiếc xe buýt nhỏ đậu ở bên cạnh, sau đó cửa xe mở ra, một thứ gì đó quăng ra, gà trống liền biến mất trước mắt mèo đen.

Mèo đen mơ hồ, gà trống cũng há hốc mồm.

Nó bị một cái lưới bắt, sau đó bay vào trong xe, lúc này, một giọng nói vui vẻ vang lên: "Bắt được rồi, tay của anh đây có chuẩn không, trâu bò không!"

"Ha ha, Minh ca lợi hại, nhưng mà đây rốt cuộc là động vật gì vậy? Nhìn khá đẹp, hình như trước kia chưa từng thấy bao giờ!" Lại một giọng nói vang lên.

"Quan tâm nó là con gì, hôm nay không bắt được nhiều chó, vừa đúng lúc bắt nó thêm vào đủ số lượng, để xem ông chủ Chu có lấy không."

"Như vậy được không? Nếu không chúng ta điều tra xem nó là gì? Lỡ như là động vật quý hiếm gì đó, đến lúc đó lại bị tố cáo, chúng ta cũng không làm ăn được gì."

"Nói nhảm, động vật quý hiếm sao có thể chạy trên đường? Người nghĩ người khác đều bị mù sao? Đây cùng lắm là một con gà bề ngoài có chút xinh đẹp mà thôi, nhưng mà phải mặc cả với bên ông chủ Chu một chút, nếu giá cả phù hợp, liền bán, nếu ít tiền, anh em chúng ta có thêm đồ ăn đêm, để cho chị dâu của cậu làm một mâm gà lớn."

"Ha ha, Minh ca, còn có một chuyện, sắp cuối tháng rồi, có thể trích một phần tiền mua bán, anh em đã nhịn mấy ngày, đêm nay mua thêm một con gà."

....

Nghe cuộc đối thoại, nhìn mấy con chó trong lồng sắt phía sau xe, gà trống lập tức hoàn hồn lại.

Mẹ nó, gặp phải bọn buôn chó rồi.

Hơn nữa, mẹ nó mấy tên khốn này còn xem nó như hàng tặng thêm? Không thể nhịn a!

Lúc gà trống đang suy nghĩ, ngoài xe, mèo đen cũng kịp phản ứng, đây là có người muốn bắt gà trống a!

Tam giác sắt hoàng kim, sao có thể trơ mắt nhìn đồng bọn bị bắt, mèo đen oa ô một tiếng, chân mèo biến lớn, sau đó xông về phía trước, vuốt mèo đâm vào vỏ xe, chỉ nghe thấy một tiếng bang, chiếc xe trực tiếp bay ngang, xuyên qua đường lớn, đâm vào một cái cây.

Mấy người trong xe không hề phòng bị, trực tiếp bị trúng đạn, hét lên.

Mà vỏ xe cũng bị rơi ra, lồng sắt bên trong rơi ra, thu hút ánh mắt những người xung quanh.

Khi có người nhìn thấy lồng sắt, sắc mặt thay đổi, lập tức liền báo cảnh sát.

Lúc này, mèo đen nhảy vào trong xe, khống chế phi đao, lại cắt đứt dây thừng, thả gà trống ra, meo ô vài tiếng.

Gà trống nhìn mấy người bị hôn mê vì đụng xe, không cam lòng nói: "Coi như các ngươi gặp may mắn." Nói xong liền rời khỏi, đột nhiên động tác của nó dừng lại, quay đầu rút sợi dây chuyền trên cổ một người đàn ông khoảng 30 tuổi.

Dây chuyền này không phải vàng ngọc gì, cũng không phải tác phẩm nghệ thuật gì, mà là một dây chuyền răng, một cái răng rất sắc và hoàn mỹ, tản ra một loại khí thế hung ác mà chỉ có động vật mới có.

Ngậm cái răng đó, lúc này ánh mắt gà trống nhu hòa hơn nhiều.

Bị dọa một đợt, cũng phải thu phí tổn thất tinh thần, thứ đồ chơi này cũng tạm, xem như phí bồi thường.

Sau đó, một mèo một gà, lặng yên nhảy ra ngoài, nhanh chóng chạy đi.

. . .

Trên xe buýt, cô bé và Trần Hạo vẫn đối mặt với nhau.

Ánh mắt cô bé hung ác, lạnh lùng, phẫn nộ. Dường như chỉ có cảm xúc tiêu cực, giống như một con dã thú không có lý trí.

Trần Hạo càng nhìn sắc mặt càng nghiêm trọng.

Trước đó chỉ cảm thấy trong đầu cô bé này có vật lạ, đang trong trạng thái ẩn núp. Mà bây giờ, Trần Hạo mới phát hiện, vật này, còn quỷ dị hơn nhiều so với hắn nghĩ.

Nháy mắt, người trên xe buýt, toàn bộ đều nhìn Trần Hạo.

Trần Hạo: "...."

"A, người anh em, sắp tới một đồn công an, đi chung một chuyến không?" Một tên mập mạp trắng trẻo tới gần Trần Hạo, vẻ mặt tươi cười, đồng thời cố ý ngăn trước mặt cô bé, làm bộ dáng sứ giả bảo vệ trẻ nhỏ.

Trần Hạo nhìn hai bên, những người vốn đang ngồi, đều đứng lên, vô tình hay cố ý bao vây hắn.

Đến cả lái xe cũng đi chậm lại.

Trần Hạo cười, đột nhiên hừ một tiếng, giọng như tiếng sấm, nháy mắt truyền ra.

Chớp mắt, cô bé kêu thảm một tiếng, ngã vào cửa sổ, thất khiếu chảy máu, hơi thở của quỷ dị trên người cũng ảm đạm đi.

Mà những người bình thường khác, hoàn toàn không cảm nhận được sự tấn công của tiếng sấm, toàn bộ đều vẻ mặt hoang mang nhìn cô bé, lại không có ai dám tới gần đỡ.

Nếu như té xỉu bình thường, có lẽ sẽ có người tới cứu chữa.

Những ngã xuống trong chớp mắt, thất khiếu lại chảy máu, nếu như là vấn đề không thể nào hiểu nổi, vậy là do ai chạm vào. Là ai gây sự?

Tên mập mạp trắng trẻo mắt trợn tròn, hắn ta cách cô bé này gần nhất, gần như sát bên.

Cô bé này đột nhiên ngã xuống, hắn ta không thể không cõng cái tội danh này!

"Mọi người có thấy không, ta muốn giúp cô ấy, nhưng chưa làm gì hết mà! Mọi người phải làm chứng cho tôi!" Tên mập mạp trắng trẻo luống cuống, làm gì còn bộ dáng bảo vệ người khác.

Trần Hạo tức giận: "Biết không phải chuyện liên quan tới mình, còn không mau đi ra."

Tên mập mạp trắng trẻo vội vàng nghiêng người tránh đi.

Sau đó hắn ta mới kịp phản ứng lại, mẹ nó, tên háo sắc này còn dám lên tiếng, đang muốn nói gì đó, sau đó tên mập mạp trắng trẻo trợn tròn mắt.

Chỉ thấy Trần Hạo đi đến ngồi xổm xuống bên cạnh cô bé, búng lên trán cô bé một cái, sau đó, một con sâu nhỏ tinh tế bò ra từ lỗ tai cô bé, bị Trần Hạo phất tay thu vào trong Tụ Lý Càn Khôn.

Thấy cảnh này, người bên trong xe mông lung.

Điều này thật sự làm thay đổi thế giới quan.

Vừa nói tên này là kẻ háo sắc, không ngờ cô bé thất khiếu chảy máu, còn bị tên này lấy một con sâu từ bên trong lỗ tai ra! Mẹ nói đây rốt cuộc là tình huống gì?

Đang kinh ngạc, đột nhiên cô bé có sự chuyển biến, dọa những người đang ở đây.

Khuôn mặt vốn xinh đẹp dáng người đầy đặn, là một cô bé khiến người ta yêu mến, lúc này dáng người và gương mặt đều có sự thay đổi nhỏ.

Khuôn mặt tròn hơn, làn da trắng noãn hơi sậm lại, lông mày và tóc trở nên thưa thớt, dáng người đầy đặn lại trở thành gầy quắt, nhưng cơ thể lại lớn hơn không ít.

Trong nháy mắt từ một cô gái xinh đẹp, biến thành một em gái vừa mập vừa xấu!

Trần Hạo thấy thế, trên mặt lộ ra nụ cười, sau đó trêu tức nhìn về phía tên mập mạp trắng trẻo đang nhìn thẳng tắp nói: "Người tốt, cứu người cứu đến cùng, làm phiền người đưa cô bé tới bệnh viện được chứ?"

Tên mập mạp trắng trẻo: "....."

Bình Luận (0)
Comment