Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 659 - Chương 660: Giải Quyết

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 660: Giải quyết

Ba ba ba ~~

Sự thay đổi của cô bé khiến mọi người trong xe buýt đều sợ hãi.

Tình huống vượt khỏi khoa học này, chắc chắn không phải chuyện gì tốt.

Bản năng đuổi theo lợi ích tránh chuyện không lành của những người dân khiến họ chuẩn bị từ trong tâm, chạy.

Ngay cả tài xế xe buýt cũng không dám dừng lại mà trượt chân.

Tên mập mạp trắng trẻo cũng muốn chạy theo, Trần Hạo lại kéo hắn lại, cười híp mắt nói: "Ngươi không thể đi."

Tên mập mạp trắng trẻo muốn khóc: "Vì sao?"

"Có nghe nói nhân quả không? Cô bé này bị yêu nghiệt kí sinh, vừa rồi người trợ giúp yêu nghiệt, chẳng khác nào hại cô bé này, cho nên ngươi gánh chịu nhân quả. Hiện tại ta đã thu thập yêu nghiệt, ngươi phải chịu trách nhiệm kết thúc công việc, đưa cô bé tới bệnh viện. Nếu không người sẽ có họa sát thân." Giọng điệu Trần Hạo sâu xa nói.

Mỡ trên người tên mập mạp trắng trẻo đều rung lên, hoảng sợ nói: "Ngươi không nên làm ta sợ, ta chỉ là muốn làm chuyện tốt mà thôi, ta..."

"Làm việc tốt cái mông, lông mày của người ba khoảng, ha đầu nhọn hướng xuống, nói rõ tâm tư không ổn định, đứng núi này trông núi nọ. Hai mắt có tà quang lưu chuyển, trên mặt phớt hồng, đây là sinh lòng tà niệm, phản ánh sắc tâm của người....A, người và cô bé này có vẻ có tướng vợ chồng, duyên đào hoa, thần kỳ!" Trần Hạo có chút ngạc nhiên nói.

Tên mập mạp trắng trẻo liếc nhìn cô bé, lập tức ghét bỏ mà quay đầu đi.

Bây giờ cô ta trở thành gương mặt bình thường, béo nục béo nịch thì cũng thôi đi, còn mẹ nó thêm hiệu quả thất khiếu chảy máu chân thực, đừng nói dọa người biết bao, ông đây dù có béo chết, cũng chắc chắn không cưới người này a!

"Đại ca, ngươi tha cho ta đi, ta biết sai rồi, về sau ta cũng không dám lại xen vào chuyện bao đồng." Tên mập mạp trắng trẻo cầu xin tha thứ.

Trần Hạo cười tủm tỉm buông tay ra nói: "Được, ngươi đi đi, nhưng mà về sau phải đối xử với người ta cho tốt a, dù sao cũng chỉ là cô bé 15 16 tuổi, một tên đàn ông 23 tuổi như người, còn muốn chiếm tiện nghi."

Ngụ ý của câu này là, duyên phận của hắn ta và cô bé này chưa dứt.

Tên mập mạp trắng trẻo đang muốn phản bác, đột nhiên sững sờ, kinh ngạc hỏi: "Làm sao ngươi biết ta hai mươi ba tuổi?"

Trần Hạo cười không nói, xoay người rời đi.

Tên mập mạp trắng trẻo đang muốn đuổi theo, đột nhiên chân bị giữ chặt.

Quay đầu nhìn lại, tên mập mạp trắng trẻo bị dọa kêu lên a một tiếng, sau đó đạp mạnh.

Đạp ba cái, cô bé bị đá xoay người, kêu đau một tiếng.

Sau đó tên mập mạp trắng trẻo đang muốn đi, nhưng lập tức đứng tại chỗ, vẻ mặt hoang mang.

Chỉ thấy ở cửa xe vốn không có ai, lúc này xuất hiện hai cảnh sát, ánh mắt sắc bén nhìn hắn ta.

Nhìn cảnh sát, lại nhìn cô bé thất khiếu chảy máu hình tượng thê thảm, tên mập mạp trắng trẻo cảm thấy vô số con thảo nê mã đang chạy nhanh trong lòng.

Khóc không ra nước mắt, tên mập mạp trắng trẻo nhìn về phía cảnh sát, sợ hãi mà nói: "Ta nói đây không phải ta làm, các ngươi tin sao?"

Một cảnh sát trong đó nhếch miệng cười một tiếng, giơ còng tay lên.

......

Nhìn thấy tên mập bị cảnh sát dẫn đi, Trần Hạo mỉm cười.

Từ tướng mạo có thể nhìn ra tên mập này với cô bé kia có duyên phận, đương nhiên cũng nhìn ra lần này tên mập chỉ bị dọa sợ chứ không có gì nguy hiểm.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, đây chính là bắt đầu duyên phận của tên mập này với cô bé, cô bé mới 15 16 tuổi, sau này, sợ là sẽ có đoạn tình yêu dài!

Nói tới cô bé, Trần Hạo vung tay lên, một con côn trùng xuất hiện trong tay, bị bao bọc trong một vòng pháp lực, nếu không phải lâu lâu uốn éo một cái, thì có thể xem là đã chết.

Côn trùng này chính là dị vật kí sinh trên người cô bé, trước đó cố bé đột nhiên trở nên hung tàn, ngang ngược, cũng là bị côn trùng ảnh hưởng, thậm chí côn trùng có một sức mạnh tinh thần vô hình có thể tấn công, khiến người khác khó lòng phòng bị.

Nhưng mà sau khi rời khỏi vật chủ, côn trùng này nháy mắt trở nên yếu ớt, ngay cả khả năng tấn công vô hình đáng sợ cũng mất, hoàn toàn không có uy hiếp.

Những đặc điểm này, khiến Trần Hạo nghĩ tới một loại dị trùng.

Vạn Hóa Tà Trùng.

Đây là dị trùng đứng đầu trong 137 loài côn trùng đáng sợ.

Nó là một loại tà trùng rất cực đoan, sau khi ký sinh, có thể thỏa mãn lòng người, biến thành hình dáng khác, cũng có thể ảnh hưởng ý chí của con người, ngang tàn hiếu chiến, quan trọng là, nó lấy tâm trạng tiêu cực của con người làm thức ăn, tâm trạng tiêu cực càng mạnh, nó càng thích, sau khi ăn cũng mạnh hơn. Khi đạt được cơ thể trưởng thành, tấn công vô hình của Vạn Hóa Tà Trùng có thể trở nên quỷ dị khó lường.

Một thần thông đáng sợ khó lòng phòng bị.

Con trong tay hắn lúc này, có vẻ còn nhỏ.

Quan sát tỉ mỉ, Trần Hạo đột nhiên cười.

Đạo Quyển Trung ghi chép, Vạn Hóa Tà Trùng, là một trong những lựa chọn sâu độc cổ tuyệt vời của Miêu gia, đáng tiếc con đường tu hành của Trần Hạo không thích hợp, có được cũng không biết làm thế nào.

Có điều dù sao cũng là đồ tốt, tạm thời cứ giữ lấy, xem sau này có gì cần dùng.

Cất Vạn Hóa Tà Trùng đi, Trần Hạo quay người rời đi.

Không bao lâu, Trần Hạo liền gặp mèo đen và gà trống đuổi theo, cười nói: "Ta đã nói các người chờ, sao còn đuổi theo?"

Gà trống cười hắc hắc nói: "Nếu không phải đuổi tới, ta có thể gặp được đồ tốt sao? Hạo ca ngươi nhìn xem, thứ đồ chơi này không tệ a?"

Nói xong, gà trống nâng chân gà lên, lấy trang sức răng nanh sắc nhọn quấn trên đùi ra.

Trần Hạo nhìn sang, kinh ngạc hô một tiếng, cầm lấy quan sát tỉ mỉ, đồng thời tò mò nói: "Cái răng này, dường như không phải răng động vật bình thường, người lấy được từ đâu?"

Gà trống đắc ý nói: "Có một tên khốn không có mắt muốn hại ta, đây là phí bồi thường của hắn."

Trần Hạo: "..."

Một khoảng thời gian này, có vẻ người trải qua so với ta còn đặc sắc hơn nhỉ?

"Vậy ngươi cất kỹ, trên chiếc răng này có một khí thế hung ác cổ quái, có thể chấn nhiếp âm hồn, uy hiếp dã thú, mang theo vật này, cũng giống như mang theo pháp khí hộ thân cực phẩm, người kiếm lời lớn rồi."

Đang nói tới đây, xe tang lái tới, Trần Hạo mang theo gà trống và mèo đen cùng lên xe, sau đó rời khỏi đây.

Sau đó, hai ngày liền đều không gặp phải chuyện gì, lâu lâu gặp một số quỷ hồn, một phần để Trần Hạo góp nhặt được mấy tháng đạo hạnh pháp lực, một phần căn bản khó mà hoàn thành đành phải từ bỏ.

Một ngày nào đó, Trần Hạo chợp mắt trên xe, âm thầm suy nghĩ về mấy thần thông của mình, đột nhiên điện thoại vang lên.

Cầm lên xen, là Đới Vân gọi tới.

Nhìn cái tên này, Trần Hạo cau mày.

Từ sau khi trở về, Trần Hạo một mực không có chủ động liên hệ, cũng là bởi vì sau khi hãm hại con tinh tinh kia xong, không biết phát triển giữa ban ngành liên quan với vương gia thế nào.

Hiện tại Đới Vân gọi điện thoại đến, Trần Hạo suy nghĩ một chút, cũng đoán được mấy phần, sau đó bắt máy, cười nói: "Đới Vân đạo hữu, đã lâu không gặp."

"Đã lâu không gặp, Trần đạo hữu gần đây vẫn khỏe chứ?" Giọng nói Đới Vân vang lên.

Trần Hạo nói: "Vẫn ổn, không có gì mới mẻ, đạo hữu thì sao?"

"Cũng ổn, vừa làm xong vụ kia, sẽ có một đoạn thời gian nghỉ ngơi, vừa vặn có thể thư giãn một chút." Đới Vân cười nói.

Trần Hạo nói: "Chuyện của vương gia đã giải quyết?"

Đới Vân nói: "Coi như thuận lợi, dù sao cũng là bị trấn áp, lại không chạy ra được, tính tình thì thất thường, thật sự muốn dày vò hắn đến chết, nhưng mà không được, thần khí trấn áp hắn, có mối quan hệ chặt chẽ với vận nước, nếu chọc giận thật, mời mấy vị đại lão các đạo môn, làm một trận pháp, dẫn vận nước ép hắn, cam đoan hắn chết đi sống lại, cũng không dám lại nghĩ lung tung."

Nghe Đới Vân nói trâu bò như vậy, Trần Hạo bĩu môi.

Vận nước vốn là vận nước, có thể tùy tiện động vào sao? Cái này nổ hơi quá rồi!

Nhưng Trần Hạo cũng không vạch trần hắn ta, cười nói: "Quả nhiên ban ngành liên quan đúng là lợi hại, bội phục bội phục, ừm, đạo hữu gọi điện thoại cho ta, không phải là để nói cái nàychứ?"

Đới Vân nói: "Dĩ nhiên không phải, ta gọi điện thoại, có hai chuyện, chuyện thứ nhất chính là nhận lời yêu cầu của Tử Phượng đạo hữu, nói chuyện với nó một chút. Chuyện còn lại, có liên quan tới đạo hữu."

Bình Luận (0)
Comment