Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 661 - Chương 662: Nhiệm Vụ Bất Ngờ

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 662: Nhiệm vụ bất ngờ

Nhìn thấy hành vi của mấy người này, Trần Hạo nhếch miệng cười nói: "Thật là thú vị, đạo hữu dừng xe."

Lái xe không mặt giảm tốc độ, dừng lại bên cạnh mấy người đang đón xe.

Trần Hạo mở cửa xe, nhìn mấy người đang tới gần.

Trong ánh sáng mờ nhạt, Trần Hạo phát hiện, tất cả có ba người, hai nam một nữ, cả ba đều ở độ tuổi đôi mươi, từ góc nhìn của người bình thường, ba người này đều ăn mặc thời thượng, cách ăn mặc rất mát mẻ và rất đẹp, tuyệt đối là trai xinh gái đẹp.

Nhưng trong mắt Âm Dương của Trần Hạo, ba cơ thể này đều trần truồng, toàn bộ cơ thể trắng bệch, âm khí quấn quanh, chính là ba hồn ma.

"Anh trai này, chúng ta ..." Một trong hai chàng trai nói, trên mặt nó xuất hiện một nụ cười hiền hậu, chậm rãi nói.

Thế nhưng khi nó chưa nói xong, Trần Hạo đã đột nhiên ngắt lời nói: "Gặp rắc rối à? Không có vấn đề gì, muốn đi đâu? Ta đưa các ngươi đi một đoạn."

Chàng trai sửng sốt.

Sao dễ nói chuyện quá vậy? Đêm hôm khuya khoắt, trước không có thôn, sau không có cửa hàng, bị người ta chặn đường, cứ như vậy mà tin luôn?

Nhìn Trần Hạo tránh sang một bên, trên mặt mang nụ cười chân thành, mắt chàng trai sáng lên, vội vàng nói: "Anh trai thật sự là người tốt, nhưng chúng ta còn có một người đang bị thương không thể di chuyển, ở trong trại bên kia bờ sông, anh trai có thể nhấc tay giúp đỡ hay không?"

Trần Hạo cười nói: "Cái này có là cái gì, ngươi dẫn đường, ta đi theo ngươi, nhưng mà nữ thì không nên đi, trời muộn như vầy quá nguy hiểm, ở lại trên xe chờ đi."

Chàng trai vui mừng nói: "Cảm ơn ngài rất nhiều, ngài thật sự quá trượng nghĩa." Nói xong, chàng trai nhìn về phía nữ quỷ, ánh mắt ra hiệu.

Nữ quỷ hé môi cười một tiếng, phong tình vô hạn: "Vậy thì làm phiền rồi." Nó từ từ lên xe.

Trần Hạo nói: "Cái này có là cái gì, được rồi, hai người dẫn đường, chúng ta đi xem thử người bị thương."

Vừa nói, Trần Hạo bước xuống xe, đi theo hai chàng trai đến chỗ cánh đồng hoang, hắn vừa đi, vừa ân cần hỏi thăm tình huống, một bộ như quần chúng nhiệt tình.

Sau khi một người hai quỷ đi xa, nữ quỷ nở nụ cười xinh đẹp, nhìn trước nhìn sau.

Sau khi nhìn thấy một nhóm quỷ nhỏ đang ngủ ở ghế sau, nó khẽ giật mình, trên mặt xuất hiện biểu cảm xoắn xuýt.

Một lúc lâu sau, nữ quỷ xoay người nhìn chỗ lái xe, cắn răng một cái, bước tới.

Đến đằng sau ghế lái, nữ quỷ nở một nụ cười, giọng điệu trầm lặng nói: "Tài xế, người ta nóng quá, trên xe có điều hòa không?" Nói xong, nữ quỷ làm động tác cởi quần áo.

Chỉ là còn chưa làm xong động tác, nó bỗng nhiên sửng sốt, hai con mắt trợn tròn.

Lái xe không mặt quay đầu, trên mặt không có ngũ quan, lại phát ra âm thanh: "Rất nóng à? Ngươi muốn lột mấy lớp da?"

Nữ quỷ: "..."

Giật mình sợ hãi, nữ quỷ theo bản năng muốn xoay người chạy.

Mà lúc này, mèo đen không biết xông ra từ khi nào, đồng thời cơ thể biến thành một con mèo khổng lồ, sau khi nữ quỷ xoay người, mèo đen nâng chân lên, bốn móng vuốt thép đỏ như máu bật ra, nó còn duỗi đầu lưỡi mèo gợi cảm ra liếm móng vuốt.

Nữ quỷ: "..."

Vừa đi vừa nói đùa, rất nhanh, Trần Hạo đã thấy một con sông.

Con sông đúng là không nhỏ, rộng hơn chục mét, quanh co khúc khuỷu, không nhìn thấy điểm cuối. Trong sông gợn sóng cuồn cuộn, nước sông ẩn chứa linh khí, rõ ràng là thời gian tồn tại không ngừng, nước chảy chảy dài.

Mà ở trong mắt của Trần Hạo, thì thấy được mặt khác của nước trong sông.

Nơi này âm sát tà khí, yêu khí oán khí rất nồng, trên mặt sông, trên bờ sông, những linh hồn còn sót lại bay khắp nơi, khoảng mấy chục linh hồn, rõ ràng là đã hại không ít người.

Trần Hạo làm bộ như không thấy những thứ này, cùng nói chuyện với hai nam quỷ đến một trại có bật đèn sáng.

Ừm, cái trại này lại khá mới, còn có một chiếc xe hơi sang trọng bên cạnh.

Kết hợp trạng thái của hai nam một nữ, sau khi Trần Hạo tưởng tượng một ít tình tiết, hắn âm thầm bày tỏ sự sợ hãi thán phục. Cái này chơi rất vui a!

"Anh trai, bạn của chúng ta đang ở trong lều, chân của nó bị thương, không thể đi được, nếu không thì ngài xem thế nào trước rồi tính sau?" Một trong hai chàng trai giật dây nói.

Trần Hạo nhìn về phía lều vải, mơ hồ có thể thấy một cái bóng.

Chỉ là cái bóng này, không phải là bóng người, nhìn giống như là..Cá!

Mà bên trong lều vải, yêu khí, tà khí càng thêm nồng, rõ ràng, mẹ nó cái này chính là một con yêu quái a! Hơn nữa còn là một con yêu quái ăn thịt người!

Không chỉ có vậy, dường như con yêu quái này còn rất khôn khéo, có thể điều khiển những linh hồn để bắt người mới cho nó.

Chậc chậc, tu vi như thế này, mà đã dám hại người lung tung, còn học cây bà điều khiển linh hồn của người khác, thật là một chàng trai tốt! Từ điểm này có thể nhìn ra rằng, con hàng này không có thông tin đầy đủ, là Yêu Vương không có kiến thức về thế giới bên ngoài.

Trần Hạo cười nói: "Được, vừa vặn ta cũng khá am hiểu chữa trị, để ta xem ta có thể giúp gì không."

Nói xong, Trần Hạo nhấc chân bước về hướng lều vải.

Hai nam quỷ nhìn nhau, sau đó đi theo.

Bước vào lều vải, Trần Hạo liền thấy cơ thể của bóng cá, ừm, đó là một con cá đen, rất dài, gần ba mét, cơ thể đen nhánh, cái đầu dữ tợn, môi cá lúc khép lúc mở, có thể thấy những chiếc răng rối loạn sắc nhọn, nếu như bị cắn một cái, người bình thường ai có thể chịu được.

Sau đó Trần Hạo ngạc nhiên, hắn đột nhiên phát hiện, phần bụng của con cá đen này, thế mà mọc ra bốn cái chỗ trống, nhìn giống như có móng vuốt hoặc thứ gì đó sắp xuất hiện.

Thần kỳ!

Một con cá đen, mà có thể có móng vuốt dài sao? Nếu đây không phải là biến dị, thì chính là có kỳ ngộ gì đó!

Ngay thời điểm Trần Hạo đang suy nghĩ, con cá đen đã vội vã không chờ nổi, run run một cái, cơ thể bật lên, nhào về phía Trần Hạo.

Trần Hạo hoàn hồn, nhếch miệng cười một tiếng, giơ tay lên bắt lấy tay nó, năm ngón tay nắm chặt móng vuốt, trực tiếp bóp cổ con cá đen, một giây sau, sấm sét mạnh mẽ phát ra tiếng ầm ầm, dòng điện khuếch tán trên người con cá đen, con cá đen bị điện giật trực tiếp há miệng, cơ thể nó lắc lư loạn xạ, đập rách cả lều vải.

Trong khoảnh khắc đó, trên người con cá đen bốc lên mùi cá, giãy dụa cũng dần dần yếu đi, chẳng mấy chốc nó đã mềm nhũn.

Trần Hạo tiện tay ném con cá đen lên mặt đất, lúc này mới nhìn hai nam quỷ đang trợn mắt há mồm, cười nói: "Đây chính là người mà các ngươi nói?"

Nam quỷ hoàn hồn, cả kinh lui lại, một trong số bọn nó mở miệng nói: "Anh trai, à không, đại sư tha mạng, chúng ta cũng là người bị hại, đại sư..."

Trần Hạo lười nói nhảm, trực tiếp búng tay, hai ánh sáng sấm sét đánh trúng hai quỷ, cơ thể của chúng lập tức sụp đổ, phiêu tán thành vô hình.

Giải quyết hai quỷ xong, Trần Hạo nhìn những linh hồn còn sót lại xung quanh mình.

Chúng lượn lờ trong sông trên bờ sông, chỉ là không đi, rõ ràng là bị con cá đen hại chết, oán khí không tiêu tan, thế nhưng yêu khí của con cá đen kia mạnh, sát khí cũng lớn, linh hồn còn sót lại không dám đến gần.

Trầm tư một chút, Trần Hạo bóp pháp quyết, một cơn gió lan rộng, bao trùm bốn phía, tập hợp hết mấy chục linh hồn còn sót lại.

Chờ đến gần, Trần Hạo lấy ra một nắm nhang linh hương, tụ lửa đốt, biến thành khói, bao bọc pháp lực, hòa quyện với những linh hồn còn sót lại.

Lúc này, Trần Hạo mới mở miệng nói: "Có thù báo thù, có oán báo oán. Kẻ thù đang ở trước mắt, có thể bắt đầu."

Dứt lời, Trần Hạo lui về phía sau mấy bước.

Mấy chục linh hồn còn sót lại được linh hương và pháp lực ban phước, biến thành một luồng ánh sáng, xuyên qua cơ thể của con cá đen.

Mỗi một tia ánh sáng loé lên, yêu khí của con cá đen liền nhỏ đi một chút.

Sau khi mấy chục ánh sáng của linh hồn còn sót lại xuyên qua xong, con cá đen đã tắt thở, chỉ còn lại mùi cá bốc lên.

Ngay lập tức, âm thanh của hệ thống bất ngờ vang lên.

"Leng keng, chấp niệm của linh hồn còn sót lại của Chu Đại Phúc, Khang Tứ Phù, Chi Phó Bảo..., tàn niệm của oan hồn, hoàn thành ước nguyện chết, ban thưởng Thiên Lý Truyền Âm."

Bình Luận (0)
Comment