Âm thanh của hệ thống truyền đến, lamTrần Hạo hơi ngạc nhiên!
Cái này cũng có thể hoàn thành một nhiệm vụ? Thật sự, mẹ nó quá ngoài ý muốn.
Nhưng mà kinh hỉ (1) là tốt a, hắn thích kinh hỉ.
(1) Kinh hỉ: việc vui, việc tốt.
Hắn nhìn phần thưởng, Thiên Lý Truyền Âm, phần thưởng thần thông a! Ừm, chính là có rất nhiều hạn chế, tu vi móc nối với thần thông, muốn đạt được Thiên Lý Truyền Âm, phải có ít nhất một trăm năm đạo hạnh, bây giờ cũng có thể truyền qua mấy chục dặm đỉnh trời, nhưng không thành vấn đề, có còn tốt hơn không.
Trong lòng hết sức thoả mãn, Trần Hạo nhìn những linh hồn còn sót lại, sau khi chung báo thù, oán khí trên linh hồn phách tan biến, dần hóa thành ánh sáng màu trắng rồi biến mất.
Hắn im lặng quan sát, cho đến khi những linh hồn còn sót lại biến mất, lúc này Trần Hạo bước đến bên cạnh con cá đen.
Cá đen rất béo tốt, lúc này có một phần bị điện giật đến mức chín, toả ra mùi hương, nhưng nó cũng có mùi tanh, rất khó ngửi.
Trần Hạo nhíu nhíu mày, lật tay lại, rút thanh kiếm gỗ đào lớn ra, cổ tay hắn run lên, một đường kiếm cương bắn ra, trực tiếp chia cá đen từ đầu đến chân, chia thành hai.
Máu và nước bắn tung tóe, các nội tạng tản ra mùi hôi, sau đó một vòng ánh sáng màu vàng cũng xuất hiện trong mắt của Trần Hạo.
Hắn vẫy tay một cái, ánh sáng màu vàng kia liền bay lên, rơi xuống trước mặt Trần Hạo, bị pháp lực bao bọc, xoay tròn lơ lửng trong không trung.
Lúc nhìn cái này, Trần Hạo hít một ngụm khí lạnh.
Cái ánh sáng màu vàng này, lớn chừng một bàn tay, hình tròn, phía trên có đường vân, mười phần đơn giản, nhìn giống như một cái vảy cá!
Mà khí tức trên cái vảy cá này, khiến Trần Hạo nhớ tới một vật.
Xương đầu rồng!
Mẹ nó cái này...sẽ không phải là vảy rồng chứ!
Nhưng con cá đen này lấy vảy rồng từ đâu?
Mặt Trần Hạo tràn đầy kinh ngờ.
Nghĩ không ra, Trần Hạo không nghĩ tiếp nữa, bí ẩn trên thế giới này có nhiều lắm, ai mà có thể giải thích toàn bộ.
Cất cái vảy cá đi, Trần Hạo nhìn về phía con cá đen, sau khi suy nghĩ kỹ, tay hắn trực tiếp nắm pháp quyết, ngưng tụ ra một ngọn lửa, bao trùm trên cơ thể của con cá đen.
Một giây sau, con cá đen bị ngọn lửa bao trùm, thịt nhanh chóng tan chảy.
Không bao lâu sau, con cá đen bị đốt thành tro, hoàn toàn biến mất trên thế giới này.
Làm xong việc này, Trần Hạo xoay người rời đi, rất mau đã quay trở lại trên Linh Xa.
Vừa lên xe, Trần Hạo liền thấy Xích Quỷ đang ngồi xổm ở trên xe, ngạc nhiên hỏi: "A? Sao không chơi chết nó? Giữ nó lại làm gì?"
Nữ quỷ nhìn thấy Trần Hạo, ban đầu trong mắt là ánh mắt cầu xin, nhưng sau khi nghe được câu hỏi của Trần Hạo, mặt lập tức trở nên tuyệt vọng.
Tê dại, làm sao một người so với một người càng tàn nhẫn hơn như vậy!
"Anh trai, đừng giết ta, ta là người tốt, à không, ta là quỷ tốt, tới bây giờ ta vẫn chưa hại người nào a, ta là bị đe doạ." Nữ quỷ vội vàng cầu xin tha thứ, vẻ mặt tội nghiệp.
Trần Hạo mỉa mai hỏi: "Quỷ tốt? Quỷ tốt có thể đón xe hại người à?"
Mặt nữ quỷ khổ sở nói: "Anh trai, ta cũng không muốn, ta bị con yêu quái cá kia giết chết, bị nó điều khiển, nếu ta không đón xe, nó sẽ đánh tan linh hồn của ta, vĩnh viễn không siêu sinh."
"Vậy thì ta cũng không có cách, nếu như không giết ngươi, sau này ngươi lại hại người nữa thì làm sao bây giờ?" Trần Hạo kiên quyết phản bác.
Nữ quỷ vội vàng nói: "Sẽ không, vừa rồi ta cảm giác được ta không còn bị con yêu quái cá kia khống chế nữa, ta đã tự do, chắc chắn sẽ không hại người nữa, hu hu hu, ta lớn như vầy, ngay cả một con gà ta cũng chưa từng giết, mà bình thường ta đều ăn chay, chắc chắn ta sẽ không hại người."
Trần Hạo bĩu môi: "Chưa từng giết gà? Ngươi đã ăn gà rồi sao?"
Nữ quỷ dừng một chút, yếu ớt nói: "Đàn ông có tính không?"
Trần Hạo: ". . ."
"Đạo hữu, nữ quỷ nhỏ này cũng tạm được, vừa mới lên xe, lúc nó phát hiện đám quỷ con kia, nó lập tức mềm lòng tránh đi, trong lòng có thiện niệm, còn có thể cứu vớt được." Lúc này, lái xe không mặt mở miệng vì nói giúp nữ quỷ một câu.
Nữ quỷ vội vàng cảm kích nhìn về phía lái xe không mặt.
Mặc dù người sư phụ không mặt mũi này rất đáng sợ, nhưng lời nói lại rất ấm lòng.
Trần Hạo cười nói: "Đạo hữu nói vậy, hẳn là cũng không tệ, nhưng mà ngươi lại là âm hồn, bây giờ đi đầu thai cũng đã trễ rồi, ở lại trên đời cũng rất phiền phức."
Nữ quỷ giật mình: "Không phiền phức, ta có thể trốn được, sẽ không để cho người khác phát hiện."
Trần Hạo nói: "Ngươi nghĩ rằng trở thành quỷ thì có thể tồn tại vĩnh viễn à, dựa theo cường độ linh hồn của ngươi, có thể tồn tại được mười năm sẽ đỉnh trời, chẳng lẽ ngươi muốn hồn phi phách tán sao?"
Nữ quỷ trợn tròn mắt.
Thế này, đã chết một lần, lại còn phải chết thêm một lần sao?
"Vậy ta nên làm gì bây giờ?" Nữ quỷ luống cuống, nếu như không thể tồn tại vĩnh viễn, vậy làm quỷ, chính xác là rất nhàm chán.
Trần Hạo nói: "Trước khi ngươi chết, ngươi còn có tiếc nuối gì à? Nếu như ngươi có tiếc nuối, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành nó, nói không chừng có thể giúp ngươi đi đầu thai, được làm người lần nữa."
Nữ quỷ sững sờ, kinh hỉ nói: "Thật ư? Ta vẫn có thể đầu thai một lần nữa?"
Trần Hạo nói: "Đừng nói nhảm, nói."
Nữ quỷ rụt cổ một cái, suy nghĩ một lúc nói: "Trước khi chết, ta dường như không nghĩ cái gì cả, đã trực tiếp bị con yêu quái cá kia một ngụm cắn chết."
Trần Hạo cau mày: "Dù ngươi bị cắn chết, thì vẫn có một quá trình, lúc đó trong lòng ngươi không suy nghĩ muốn cái gì sao?"
Nữ quỷ tỏ vẻ xấu hổ và rụt rè nói: "Lúc ấy ta và anh Tuấn anh Thường ở trong nước, anh Tuấn ấn ta xuống, muốn ta làm cái kia, thế nhưng ta vừa lặn xuống đáy nước, đã, đã..."
Trần Hạo thật sự bó tay luôn rồi, nhìn nữ quỷ một lúc lâu rồi nói: "Ta thấy ngươi tuổi cũng không lớn, dáng dấp cũng xinh đẹp, sao ngươi lại đi chuyến này? Tùy tiện làm cái gì cũng tốt hơn so với chuyện này mà?"
Nữ quỷ trả lời: "Làm cái khác sẽ không nha."
Trần Hạo trừng mắt: "Sẽ không không thể học?"
Nữ quỷ lắc đầu: "Ngươi không hiểu được, ta không có học vấn, không thể vào một công ty tốt, cho nên không thể làm việc được, tiền lương học kỹ thuật cũng không cao, làm việc còn mệt hơn. Chỉ có thể chọn một chuyến này, dù sao nằm xuống đã có thể kiếm tiền. Miễn là bảo vệ tố, qua mấy năm thì cái gì cũng có, tốt hơn nhiều so với làm việc."
Trần Hạo tức giận nói: "Ngươi cũng quá không tự ái rồi? Ngươi không cảm thấy xấu hổ sao?"
Nữ quỷ bình tĩnh nói: "Đầu năm nay, cười nghèo không cười kỹ nữ."
Trần Hạo: "..."
Bị nghẹn không phản bác được, Trần Hạo thở dài nói: "Được rồi, việc của ngươi ta lười hỏi, nhưng ngươi không có gì tiếc nuối, ta cũng không có cách, muốn đưa ngươi đi đầu thai, cần phải có một cái mồi dẫn, nếu không thì ta không thể làm được."
Nữ quỷ nhìn Trần Hạo, vô cùng tội nghiệp hỏi: "Tiếc nuối thật sự sao? Vậy ta cũng có cái khác a, đời này ta tiếc nuối đời đã không sống một cuộc sống thoải mái, tiếc nuối vị không thể mua được ngôi nhà ta nghìn trúng, tiếc nuối em trai em gái vẫn còn đang đi học, sau này không thể nhìn thấy chúng lớn lên, kết hôn sinh con, tiếc nuối không thể chăm sóc cho ba mẹ tới cuối đời, tiếc nuối..."
Nghe một danh sách dài những tiếc nuối của nữ quỷ, nhưng không hề nghe thấy âm thanh của hệ thống, Trần Hạo bó tay luôn rồi.
Điều tiếc nuối thật sự, là điều ở sâu trong lòng không thể bỏ được, là chấp niệm lớn nhất.
Nhìn nữ quỷ này, còn nghĩ rất nhiều, ngươi có suy nghĩ như vậy, bất cứ ai cũng đều có, chỉ là không có chấp niệm mạnh như vầy, căn bản không thể xưng là nguyện vọng cuối cùng có được hay không!
"Được rồi, ngươi đang bận ta cũng không có cách nào giúp được, hay là ngươi đi tìm người khác giúp ngươi đi." Trần Hạo lười nói nhiều, bắt đầu hố người.
Nữ quỷ lập tức rưng rưng nước mắt, nhìn người lái xe không mặt, hi vọng vị quỷ tốt này sẽ giúp đỡ một lần nữa.
Quả nhiên lái xe không mặt mở miệng nói: "Trần đạo hữu, nếu không thì, để nó làm giáo viên dạy dỗ dám quỷ con đi, cũng coi như là triệt để thay đổi, lại lần nữa làm quỷ, nếu như say này nó biểu hiện tốt, thì sắp xếp sau."
Trần Hạo nhíu mày.
Giáo viên, hắn nghĩ tới là thầy Hùng.
Dù sao thầy Hùng rất giỏi trong việc dạy các học sinh của mình.
Nhưng nhìn những đứa trẻ nhỏ nhắn này, muốn học thì cũng là học lại từ đầu, có vẻ như giao cho thầy Hùng thì là đại tài tiểu dụng, nếu như nữ quỷ này đúng như lời lái xe không mặt nói, lòng có thiện niệm, còn có thể cứu được, cũng có thể cho nó một cơ hội.
Ánh mắt nhìn về hướng nữ quỷ, Trần Hạo hỏi: "Ngươi trình độ gì? Có năng lực đặc biệt gì?"
Mắt của nữ quỷ sáng lên, vội vàng nói: "Trình độ của ta là cấp 3, năng lực đặc biệt, kỹ năng miệng rất lợi hại có tính không."
Trần Hạo: "..."