Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 669 - Chương 670: Thay Đổi Của Tử Thành

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 670: Thay đổi của Tử thành

"Cái gì!"

Nghe Đới Vân nói, Trần Hạo giật nảy mình.

Một đêm ở Tử thành, không cần nghĩ cũng biết đây tuyệt đối là chuyện cực kỳ kinh khủng.

Địa Sát Thần Thai thế mà lớn gan thật, dám xông vào khu vực đáng sợ như vậy! Có phải nó chán sống rồi không? Muốn đi tìm đường chết hả?

"Con Bì Hầu Tử đó đi vào lâu chưa?" Trần Hạo hỏi.

Đới Vân đáp: "Đêm qua thì vào, lúc bọn ta phát hiện thì không kịp ngăn cản nữa rồi. Đạo hữu à, nếu người quen biết với con BÌ Hầu Tử kia, nhất định phải nghĩ biện pháp cứu nó ra, nó có tiềm lực cực lớn, sau này nếu bồi dưỡng thỏa đáng, không chừng chính là một Tề Thiên Đại Thánh Đạo môn."

Lúc này Trần Hạo mới kịp phản ứng, hắn nghe vậy thì cười.

Tề Thiên Đại Thánh Đạo môn? Ha ha, ban ngành liên quan chú ý nhiều đến Địa Sát Thần Thai thật đấy, e rằng có ý định biến nó thành Đấu Chiến Thắng Phật đây!

"Đúng rồi đạo hữu à, nước Bổng Tử xảy ra chuyện lớn như vậy, e là nước nhỏ này xử lý không được, ban ngành liên quan không đề cao chủ nghĩa nhân đạo à?" Trần Hạo hỏi lại.

Đới Vân bảo: "Hỗ trợ là chuyện đương nhiên, không chỉ có ban ngành liên quan mà mấy nước lớn khác cũng sẽ điều động những người có thực lực đến điều tra. Dù sao nước ngoài mặc dù không có âm binh mượn đường nhưng cũng xuất hiện thiên tai vong linh, rất nhiều nơi cũng chịu tác động, người bị hại lên đến con số hàng nghìn. Xem tình huống này, Tử thành ở nước Bổng Tử chỉ là điềm báo trước mà thôi, các nước tu hành chúng ta khẳng định phải chú ý, tìm hiểu kỹ, nếu không tai nạn giáng xuống lại chẳng có sức chống đỡ thì nguy."

Trần Hạo hít vào một ngụm khí lạnh.

Hắn không ngờ chuyện dị thường không chỉ xảy ra trong nước mà ở nước ngoài cũng có, xem tình huống này, nó có tính chất toàn cầu!

CMN, sao hắn lại có dự cảm cực kỳ không ổn nhỉ?

Vẻ mặt Trần Hạo trở nên nghiêm trọng, cất tiếng nói: "Căn cứ vào chuyện này, nói cách khác, vùng xảy ra âm binh mượn đường ở nước ta cũng có khả năng sẽ xuất hiện Tử thành đúng không?"

Đới Vân đáp: "Dựa theo dự đoán, khả năng này cực lớn."

"Ban ngành liên quan bên ngươi chuẩn bị làm thế nào?" Trần Hạo hỏi.

Đới Vân trả lời: "Chuyện này cấp trên và lãnh đạo cấp cao đang bàn bạc với nhau, có điều khả năng sơ tán là cực lớn. Đạo hữu à, Tam Thủy Quan của ngươi cách rất gần khu vực có âm binh mượn đường, đã đến mức không an toàn rồi, nếu như không có trở ngại gì, bọn ta có thể sắp xếp cho ngươi một chỗ tu hành."

Trần Hạo cười nói: "Chuyện đấy thì không cần đâu, nếu có vấn đề gì ta tự có tính toán, các ngươi vẫn nên chú trọng đến địa phương khác thì hơn. Được rồi, mặt khác ta muốn hỏi một chút, lúc các ngươi đi viện trợ nước Bổng Tử có thể cho ta theo một đoạn được không? Ta cũng muốn biết chút thông tin về Tử thành, lỡ như sau ngày gặp phải còn đỡ luống cuống chân tay."

Đới Vân cười nói: "Đạo hữu có thể giúp đỡ bọn ta là chuyện tốt, dĩ nhiên không thành vấn đề. Đạo hữu muốn xuất phát lúc nào?"

"Càng nhanh càng tốt." Trần Hạo nghiêm túc nói.

Đới Vân đáp: "Vậy thì tốt, ta sẽ sắp xếp cho đạo hữu, sẽ sớm có người đến đón ngươi."

Sau khi cúp điện thoại, Trần Hạo rơi vào trầm tư.

Âm binh mượn đường đã dọa người rồi, sau đó còn thêm chuyện Hoàng Tuyền Mộc chưa làm rõ, hiện tại ở nước Bổng Tử lại xuất hiện Tử thành.

Điều này khiến Trần Hạo không khỏi bắt đầu cân nhắc vấn đề trong đó.

Thứ này sao lại xuất hiện? Chuyển biến có quy luật gì? Có nguy hại gì với xã hội loài người không?

Nhất là Tam Thủy Quan lại gần vùng có âm binh mượn đường như thế, nếu Tử thành xuất hiện ở đây thì hắn nên làm gì?

Những vấn đề này cần Trần Hạo đi tìm hiểu, mở mang kiến thức về Tử thành mới có thể đưa ra quyết định được.

Về phía Tam Thủy Quan, thông qua Long đại sư và ông Trần liên tục sắp xếp, nó đã đi vào quỹ đạo, đạo quán bên này có Lam Hồ Điệp và Triệu Linh Xảo, trường học quỷ bên kia thì có thầy Hùng, hầu như không cần Trần Hạo quan tâm. Cho nên hắn muốn làm gì cũng không cần lo lắng.

Hơn một giờ sau có một chiếc trực thăng hạ cánh đến đón Trần Hạo.

Trần Hạo thu dọn một chút, mang theo mèo đen, thu lại xe tang sau đó đi lên trực thăng.

Trực thăng bay thẳng đến một căn cứ quân sự, đến trước một phi cơ cỡ lớn, sau đó Trần Hạo liền thấy Đới Vân, còn cả tiểu đội của hắn ta nữa.

Vừa thấy hắn ta Trần Hạo đã sửng sốt.

Đới Vân lại tủm tỉm cười tiến lên đón: "Trần đạo hữu, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Trần Hạo hoàn hồn, nói: "Đới Vân đạo hữu, chuyện này có phải có hơi trùng hợp rồi không?"

Đới Vân bảo: "Đạo hữu lên phi cơ trước đã rồi ta sẽ từ từ kể lại cho ngươi."

Dứt lời, Đới Vân vẫy tay, làm tư thế mời.

Trần Hạo ngừng lại một chút, rốt cuộc vẫn bước lên phi cơ.

Chờ sau khi ngồi xuống, Đới Vân đi tới, chào hỏi xong rồi rót hai tách cà phê, lúc này mới mở lời: "Lúc đi đón đạo hữu thì Tử thành nước Bổng Tử đột nhiên xuất hiện tình huống khẩn cấp, lại có biến hóa mới, xuất hiện quái thú, trước mắt các nước đều tăng thêm viện trợ, ta là một trong những quân tiếp viện tăng cường."

Trần Hạo ngạc nhiên, trợn mắt nói: "Đừng đùa chứ, sao lại có quái thú được? Chẳng nhẽ phải mời Siêu Nhân Điện Quang đến đánh?"

Đới Vân cười nói: "Quái thú chỉ là cách gọi của nước Bổng Tử mà thôi, trên thực tế, bọn ta nhận được tin tức từ tiền tuyến, quái thú kia cũng không tính là vật sống."

"Ý là sao?" Trần Hạo hiếu kỳ hỏi.

Đới Vân đáp: "Quái thú kia rất lớn, cao khoảng một tòa nhà ba đến bốn tầng, hơi trong suốt, hình tượng rất hung ác, phòng ngự cực cao. Có người thử thăm dò, tấn công vật lý hoàn toàn không gây tổn hại đến nó, cũng miễn dịch phần lớn các tấn công pháp thuật. Chẳng qua con quái thú này rất sợ ánh sáng, thỉnh thoảng mới ló đầu ra, còn lại toàn ở trong phạm vi có khí âm sát bao phủ, chẳng chịu đi ra."

Trần Hạo giật mình, chợt nói: "Vậy việc gì phải sợ? Còn phải tăng thêm chi viện?"

"Đây chính là vấn đề đáng sợ nhất, Tử thành đang lan rộng." Đới Vân nghiêm túc nói.

Trần Hạo biến sắc: "Thật hay giả vậy? Thứ này còn có thể lan rộng ra hả?"

Đới Vân đáp: "Nếu không ngươi cho rằng vì sao các quốc ra lại chú ý nước Bổng Tử như thế? Tử thành thay đổi quá kinh người, mặc dù tốc độ khuếch tán rất chậm nhưng sang ngày hôm sau cũng lan ra được gần một mét. Bọn ta không dám chắc nó có cực hạn hay không, thậm chí còn không xác định được sau khi lan rộng đến trình độ nhất định có thể xảy ra thay đổi và ảnh hưởng ác liệt gì không nữa. Cho nên ban ngành liên quan của các quốc gia sau khi bàn bạc khẩn cấp đã đưa ra quyết định thành lập đội thám hiểm, thăm dò bên trong Tử thành, tìm kiếm nguyên nhân nó hình thành."

Trần Hạo nhíu chặt lông mày, đánh giá Đới Vân.

Đới Vân bất đắc dĩ nói: "Không sai, ta chính là một trong những người không may được chọn vào đội mạo hiểm."

Trần Hạo toét miệng cười: "Một giây mặc niệm cho ngươi."

Đới Vân câm nín.

Mịa nó chứ cười mặc niệm, ta cười vào mũi ngươi.

Sau đó phi cơ cất cánh, bay thẳng về hướng nước Bổng Tử.

Đới Vân cũng không có nhiều thời gian nói chuyện với Trần Hạo, tám vài câu rồi bận rộn lo việc của mình.

Trần Hạo tìm chỗ trống ngồi xuống, lấy điện thoại ra tìm kiếm tin tức liên quan, sau đó hắn phát hiện, tin tức về Tử thành nước Bổng Tử đã bị phong tỏa hoàn toàn, vùng phát sinh được quân đội giới nghiêm, mà tin tức lộ ra bên ngoài là rò rỉ hạt nhân, đang khẩn cấp xử lý.

Đối với cách nói này, đủ loại lời nghiêm chỉnh đàng hoàng hoặc nói hươu nói vượn nhiều không kể hết.

Đột nhiên Thư thành lại bị bôi đen, hưm, không biết là đã đắc tội vị thần tiên nào.

Bình Luận (0)
Comment