Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 678 - Chương 679: Khư Giới

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 679: Khư Giới

"Hy vọng ngươi đừng hối hận."

Nhìn Trần Hạo cứng mềm không ăn, Akina từ bỏ phản kháng, bắt đầu thề.

Suy cho cùng cô cũng là một bé gái nhỏ tuổi, hơn nữa tuổi còn nhỏ mà tu vi không hề yếu, có tương lai tốt đẹp, dưới tình huống không chạm đến ranh giới cuối cùng, cô vẫn bằng lòng thỏa hiệp.

Lời thề vang lên, một loại ý vị không tên hiện lên trên người Akina, kia chính là lời của đạo tâm, coi như không có sự khiển trách từ trời thì nếu vi phạm lời thể vẫn sẽ bị ám ảnh trong lòng, trong thời gian ngắn không hiểu thấu điều gì, lúc tu vi đột phá hoặc đang tu luyện công pháp sẽ kèm theo chút nguy hiểm, bóng ma này chính là uy hiếp lớn nhất.

Nhìn Akina sợ hãi chịu thiệt, Trần Hạo hài lòng cười: "Tốt lắm tốt lắm, ngươi có bản tính phục tùng kẻ mạnh của người nước Nhật đấy, đây là một thói quen tốt."

Akina tức giận trợn mắt nhìn Trần Hạo: "Nếu đạo hữu đã tự nhận là kẻ mạnh, vậy Khư linh này giao cho ngươi, phải tách nó và cá Linh Côn ra, sau đó giết chết."

Trần Hạo hỏi: "Tách kiểu gì? Rồi giết thế nào?"

Akina đáp: "Khư linh không phải vật sống cũng không phải vật chết, mà là một loại linh vật đặc biệt, có hư có thực, không sợ đạo pháp. Trong một cuốn bí điển của sư môn ta có nhắc đến linh vật này, muốn giết được nó chỉ có thể đánh, đánh tan toàn bộ linh khí của Khư linh, không có linh khí duy trì, Khư linh sẽ biến mất. Nếu dựa vào một mình ta thì khả năng không lớn, còn đạo hữu có được hay không, ta rửa mắt mong chờ."

Trần Hạo nhếch miệng cười: "Bảo sao chém mà không chết, hóa ra là vậy. Việc này cứ giao cho ta, mặt khác, ta nhắc nhở ngươi, không được nói đàn ông có được hay không."

Dứt lời, Trần Hạo thả mèo đen xuống, bóng người lao vụt qua, xông về phía cá Linh Côn và bóng mờ của nó.

Akina sững sờ, kế đó bĩu môi nhìn Trần Hạo. Cô thầm nghĩ, có được hay không cũng không phải nói mồm là được. Sau đó cô vội vàng nhìn chằm chằm Trần Hạo, mơ hồ có chút chờ mong.

Đến phía trước trận pháp bao vây Khư linh và cá Linh Côn rồi Trần Hạo mới hiện ra. Khư linh này không phá nổi trận pháp bèn hư hóa, mắt thường không nhìn thấy được.

Chẳng qua Khư linh không biết hiện tại mắt Âm Dương của Trần Hạo đã sớm thăng cấp. Chút năng lực ẩn thân này chẳng có tí tác dụng nào trước mặt hắn.

Trần Hạo thu lại trận pháp, cất bước tới gần Khư linh, từ bước chân đầu tiên, cơ thể hắn đã biến lớn, sau đó từng bước từng biến đổi, chờ đến khi tới trước mặt Khư linh, hắn đã biến thành một người khổng lồ cao tận năm, sáu mét, tỏa ra hơi thở tàn bạo khiến người ta sợ hãi.

Trần Hạo cười một tiếng dữ tợn, nhấc chân giẫm mạnh lên Khư linh.

Ầm một tiếng, Khư linh và cá Linh Côn bị Trần Hạo giẫm dẹp lép, giống y như trái cây, nứt toác ra.

Ở trong trạng thái hư hóa mà vẫn bị thương như vậy khiến Khư linh hơi khó hiểu. Chẳng qua nó theo bản năng bắt đầu ngưng tụ thân thể, tốc độ nhanh chóng, sau đó ầm một tiếng nữa, Khư linh lại nổ tung.

Lần này, cơ thể Khư linh yếu đi hơn phân nửa, ngay cả cá Linh Côn cũng bị giẫm cho thoi thóp, nằm rạp trên mặt đất, như thể đang khóc thút thít.

Đối mặt với cảnh tượng thê thảm như vậy, Trần Hạo chẳng hề ngừng tay, hắn nhắm chuẩn cơ thể đang tiếp tục ngưng tụ của Khư linh, đạp thêm phát nữa.

Ầm!

Cơ thể mới ngưng tụ được một nửa của Khư linh lại phát nổ, không những thế còn nổ tung hết ra, biến mất không thấy tăm hơi.

Trần Hạo đảo mắt, cười cười, cơ thể nhanh chóng thu nhỏ lại, chớp mắt đã trở lại dáng vẻ vốn có, đồng thời thuần thục mặc vào quần áo dự phòng hắn đã sớm chuẩn bị.

Cùng lúc đó, cách hắn không xa, Akina hoàn toàn lâm vào trạng thái đứng hình, đôi mắt to như thể sắp lòi ra.

Đối với Khư linh , chuyện cô có thể làm là tấn công nhiều lần, đánh đến khi linh khí của nó suy yếu, để nó từ từ yếu dần, cuối cùng không thể khống chế được cá Linh Côn nữa.

Thế nhưng vị đạo hữu Trung Quốc này có thể biến thân hình to lên, sau đó… giẫm chết toi Khư linh!

Tu sĩ Trung Quốc bây giờ đều mạnh mẽ và bạo lực như vậy hả?

Trong lòng Akina đột nhiên nhớ đến Thần Thức Thiên Cẩu của sư phụ, bị tu sĩ Trung Quốc bá đạo lưu lại gây giống, nói phải sinh thật nhiều mới được thả về.

Giờ phút này ngẫm lại, Akina càng thêm kính sợ đối với giới tu hành Trung Quốc.

Quả nhiên người ta nói từ xa xưa Trung Quốc đã là thánh địa tu hành không phải không có nguyên nhân, người tu hành ở đây thật đáng sợ.

Đang mải suy nghĩ, Akina đột nhiên hoàn hồn, bởi vì Trần Hạo quay người, vẫy tay gọi cô lại.

Akina theo bản năng cất bước chạy tới.

"Ngươi nhìn đi, con cá này còn dùng được không?" Trần Hạo chỉ vào hình tượng thê thảm của cá Linh Côn rồi hỏi.

Akina nhìn nó.

Ặc, không có Khư linh khống chế, cá Linh Côn bị mất một nửa cơ thể, nằm rạp trên mặt đất, thỉnh thoảng hơi co quắp, xem chừng cũng sắp ngỏm luôn rồi.

Akina giật mình, kinh ngạc thốt lên, cả đáp lại Trần Hạo cũng không thèm, vội vàng chạy đến cạnh cá Linh Côn, tay nắm pháp quyết, đọc chú ngữ.

Dần dần, trên thân cá Linh Côn hiện lên một quầng sáng màu xanh thẫm, lưu động trong thoáng chốc liền bao lấy con cá, hóa thành một luồng ánh sáng lung linh màu lam, hòa vào người Akina.

Chốc lát sau, Akina mở mắt ra, trên mặt lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng: "Ta thành công rồi!"

"Còn dùng được là may, không có vấn đề gì khác chứ?" Trần Hạo cười híp mắt hỏi.

Akina lắc đầu.

Trần Hạo bảo: "Được rồi, chúng ta đi thôi."

Akina hỏi: "Rời Tử thành à?"

Trần Hạo cười: "Không, chúng ta sâu vào trong Tử thành."

"Hả!" Akina choáng váng, sắc mặt nghiêm trọng nói: "Đạo hữu à, ngươi có chắc không đấy? Chỗ sâu trong Tử thành không phải nơi người bình thường có thể vào đâu."

Trần Hạo nhìn Akina rồi nói: "Xem ra ngươi biết không ít thứ nhỉ?"

Akina trầm ngâm một lát rồi bảo: "Trước đây ta từng vào Tử thành một lần rồi, suýt chút nữa là khỏi ra luôn."

Ồ!

Trần Hạo kinh ngạc nhìn về phía Akina, sau đó giật mình nói: "Cũng phải thôi, thuật tiềm hành của ngươi quả thực vô cùng xuất sắc, ra vào Tử thành không phải không được. Vậy ngươi nói thử cho ta xem, sâu trong Tử thành rốt cuộc là gì thế?"

Akina đáp: "Sâu trong Tử thành chính là Khư Giới!"

"Khư Giới? Nơi sinh ra cá Linh Côn và Khư lình à? Rốt cuộc có gì khác biệt?" Trần Hạo hỏi.

Akina nói: "Khư Giới trong truyền thuyết nước bọn ta là một nơi vượt qua thế gian, gần với thần giới nhất. Nơi đó có Khư linh đáng sợ, còn có đủ loại linh thú thần kỳ. Theo lời đồn, thủy tổ của tám triệu loài yêu quái ở nước Nhật chính là linh thú Khư Giới."

Trần Hạo sững sờ.

CMN, Khư Giới này nghe cứ như chính là nước Nhật vậy, sao nó lại xuất hiện ở nước Bổng Tử?

"Ừm, nếu là vậy, đó chẳng phải là thánh địa của Âm dương sư nước Nhật sao? Các ngươi hoàn toàn có thể vào đó bắt linh thú khống chế thành Thần Thức mà, chẳng phải quá sướng hay sao?" Trần Hạo cười hỏi.

Akina lắc đầu: "Không hề, linh thú trong trạng thái hoàn hảo, cho dù là sư tôn của ta cũng khó trấn áp. Lần này nếu không phải cá Linh Côn bị thương nặng, lại bị đạo hữu đánh cho tàn phế, sắp chết đến nơi rồi, ta muốn thu phục nó còn không dễ dàng sao? Vả lại, chỗ đáng sợ nhất của Khư Giới không phải Khư linh hay linh thú mà là Khư phong, đó là một loại gió có sức sát thương mà cơ thể máu thịt khó chống lại được, ngoại trừ những loại linh hồn và linh thú có thể chuyển hóa giữa hư và thực thì chẳng có cách nào tồn tại nổi trong Khư Giới."

Bình Luận (0)
Comment