Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 693 - Chương 694: Công Dụng Kì Diệu Của Tụ Lý Càn Khôn. (2)

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 694: Công dụng kì diệu của Tụ Lý Càn Khôn. (2)

Một cánh tay giấu ở dưới bụng mèo đen nhanh chóng run lên. Vào khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ chiếc xe tang biến mất không còn tăm hơi, chỉ còn lại Trần Hạo, con mèo đen, Akina và bốn người nhóm Đới Vân đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung bên ngoài vòng xoáy, sau đó họ rơi xuống đất.

Akina và bốn người nhóm Đới Vân hoàn toàn không phản ứng kịp, suýt chút nữa đã té ngã, mà Trần Hạo thì vẫn hạ cánh một cách an toàn dù bận rộn.

Sau đó, Akina và nhóm người Đới Vân nhìn nhau với vẻ mặt kinh ngạc.

Mẹ nó, tình huống gì vậy?

Cô bé mặc Kimono đâu?

Yêu quái Bạch tuộc đâu?

Xe tang đâu?

Tại sao tất cả đều biến mất một cách đột nhiên vậy?

"Đạo hữu, đây là..." Đới Vân nhìn về phía Trần Hạo với vẻ mặt tò mò và khó hiểu.

Nhưng Trần Hạo không có bất kỳ lời giải thích nào. Hắn lập tức tập trung suy nghĩ vào Tụ Lý Càn Khôn.

Ngay khi chiếc xe tang bị hắn thu vào, thì ngay cả cô bé mặc Kimono và yêu quái Bạch Tuộc muốn đi nhờ xe tang để lẻn vào xã hội loài người cũng bị Trần Hạo thu vào.

Đừng thấy Tụ Lý Càn Khôn tiến hóa chậm rạp và cũng có nhiều năng lực không thể sử dụng được, nhưng cái này là nền tảng của đại thần thông và nó còn là truyền thuyết mà ngay cả Tôn Ngộ Không cũng có thể bị thu vào.

Đây chỉ là hai con yêu quái kỳ lạ, thâm chí việc rời khỏi một không gian nhỏ cũng là chuyện vất cả với chúng, thì việc bắt bỏ chúng vào Tụ Lý Càn Không cũng không phải là việc gì khó.

Giờ phút này, trong Tụ Lý Càn Khôn, cô bé mặc Kimono và yêu quái Bạch Tuộc thì sửng sốt.

Họ không ngờ rằng trong hoàn cảnh hai người hợp tác, tên bị khống chế lại có thể lật bàn trong nháy mắt.

Sau đó, hai người đột nhiên nhìn về phía người lái xe không mặt.

Người lái xe không mặt: "...."

"Khụ khụ, ta nói chuyện này không liên quan gì đến ta, các ngươi tin sao?"

Trả lời hắn là sự lan truyền của ánh sáng màu xanh và sóng nước hỗn loạn.

Khi nhìn thấy người lái xe không mặt sắp bị ánh sáng màu xanh và sóng nước đánh trúng thì Trần Hạo hơi chuyển động suy nghĩ một chút và không gian của Tụ Lý Càn Khôn bị chia ra, ngay lập tức cô bé mặc Kimono cùng yêu quái Bạch Tuộc thoát khỏi xe tang và bị nhốt vào một khu vực, mặc cho bọn chúng đi qua đi lại và tạo ra sự di chuyển của ánh sáng màu xanh hay sóng nước náo loạn, nhưng cũng không thể phá vỡ lệnh cấm của Tụ Lý Càn Khôn với chúng.

Phát hiện điểm này làm Trần Hạo thở phào nhẹ nhõm.

Quả nhiên, đại thần thông chính là đại thần thông, mình đã cược thắng.

Mặc dù vì điều này, không gian của Tụ Lý Càn Khôn vốn đã không lớn lại bị chia gần một phần ba khu vực để giam giữ hai con quái vật, nhưng chuyện này quả thật là một món lời lớn so với việc thả chúng ra và để bọn chúng càn quấy tạo thành sự hủy diệt cùng chết chóc ở thế giới loài người.

Và đây không chỉ là lệnh cấm. Mối đe dọa của hai con quái vật này không hề nhỏ, để bọn chúng ở trong Tụ Lý Càn Khôn cũng là một thủ đoạn giết chóc. Nếu tương lai hắn gặp được một mối nguy hiểm không thể kiểm soát, thì hắn có thể ném hai tên này ra để ngăn cản.

Đang suy nghĩ thì đột nhiên hệ thống vang lên.

Leng keng: Các âm linh chết oan, linh hồn còn lại sáu ngày, hoàn thành siêu độ, khen thưởng 7 điểm công đức.

Leng keng: Các âm linh chết oan, còn lại trong sáu ngày, hoàn thành siêu độ, khen thưởng 5 điểm công đức.

Hai tiếng liên tục làm Trần Hạo hoang mang.

Đm, vậy là hoàn thành nhiệm vụ rồi à?

Không phải chứ, đây chỉ là bắt được và không hề giết, vậy sao đã hoàn thành nhiệm vụ rồi? Hơn nữa mình cũng chưa kích hoạt nhiệm vụ cô bé mặc Kimono, sao lại cũng khen thưởng.

Ở trong đó, có quy tắc gì mà mình không hiểu rõ à?

Bên hắn còn đang nghĩ mãi không ra, thì bên trong một quảng trường ở thành phố Chết, nơi bị canh giữ bởi những người bảo vệ đang có mưa liên tục và đột nhiên mỗi cái Âm Châu đều tỏa ra ánh hào quang.

Một trong những hào quang chuyển động và biến thành một ông lão tóc trắng, ông ta sửng sốt một chút và sau đó ngạc nhiên mừng rõ nói: "Ta tự do rồi, ha ha, ta cũng đã luyện xong rồi...Ồ!"

Dường như nhận ra điều gì đó, sự ngạc nhiên mừng rỡ vẫn còn đọng lại trên khuôn mặt của ông ta, đôi mắt của ông ta trợn tròn lên, mở mắt trừng trừng nhìn những viên Âm Châu biến thành một cái bóng mờ, sau đó bay lên và biến thành quầng sáng tan biến trong hư không.

"Linh thân ở bên ngoài cơ thể ta, linh thân ở bên ngoài cơ thể ta, không phải ta đã luyện thành rồi sao? Các ngươi đừng đi, đừng đi..."

Ông ta hoảng sợ và tức giận muốn bắt bóng mờ biến ảo của những Âm Châu kia, nhưng vừa chạm vào thì chúng đã biến mất, sau đó ông ta hoảng sợ phát hiện, các Âm Châu khác đều biến thành quầng sáng và tan biến, mà bản thân ông ta thì đang biến mất từng chút một.

Bên ngoài vòng xoáy lối ra, đám người Đới Vân còn đang ngơ ngác nhìn Trần Hạo, bỗng nhiên họ cảm giác được gì đó và quay người nhìn lại, sau đó họ phát hiện, có vẻ như một nửa khu vực của thành phố Chết có một số hào quang đang bay lên.

Đều là người có kinh nghiệm trong giới tu hành, nên họ liếc một cái là có thể nhìn ra ánh sáng kia là cái gì.

Đó là quá trình độ hóa khi linh hồn người chết bị siêu độ.

Nhưng mà, ai lại mạnh mẽ như vậy, trong nháy mắt đã siêu độ một nửa số linh hồn đã chết của thành phố!

Đám người Đới Vân ngơ ngác.

Trần Hạo thì nhìn về phía những quầng sáng vừa bay lên lại tan biến kia, trong lòng thì liên lạc với hệ thống.

"Đại lão hệ thống, nhiệm vụ siêu độ, sao lại hoàn thành rồi?"

...

Thật kỳ lạ, lúc trước hắn hỏi thăm thì sẽ xuất hiện tiếng của hệ thống, nhưng lần này không có phản ứng nào cả.

Mặc cho Trần Hạo theo nhiều khía cạnh, hỏi thăm đủ loại, nhưng nó cũng không có bất cứ câu trả lời nào.

Thấy vậy, Trần Hạo liền suy nghĩ gì đó.

Hệ thống thường sẽ không thay đổi dễ dàng, nếu nó thay đổi, vậy chắc chắn nó đã gặp phải chuyện gì khiến đại lão hệ thống không có thời gian quan tâm công việc mình làm! Vậy chắc chắn đó là điều không thể tưởng tượng được, tạm thời, mình đừng làm phiền nó vậy.

Lấy lại tinh thần, Trần Hạo cũng nhìn về phía ánh sáng độ hóa bay ra và âm thầm thán phục.

Đại lão hệ thống ra tay, luôn luôn khiến cho cả thế gian phải kinh hãi.

"Chủ nhân!"

Lúc này, một giọng nói đã đánh thức tất cả mọi người.

Trần Hạo nhìn qua và giật mình.

Là Akina lên tiếng, cô đang quỳ một gối ở trước mặt Trần Hạo với vẻ mặt nghiêm nghị và ánh mắt rất nghiêm túc.

"Ngươi đang làm gì vậy?" Trần Hạo không nói nên lời.

Đang yên đang lành, đây là làm gì vậy? Chẳng lẽ cô nàng này cảm thấy mình lợi dụng cô ta xong rồi thì sẽ mượn dao giết người?

Mặc dù nói có chút không thích sự quật khởi của các nhân tài tu hành nước ngoài, nhưng việc giết người vô lý như vậy cũng không phải là phong cách của người Trung Quốc bọn họ!

Akina nói một cách chân thành: "Nhận đạo hữu làm chủ, hầu hạ bên người, đây là số mệnh của nhẫn pháp chúng tôi."

Trần Hạo sửng sốt: "Số mệnh của nhẫn pháp?"

Bình Luận (0)
Comment