Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 697 - Chương 698: Giếng Sinh Tử.

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 698: Giếng sinh tử.

Tay của Trần Hạo bị ai đó tóm lấy, hắn dừng lại quay người nhìn, thì gặp một người đang nhe răng cười, lộ ra hàm răng vàng khè bị thiếu mất một cái răng cửa.

Hướng mắt nhìn thì thấy gương mặt của người đó đầy nếp nhăn, vừa xấu vừa đen, đen như màn đêm trên bầu trời. Người này có vóc dáng nhỏ bé và hơi gầy, mặc một bộ trường bào cũ, trong tay cầm chuỗi ngọc mã não.

"Tiểu huynh đệ, ta thấy ấn đường của ngươi đen xì, trên người lại có âm khí, có lẽ đã gặp thứ gì không sạch sẽ nhỉ." Người đàn ông răng vàng quan sát Trần Hạo, nghiêm túc nói.

Trần Hạo cau mày, cười híp mắt hỏi: " Đại thúc, ngươi biết vấn đề này à."

Người đàn ông răng vàng cười nói: "Biết sơ qua thôi, nhưng chút âm khí trên người ngươi là vấn đề đơn giản, chỉ cần một tờ linh phù có thể loại trừ, ta nhìn ngươi rất hợp mắt, vậy giảm 20% cho ngươi."

Người đàn ông răng vàng lấy ra một lá bùa hình tam giác.

Trần Hạo liếc sang, tròng mắt khẽ đảo.

Kì lạ ghê.

Linh phù này là hàng thật, còn là Khu Tà phù nữa.

Chẳng qua hài quang của Linh phù này khá yếu, gần như không nhận ra được. Nhưng dùng để trừ âm khí thì vẫn có tác dụng, về phương diện khác sẽ giống như ném que diêm vào trong nước, không thể dùng được.

Cầm Linh phù, Trần Hạo ngắm qua một chút rồi cười hỏi: "Giá bao nhiêu?"

Người đàn ông răng vàng nói: "Năm ngàn."

Trần Hạo không ngần ngại nói thẳng: "Đại sư có tài khoản không, ta chuyển khoản cho tiện."

Người đàn ông răng vàng sững người, ngạc nhiên nhìn Trần Hạo, ông ta không ngờ Trần Hạo lại hào phóng như thế.

Cũng chẳng có vấn đề gì, người đàn ông răng vàng vui vẻ cười.

Ông ta buôn bán mười đơn mới được một đơn, đó còn may, xui xui cái thì bị mặc cả còn một nửa, mỗi lần như thế người đàn ông răng vàng đều đau đến cắt ruột, vì những thứ này đều là hàng thật.

Không ngờ hôm nay ông gặp được kẻ có tiền, trong lòng vừa cảm thấy may mắn vừa mắng mình không biết nhìn người, nãy hô mười ngàn chẳng phải kiếm lời hơn rồi sao.

Nhưng đã ra giá không thể tăng thêm được, làm như thế không có uy tín, thậm chí còn hỏng việc.

Ông ta đành lấy điện thoại ra cho Trần Hạo quét mã.

Trần Hạo chuyển tiền xong, cười híp mắt hỏi: "Đại sư, ngươi là người ở đây nhỉ."

Người đàn ông răng vàng nói: "Nhà ta bảy đời ở nơi này, cha truyền con nối đã hơn hai trăm năm rồi."

Trần Hạo hỏi thăm: "Vậy đại sư chắc cũng biết về giếng cổ ở đây."

Đôi mắt của người đàn ông răng vàng giật giật mấy cái, ông ta nói: "Ta biết chút thôi, cái giếng đó là giếng của Long Vương, truyền thuyết kể rằng nơi này là phần đất mà con trai thứ ba của Long Thần cai trị, mấy trăm năm qua dù khu vực này gặp hạn hán ngập mặn đều bình an trải qua nhờ cái giếng này, người ta lấy bao nhiêu cũng không hết. Hơn nữa giếng Long Vương này cũng rất linh, chỉ cần người dần thành tâm cúng bái, cầu gì được lấy, có rất nhiều quan chức từ xa không ngại đường xá xa xôi tới đây lễ bái."

Trần Hạo nói: "Vậy đại sư thấy thế nào, Long Vương linh thiêng vậy sao?"

Người đàn ông răng bàng nói: "Chuyện này khó nói, mê tín, tin thì có, không tin thì không, mọi chuyện phải phụ thuộc vào trong lòng của ngươi."

Trần Hạo nhìn chằm chằm người đàn ông răng vàng rồi cười nói: "Vậy ta thử một lần, xem Long Vương có ra hay không."

Nói xong Trần Hạo giơ tay lên, dưới cái nhìn chăm chú của người đối diện, hắn bấm pháp quyết, ngưng tụ một luồng sáng cường đại bao lấy lá bùa tam giác kia để khai quang gia cố.

Ánh sáng pháp thuật dần dần biến mất, chiếc bùa phế phẩm ban đầu nháy mắt tràn ngập ánh sáng, lộ ra sức mạnh của nói.

Người đàn ông răng vàng trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn Trần Hạo.

Ông tốn nửa ngày khoe khoang đủ thứ, kết quả gặp ngay đồng đạo chứ không phải kẻ giàu có nào cả.

Không đúng, người này không phải đồng đạo của ông, với tu vị hiện tại của ông, ông giống như một tên hề đang diễn trò trước mắt người này.

Việc càng shock hơn khi ông ta thấy Trần Hạo vung tay khiến Linh phù hình tam giác kia biến thành luồng ánh sáng rơi xuống giếng.

Rầm!

Trong nháy mắt, có một vụ nổ xảy ra dưới đáy giếng, làm mặt đất xung quanh rung chuyển, khiến du khách ở bốn phía đều ngạc nhiên trước hiện tượng kì lạ đó.

Những người này không nhìn thấy, có một luồng khí tức hung tợn và bạo ngược từ giếng cổ tản ra, bao lấy cơ thể từng người khiến sắc mặt của những người đó trở nên kinh khủng.

"Đm, chờ… đạo hữu làm gì vậy!" Người đàn ông răng vàng hoàn hồn, kêu lên.

Trần Hạo nhìn giếng cổ rồi nói: "Tìm hiểu chút thôi, nhưng tiếc quá, nền tảng của Linh phù này quá kém, dù ta đã gia cố thêm cho nó nhưng sức mạnh cũng bị hạn chế, không thể phá cấm chế bên trong."

Người đàn ông răng vàng sợ hãi: "Mẹ ơi, ngươi sao có thể dùng phù của ta để tìm hiểu như vậy được."

Trần Hạo híp mắt cười: "Chẳng phải phù của đại sư dùng như vậy sao, hơn nữa, ta đã bỏ tiền ra mua, ta muốn làm như nào đại sư quản được à."

Người đàn ông răng vàng nhìn thấy đám khí tức hung bạo kia dường như đã chú ý tới hắn thì cảm thấy mệt mỏi.

Ông tưởng hôm nay sẽ kiếm được chút đỉnh, ai ngờ tự cầm đá đập mình. Mẹ nó, đúng là tự làm tự chịu!

Nhìn đám khí tức hung bạo kia sắp quấn lấy cơ thể mình, người đàn ông răng vàng vội vàng lấy Linh phù dán lên người mình, Linh phù tự dưng bốc cháy, sau đó một luồng ánh sáng bao quanh có thể người đàn ông, khiến khí tức hung bạo mất mục tiêu, tiếp tục di chuyển bốn phía.

Đúng lúc này, Trần Hạo vỗ vai người đàn ông rồi nói: "Có thể dùng Liễm Tức phù như thế, sáng tạo thật đó."

Người đàn ông răng vàng đen mặt, bởi vì một cái vỗ vai của Trần Hạo đã đập nát linh quang trên người ông. Khiến đám khí tức kia có xu thế tụ lại vây quanh ông ta.

Người đàn ông răng vàng hằm hằm nhìn Trần Hạo: "Ta nói đạo hữu đừng quá đáng như thế, chỉ có năm ngàn thôi, ta trả lại là được, ngươi đừng hại ta nữa được không."

Trần Hạo cười: "Ta không quan tâm tiền bạc, ngươi nói cho ta biết chuyện của giếng cổ này là được."

Người đàn ông răng vàng vội nói: "Đó là giếng sinh tử, nhưng bây giờ tà khí của nó càng ngày càng mạnh gần như vượt khỏi tầm kiểm soát. Ta đã thông báo cho ban ngành liên quan, nhưng mãi không thấy người tới đây xem xét, ta không biết ban ngành đang bận cái gì."

Trần Hạo nghi ngờ hỏi: "Giếng sinh tử là cái gì, ta chưa nghe qua bao giờ?"

Người đàn ông răng vàng nói: "Giếng sinh tử là tên tôi đặt, nó có một cái tên mà đạo hữu chắc chắn biết, đó là nơi thủy mạch hội tụ."

Trần Hạo giờ mới hiểu ra, hỏi lại: "Nơi này là thủy mạch, sao thành giếng sinh tử được."

Người đàn ông răng vàng nói: "Bởi gì giếng này sẽ xuất hiện một xác chết vào ngày mùng bốn hàng tháng, hơn hai trăm năm nay không có tháng nào bị rối loạn."

Trần Hạo hít một hơi lãnh khí.

Mỗi tháng đều xuất hiện, hơn nữa vào đúng một ngày, đây đúng là vấn đề lớn.

"Dựa trên tình huống này, môn phái của đạo hữu đã thủ vững ở đây hai trăm năm qua, vậy mà không tra được nguyên nhân thứ này xuất hiện?" Trần Hạo hỏi.

Người đàn ông răng vàng bó: "Chúng ta đã tra qua nhưng không được. Phía dưới kết nối với bảy nguồn thủy mạch, bảy nguồn thủy mạch này lại phân ra nhiều chi mạch khác nhau, không thể điều tra tường tận vấn đề về thủy mạch được."

Nói tới đây, người đàn ông răng vàng nói: Ta nói chắc đạo hữu cũng không tin, chuyện đáng sợ nhất là phía những thi thể được vớt ra, chúng ta không thể điều tra được thân phận của bọn họ, hơn nữa bọn họ đều mặc đồ cổ trang."

Bình Luận (0)
Comment