Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 715 - Chương 716: Bại Lộ

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 716: Bại lộ

Uây, không lẽ hắn đã gặp được một con ma nước lương thiện sao?

Trần Hạo dùng ánh mắt đánh giá thiếu niên.

Đã chết hơn một trăm ba mươi năm, vậy thì là ma già rồi. Nghe nó kể vậy, xem ra thứ hại chết nó là một con trai nước ngọt có linh hồn, kết quả thứ đó lại gặp phải đứa trẻ độc ác này, đồng quy vu tận (1), còn được hời thêm hồn phách đứa trẻ độc ác!

(1) Đồng quy vu tận: Đôi bên cùng chết.

Nhưng hắn tin mới là lạ!

Cho dù là kích hoạt nhiệm vụ hệ thống, Trần Hạo cũng có chút cảm giác nghi ngờ.

Đứa trẻ hơn một trăm năm trước, thời đại đó cơ bản không hề có hệ thống giáo dục. Gia đình bình thường hầu như đều truyền lại cho con cháu những đạo lý, những lối sống giống nhau.

Còn những cách nghĩ khác, xin lỗi chứ ở cái thời cơm ăn không đủ no, vô tình dính tai vạ cũng có thể ép chết người thì khát vọng, lý tưởng gì gì đó đều là vô nghĩa.

Đứa trẻ được sinh ở thời đại này, tất nhiên sẽ có lối nghĩ như vậy, thử hỏi xem làm sao mà hắn không nghi ngờ được chứ?

Thấy ánh mắt ngờ vực của Trần Hạo, thiếu niên có vẻ hơi sợ, thỏ thẻ nói: "Ta nói là nói vậy, nếu ngươi không đồng ý thì thôi."

Trần Hạo nở nụ cười: "Ta đồng ý, sao lại không đồng ý chứ, nhưng mà muốn ngăn cản con quái ngư này không dễ. Ngươi cảm thấy mình làm được không?"

Thiếu niên lắc đầu nói: "Ta không biết, nhưng ta chấp nhận thử. Đại sư, ngươi nói ta nên làm thế nào?"

Trần Hạo không đáp mà hỏi ngược lại: "Đám âm khí bên kia là thứ gì vậy?"

Thiếu niên nói: "Đó là cái xác của con trai đã hại chết ta. Không biết lý do vì sao, nhưng ta và cái xác này dường như có cảm ứng, có thể điều khiển nó. Nhưng cùng lắm chỉ có thể bảo vệ bản thân, không thể công kích."

Trần Hạo cười nói: "Đó là đồ tốt, trước tiên ngươi hãy lấy giúp ta, ta sẽ giúp ngươi xử lý, có thể công kích."

Thiếu niên vui mừng nói: "Được. Đại sư đợi một chút, ta đi ngay."

Trần Hạo cười không nói gì, nhìn bóng dáng thiếu niên chợt lóe rồi biến mất.

Tuy nhiên, thiếu niên đi rồi cũng không thấy trở lại. Không chỉ vậy, đám âm khí cũng nhanh chóng lặn xuống rồi biến mất.

Akina xuất hiện phía sau Trần Hạo, nhíu mày nói: "Chủ nhân, nó lừa ngươi."

Trần Hạo bình tĩnh nói: "Sớm đã nhìn ra."

Akina sửng sốt: "Vậy sao ngươi không giữ nó lại?"

Trần Hạo nói: "Chủ yếu là vì tên này không có tâm tư xấu xa. Nó nói đi ngăn cản cá ngầm cũng là thật, chẳng qua không phải là vì người khác mà là vì bản thân nó."

Akina vẫn thấy khó hiểu, Trần Hạo cười nói: "Được rồi, đừng quan tâm đến nó nữa, cá ngầm mới là trọng điểm. Chỉ cần bố cục bên này hoàn thành, kế hoạch của ta cũng xem như là đã xong. Với ta mà nói, làm người của trấn nhỏ không thấy sợ cá ngầm, còn có lòng đi bắt cá, đây mới là trọng điểm. Một con quỷ linh trong nước, thứ râu ria!"

Không lâu sau đó, hai con thuyền lớn khác cùng với hơn mười con thuyền tốc độ nhanh của trấn nhỏ đã đến đây. Sau khi bàn bạc, những con thuyền bắt đầu thu hẹp phạm vi theo khu vực đã được thăm dò.

Nơi trú ẩn của cá ngầm nhanh chóng bị phát hiện.

Tập trung mục tiêu, không thể nào để nó chạy trốn.

Ba chiếc thuyền lớn bắt đầu bao vây, thuyền nhỏ chạy nhanh xung quanh, tiến hành gây rối.

Trong lúc nhất thời, cá lớn dường như bị chọc giận, cuồn cuộn trong nước, tạo nên tầng tầng sóng cuộn.

Nhờ có sự chuẩn bị, hơn nữa những người trước mặt đã được trang bị vũ khí châm chích, cá lớn đã bị chọc giận, khiến nó hoàn toàn lộ sơ hở.

Trong lúc truy đuổi một chiếc thuyền con, cá lớn bay ra khỏi nước, để lộ ra hơn nửa thân, lớn đúng bằng con cự ngư lần trước.

Ngay khi cá lớn mở lớn miệng, chuẩn bị công kích một con thuyền tốc độ nhanh đang nhằm vào nó, bất ngờ một tiếng “xiu”, một bóng đen xông thẳng vào miệng cá lớn.

Cá lớn sửng sốt, sau đó đầu của nó liền bị dây thừng kéo mạnh, ngã xuống mặt nước.

Cá lớn phát ra tiếng kêu cổ quái, điên cuồng giãy giụa, kéo thuyền lớn khiến chúng lay động không ngừng. Tuy nhiên, thuyền trưởng thuyền lớn cũng là người có kinh nghiệm, giao đấu với cá lớn, để nó thoát không được, trốn không xong.

Lúc này, các con thuyền khác thấy cá lớn đã bị tóm đều trở nên hưng phấn, sau đó dựa theo kế hoạch, bắt đầu tiếp đón.

Trong lúc nhất thời, trên mặt nước cực kỳ náo nhiệt, thoạt nhìn giống như một trận đại chiến.

Trần Hạo trong suốt quá trình chỉ yên lặng quan sát, không nói lời nào.

Tại nơi sắp xuất hiện dị biến trước mặt, việc hắn có thể làm không nhiều, cũng không thể nào lo hết mọi việc. Mọi người chỉ có thể tự bảo vệ bản thân mà thôi.

Trận đầu tiên này, hắn tin, hắn cần phải thắng lợi.

Đang quan sát, sắc mặt Trần Hạo khẽ biến, ánh mắt nhìn về một chỗ khác trên mặt hồ.

Hắn cảm giác lại sắp có một con cá lớn khác xuất hiện, đang tiến gần đến đây.

Đi cùng sự xuất hiện của cá lớn còn có một đám âm khí.

Đúng là cmn! Vừa mới nói ngươi không có tâm tư xấu, ngươi liền dẫn một con đến? Cái này không phải là muốn làm ta tức chết sao?

Ánh mắt Trần Hạo thay đổi, trở nên lạnh lùng.

Mắt thấy con cá lớn kia ngày càng đến gần, Trần Hạo không nghĩ nhiều, mặc áo cà sa vào, sau đó cả người bay lên, xuống thuyền, đạp nước đi.

Cảnh tượng này đều bị mọi người trên thuyền nhìn thấy, vang lên tiếng kinh hô.

Mấy người trong nghề đi cùng thuyền biến sắc, sau đó phát hiện dị thường từ hướng Trần Hạo đi tới.

"Hóa ra còn có con khác nữa, Trần đạo hữu có thể đối phó được không?"

"Bỏ chữ không đi, ngươi không biết nhiều về hắn, nhưng ta thì biết không ít. Trần đạo hữu không phải dạng vừa. Thời gian gần đây trong giới có một vài hành động nổi bật, đều có sự góp mặt của hắn. Hơn nữa mỗi một lần hành động, chúng ta đều có tổn thất, hắn lại có thể đi ra hoàn hảo, không bị tổn hao gì."

"Lợi hại như vậy! Quả là mở mang kiến thức."

Bên này ai cũng kinh ngạc, phía Trần Hạo lại bất chấp bản thân bị lộ, toàn lực thi triển Thiên Cương Bộ, cùng với khả năng chống thấm nước của áo cà sa. Đối với Trần Hạo, việc chiến đấu dưới nước cũng không bị ảnh hưởng lắm.

Bay thẳng một đường đến, Trần Hạo nghênh diện cùng cá khổng lồ.

Lật tay, Hiên Viên Nhị Đại xuất hiện trong tay, chém một nhát vào mặt nước. Vết chém cứng cỏi, vẽ nên một cái khe trên mặt hồ. Trần Hạo không chút do dự chui vào cái khe. Hiên Viên Nhị Đại lại hợp lại thành kiếm Cương, tiếp tục chém xuống.

Liên tục bốn, năm nhát, cắt sâu vào nước hơn mười mét, rốt cuộc vết chém cuối cùng đã lộ ra đầu của cá khổng lồ.

Kiếm Cương lợi hại, kết hợp lực mạnh mẽ chém xuống, làm tốc độ tấn công của cá khổng lồ chậm lại. Không đợi nó kịp phản ứng, Trần Hạo lại chém thêm một nhát, lập tức bổ đôi đầu cá, máu đỏ đục ngầu tràn ra khắp bốn phía.

Cuộn tròn người dừng lại trên người cá lớn, Trần Hạo mượn lực, kiếm Cương mở đường, nhắm về phía âm khí.

"Đại sư, không liên quan đến ta, ta chỉ bám theo thôi." Tiếng la lớn của thiếu niên vang lên, thế nhưng tốc độ chạy đi của âm khí cũng không chậm lại.

Trần Hạo im lặng không lên tiếng, không ngừng sử dụng kiếm Cương mở đường, trong khoảnh khắc đã đuổi kịp âm khí.

Quả nhiên, âm khí này đã được khuếch tán, bản thể chỉ là một con trai hồ hai mét vuông, thoạt nhìn giống như ốc xà cừ.

Con trai hồ lướt đi trên nước, hồn phách thiếu niên nấp bên trong. Thấy Trần Hạo đuổi theo không buông, nó gần như muốn khóc: "Đại sư, ngươi tha cho ta đi, ta không làm chuyện gì xấu cả."

"Không làm chuyện gì xấu, vậy ngươi chạy làm gì? Ngươi dừng lại ta liền tin ngươi." Trần Hạo vừa đuổi theo vừa nói.

"Ta không tin, ngươi vừa nãy rất hung tàn, ta sợ."

"Vậy thì đúng… A!"

Trần Hạo còn chưa nói xong, đột nhiên trợn mắt, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn phía trước.

Dưới mặt hồ trong suốt, theo hướng con trai bỏ chạy bỗng xuất hiện một bóng đen rất lớn, sau đó đập một phát vào thân con trai, làm con trai bị kinh động, hồn phách thiếu niên bên trong bị chấn động mà xuất ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment