Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 723 - Chương 724: Hành Động

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 724: Hành động

Hôm sau, thời tiết sáng sủa, ngàn dặm không mây.

Giữa những ngày càng ngày càng lạnh mang đến cho người ta chút ấm áp.

Buổi sáng, Trần Hạo đã xuất phát hẹn gặp với người đàn ông bên ngoài tiểu khu, sau đó hai người cùng nhau đi đến một nơi mà người đàn ông dẫn đường.

Dọc đường đi, người đàn ông chủ động giới thiệu, Triệu Tân Võ, truyền nhân Bát Quái của bát môn ngoại đạo.

Bát Quái này không phải là Bát Quái Quyền, cũng không phải phương pháp tu hành Bát Quái, đó chỉ là một danh hiệu bên ngoài. Môn phái này nắm giữ bí pháp chiêm tinh, phong thủy, là huyền môn có thể thay đổi sinh tử.

Đây là lời người đàn ông nói với hắn. Trần Hạo mỉm cười khen ngợi, kì thực không hề tin chút nào.

Nói đến phong thuỷ thiên tinh địa mạch, ai có thể so được với Long đại sư? Đó là người ngay cả bên trong bí cảnh vẫn có thể đoán đúng vị trí các vì sao, là đại lão địa sư chân chính mà những người trong giới đều muốn mời về chỉ điểm.

Chỉ tiếc, tạo hóa trêu ngươi, từ sau khi từ biệt đến nay vẫn bặt vô tin tức.

Hai người đi xe đến thẳng trước một cái sân cũ. Lúc này đã có ba chiếc xe đã đậu ở đây, bảy, tám người đang sửa soạn đồ đạc.

Thấy Triệu Tân Võ đến, lập tức người đàn ông có râu vội tiến đến nịnh nọt chào hỏi.

Triệu Tân Võ giới thiệu xong thì nói: "Người anh em, tuy Động Thiên Trường Sinh không phải cứ nhiều người là có thể xông vào, nhưng trang bị thời nay mạnh hơn ba mươi năm về trước rất nhiều, nhiều người cũng là một lợi thế. Hơn nữa ta cũng có trang bị một số vũ khí đều dùng khá được, vậy nên sau này hành động nếu có chỗ nào không tiện xin cứ nói thẳng."

Trần Hạo cười nói: "Không sao, ngươi cứ chuẩn bị tốt là được, ta không quan tâm lắm. À, đúng rồi, đây là bùa và linh đan ngươi muốn. Bùa này là bùa trừ tà, có thể xua yêu tà âm sát, tổng cộng có ba tấm. Đan là Nhát Độc đan, chuyên trị các loại độc dị thường, cũng có ba viên. Hy vọng ngươi sử dụng cẩn thận."

Nhận đồ tự làm và một bình ngọc nhỏ từ Trần Hạo, mắt Triệu Tân Võ lập tức sáng rỡ, kích động đến nỗi hô hấp dồn dập.

Sau khi cẩn thận kiểm tra, ông ta mỉm cười cất đi, mở miệng nói: "Người anh em quả là người hào phóng. Có mấy món này ta càng nắm chắc thêm mấy phần."

"Vậy là tốt rồi. Ngươi cứ chuẩn bị đi, hy vọng sẽ sớm hoàn thành." Nói xong, Trần Hạo ôm mèo đen dẫn theo gà trống đi trước.

Triệu Tân Võ nhìn theo bóng dáng Trần Hạo, mắt khẽ giật, xoay người bắt đầu phân phó.

Hơn nửa tiếng sau, đoàn người đã chuẩn bị xong, ba chiếc xe việt dã cũng rời đi.

Trần Hạo mang mèo đen và gà trống cùng Triệu Tân Võ ngồi trên cùng một xe.

Triệu Tân Võ lấy ra một tấm bản đồ, mở miệng nói: "Động Thiên Trường Sinh mà chúng ta muốn đi đến ở cốc Thiên Mã phía tây nam núi Thái Hành, cách đây hơn bốn trăm dặm, còn phải vào núi nữa. Phỏng chừng phải đi gần một ngày mới đến."

Trần Hạo thoáng nhìn bản đồ, nói: "Ta thắc mắc vì sao lại gọi là Động Thiên Trường Sinh?"

Triệu Tân Võ nhìn Trần Hạo: "Bởi vì quả Trường Sinh. Ngươi đừng nói với ta thật sự chỉ vì hồn phách của Vương Khải Hoàn!"

Trần Hạo cười: "Chẳng lẽ ta nói vì quả Trường Sinh ngươi mới tin?"

Triệu Tân Võ nói: "Quả Trường Sinh, thiên địa linh quả, có thể tăng ba trăm năm tuổi thọ. Người bình thường đã thấy hấp dẫn, đối với tu sĩ các người còn hấp dẫn hơn, vì nó có thể cho các ngươi có thêm thời gian tu hành, trở nên mạnh hơn, chẳng lẽ nhiêu đây vẫn chưa đủ?"

Trần Hạo gật đầu: "Đời người cao lắm chỉ sống đến trăm tuổi. Một quả linh quả tăng ba trăm năm tuổi thọ, tăng gấp đôi, chậc chậc, nói không rung động chắc chắn là nói dối. Nhưng trước khi có được quả Trường Sinh, ta vẫn muốn tìm được Vương Khải Hoàn, bởi vì ta tìm hắn có chuyện khác."

Triệu Tân Võ giật mình, nói: "Ba mươi năm trước, Long Môn của bát môn ngoại đạo đã phát hiện sự tồn tại của Động Thiên Trường Sinh, cuối cùng phát lệnh cho tám môn. Có năm môn đáp lại, liên thủ xâm nhập Động Thiên Trường Sinh, tìm kiếm quả Trường Sinh. Đáng tiếc chúng ta chưa có sự chuẩn bị đầy đủ, coi thường sự nguy hiểm của Động Thiên Trường Sinh, nghênh ngang xâm nhập cấm địa, chọc vào tà vật. Tuy ta và hai vị huynh đệ nhảy ra ngoài kịp nhưng họ vẫn bị lời nguyền quấn thân, không thể may mắn thoát khỏi. Lúc ấy, Vương Khải Hoàn là một thành viên của đội thám hiểm. Hắn ta là một nhánh Ban Sơn trong Bát Môn, rất kín tiếng. Ta nhớ sau khi tiến vào Động Thiên, hắn ta vẫn ổn. Chỉ là khi xâm nhập vào cấm địa, tà vật gầm rú, tổn thất thảm trọng. Lúc ấy chỉ lo đào tẩu, không có thời gian để ý người khác. Nhưng việc hắn ta chưa ra khỏi Động Thiên là thật."

Trần Hạo nói: "Các ngươi gặp tà vật gì? Chẳng lẽ không mang đồ trừ tà gì sao?"

Triệu Tân Võ nói: "Sao có thể không mang? Nước tiểu trẻ con, máu chó mực, móng lừa đen, kiếm gỗ đào, thậm chí trên người mấy người còn đeo pháp khí hộ thân, kết quả đều không có tác dụng gì với tà vật kia. Chỉ có lúc đó Long Thủ của Long Môn lấy Long Nha Đinh được truyền qua nhiều thế hệ Long Môn mới đả thương được tà vật kia, trấn trụ nó để bọn ta tranh thủ thời gian chạy trốn. Đáng tiếc lúc ấy rất hỗn loạn, muốn chạy ra ngoài rất khó."

Trần Hạo im lặng, tay nhẹ nhàng vuốt lưng mèo đen, dường như đang nghĩ gì đó.

Triệu Tân Võ tiếp tục nói: "Sau khi bọn ta chạy trốn không lâu, cánh cổng bị chúng ta mở ra liền sụp đổ, bị vùi lấp trong đất đá. Nếu muốn mở cửa một lần nữa, không có nhân lực vật lực khổng lồ, căn bản không có khả năng. Lần này ta mang theo công cụ mở hầm, chuẩn bị khoét một cái lỗ bên cạnh, nhưng việc này cần một chút thời gian, hy vọng người anh em nhẫn nại đợi nhé."

Nghe ông ta nói vậy, rõ ràng hoàn toàn không tin những lời Trần Hạo trước đó.

Lấy sự hiểu biết của ông ta về tu sĩ, ở độ tuổi của Trần Hạo, có thể nhập đạo đã rất khá rồi. Nếu có thể tu luyện được vài năm pháp lực, vài pháp thuật nhỏ từ hai tay, vậy họ chính là thiên tài bẩm sinh rồi.

Cố gắng cho cấp độ của Trần Hạo đạt tới cấp cao nhất cũng không thể đạt đến trình độ thi pháp khai sơn.

Trần Hạo ngược lại cũng chẳng thèm tranh luận.

Hắn tới đây chính là vì Vương Khải Hoàn.

Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này liền có thể nhận được mười năm đạo hạnh, đây mới là cái lợi chân chính.

Quả Trường Sinh?

Ha ha, thứ này đúng là có thật, nhưng không giống như Triệu Tân Võ nói có thể tăng thêm ba trăm năm tuổi thọ.

Nó vốn không phải, mà cho dù là linh quả thật, có thể tăng thêm tuổi thọ nhưng cũng có giới hạn. Thậm chí có rất nhiều linh quả cũng chỉ nâng cao sinh lực, khiến người ta có thể sống lâu nhất có thể. Điều này làm người ta lầm tưởng nó có thể tăng tuổi thọ, trên thực tế chỉ là hỗ trợ, không được xem là tăng tuổi thọ.

Trong Đạo Kinh có ghi chép, từng có người đã lấy được quả Trường Sinh, luyện chế thành đan dùng mới sống được đến 183 tuổi, trừ đi giới hạn cơ thể thì cũng được 33 năm. Con số này so với 300 năm kém hơn rất nhiều lần!

Vậy nên đối với quả Trường Sinh từ miệng của Triệu Tân Võ, Trần Hạo không thấy lạ, cũng không tin.

Hơn nữa, sau buổi nói chuyện đêm qua, hắn không chỉ phát hiện trên người ba người Triệu Tân Võ đang dần tích tụ tử khí mà còn nhìn ra ba người thoạt nhìn có vẻ bình thường, trên thực tế đều có tâm tư riêng, lời nói ra có một nửa là sự thật đã là may lắm rồi.

Khi Triệu Tân Võ nói về hành động tiếp theo, Trần Hạo vừa nghe vừa cảm giác có một chiếc xe đang bám theo đằng sau.

Trên xe chính xác là người đàn ông trung niên Lục thúc và Triệu Dược Võ.

Ngoài ra, ở một hướng khác, cũng có một tốp người đang liên tục bám đuôi.

Trần Hạo vuốt lông mèo đen, nghiêng đầu nhìn phong cảnh lướt qua bên ngoài cửa sổ, khóe miệng khẽ nhếch lên cười.

Bình Luận (0)
Comment