Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 734 - Chương 735: Nhóm 2 Quái Vật Thảm Thương

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 735: Nhóm 2 quái vật thảm thương

Lời của hòa thượng nói, khiến Trần Hạo có chút hoang mang.

Đm, người mẹ nó bẻ lái cũng hơi bất ngờ đấy chưa kịp chuẩn bị gì! Tín ngưỡng của người biến thành ma, mẹ nó cũng quá dơ bẩn rồi!

Nhìn chằm chằm hòa thượng, Trần Hạo đang muốn mở miệng, đã thấy hòa thượng này cúi đầu xuống, một hòa thượng khác ngẩng đầu lên, tiếp tục nói: "Có điều muốn làm gì thì làm, cũng phải đi ra ngoài trước, nơi này ở quá lâu, ta đã chán ngấy, thằng nhóc đạo môn, ngươi muốn ngăn cản ta sao?"

Trần Hạo bất đắc dĩ nói: "Không có cách, ai bảo ta đuổi kịp chứ, người là kẻ tập hợp mặt trái cảm xúc của con người, thả ngươi ra ngoài, làm hại nhân gian, ta làm không được."

Lại một tên hòa thượng ngẩng đầu: "Thật sự là tu sĩ trọng nghĩa có tinh thần tốt, đáng tiếc, ta ghét nhất thằng nhóc giả nhân giả nghĩa như người."

Dứt lời, một cái bóng mờ từ trên người hòa thượng phóng ra, hóa thành hình dáng Phật Đà khổng lồ.

Chỉ có điều Phật Đà này cả người màu đỏ máu, gương mặt dữ tợn, duỗi tay ra hóa thành Quỷ Trảo, vươn tới đầu Trần Hạo.

Trần Hạo nói: "Ngại quá, ta còn ghét người hơn."

Nói xong, hai tay Trần Hạo nâng tượng thần Đế Quân lên.

Trong nháy mắt, Thần Vực khuếch tán, thần uy bộc phát. Bóng dáng Đế Quân, hiện lên trên không.

Đối mặt với Phật Đà đỏ như máu, mặt Đế Quân đầy uy nghiêm, khóe miệng nở nụ cười, chợt ngài phất tay, một thanh bảo kiếm xuất hiện, trảm một nhát xuống bóng của Phật Đà.

"Chân Vũ Đế quân! Làm sao có thể!"

Phật Đà hô lên kinh ngạc, không tiếp tục đánh về Trần Hạo nữa, bóng người vội vàng rút lui.

Nhưng Đế Quân dường như rất hưng phấn, rút kiếm đuổi theo Phật Đà. Kiếm quang bay múa, mỗi một kiếm đều trúng Phật Đà, khiến nó suy yếu không ít.

Thấy bóng dáng sắp bị hủy diệt.

Phật Đà đỏ như máu bỗng nhiên phân tách, nhập vào trong thân thể một tên hòa thượng.

Đế Quân vốn định đuổi theo, nhưng những hòa thượng kia xuất hiện thay đổi quỷ dị, trên người mỗi tên tỏa ra ánh sáng của Phật, hơi thở cát tường hòa vào nhau.

Thấy thế, bóng dáng Đế Quân lập tức yên tĩnh, không còn ra tay nữa.

"Hắc hắc, quả nhiên còn không có Diễn Hóa Chân Linh, rất tốt, tiểu đạo sĩ, ngươi chọc giận ta, chúng đệ tử, phật quang phổ chiếu, trảm yêu trừ ma." Giọng nói quái dị vang lên, trong mắt mỗi tên hòa thượng xuất hiện ánh sáng vàng, sau đó cùng nhìn về phía Trần Hạo, vọt tới.

Ánh mắt Trần Hạo tập trung lại.

Những hòa thượng này đều từng là đệ tử Phật môn, mỗi một tên đều tu luyện Phật pháp, mặc kệ mạnh yếu, sau khi chết hồn phách đều có phật tính, bây giờ bị ma người đồng thao túng, uy hiếp so với lệ quỷ ác quỷ còn lớn hơn.

Nhưng lúc này cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, bóng người Trần Hạo nhảy lui lại, đồng thời khống chế tượng thần Đế Quân, thu hồi bóng dáng Đế Quân lại.

Bóng Đế Quân trở lại bên trong tượng thần, Trần Hạo trực tiếp phất tay, một loạt hạt đậu từ trên trời rơi xuống, hóa thành một nhóm lính đậu, đối đầu với mấy tên hòa thượng.

Nhưng đáng tiếc, lính đậu mạnh hơn nhiều so với người bình thường, nhưng đối mặt với một đám hòa thượng Phật linh, lại không cách nào chống lại, trong khoảnh khắc toàn bộ bị đánh tan.

Trần Hạo không hoảng hốt, lính đậu chỉ dùng để kéo dài thời gian, chờ chúng xông lên lần nữa, Trần Hạo vẫy tay một cái, một thứ giống như bạch tuộc xông ra.

Quái vật bạch tuộc có chút mơ hồ, đột nhiên cảm giác không thích hợp, xoay người nhìn lại, một đám hòa thượng kim quánh lóng lánh xông lại bao vây nó.

Quái vật bạch thuộc: "...."

Mẹ nó tình huống gì đây, lần trước bị đánh, còn chưa hồi phục hoàn toàn mà, sao lại tới nữa vậy! Sao lại ăn hiếp yêu quái như vậy!

Nó vừa mới chuẩn bị phá vây, các hòa thượng lại bạo phát kim quang tập thể, bao trùm quái vật bạch tuộc.

Kim quang rơi xuống, quái vật bạch tuộc phát ra tiếng kêu cổ quái thảm thiết, cơ thể cuộn lại.

Nhưng rất nhanh, quái vật bạch tuộc tức giận, mấy chục đầu xúc tu bay múa, đánh bay mỗi tên hòa thượng, mấy tên hòa thượng yếu hơn, Phật linh trực tiếp tán loạn.

Hòa thượng dần ít đi.

Đúng lúc này, hòa thượng lúc đầu vốn tràn ngập ánh sáng Phật, bỗng nhiên ngưng tụ tà khí, hơi thở cũng mạnh lên gấp mấy lần.

Lập tức, quái vật bạch tuộc phát hiện, hòa thượng bị nó quật, căn bản không đánh nổi, mà các xúc tu bị hòa thượng bắt được, há mồm liền cắn xé nuốt vào, nhìn quái vật bạch tuộc sợ hãi và uất ức.

Mẹ nó ai mới là quái vật vậy!

"Đạo cao một thước ma cao một trượng, chỉ có ma mới là mạnh nhất, tiểu đạo sĩ, từ bỏ chống lại đi, ta có thể khiến người trở nên mạnh hơn!" Giọng nói dụ hoặc của ma người đồng truyền đến.

Trần Hạo cười giễu, lật tay lại, tượng thần Đế Quân bộc phát lần nữa, Thần Vực bao trùm, một đám hòa thượng tà khí kêu thảm, cơ thể dưới thần uy, nhanh chóng suy yếu.

Ngay cả quái vật bạch tuộc cũng bị tai bay vạ gió, kêu thảm cơ thể trở nên mềm mại.

"Đáng ghét! Tu sĩ đạo môn gian trá, bản tọa ngược lại muốn xem xem, tượng thần này của người, có thể kiên trì bao lâu!" Giọng nói tức giận vang lên, sau đó từng luồng ánh sáng từ cửa động lăng mộ bay ra.

Ánh sáng chói lòa dày đặc, nhiều không thể đếm, trong khoảnh khắc liền bao trùm khắp núi đồi, hóa thành từng linh thể ảo.

"Giết đi, giết thỏa thích đi, bên trong lăng mộ, 100 ngàn linh thể, đủ để chống đỡ đến khi bản tọa xuất thế, đến lúc đó, bản tọa muốn rút hồn luyện phách tiểu đạo sĩ người." Giọng nói ma người đồng vọng lại từ xa, cho đến khi biến mất không còn nghe thấy gì.

Trần Hạo nhíu mày.

Xem ra hòa thượng lông mày trắng kia thật sự muốn thả ma người đồng ra, thế nhưng lão lại lập lời thề son sắt, vì Phật môn chuộc tội, bản thân lại hóa ma, đúng là mỉa mai.

Không kịp nghĩ nhiều, Trần Hạo phất tay lần nữa, sau đó phóng cô bé mặc áo kimono ra.

Cô bé vừa ra liền hét lớn: "Đại ca ca, ta nguyện ý phối hợp, đừng đánh ta."

Trần Hạo: "..."

Tình huống như thế nào? Ta chỉ là giam giữ ngươi, cũng không ăn hiếp người a? Sao lại giống như ta dùng cực hình vậy?

Sau khi cô bé kêu xong, dường như cảm nhận được cái gì, quay đầu nhìn về phía quái vật bạch tuộc thân thể mềm nhũn, hơi thở yết ớt, sắc mặt biến hóa, lần nữa vô cùng đáng thương nhìn Trần Hạo.

Trần Hạo im lặng.

Dù sao cũng là một quái dị ghê gớm mà! Có chút tiền đồ được không?

Nhưng cũng đúng lúc, có lợi cho việc ép buộc.

Lúc này Trần Hạo đưa tay, tượng thần Đế Quân trong tay ánh sáng của thần lưu động, khiến cô bé sinh lòng sợ hãi.

"Ta không đánh ngươi, nhưng người phải chiến đấu cho ta, thấy không, chúng đều là những ác linh, ta muốn người thu dọn sạch bọn chúng." Trần Hạo nghiêm túc nói.

Cô bé vội vàng gật đầu: "Ta đồng ý, chuyện này.... Ai...."

Còn chưa nói xong, cô bé nhìn về phía ác linh đông đảo, hoang mang.

Thế này có phải quá nhiều không, mà trên người những ác linh này, có một hơi thở khiến nó sợ hãi, nhìn liền biết không thể trêu vào.

Con ngươi đảo một vòng, trên người cô bé ánh sáng xanh chuyển động, bao trùm tứ phương. Sau đó cơ thể nó hóa thành hư không, bỏ chạy tới chỗ khác.

Đúng lúc này, mặt đất lại rung lên lần nữa, lần này mạnh hơn nhiều, đất rung núi chuyển, tiếng vang ầm ầm, liên miên không dứt.

Đồng thời, xung quanh lăng mộ chín tầng, khí địa mạch bộc phát, hóa thành một vòng xoáy lớn, cắt đứt tứ phương. Khí địa mạch này giống như kéo theo một sức mạnh nào đó, xoay quanh phía dưới, áp chế cả ánh sáng thần của tượng thần Đế Quân trong tay Trần Hạo.

Cô bé vốn hóa thành hư không, đột nhiên cảm nhận được một sức mạnh ập đến, bóng dáng không thể khống chế mà bay ngược lại, rơi xuống ngọn núi đầy ác linh.

Nhìn cô bé còn hơi mê mang, không hiểu rõ vì sao bản thân lại ngưng tụ thành cơ thể thật, sau đó ác ý ập tới, cô bé hoàn hồn, liền phát hiện một đám ác linh đang nhìn nó.

Sắc mặt cô bé thay đổi, vội vàng muốn huyễn hóa.

Nhưng trên đầu một vòng ánh sáng xanh mới xuất hiện, liền hóa thành khói xanh tản đi, sau đó dù làm thế nào, cũng không thể hóa thành hư không được.

Cô bé quay người nhìn về phía Trần Hạo, há miệng muốn nói cái gì, lại bị một ác linh đánh trúng mặt, vẻ mặt nhăn nhó bay lên, rơi xuống, sau đó càng nhiều ác linh bao vây nó.

Bình Luận (0)
Comment