Đám sương mù kia đã bị Trần Hạo thu lấy, mây đen vần vũ cuồn cuộn lúc ban đầu bỗng trở nên tĩnh lặng, hơn nữa nó còn có chiều hướng dần dần tan biến đi.
Đưa mắt theo dõi một lúc, Trần Hạo tiến đến trước đống xe đổ nát.
Dưới toàn bộ sườn dốc cao, trải dài hàng chục mét, khắp nơi đều là những xe cộ, còn có vài chiếc chất chồng lên nhau tạo thành quả đồi nhỏ.
Chiếc đại bôn phía trước cũng đã lật nhào lên trên mấy chiếc xe. Trần Hạo bước đến phía trước chiếc xe thì thấy phía trong có một người đàn ông khôi ngô, vóc người to lớn cùng một người phụ nữ ăn mặc lòe loẹt . Trông cả hai hình nh bị thương không nghiêm trọng gì mấy nhưng đều đã chết,, chết không nhắm mắt, ngay cả hồn phách cũng đều tiêu tán biến mất.
Hắn lắc lắc đầu, từ bỏ công cuộc giải cứu, lái xe rời đi. Đi được hơn 10 dặm thì gặp phải rào cản an ninh, một viên tuần cảnh tiến đến dò hỏi. Trần Hạo lại lấy ra một tấm thẻ và dùng bộ phận có liên quan như một lá chắn cho mình. Hắn đi qua một cách suông sẻ
Liền sau đó hắn chạy như bay về phía trước.
Buổi chiều ngày hôm sau, Trần Hạo vội vã chạy tới Vu Sơn và đã nhìn thấy Tam Thủy Quan.
Cửu Biệt Quy Lai, Tam Sinh Thân Thiết.
Trần Hạo vừa dừng xe thì Hắc Miêu và Tử Phượng đã một bước đi xuống trước, vô cùng thích thú nhảy vào trong nội quan. Trần Hạo khẽ cười xuống xe bước vào trong. Đến môn khẩu thì nghe thấy một âm thanh vui vẻ từ bên trong truyền đến: “Ôi tiểu hoàng, tiểu hắc các ngươi trở về rồi. Có phải quan chủ cũng trở về không? Tốt quá rồi, bây giờ ta đi nấu cơm ngay đây.”
Đó là tiếng của Triệu Linh Xảo nàng.
Trần Hạo đang muốn chào hỏi thì ngạc nhiên phát hiện trong nội quan còn có không ít người, ngoài Triệu Linh Xảo đã chạy đi nấu cơm thì còn có Tam Vị đạo trưởng và đệ tử của hắn. Còn có Tiền Tuyết Liên, người đã "được" hắn tống đi Linh Đan Môn như một tiểu chuột bạch. Ngoài ra còn có một lão già mà hắn chưa từng gặp bao giờ.
Khi nhìn đến lão già ấy, Trần Hạo liếc mắt chăm chăm vào lão, không phải vì lão ăn mặc rách nát mà là khí tức trên người lão quá cổ quái. Hình như là người trong đồng đạo nhưng khí tức lại không ổn định, lúc mạnh lúc yếu. Trông có vẻ điên điên dại dại, lúc này lão đang uống rượu, cả gương mặt đầy vẻ hoan hỉ.
Nhìn thấy Trần Hạo, Tam Vị đạo trưởng bước nhanh lên phía trước, mở lời: “Trần đạo hữu , có thể xem như là ngươi đã trở về không?”
Trần Hạo bật cười và nói: “Tam Vị đạo hữu, đây là như thế nào đây?”
Tam Vị đạo trưởng cười khổ: “Trần đạo hữu , ta không tin là chưa có ai nói cho người biết tình hình dị thường hiện giờ, Linh Đan Môn của ta ở cự li rất gần với khu dị thường.”
Nét mặt Trần Hạo ngạc nhiên trả lời “Cũng không tính là gần đâu, lẽ nào nó cũng đã bị ảnh hưởng?”
Tam Vị đạo trưởng gật đầu: “Ở bên trong khu dị thường đó rất đáng sợ, ngoại vi cũng đã hứng chịu rất nhiều ảnh hưởng, quan trọng là dược điền của Linh Đan Môn mà ta khai lập ra đều đã bị phá hủy hoàn toàn!” Tam Vị đạo trưởng thuật lại, cả gương mặt hắn đầy vẻ buồn rầu, xem ra quả thật là rất thương tâm.
Trần Hạo vô cùng cả kinh, vội vàng dò hỏi thì Tam Vị đạo trưởng mới giải thích vài thứ cho hắn
Hóa ra là vài ngày trước dị thường đã bắt đầu xuất hiện, hơn nữa nó còn xuất hiện trong “lặng yên không một tiếng động” làm cho ai cũng không phát hiện ra.
Sớm muộn gì nó cũng xảy đến, một số nơi dị thường bỏ qua lệnh di dời của chính phủ thậm chí còn đưa ra mọi loại yêu cầu. Bởi vậy, những người chưa chịu dời đi bắt đầu sinh trưởng ngược một cách thần kỳ. Chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi, từ một ông lão vốn dĩ đã hơn 70 tuổi lại phủ đầy tóc đen, nếp nhăn cũng giảm đi đáng kể. Một số người từ 40, 50 tuổi cũng đã trở lại là những thanh niên trai tráng, mắt cũng sáng lên không ít.
Rồi sự việc này đã thu hút sự chú ý của những người khác, đặc biệt là rất nhiều phụ nữ lớn tuổi không màng mạng sống mà xâm nhập vào vùng đất dị thường và cuối cùng cũng đều hóa trẻ lại. Xem ra đây là một chuyện vô cũng tốt đẹp, trong cuộc sống này con người ta vẫn chưa muốn đón nhận sự già đi mà cầu sự bất tử mãi mãi!
Nhưng chẳng bao lâu, điều đáng sợ đã xảy ra. Không có cách nào để có thể ngừng hẳn sự sinh trưởng ngược, đang là một đứa trẻ 7, 8 tuổi lại hóa ngược trở lại thành hài nhi, rồi tiếp tục từ hài nhi thái hóa thành một phôi thai nhỏ. Từ đó gây ra nỗi sợ hãi bao trùm lấy tất cả mọi người. Có người bắt đầu chạy ra ngoài mới phát hiện rằng ra ngoài cũng không xong vì người nào ra khỏi đó sẽ già đi với tốc độ nhanh hơn, có vài cụ lão trở nên già yếu đến chết
Ngay lúc đó mọi người mới nhớ đến chính phủ rồi yêu cầu sự giúp đỡ. Tiếc là khi đối mặt với chuyện dị thường này, mấy bộ phận có liên quan cũng chỉ có thể canh giữ phòng bị, hoàn toàn không có tài liệu tin tức nào hơn, giúp được chỗ nào đây khi chỉ có thể ngăn cản người vào khu vực cấm dị thường nhiều hơn mà thôi.
Mấy chuyện này không liên quan đến Linh Đan Môn. Thậm chí Tam Vị đạo trưởng còn định thử ngăn chặn tình hình trẻ ngược hoặc lão hóa này nhưng đáng tiếc là không có đầu cơ manh mối nào cả. Rồi đến ngày hôm qua, Tam Vị đạo trưởng mới phát hiện sự dị thường dường như vẫn có thể ảnh hưởng đến vùng xung quanh. Chắc hẳn khu dị thường nằm ở vị trí trung tâm, toàn bộ cây cỏ trong phạm vi 10 dặm đều bắt đầu biến đổi bất thường: một bụi cỏ nhỏ đã có thể cao lớn bằng một cái cây nhỏ, một gốc cây lớn lại biến thành đại thụ chọc trời khác nào một khu rừng thâm sâu thời hoang cổ?
Linh Đan Môn cách khu vực dị thường cũng khoảng mười mấy dặm tự nhiên cũng hứng chịu ảnh hưởng: các loại linh dược được gieo trồng cũng hóa khổng lồ còn mang theo hình thù kỳ quái, nhưng làm cho Tam Vị đạo trưởng không thể chịu nổi nhất chính là dược tính của mấy linh dược kia đều biến chất. Ngay cả một loại linh dược dễ kết hợp nhất sau khi luyện chế ra cũng biến thành độc dược.
Chưa hết, xung quanh khu vực dị thường cũng tập họp mọi loại động vật nhỏ. Những loại thú nhỏ đó đều trở nên hung tàn khác thường và chúng vô cùng thù địch con người, hễ thấy là tấn công.
Trước mắt, trong vòng trăm dặm xung quanh khu vực dị thường không có lấy một bóng người.