Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 787 - Chương 788: Kẻ Ngoại Tộc Mang Hình Dạng Con Người

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 788: Kẻ ngoại tộc mang hình dạng con người

Cởi chiếc áo bành tô ra, bên trong tên con trai mặt sư tử mặc một bộ chiếc áo

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Tác giả: Tả Đoạn Thủ | Người dịch: tên dịch giả Người tạo ebook: lazyboyvn Ngày hoàn thành: 28/10/2020
trang ebook của bạn
và chiếc quần bò đen đã ngả sang màu xám tro, thoạt nhìn khá có hơi hướng cao bồi miền tây.

Đầu tiên hắn nhìn chiếc đồng hồ vàng kim lấp lánh trên cổ tay, sau đó rót cho mình một ly rượu đỏ, cứ như vậy ngồi đối diện với cô gái, hai chân bắt chéo gác lên giường, cổ tay khẽ lắc lắc ly rượu, vẻ mặt đầy thoải mái.

Lắc đều rượu đỏ trong ly rồi, Mặt sư tử đang định uống một hớp, đột nhiên một cánh tay chậm rãi bắt lấy cổ tay của hắn ta.

Mặt sư tử bị giật mình, quay mặt nhìn lại thấy một kẻ cao lớn, hướng về phía hắn ta nhếch miệng cười.

Mặt sư tử sợ hãi muốn đứng lên, thế nhưng tay bị giữ chặt, không thể nhúc nhích, người kia làm cho hắn ta cảm giác không có sức lực để chống lại.

Khóe miệng kẻ kia vẫn đang nhếch lên, Mặt sư tử liền lộ ra một nụ cười mễn cưỡng: “Ca, muốn uống rượu không?"

Kẻ cao lớn kia chính là gà trống biến thành, nó liếc nhìn ly rượu, mở miệng nói: “Ta không thích dùng chung đồ của ngươi.”

Mặt sư tử vội vàng đáp: “Ta còn có ly khác, ngại đơi ta một chút, ta sẽ đi lấy cho ngàu.”

Hắn toan đứng dậy thì bị gà trống dùng lực ép ngồi xuống.

Mặt sư tử tỏ ra oan ức.

Gà trống cười híp mắt nói: “Dự là sẽ có thêm mấy người nữa.”

Mặt sư tử sửng sốt.

Mấy người?

Chẳng lẽ còn có ai khác...

Ý niệm trong đầu hắn ta khẽ động, quay đầu lại thì liền thấy một người, một mèo, hai con sóc, hai chú cún con! Ừ, còn có cả một chú bướm đang bay lượn!

Cái này là trò đặc biệt gì sao...

Trong đầu Mặt sư tử đang có mười vạn con thảo nê mã chạy rầm rầm qua. (* ý là đang chửi đm đm đm ấy)

Ông đây đã đắc tội thần thánh phương nào vậy!

Trong lòng đầy cả kinh, Mặt sư tử vội vàng lên tiếng: “Được, được, nhất định là giao cho mấy người.”

Gà trống lúc này mới buông hắn ta ra.

Mặt sư tử đi qua một bên lấy thêm ly rượu, vừa làm vừa quan sát đám động vật.

Bản thân là ngoại tộc mang dáng vẻ người, chính hắn ta có sức mạnh và sức chịu đựng của loài sư tử, còn có giác quan nhạy bén của dã thú.

Hắn rõ ràng cảm giác được, kể cả hai nhóc chó con kia so với hắn cũng đáng sợ hơn.

Hôm nay là cái ngày khỉ gió gì không biết, sớm biết vậy đã không nhận kèo vụ này.

Rất nhanh mấy chiếc ly được đưa tới, sau đó hắn ta rót mấy ly để lên bàn, Mặt sư tử đứng gọn sang một bên, ra vẻ cười làm lành, bộ dáng thích ý nhàn nhã khi nãy không còn sót lại chút gì.

Trần Hạo một mực quan sát Mặt sư tử, thấy hắn ta như vậy thì tươi cười đi tới trước ghế salon nguồi xuống, bưng ly rượu lên, ngửi một cái rồi nói: “Đây là loại rượu rất phổ biến.”

Mặt sư tử gượng cười không nói gì.

“Ngươi thật sự rất biết hưởng thụ cuộc sống. Rượu đỏ, mỹ nhân, chẳng qua ta thấy tình cảm của ngươi hơi qua loa.” Trần Hạo cười híp mắt tiếp tục nói.

Mặt sư tử đang muốn gật đầu, chợt phản ứng kịp, vội vàng nói: "Ca, đừng hiểu lầm, cô gái này là cấp trên của ta, không hề liên quan tới loại chuyện đó.”

Trần Hạo nói: “Cấp trên của ngươi, bị ngươi làm cho hôn mê để mang tới nơi này?"

Mặt sư tử cười làm lành nói: “Ca nghe ta giải thích, mặt mũi ta thế này, ngài cũng thấy rồi, trong công việc bình thường chưa từng đùa giỡn, làm không tốt còn bị người ta vin vào cái bộ dạng quái vật này mà đánh đập.”

“Ồ? Ngươi khinh thường yêu quái?" Gà trống trong hình dạng người đàn ông cao to lực lưỡng, cau mày lại, ý vị thâm trường hỏi.

“Cái này thì không có, ngươi xem bộ dạng của ta, nói là yêu quái thì ai cũng tin đúng không. Đây là ta đang dùng từ ngữ để miêu tả cuộc sống ở đô thị của ta nó khó khăn như thế nào.” Mặt sư tử tỏ ra bất đắc dĩ.

“Vậy ngươi đang làm cái gì đây?" Trần Hạo cười hỏi.

Mặt sư tử vội vã giải thích nguyên nhân.

Thì ra Mặt sư tử tên là La Kỳ, đừng tưởng bộ dáng tên này chững chạc nhưng thực tế con hàng này năm nay mới mười chín tuổi.

Cô gái đang mơ mơ màng màng kia, gọi là Mạc Khởi, đều là ngoại tộc giống như La Kỳ, chỉ khác là La Kỳ thuộc giống sư tử, còn cô gái này lại là hồ ly, loài này có chiếc đuôi nhỏ phủ lông tơ mềm mại, còn có một năng lực rất thần kỳ, gọi là mê huyễn.

Dựa vào năng lực này, Mạc Khởi có thể mê hoặc những kẻ giàu có ăn chơi, để cho bọn họ cam tâm tình nguyện bỏ tiền, vừa chiếm được tiện nghi vừa giữ được trinh tiết, có thể nói đây là con đường buôn bán lời nhất.

Đáng tiếc, năng lực của Mạc Khởi còn yếu, hơn nữa trong thời gian ngắn, kẻ nào còn giữ được ý chí kiên định thì sẽ không bị mê hoặc, nếu để kẻ đó kháng cự trong thời gian dài thì Mạc Khởi sẽ rơi vào hôn mê.

Vì vậy mà La Kỳ liền trở thành bảo tiêu cho Mạc Khởi, sau khi cô ấy tìm được mục tiêu sẽ ở sau im lặng hộ tống.

Tướng mạo cô gái này không quá đẹp, cũng không tính là xấu, xem như là có chút nhan sắc. Vóc người cũng gọi là được, trước nhô sau vểnh, nước da trắng nõn. Nhưng mà khí tức dã thú trên người cô nàng thì lại quá yếu ớt, so với La Kỳ thì kém xa, lúc trước không chú ý, bây giờ nhìn kỹ Trần Hạo liền phát hiện ra một chút khí tức quen thuộc của hồ ly.

Đúng là thú vị, ngoại tộc mang dáng vẻ con người, tưởng gặp được một kẻ ai ngờ trúng luôn cả hai!

Trần Hạo nhìn cô nàng, rồi lại nhìn La Kỳ, mở miệng hỏi: “Ngươi cũng không cần lo lắng, ta sẽ không làm gì hai người, chỉ có chút tò mò thôi, ngoại tộc như các ngươi có bao nhiêu người? Các ngươi biết nguyên nhân tại sao lại bị biến đổi như vậy không?”

La Kỳ nói: “Tại thời điểm này ta chỉ thấy duy nhát có hai người bọn ta, về phần biến đổi thế nào, nếu như ta nói là ta nằm mơ thì ngươi có tin không?”

Trần Hạo hiếu kỳ hỏi: “Mơ thế nào?”

La Kỳ kể: “Vào sinh nhật mười tám tuổi, buổi tối đi ngủ ta nằm mơ, thấy khi còn bé ta có gặp phải một chuyện, khi đó cha mẹ ta vẫn còn khỏe mạnh, ta là đứa nhóc rất bướng bỉnh, thời gian đó cứ thích qua vườn bách thú chơi đùa, một lần ta nhảy lên tường rào thế là vào được, lúc đang chơi trong vườn bỗng nhiên có một con sư tử lớn xuất hiện, ta cho rằng sư tử định ăn thịt ta, thế nhưng nó chỉ nhìn ta, ta cùng nói liền ngồi đối diện nhìn nhau cho đến lúc ta được người lớn cứu ra, ta cũng không bị sư tử làm tổn thương gì. Chờ đến lúc tỉnh mộng đã là sáng sớm, khi đó cơ thể ta liền phát sinh biến hóa, dần dần biến thành như bây giờ.”

Nói đến đây, La Kỳ nhìn thoáng qua cô gái, nói: “Mạc Khởi và ta không giống nhau, cô ấy là khi còn bé sống gần núi, nói là đã từng cứu một con hồ ly bị thương, sau đó lại bị hồ ly cắn một cái, hai năm sau thì phát sinh biến hóa, lúc Mạc Khởi trở thành ngoại tộc, người trong thôn muốn giết cô ấy, ngay cả cha mẹ cũng không muốn cứu, cô ấy liền chạy trốn, mấy năm nay đều dựa vào năng lực yếu ớt của bản thân mà trụ được đến hôm nay.”

Trần Hạo im lặng.

Hai loại dị biến này đều không giống nhau.

Nhưng Trần Hạo có thể khẳng định, bất kể là La Kỳ đối mặt với sư tử hay Mạc Khởi bị hồ ly cắn, chỉ sợ đều gặp phải những con vật không tầm thường.

Nhìn La Kỳ trong chốc lát, Trần Hạo đứng lên nói: “Ngươi có để ý nếu ta động vào người ngươi một chút không?”

La Kỳ chần chờ một chút, vẫn gật đầu một cái, trong mắt cũng có một chút chờ mong, dường như cũng muốn biết rõ nguyên nhân vì sao mình lại trở nên thế này.

Trần Hạo bước tới, tay đặt lên người La Kỳ, yên lặng phán đoán, đồng thời hỏi: “Sau khi ngươi biến thành như vậy có điều gì thay đổi không?”

La Kỳ nói: “Sức lực của ta trở lên mạnh hơn, có thể nâng vật nặng cả ngàn cân, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, trước kia chạy mấy trăm mét là đã mệt lắm rồi, thế nhưng bây giờ có thể chạy mấy chục cây số vẫn chưa nhằm nhò gì. Còn có móng tay trở nên rất cứng, hơn nữa còn mọc thành hình tam giác.”

“Thử cố gắng dùng sức xem nào.” Trần Hạo ra yêu cầu.

La Kỳ nắm chặt hai tay, cánh tay liền nổi gân xanh, lực mạnh lên mười phần.

Mà ánh mắt Trần Hạo lúc này khẽ động, từ trên người La Kỳ thấy được hồn thù, đó là hình ảnh của một con sư tử. Có lẽ nó đã hoàn toàn cùng La Kỳ hòa làm một thể.

Bình Luận (0)
Comment