Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 788 - Chương 789: Bỏ Lỡ Cơ Hội

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 789: Bỏ lỡ cơ hội

Cảm nhận được sự khác thường của La Kỳ, Trần Hạo thu tay lại.

La Kỳ mong đợi hỏi: "Ca, nhìn ra cái gì sao?"

Trần Hạo suy nghĩ một chút, nói: "Ngươi có muốn biến thành người bình thường không?"

La Kỳ há miệng muốn nói muốn, nhưng lời nói đến yết hầu, làm thế nào cũng nói không nên lời.

Dần dần La Kỳ im lặng.

Biến thành người bình thường, nhìn có vẻ hợp với bầy đàn, trên thực tế không có lợi ích gì.

Cần biết thiên hạ này, người bình thường nhiều lắm, nếu như không có gương mặt, năng lực, gia đình xuất chúng, đặt bên trong chúng sinh, không ai chú ý, có khác gì hiện tại?

Mà bây giờ mặc dù nhìn có chút khác loài, không cho phép tồn tại trên đời.

Nhưng cơ thể cứng rắn này, sức chịu đựng và tốc độ cực mạnh này, còn có móng tay có thể xé rách sắt, quả thực giống như siêu nhân trong tiểu thuyết vậy.

Mặc dù ngoài miệng thì ghen tị với người bình thường, thế nhưng La Kỳ đối với sự thay đổi của mình cũng âm thầm vui vẻ, nếu không phải như thế, sao hắn ta có thể ung dung tự tại như vậy?

"Xem ra ngươi không muốn, như vậy ta hỏi ngươi vấn đề thứ hai, ngươi có suy nghĩ đặc biệt gì với loài người không?" Trần Hạo nghiêm túc hỏi.

La Kỳ sững sờ, sau đó hiểu ra ý Trần Hạo, cười nói: "Ca, ngươi đừng quậy nữa, mặc dù trở nên có chút kỳ quái, thế nhưng xét đến cùng, ta chính là con người, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta biến thành thế này, sẽ giống với nhân vật phản diện trong Marvel sao, tâm lý cực đoan mất cân bằng, làm ra các loại chuyện xấu à?"

Trần Hạo đối mặt với La Kỳ một lát, đột nhiên cười: "Không có quên mình là người, vậy chuyện này không thành vấn đề, ừm, ta nhìn ra một điểm từ tình huống của ngươi, nếu như không ngoài dự đoán, sư tử mà lúc trước người đối đầu, có linh tính. Không biết là nó dùng biện pháp gì, hay là vấn đề từ bản thân ngươi, hồn phách của nó dung hợp với hồn phách của ngươi, mới khiến cho ngươi biến thành như bây giờ. Về phần cô gái này, cô ấy đạt được quà tặng tộc Hồ, kéo dài huyết mạch tộc Hồ, không giống với ngươi."

La Kỳ trừng to mắt: "Nói như vậy, ta là độc nhất vô nhị?"

Trần Hạo gật đầu: "Cho nên về sau ngươi phải cẩn thận một chút, không thể làm xằng làm bậy, nếu không cho dù là gấu trúc khổng lồ cũng không hiếm như ngươi, chắc chắn bị bắt lại giải phẫu."

La Kỳ giật nảy mình, vội vàng nói: "Chắc chắn sẽ không, năm đó ta cũng là thiếu niên tốt thấy việc nghĩa hăng hái làm mà."

Trần Hạo cười: "Được rồi, gặp cũng đã gặp, nói cũng đã nói, chúng ta cũng nên cáo từ."

La Kỳ nhiệt tình nói: "A, lúc này đi rồi? Ca nếu không ở lại ăn bữa cơm đi?"

Ánh mắt Trần Hạo khẽ lay động, nói: "Ngươi chắc chắn muốn giữ ta ở lại ăn cơm?"

La Kỳ: "..."

Trần Hạo cười nói: "Được rồi, chỉ đùa một chút, ta đến cũng chỉ vì tò mò, nhìn xem ngươi bây giờ thế nào rồi."

La Kỳ vội vàng nói: "Ca yên tâm, ta bây giờ thế nào, về sau vẫn sẽ như vậy."

Trần Hạo cười không nói, mang theo mấy động vật rời khỏi nơi này của La Kỳ, không quay đầu lại.

La Kỳ nhìn bóng lưng Trần Hạo, ánh mắt dần dần trở nên cổ quái.

"Sao vậy? Trò chuyện sinh ra tình cảm? Không nỡ sao?" Một đầu ngón tay trắng nõn khoác lên vai La Kỳ, sau đó cô gái vốn đang ngất đã tỉnh dậy đứng phía sau La Kỳ.

La Kỳ không hề ngạc nhiên, dù sao hắn hiểu rất rõ cô gái này, nghe vậy lắc đầu: "Ta luôn cảm thấy, vừa rồi hẳn là kiên trì một chút."

"Kiên trì cái gì?"

La Kỳ há hốc mồm, nói: "Được rồi, không có gì, tỷ tỷ xinh đẹp ngươi không sao chứ?"

Mạc Khỉ Lệ cười, mở miệng nói: "Đương nhiên không có việc gì, thu hoạch lần này rất tốt, làm thịt một con dê to béo, đi thôi, đêm nay tỷ mời khách, muốn ăn cái gì?"

La Kỳ nhếch miệng cười một tiếng: "Ăn gà."

...

Sau khi rời đi, gà trống khó hiểu nhìn về phía Trần Hạo: "Hạo ca, thật sự cứ đi như vậy? Tên đó khá kỳ quái, thú hồn cùng nhân hồn, căn bản chính là hai khái niệm, sao có thể dung hợp một chỗ? Chắc chắn có điều bí ẩn."

Trần Hạo cười nói: "Vậy thì sao chứ? Người sống tự có người sống quản, ta có tư cách gì nhúng tay? Lại nói, dị loại này, nhìn như không thể nào hiểu được, nhưng chỉ cần tồn tại chính là chân lý, cho nên không cần hoài nghi."

Gà trống nghi ngờ nói: "Hạo ca, vẻ mặt này của ngươi nói cho ta, ngươi dường như đã biết gì đó."

Trần Hạo nói: "Sinh mệnh của La Kỳ này rất mạnh, sống một trăm năm cũng không có vấn đề gì, nhưng mạng hắn nhiều kiếp, tương lai mơ hồ, hiển nhiên tồn tại này chắc chắn có liên quan tới sự thay đổi của thế giới, hơn nữa cô gái bên cạnh hắn, không còn sống lâu nữa. Ta cho hắn cơ hội, để hắn giữ ta lại, nhưng hắn không giữ, cô bé này hôm nay hẳn phải chết."

"Gì cơ? Chúng ta không làm gì sao?" Gà trống hỏi.

Trần Hạo nói: "Đã cho cơ hội, nhưng không trân trọng, đương nhiên sẽ mất, nhưng trong thế gian này, vô số biến hóa, có lẽ họ còn có duyên phận khác, chúng ta chỉ xem là đủ rồi, đi thôi, tìm nơi nghỉ ngơi, thành phố này khá thú vị, chúng ta ở lại hai ngày thăm thú đi."

Bóng đêm buông xuống, thành phố đèn đuốc sáng trưng, trên đường phố dòng xe cộ tấp nập, tạo thành từng luồng ánh sáng, khiến cho cảnh đêm lộng lẫy.

Trong một quán rượu, một cô gái mặc váy ngắn nóng bỏng, đang mãnh liệt lắc lư, thỉnh thoảng kêu lên hai tiếng.

Trong sàn nhảy, một đám nam nữ, co giật tập thể.

Trong một ghế lô ở quán bar khá khép kín, nhưng vẫn có thể nhìn thấy tình huống bên trong sàn nhảy.

Trần Hạo ngồi ở trên ghế sa lon, vừa nhìn sàn nhảy, vừa cắn hạt dưa cho mèo.

Ánh mắt Trần Hạo chiếu tới, La Kỳ và Mạc Khỉ Lệ cũng ở đây.

La Kỳ đã cắt tóc, đầu trọc, mặt nhìn không đẹp trai, nhưng rất man, mặc áo khoác màu đen bên ngoài như một cái áo, bên trong không mặc gì, lộ ra cơ ngực rắn chắc và cơ bụng sáu múi, tăng thêm hơi thở dã tính, một mị lực khác, hấp dẫn một nhóm cô gái vờn quanh, thỉnh thoảng ăn đậu hũ hắn ta. Khiến La Kỳ rất đắc ý.

Cách La Kỳ không xa là Mạc Khỉ Lệ, cô ta mặc rất nỏng bỏng, là ví dụ hoàn mỹ cho từ trước sau lồi lõm, hấp dẫn một nhóm đàn ông, mỗi ánh mắt giống như muốn ăn cô ta luôn vậy, mà Mạc Khỉ Lệ lại làm bộ như không biết, vẫn quyến rũ lắc lư, thỉnh thoảng phóng một ánh nhìn quyến rũ và nụ hôn gió.

Sàn nhảy lớn như vậy, hai người là điểm đáng chú ý nhất.

Trần Hạo đặc biệt chú ý Mạc Khỉ Lệ.

Lần đầu nhìn thấy cô gái này đã có tử khí trên người, tử khí lúc này dường như đã đến giai đoạn bộc phát.

Nói cách khác, quán rượu này chính là nơi cô ta mất mạng.

Chẳng qua hiện tại quán lửa vẫn nóng bỏng như vậy, không giống như dáng vẻ sắp xảy ra chuyện.

Trần Hạo đưa hạt dưa đã lột xong đến trước miệng mèo đen, mèo đen thè lưỡi cuốn vào trong miệng, đắc ý hưởng thụ. Sau đó Trần Hạo lại cầm lên một nắm, đang định tiếp tục lột, đột nhiên Trần Hạo dừng động tác lại, ánh mắt nhìn về phía cửa vào phòng nhảy.

Một người đàn ông tiến đến.

Trong quán rượu ánh đèn u ám, thấy không rõ tướng mạo, nhưng trong mắt Trần Hạo, lại nhìn thấy sát khí từ người đàn ông. Cũng phát hiện người đàn ông mang theo một con dao.

Mục tiêu của người đàn ông rõ ràng, tiến đến liền nhìn chung quanh, sau đó trực tiếp tiến về sàn nhảy, đến bên cạnh Mạc Khỉ Lệ.

Lúc Mạc Khỉ Lệ xoay người một cái, lộ ra một nụ cười quyến rũ, người đàn ông kia nở nụ cười dữ tợn, một thanh chủy thủ sắc bén lộ ra, đâm mạnh vào bụng Mạc Khỉ Lệ.

Bình Luận (0)
Comment