Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 821 - Chương 822: Vết Thương Của Yêu Xà

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 822: Vết thương của yêu xà

Bàn chân khổng lồ hạ xuống, lập tức vòng cấm xuất hiện, linh quang di động, phát ra một lực rất lớn.

Trần Hạo thờ ơ, bàn chân khổng lồ cuốn theo thần lực cuồn cuộn, đạp mạnh xuống. ebook truyện được phát hành bởi website: vipTruyenGG.com

Bang bang bang… Dưới thần lực, linh lực như đậu hủ, bị phá hủy hết mảng này đến mảng khác.

Đến khi phép cấm hoàn toàn bị phá hủy, biệt thự cũng bị Trần Hạo đạp thành một đống tro tàn.

Cô gái ngẩn ra chấn động.

Nhưng sau khi giật mình hoàn hồn, trên mặt cô ta tỏ ra mừng như điên, ngửa mặt lên trời la lớn. Trên người cô hiện lên một hình hoa văn màu đỏ, theo sau là từng hàng ký hiệu đỏ, cuối cùng thì thoát ra.

Sau khi ký hiệu bị loại bỏ, cả người cô gái bắt đầu có sự thay đổi quỷ dị. Cô vặn vẹo, sau đó da từ từ nứt ra.

Cuối cùng, giống như lột da, một bóng hình màu đỏ vọt ra, uốn lượn thành một con cự xà dài hơn mười mét, há miệng lên trời, lưỡi thò ra thụt vào, yêu khí tràn ngập.

Cùng lúc đó, ở một nơi rất xa, trong một đạo quán với phong cách cổ xưa nằm trong một ngọn núi sâu thẳm, một lão giả mặc đạo bào đang ngồi thiền trong tĩnh phong đột nhiên mở mắt, ánh mắt sắc bén nhìn về một phương.

Sau đó, lão giả mặc đạo bào không nói một câu bỗng phun ra một búng máu. Ngay sau đó mái tóc vốn đen nhánh liền biến thành màu trắng. Khuôn mặt căng mọng chợt trở nên già nua, ngay cả khí thế sâu không lường cũng lập tức trở nên mơ hồ.

"Bớt lại đi, bị trấn áp nhiều năm như vậy vẫn cảm thấy chưa nhận đủ giáo huấn đúng không?" Trần Hạo biến trở về nguyên hình, mỉm cười nói.

Đại xà đỏ nhìn về phía Trần Hạo, thân rắn rớt xuống đất, phát ra tiếng người: "Đa tạ ân cứu mạng của đại sư."

Trần Hạo lạnh nhạt nói: "Tạ ơn thì không cần, ngươi đã đưa thù lao cho ta, giờ ngươi có thể đi rồi."

Đại xà đỏ ngẩn người, cứ vậy mà thả mình, còn nói là mình đã đưa thù lao? Ta đưa gì chứ? Sao ta không biết?

Thầm thắc mắc trong lòng nhưng đại xà đỏ không dám hỏi nhiều, dù sao ban nãy Trần Hạo thi triển thuật thần thông thật sự rất kinh “xà”.

"Vâng, tiểu xà xin phép đi." Đại xà đỏ ngoan ngoãn nghe lời.

"Khoan đã." Trần Hạo lên tiếng.

Đại xà đỏ nhìn Trần Hạo.

"Nhớ kỹ, ta cứu ngươi là do mệnh ngươi tốt, nhưng đừng có được cứu rồi thì làm xằng làm bậy, gây tai họa cho người vô tội." Trần Hạo thâm ý nói.

Đại xà đỏ vội vàng nói: "Đại sư yên tâm, tiểu xà thề, về sau tuyệt không hại người. Nếu phạm lời thề, thiên lôi đánh chết."

“Đùng!”

Vừa dứt lời, đột nhiên một tia sét từ trên trời giáng xuống ngay bên cạnh đại xà đỏ.

Thấy vậy, Trần Hạo sửng sốt, đại xà đỏ cũng đơ cả người.

Đây chỉ là lời thề thôi mà, không lẽ ông trời cho rằng mình đang nói dối nên dứt khoát đánh xuống một đòn?

Đừng đùa vậy chứ.

"Không hợp lý." Trần Hạo nhìn lên không trung, ánh mắt căng thẳng.

Lúc này, bầu trời vần vũ mây đen, khí thế cuồn cuộn cực kỳ áp lực nhanh chóng kéo đến.

Trần Hạo vốn tưởng là trời phạt do hắn đã phá vòng cấm, nhưng sau khi quan sát một lúc hắn liền phủ nhận.

Tia sấm này tuy trông có vẻ dữ dội, nhưng so với lần trước Trần Hạo gặp thì không tính là gì cả.

Đây là… kiếp số của nó.

Trần Hạo nhìn về phía đại xà đỏ.

Đại xà đỏ hình như cảm giác được gì đó, nhìn lên trời la: "Ba chín thiên kiếp, không thể nào! Ta đã trải qua một trăm năm, hiện tại cách hai trăm năm vẫn còn rất xa, sao nhanh như vậy đã xuất hiện ba chín thiên kiếp chứ?"

Nói xong, đại xà đỏ luống cuống. Nhìn về phía Trần Hạo, tội nghiệp nói: "Đại sư, cứu mạng."

Trần Hạo không nói chuyện, chỉ đánh giá bầu trời.

Không lâu sau, Trần Hạo nhìn đại xà đỏ hỏi: "Trong lúc ngươi bị trấn áp có phạm lỗi gì không?"

Đại xà đỏ hơi chần chừ, thỏ thẻ nói: "Đại sư, ta xin thanh minh trước, không phải ta cố ý hại người. Chỉ là những năm gần đây, ta có xảy ra chút chuyện không thể miêu tả được với khoảng ba ngàn chàng trai, hút chút tinh khí. Người lần trước ngươi gặp chỉ là tai nạn. Trên người hắn dính mùi của ta, hấp dẫn bọn rắn hoang cắn hắn nên mới chết."

Trần Hạo hít khí lạnh.

ĐM, ba ngàn vết chém (1)! Đầu Thượng Dương Chân Nhân là một mảng thảo nguyên (2) rồi!

(1) Ngàn vết chém: Một danh hiệu của võ sĩ Nhật Bản, ý chỉ người võ sĩ rất lợi hại. Nghĩa hiện tại chỉ cô gái phóng đãng, quan hệ với nhiều chàng trai.

(2) Trên đầu một mảng thảo nguyên: Ý chỉ người có người yêu ngoại tình.

Nhưng tinh khí của ba ngàn chàng trai hình như vẫn chưa đủ để dẫn đến thiên kiếp.

Trần Hạo lại nhìn đại xà đỏ.

Đại xà đỏ sợ đến sắp phát khóc: "Đại sư, ngươi phải tin ta, ta thực sự không phải cố ý hại người. A, đúng rồi, lớp da này, nhất định là lớp da này. Đây là thứ Thượng Dương lão tặc dùng để nhốt tà khí của ta. Mấy năm nay, ta cũng có nghiên cứu bản chất lớp da này. Hình như nó được lột từ trên người một người rất khủng khiếp. Lúc ta bị nhốt, những mảng ký ức hiện lên rất nhiều lần, tuy mơ hồ nhưng vẫn rất khủng bố."

Trần Hạo nghe thấy vậy thì nhìn xuống đất.

Đại xà đỏ gỡ ra, lớp da liền rơi xuống đất, trông khá bình thường.

Có vẻ tia sét vừa nãy là đánh xuống lớp da này thì phải?

Trần Hạo hơi đắn đo, đang định đến gần lớp mặt nạ bằng da thì kiếp lôi (3) trên bầu trời đã tích tụ xong, sau đó sấm sét chợt lóe, điện quang hạ xuống.

(3) Kiếp lôi: Trong quá trình tu tiên sẽ gặp kiếp lôi, nếu qua được kiếp lôi sẽ tăng cảnh giới

Ngay chính giữa mặt nạ.

Đùng một tiếng, ánh sáng trắng lóa bao trùm mặt nạ.

Đúng lúc này, đại xà đỏ đột nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết, cả người tản ra lớp khói mờ nhạt, còn có mùi thịt bị nướng chín.

Ngã trên mặt đất, đại xà đỏ quay cuồng, kêu rên.

“Đại sư cứu ta, đại sư cứu ta.”

Tiếng la thê lương của đại xà đỏ khiến ai cũng đều nghe thấy sự đau đớn của nó.

Trần Hạo không hề do dự, phóng người đến chỗ mặt nạ, dứt khoát lấy nó bỏ vào Càn Khôn trong tay áo.

Trong nháy mắt, kiếp vân cuồn cuộn, sấm sét cũng không đánh xuống nữa, mây dần dần tiêu tán.

Trần Hạo thở phào nhẹ nhõm, nhìn qua chỗ đại xà đỏ, nhíu mày.

Mặt nạ bị sét đánh, lại giống như đánh lên người đại xà đỏ. Da thịt nó bị tổn thương, yêu khí tán loạn, thoạt nhìn thảm đến thấy thương.

Con rắn này dù sao cũng có đạo hạnh một trăm năm, không ngờ gặp kiếp lôi, đánh nó một phát nửa chết nửa sống.

Lôi pháp cương liệt, yêu tà lui tránh, quả nhiên không phải giả. Chưởng tâm lôi của các anh em vẫn còn quá yếu, cũng không biết khi nào mới nhận được nhiệm vụ lôi pháp.

Ý niệm trong đầu phát tán, đại xà đỏ đi đến cạnh chân Trần Hạo.

Không, hiện tại không phải là đại xà đỏ mà là con rắn đỏ đen, da bong thịt tróc.

"Hu hu hu, vì sao? Ta làm sai gì chứ? Vì sao lại đối xử với ta như vậy. Cầu chân tình nhân gian lại bị người trấn áp. Vất vả lắm mới thoát được lại bị sét đánh. Hiện tại yêu hồn bị xung nhập hơi thở kiếp lôi, không thể tụ lại, cái chết là điều không thể nghi ngờ. Đại sư, ngươi nói đi đây là tại sao? Ông trời dựa vào cái gì lại đối xử với ta như vậy?" Đại xà chất vấn đầy bi thiết.

Trần Hạo trầm mặc.

Dưới thiên địa đại kiếp, chúng sinh đều là con kiến, kêu oan đâu chỉ có mỗi mình ngươi?

Có đôi khi, đối với những sinh linh bình thường không siêu thoát, không thể phản kháng, chỉ có thể chấp nhận số mệnh.

Thấy Trần Hạo không nói gì, đại xà vặn vẹo thân thể, tiếp tục nói: "Đại sư, có thể giúp ta lần cuối không? Ta muốn về nhà, ta không muốn chết ở nơi tha hương đất khách."

Trần Hạo nói: "Đạo hữu hãy nói địa chỉ."

Đại xà nói: "Đa tạ đại sư. tổ địa ta ở núi Thanh Thành eo Cửu Khúc động Bạch Nương."

Nói xong, đầu đại xà rơi xuống đất, ánh mắt ảm đạm, hồn rắn chậm rãi bay ra.

Bình Luận (0)
Comment