Thật sự được tuyển chọn!
Ban đầu Đái Vân lo lắng đề phòng, bây giờ lại đột nhiên dễ dàng.
Nên tới, vẫn là tới.
Chỉ là, ta làm sao xứng đáng với Điềm Điềm, còn có...
Trong lòng có đủ loại suy nghĩ, nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Trần Hạo với một đám đại lão, Đái Vân ngoan ngoãn cúi đầu xuống: "Bà." ebook truyện được phát hành bởi website: vipTruyenGG.com
"Tốt, rất tốt, quá tốt rồi, thằng nhóc này rất không tệ, ta rất hài lòng. Ừm, chư vị đạo hữu, hôm nay là việc vui của cháu gái ta, ta không ở thêm nữa chư vị, đạo hữu, ngươi đưa cháu rể của ta, đi cùng ta." Trần Hạo nói với ông già tóc ngắn một câu, liền xoay người rời đi.
Ông già tóc ngắn vẻ mặt nghiêm túc, cũng không nhịn được lộ ra khuôn mặt tươi cười, chào hỏi Đái Vân một tiếng, liền đi theo Trần Hạo.
Những người khác trơ mắt nhìn, không ai dám làm loạn.
Trước kia Quỷ bà bà(1) đã không dễ chọc, hiện tại kết thông gia với ban ngành liên quan, không chỉ có mình ngưu bức(2), mà người giúp đỡ cũng ngưu bức, lần này ngay cả tin đồn cũng không dám nói, nếu bị nắm chặt bím tóc, không lấy được thứ gì tốt.
(1) Bà bà: mẹ chồng hoặc bà nội/ ngoại.
(2) Ngưu bức: ý chỉ mạnh mẽ.
Trở lại động Vân Quang, dưới ánh mắt của ông già tóc ngắn và Đái Vân, Trần Hạo vốn đang đi bộ vô cùng phách lối, đột nhiên cơ thể mềm nhũn, xém tí nữa ngã xuống đất.
Ông già tóc ngắn và Đái Vân sững sờ.
Trần Hạo ổn định cơ thể, sắc mặt trắng bệch cười nói: "Để hai vị chê cười, chúng ta vào trong nói."
Nhìn Trần Hạo đi run run rẩy rẩy, lung la lung lay, ông già tóc ngắn với Đái Vân nhìn nhau.
Tình huống của bà già này như thế nào?
Chờ đi vào bên trong, ông già tóc ngắn và Đái Vân thấy bên trong còn có một cô gái.
Nhìn thấy cô gái kia, Đái Vân không khỏi đánh giá nhiều một chút.
Có thể sống ở trong động phủ của Quỷ bà bà, thì chính là cháu gái của Quỷ bà bà!
Nhìn kỹ, cô còn rất trẻ, mà ngoại hình lại đoan trang, khí chất không tầm thường, cô là một một cô gái không tệ.
Tuy vậy trong mắt Đái Vân cũng không có vui vẻ gì, chỉ thờ ơ.
Hắn ta cũng không phải là người lạm dụng tình cảm, trong lòng có một người, không thể nhét thêm người thứ hai.
Quỷ bà bà được cô gái đỡ ngồi xuống, lúc này mới nhìn về phía Đái Vân và ông già tóc ngắn, chân thành nói: "Đạo hữu, bây giờ đã xác định quan hệ, lão thân cũng không che giấu nữa, lão thân cưỡng ép đột phá, làm tổn thương căn cơ, không có nhiều thời gian, nhưng mà lão thân không cam tâm, quyết định bế tử quan, mạo hiểm một lần. Có được hay không đều xem ý trời."
Nói xong, Quỷ bà bà kéo cô gái qua tiếp tục nói: "Có thể đắc đạo hay không là tâm nguyện thứ nhất của ta, nhưng mà ta còn một tâm nguyện nạ, chính là con gái nuôi của ta còn mấy trăm năm tích lũy để truyền thừa. Cho nên lúc này mới có cháu rể. Bây giờ tâm nguyện thứ hai cũng đã hoàn thành, lão thân cũng không còn vướng víu đi bế quan. Về sau Phiêu Miểu Phong, động Vân Quang này, giao lại cho ngươi."
Nói xong, ánh mắt Trần Hạo nhìn về phía Đái Vân.
Đái Vân có chút kinh ngạc.
Mẹ nó điều này, không giống với những gì hắn ta đã nghĩ a.
Thực sự là quỷ bà bà uỷ thác thứ này? Thay vì chỉ đơn giản là tuyển chọn con rể!
Kia...
"Viên đạo hữu yên tâm, đã trở thành thông gia, tất cả Phiêu Miểu Phong, ban ngành liên quan đều sẽ trọng điểm chú ý, quốc gia cũng không cho phép phá hư nơi này, càng sẽ không để con gái nuôi của đạo hữu chịu ủy khuất." Tại thời điểm Đái Vân đang suy nghĩ, ông già tóc ngắn bày tỏ thái độ, đồng thời trong lòng càng thêm vui mừng.
Ông vốn cho rằng trong khi đón Thần khí về, cũng có thể nhận được tích lũy mấy trăm năm của một vị đại lão, điều này đối với ban ngành liên quan mà nói, chắc chắn là một lần thu hoạch lớn.
Nhưng không được hoàn hảo là, Quỷ bà bà kỳ lạ này, dù sao danh tiết của Quỷ bà bà không tốt lắm, nói không chừng tương lai lại gây ra rắc rối gì, cần phải có ban ngành liên quan đến chùi đít.
Hiện tại tốt rồi, Quỷ bà bà sắp treo rồi! Đây thực sự là món quà lớn từ ông trời a!
Trần Hạo cười nói: "Đã vậy, thì ta an tâm, đối với quốc gia, lão thân rất tín nhiệm."
Nói xong, Trần Hạo vung tay lên, một lượng lớn đồ vật xuất hiện, các loại pháp bảo đan dược, linh tài linh dược, đan thư kinh điển.
Đây là toàn bộ đồ vật mà Quỷ bà bà cất giữ trên người.
Thành thật mà nói, lần đầu tiên nhìn thấy, lòng Trần Hạo cũng rất chấn động.
Nhưng mà vì kế hoạch, những đồ vật này một cái Trần Hạo cũng không thể giữ lại.
Hắn muốn đem mạch lửa dưới Phiêu Miểu Phong giao cho ban ngành liên quan phụ trách, để bọn họ triệt để vào cuộc, những đồ vật này là cầu nối, chính là nhân quả.
"Những thứ này đều là tích lũy mấy trăm năm của lão thân, ta cũng không dùng được, nên cho ngươi toàn bộ, cháu rể ngoan, đừng nên cô phụ sư tín nhiệm của lão thân." Giọng điệu Trần Hạo nghiêm túc dặn dò.
Đái Vân còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Trần Hạo mỉm cười hài lòng, sau đó nói: "Cứ vậy đi, lão thân đi đây, về mọi thứ, hai vị và con gái nuôi của ta bàn bạc là đủ."
Dứt lời, bóng người Trần Hạo biến ảo, biến mất không thấy gì nữa.
Đái Vân vừa định trả lời, đột nhiên sửng sốt.
Con gái nuôi?
Đây không phải là cháu gái mà hắn ta nghĩ sao?
Nhưng con gái mới chỉ lớn thế này, vậy cháu gái đâu?
Nhìn Đái Vân ngơ ngác, cô gái nãy giờ không nổi gì Dương Lệ nở nụ cười, mở miệng nói: "Con rể, ta còn chưa biết tên của ngươi, ngươi có thể cho ta biết hay không?"
Đái Vân sững sờ: "Ngươi gọi ta là gì?"
Dương Lệ cười híp mắt nói: "Con rể a, bà bà không nói cho ngươi à? Người ngươi cưới là cháu gái, nàng còn ở trong bụng ta đây này, ta là mẹ vợ của ngươi."
Đái Vân: "..."
Giờ phút này, rời khỏi động Vân Quang động, Trần Hạo mang theo ba vật nhỏ trực tiếp chạy, rất nhanh đã đi xa.
Về phần ngày sau Phiêu Miểu Phong như thế nào, đó chính là chuyện của ban ngành liên quan.
Hắn tin tưởng quốc gia cũng không hi vọng vùng này, sẽ xuất hiện biến động to lớn, điều này sẽ mang lại khá nhiều phản ứng dây chuyền.
Mà có ban ngành liên quan bảo vệ, vậy sau này dẫn đường mạch lửa, công đức cũng sẽ phân cho ban ngành liên quan một phần, chuyện này đối với bọn họ mà nói, cũng là một chuyện tốt.
Về phần Trần Hạo, cũng không phải không nhận được gì.
Công đức của quỷ bà bà, bị hắn dùng cho không gian Tụ Lý Càn Khôn.
Mặc dù không biết cô gái áo trắng muốn làm gì, tuy nhiên qua vài ngày nghiên cứu quan sát, Trần Hạo phát hiện, không gian Tụ Lý Càn Khôn, có một sự thay đổi kỳ diệu.
Sự thay đổi này dường như là một thứ chết, đột nhiên có sinh khí, giống như sống lại.
Theo bản năng, Trần Hạo cảm giác rằng đây là chuyện tốt, nói không chừng là điều tốt thứ hai sau khi hắn có được hệ thống.
Cho nên, Trần Hạo quyết định, đi hoàn thành yêu cầu của cô gái áo trắng.
Tìm cầu!
Cầu là cái gì, trước mắt Trần Hạo suy đoán là cầu Nại Hà, về phần có đúng hay không, tìm trước rồi lại nói.
Đương nhiên, cái gọi là cầu Nại Hà, không phải là cái ở U Minh Địa Ngục kia, nếu không thì Trần Hạo cũng khỏi phải nghĩ đến.
Trần Hạo muốn tìm, chính là loại cầu cùng loại với cầu Nại Hà kia kìa.
Ví dụ như thời gian tồn tại rất dài, bị hàng ngàn hàng vạn sinh linh đi qua, cũng có rất nhiều sinh linh chết ở đây, có thay đổi đặc thù.
Loại này, được gọi là cầu âm, cầu quỷ, cầu chết và sinh linh qua cầu khí yếu, tử linh qua cầu hồn mê.
Tìm đến cái này, sau đó khai sáng gia trì, nói không chừng có thể hoàn thành được!
Có mục tiêu, Trần Hạo một bên tìm con đường đi ra khỏi Thiên Sơn, một bên điều tra thông tin về cây cầu cổ từ trên mạng, nổi tiếng nhất là, đã có người chết.
Hai ngày sau, Trần Hạo còn chưa đi ra khỏi Thiên Sơn, đã thấy một nhóm người.
Đây là một nhóm người trẻ tuổi, có nam có nữ, tất cả là mười tám người, dường như đang gặp phải khó khăn, tất cả rúc vào lưng một ngọn núi, ôm thanh đoàn sưởi ấm.
Sự xuất hiện bất ngờ của Trần Hạo, khiến nhóm người này vui mừng khôn xiết, một người trong đó vội vàng nói: "Chúng ta là sinh viên đại học XX, đại ca, cứu mạng a."