Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 840 - Chương 841: Ác Linh

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 841: Ác Linh

Dưới sườn núi, Trần Hạo nằm trên một con dốc nghiêng, hai chân vênh váo, thỉnh thoảng lại rung rung, bộ dạng cực kì nhàn rỗi. Đột nhiên, từ trên vách núi rơi xuống một mảng tuyết lớn, sau đó một thân ảnh màu đen đột ngột lăn xuống.Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của Trần Hạo có chút chuyển động, nhưng hắn không có ý định cứu người. Không còn thở, cũng xem như là đã chết nửa người rồi.

“Không ngờ gặp được mình, cũng coi như có một cơ hội sống, những muốn sống cũng phải bỏ ra một chút chi phí.”

Rất nhanh, thân ảnh màu đen rơi xuống, lăn tới chỗ của Trần Hạo, tốc độ va chạm vô cùng nhanh lập tức đụng phải chân của Trần Hạo

Chỉ nghe được một tiếng “ Rầm “, Thân ảnh màu đen khựng lại, nằm thoi thóp trên mặt đất.

Trần Hạo nhấc chân, đẩy qua đẩy lại, nhìn thấy luồng khí đen trên đầu của thân ảnh từ từ tản ra, liền nhếch mép cười

Sau khi đứng lên, Trần Hạo nhìn phía trên, cái xác đã bị nát, trên kia thì sẽ tự có người đến cứu, nơi này cũng không còn cần đến mình nữa.

Vừa dự định rời đi, Trần Hạo đột nhiên kinh ngạc nhìn lên trên. Hắn ta lại lần nữa nhìn thấy một bóng đen rơi xuống, phát ra tiếng hét thảm thiết. Thân ảnh màu đen lao xuống đất phát ra âm thanh “ Rầm” , sau đó một lần nữa lăn đến chân Trần Hạo.

Trần Hạo nhíu mày, khéo léo nhảy ra xa, khiến cho bóng đen đụng trúng hòn đá, phát ra âm thanh giống như tiếng gãy xương.

Không giống như cái đầu tiên, bóng đen sau khi gãy xương, lại không hề hôn mê, mà tiếp tục than khóc, âm thanh nghe ra tương đối là thảm thiết. Trần Hạo quan sát trong giây lát liền thở dài. Bản thân tự thay đổi số mệnh của người khác, sau đó số mệnh vốn dĩ tồn tại lại phân tán một phần nào đó lên người của những kẻ bị nạn này. Đáng tiếc số mệnh chưa tận, từ trên cao như vậy rơi xuống, còn đụng phải đá, vậy mà lại đều không chết !

Nhưng mà xương gãy tương đối nghiêm trọng, ngày tháng về sau của người này sẽ không tránh khỏi tàn tật, cũng xem như là cái giá phải trả để đổi lại mạng sống rồi. Sau đó, Trần Hạo cảm nhận được lại có người đang di chuyển từ trên cao xuống.

Mắt nhìn thấy hai người nằm dưới đất, Trần Hạo không còn do dự, liền lập tức rời đi.

Từ đây đi bộ chính là nhanh hơn nhiều, sau một tiếng đồng hồ, là có thể ra khỏi ngọn núi, nhìn thấy phong cảnh phía xa và ánh sáng của các thôn xóm nhỏ xung quanh.

Tuy nhiên chỉ sau chốc lát, Trần Hão đột nhiên sững người. Tất cả những gì hắn thấy được, phía trước thung lũng có một nơi âm khí rất nặng, lờ mờ cảm nhận được, nơi đó có một âm hồn đang ẩn nấp, oán khí nặng nề, sát khí rất mạnh, rõ ràng là chết đột ngột.

Chăm chú nhìn cảnh tưởng phía trước, Trần Hạo mang theo Sa tiểu tiến về phía đó. Không mất nhiều thời gian, Trần Hạo đã đến được giữa thung lũng.

Đây là một khe núi bị lồi ra ở hai bên và một chỗ trũng ở giữa, quanh co ngoằn ngoèo, rộng đến vài trăm mét. Ở giữa có một khe suối, tuyết của núiTrung Sơn tan chảy, nước chảy thuận theo khe suối nhỏ, âm thanh róc rách róc rách.

Nhưng mà trong vách núi có gió, gió nhẹ thổi đến, mang cảm giác sảng khoái.

Nhìn vào địa thế bốn bên, trừ vùng đất trống trải dài hơn trăm mét, những nơi khác cây cỏ đều tươi tốt, điều này làm cho Trần Hạo hết sức kinh ngạc.

Vách núi này vậy mà lại là nơi có phong thủy tốt ! Chỉ là tại một nơi vốn dĩ có phong thủy tốt như vậy, sao có thể lòi ra một vùng đất chết như thế này, còn sinh ra ác linh ! Trần Hạo nhìn vào khoảng đất trống. Nơi này cách con suối không xa, còn là nơi gió thổi vách núi . Nước liền nước, gió nối gió, nước là nguồn nước sinh hoạt Thiên Sơn, trường tồn muôn đời. Gió thì giống như khúc Thuận Phong, ngụ ý rằng tài nguyên phong phú, dựa gió chạm mây.

Một vùng đất phong thủy như vậy, cũng không phải là qúa tuyệt đỉnh, nhưng cũng là rất tốt rồi. Những thứ chôn giấu trong đó nhất định được phong thủy bảo hộ, tổ tiên thăng quan phát tài, đời sau hưởng phúc trăm năm.

Tuy nhiên có được đồng nghĩa việc mất đi, Phong thủy phù hộ rốt cuộc cũng chỉ là chút mưu mẹo, có được phúc đức, nhưng sau khi hưởng thụ xong, chính là số kiếp, nếu như không làm việc thiện, không tích âm đức. Người đi trước hưởng bao nhiêu đức vận thì hậu thế phải chịu bấy nhiêu kết cục thảm hại. Trời đất chuyển vận, không thiên vị và luôn công bằng.

Đi đến ngôi mộ Phong Thủy, Trần Hạo trực tiếp siết chặt pháp lệnh, một ánh sáng ma thuật rơi xuống ngay giữa ngôi mộ.

Thời khắc sau đó, Ác linh vốn dĩ đang ẩn nấp đột nhiên thức tỉnh, từng trận gió âm kéo đến, ác khí nhiều như sương mù. Và rồi, một bóng ma từ dưới đất chui lên, đầu tóc rũ rượi, không nhìn thấy nổi ngũ quan.

Nhìn thấy bóng ma, Trần Hạo liền nói “ Xin chào, Ta là….”

Tuy nhiên ác linh không để Trần Hạo nói dứt lời, đột nhiên lao về phía Trần Hạo.

Trần Hạo nhíu mày. Ác khí này thật không nhỏ, tệ hơn chính là ác niệm đã hoàn toàn ăn sâu vào tim rồi. Nhưng mà oán khí nặng như vậy, nhất định đã phải chịu ấm ức cực kì lớn, bằng không sẽ không đến mức như vậy.

Trần Hạo không hề động đậy, trước khi ác linh kịp chuyển người, hắn trực tiếp nắm chặt cổ tay của nó. Sau đó giật một cái, ác linh run bần bật, đột nhiên trở nên yếu ớt bất lực. Chiêu này là do Trần Hạo học lỏm lúc Nữ nhân áo trắng dùng chiêu này đối phó với Quỷ bà bà. Nữ nhân áo trắng vừa dựt tay, một người lão làng như Quỷ bà bà cũng trở thành con cừu non.

Tuy rằng Trần Hạo không hoàn toàn làm được như vậy, nhưng để đối phó với một ác linh thì chuyện này lại dễ như trở lòng bàn tay. Chỉ với một chiêu đã phá được tà khí của ác linh, trong thời gian ngắn khó để hội tụ kịp, đến lúc này Trần Hạo mới nói “ Ta biết ngươi là vì uất ức mà chết, nhưng ai hại người, người liền quay lại trả thù, nếu như vô tình tàn sát người vô tội, vậy là không được, đó chính là nguyên tắc.”

Ác linh không nhúc nhích cũng không nói gì, chỉ nhìn vào Trần Hạo.

Trần Hạo tiếp lời “ Nói đi, tại sao lại chết, nhìn ác khí, oán khí của ngươi nặng như vậy, có lẽ đã trả thù được rồi, tại sao vẫn chưa tan biến?”

Ác linh vẫn không mở miệng.

Trần Hạo cau mày “ Ta đây chính là có lòng tốt muốn giúp ngươi, nếu như người vì chịu uất ức mà chết, ta sẽ giúp ngươi, sau đó giúp người được luân hồi, cũng xem như là giải thoát, lẽ nào người không muốn lại được làm người sao?”

Ác linh vẫn trầm mặc như cũ.

Trần Hạo đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, lấy tay vạch tóc của ác linh ra, sau đó cả người truyền đến luồng khí lạnh. Ác linh là nữ nhân, nhìn dáng vẻ thì vẫn còn rất trẻ, cũng có nhan sắc, chỉ là bây giờ toàn bộ đều xanh xao, ánh mắt nham hiểm, thậm chí miệng cũng bị phong ấn rồi, đó là một cây kim thêu đâm xuyên qua, khâu chặt miệng, không thể nói chuyện. Hơn nữa cây kim thêu này dường như từng bị nhúng qua máu của chó đen, sau khi bị phong ấn, chẳng phải sợ làm quỷ, đều sẽ trở thành quỷ câm.

Đây là do kẻ nào làm vậy, sao có thể đối xử độc ác như vậy với một cô gái ! thật sự mất hết tính người !

Trần Hạo đối diện với ác linh, giơ cao tay, siết chặt pháp quyết, kết đọng lại thành một nắm tia sáng dịu nhẹ, ấn nhẹ phía bên miệng của ác linh.

Ác linh không cử động được, chỉ nhìn chằm chằm vào Trần Hạo, ánh mắt đầy hung hãn.

Trần Hạo di chuyển ngón tay, tất cả những nơi ngón tay đi qua, miệng của ác linh đều xuất hiện sự thay đổi, vết khâu ở bên trên dần dần biến mất.

Đợi Trần Hạo bỏ tay xuống thì miệng của ác linh cũng dã hồi phục lại như ban đầu.Nhưng dường như đã lâu miệng không động đậy, vì vậy ác linh mặc dù đã được hồi phục nhưng không có chút mảy may nói năng gì.

Trần hạo cau mày.

Ác linh này, có khi nào đã bị oán khí mê hoặc vào thần trí, trở thành linh hồn quỷ dữ? Nếu như vậy, thì cũng quá thảm rồi. Trần hạo nghĩ ngợi một chút, liền đưa ra quyết định. Trần Hạo đưa tay ra ấn sâu vào trán của ác linh, sau đó nhắm mắt. Trần Hạo liên kết với ý niệm của ác linh, từ trong ý niệm lưu lại có thể biết được những chuyện nó đã trải qua. Kí ức rất mơ hồ, toàn là vụn vặt, cũng không còn hoàn chỉnh. Nhưng Trần Hạo cảm nhận được khá sâu sắc về những hình ảnh mỗi giai đoạn kí ức từ nhỏ đến lớn của cô gái này.

Đột nhiên, Trần Hạo kêu lên một tiếng kinh ngạc.

Bởi vì Trần Hạo nhìn thấy một cây cầu cổ trong kí ức của cô gái, đó là cây cầu hình vòm rất đặc biệt, nhìn ra thì có bộ dạng rất cổ kính, mà từ trong kí ức, Trần Hạo nhìn ra cây cầu đó có vài điều bất thường. Nhưng không để Trần Hạo quan sát lâu thêm, mảnh kí ức khác đã nhanh chóng thay thế vào. Trong kí ức này, vừa đúng lúc tái hiện lại hình ảnh cô gái bị ức hiếp,đánh đập, mà người ra tay lại là một người phụ nữ.

Bình Luận (0)
Comment