Từ trong kí ức của ác linh, Trần Hạo nhìn thấy cảnh tượng làm cho người ta phải kinh hoàng, ác linh thật sự phải chịu sự hành hạ quá lớn mà chết. Hơn nữa hành hạ ác linh còn là người thân, chị gái song sinh của cô ấy. Rất khó mà tưởng tượng được, chị gái ruột, có chung dòng máu huyết thống mà lại có thể ra tay tàn ác như vậy với em gái.
Tra tấn, làm nhục, đánh mắng, khâu miệng.
Đó là những chuyện mà cho dù người có thù oán sống chết bình thường cũng không dám làm. Nhưng người chị này đã làm điều đó.
Nguyên nhân của câu chuyện này làm Trần Hạo không còn gì để nói, là vì một người đàn ông.
Trong kí ức của ác linh Trần Hạo đã từng nhìn thấy người đàn ông này. Nói thật lòng, xét về diện mạo thì người này thật sự không đáng để cho hai người phụ nữ xinh đẹp như vậy cùng phát điên, chị em trở mặt, thậm chí chị gái còn dám sát hại em ruột. Nhưng từ trong kí ức của ác linh, Trần Hạo phát hiện, người đàn ông đó thật sự có tài ăn nói, không chỉ chị em nhà này, quan hệ với những phụ nữ khác cũng thật sự rất tốt, người đời còn đặt biệt danh cho hắn là “ Sát gái “. Điểm này không thể phủ nhận, có tài ăn nói, thật sự là một món nghề.
Trở về vấn đề chính.
Từ trong kí ức Trần Hạo phát hiện người chị gái ra tay độc ác với em mình là bởi vì người em gái cùng người đàn ông đó nảy sinh mối quan hệ mập mờ.
Vốn dĩ người chị và người đàn ông đó mới là một cặp, điều đó gần như có thể xem là chuyện chắn chắn rồi. Và đương nhiên, cái mà Trần Hạo nhìn thấy từ trong kí ức chỉ là sự tưởng tưởng của người chị, người đàn ông đó chỉ là kẻ chuyên lừa tình mà thôi.
Nhưng mà sau khi em gái quen biết người đàn ông này, người chị phát hiện người đàn ông của cô ta có hứng thú với em gái mình, thậm chí còn chủ động hẹn gặp mặt. Nhìn thấy người đàn ông mình yêu bị chính em gái ruột cướp mất, người chị lòng đau như cắt, hận em mình đến tận xương tủy, vì vậy mà dẫn đến kết cục bi thương như hiện tại.
Xem xong kí ức của ác linh, Trần Hạo lặng lẽ không nói gì.
Đằng sau câu chuyện, đương nhiên người em gái quay lại báo thù chị mình, báo ứng gấp mười lần, hai chị em bọn họ ai cũng không có được thứ mình mong muốn, hậu quả đều rất thê lương. Chỉ là, Trần Hạo cảm thấy đằng sau câu chuyện này có chút kì lạ. Điểm kì lạ nằm ở chỗ hai chị em bọn họ đều chết rồi, hơn nữa ác linh sau khi đã báo thù xong tại sao lại không tự tan biến, bây giờ ác linh dường như đã bị mất đi thần trí, không có cách nào để trò chuyện.
Trần Hạo phút chốc do dự, nhìn thẳng vào ác linh rồi nói: “ Ngươi báo được thù rồi. Nhưng oán khí lại không tan, có phải cảm thấy hại ngươi còn ai khác. Bị Trần Hạo nhìn thẳng, nhưng ác linh vẫn như cũ đứng đờ người ra như vậy.
Trần Hạo tiếp tục nói: “ Nếu người vẫn còn ý nghĩ cố chấp báo thù, ta có thể giúp ngươi tìm ra kẻ thật sự giết ngươi.”
Oán linh, bất động.
Trần Hạo nhìn một lúc lâu, liền trút một hơi thở dài.
Có lẽ, chính là do bản thân ác linh cũng không biết mình báo thù chị gái đúng hay sai, oán hận của nó căn bản giống như bị mắc kẹt, không tìm được nơi nào đó để trút cơn thịnh nộ.
“ Không có đoạn tình yêu nào tự nhiên mà đến và cũng không có nỗi hận nào khi không mà tồn tại, người chính là bị oán hận làm mờ mắt, không có cách nào tháo gỡ.Ta lại không hề thích chuyện bức ép siêu độ vong linh, vì vậy cũng hết cách, chỉ có thể thu nhận ngươi, sắp xếp một nơi, để tránh việc người làm hại người khác. Nói rồi, Trần Hạo vung tay định thu phục ác linh.
Chính vào thời khắc đó, âm thanh của hệ thống chợt vang lên: Ding dong, hồn ma Lý Kì, 10 năm ác linh, hoàn thành nguyện vọng, được thưởng 10 năm đạo hành.
Trần Hạo sững lại, không biết nói gì hơn nhìn vào ác linh.
Người sợ sao?
Câu hỏi rất nhẹ nhàng, đừng im lặng với ta.
Nếu thật sự thu nạp người, người chính là bị dọa sợ rồi?
Nhìn chăm chú vào ác linh, Trần Hạo tiếp lời: “ nếu như vẫn còn nguyện vọng, vậy thì nói rõ ra, ngươi rốt cuộc muốn gì, nếu không nói rõ ra, ta cũng không có cách nào giúp ngươi.”
Ác linh vẫn không nói lời nào, chỉ chăm chú nhìn Trần Hạo, trong ánh mặt lộ rõ tâm trạng phức tạp.
Chầm chậm, Trần Hạo cười rồi nói: “ Ánh mắt của ngươi, không giống như muốn hại người. Trái tim của phụ nữ thật giống như mò kim đáy bể.” Dứt lời Trần Hạo liền vung tay, vẫn là thu phục ác linh.
Sau đó Trần Hạo xoay người, từ từ bước đi.
Nhiệm vụ của ác linh, mặc dù Trần Hạo vẫn chưa lí giải được phải làm như thế nào, nhưng cũng không muốn từ bỏ. Phần thưởng 10 năm đạo hành, vừa đủ cho Trần Hạo chạm tới tiên thiên rồi. Cơ hội như vậy không có nhiều, đã gặp thì càng không thể bỏ qua.
Đến thôn nhỏ, Trần Hạo không có nán lại, liền lên xe đến thành phố gần đó, sau đó xuống xe tại một con đường. Đến nơi, Trần Hạo nhìn thấy một căn hộ độc lập, căn hộ này xem ra cũng đã lâu đời, hơn nữa đất rất rộng, lại ở giữa thành phố, nói một tấc đất tấc vàng còn không xứng. Căn hộ này là nhà của hai chị em ác linh.
Dựa theo kí ức của ác linh, bố mất sớm, mẹ một tay nuôi nấng bọn họ trưởng thành, đánh tiếc người mẹ mệnh không tốt, bị bệnh hiểm nghèo, nằm liệt giường nhiều năm, nếu không có người chăm sóc thì không thể tự mình xoay sở. Sau khi ác linh chết, thậm chí đã từng đến thăm mẹ, nhưng đó là chuyện của nhiều năm trước, cũng không biết bây giờ ra sao.
Trần Hạo đứng bên ngoài căn hộ, ánh mắt hờ hững. Tất cả tình hình của căn hộ đều hiện ra vô cùng rõ ràng, không thể lạc đi đâu trong mắt Trần Hạo. Lần này nhìn vào, Trần Hạo có chút kinh ngạc. Căn hộ này dường như bị một loại lệnh cấm bao phủ, nhìn ra cực kì quen mắt. Quan sát tỉ mỉ, Trần Hạo chợt nhớ ra , nơi này đặc biệt giống với căn nhà của người mệnh Ngạch.
Mùi vị lệnh cấm hoàn toàn là một, tuyệt đối là từ một nơi. Ngoài ra còn có nằm liệt giường giống nhau. Chỉ là người nhà mệnh Ngạch đó không chết, còn hai chị em nhà này đều chết rồi.
Hả !
Trần Hạo dường như nghĩ ra điều gì đó, ánh mắt hướng về người trong căn nhà. Người trong căn hộ nhiều hơn so với Trần Hạo nghĩ. Có đến mười mấy người. Ánh mắt của Trần Hạo trực tiếp khóa chặt lại ở nơi kì quái nhất bên trong, thậm chí Trần Hạo không thể nhìn xuyên thấu một vài người. Đây là một bà lão, tóc bạc, trông đã héo tàn, xem hơi thở thì yếu ớt, sống không được lâu nữa. Nhưng điều làm Trần Hạo ngạc nhiên chính là mệnh của bà lão này có chút kì lạ. Nhìn thì là người sống, nhưng tử khí đã tràn đầy, nói một cách đơn giản thì đó là một xác sống. Lúc này, xác sống đang phải trải qua một quá trình kì lạ. Vài người đàn ông mặc áo trắng đang truyền máu một cách thuần thục vào tay bà ấy. Còn phía bên kia, lại có một mạch máu trực tiếp cắm vào mu bàn chân của bà lão, máu đang được hút ra. Hai loại máu này rõ ràng không giống nhau, một loại tràn đầy sức sống. Một loại tử khí nặng nề, màu đen ảm đảm.
“ Meow.” Lúc này, đột nhiên mèo đen kêu lên một tiếng, ánh mắt vô cùng sắc bén. Cùng lúc đó, Mèo đen xoay người, biến hóa thành một cô gái da ngăm đen đeo túi trước bụng.
“ Hạo Ca, người đàn bà đó chính là xác sống.” Mèo đen chân thành nói.
Trần Hạo ngơ ngác: “ Tiểu Hắc ngươi quen sao?”
Mèo Đen gật đầu: “Trong dòng tộc của chúng tôi, có một loại như vậy, bọn họ cùng loại với cương thi,trong âm phủ có một nơi dành cho xác sống, đó là lãnh địa của xác sống, ý thức về lãnh thổ của bọn họ rất mạnh vì vậy rất khó để xâm phạm, nếu không thì sống chết không yên.”
Trần Hạo nhíu mày: “ Vậy tại sao xác sống này lại xuất hiện ở nhân gian rồi? Nhìn dáng vẻ thì thời gian bọn chúng ẩn nấp cũng khá lâu rồi.”
Mèo đen nghiêm túc trả lời: “ Không biết nữa, nhưng mà xác sống này rất yếu, khác biệt rất lớn so với xác sống bình thường, Hạo ca ngài muốn biết không, tôi sẽ đi vào trong xử lí bọn chúng, giúp ngài hỏi cho ra lẽ.”
Trần Hạo đáp: “ Không cần đâu.”
Nói xong Trần Hạo nhìn chăm chú vào căn hộ, khuôn mặt lộ ra nụ cười.
“ Ta có một ý hay hơn.”
Dứt lời, Trần Hạo khua tay, một bóng ma bay vào căn hộ, biến thành một cô gái , vừa hay đó là Mị Mị.