Meo Meo hình như đang nghỉ ngơi, mắt lim dim buồn ngủ.
Đột nhiên cảnh vật thay đổi, ánh mắt Meo Meo nháy mắt trở nên sắc bén.
Đã từng thể nghiệm nên nó lập tức biết mình lại bị làm lá chắn thịt nữa rồi.
Trần Hạo chết bầm, ngươi sẽ không được chết tử tế đâu. Tan xương nát thịt, chấn thương sọ não, bàn chân mưng mủ, sau khi xuống mười tám tầng địa ngục, hoa cúc khai đao, nổ banh xác trăm ngàn lần.
Thầm mắng trong lòng, trên mặt Meo Meo đầy cảnh giác.
Lần trước được thả ra gặp phải quỷ lão bà, một cái tát đánh nó suýt nữa tàn phế.
Lần này nhất định phải cẩn thận, thuận tiện nhìn xem có thể chạy trốn hay không.
Khi đang cân nhắc, đột nhiên Meo Meo sửng sốt, ánh mắt nhìn về phía trước.
Một lát sau, trên mặt Meo Meo lộ ra nụ cười tàn nhẫn, thân ảnh biến mất.
Lúc này, trong một căn hộ hạng sang của chung cư, bà cụ đang tiếp nhận truyền máu đột nhiên mở mắt, trong mắt ánh lên sự kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ.
Nhưng sự kinh ngạc này nhanh chóng biến thành sự kinh hãi. Bà dứt khoát rút ống truyền máu cắm trên người, nhanh nhẹn bật người dậy, xoay người muốn chạy.
Nhưng khi bà vừa xoay người, một cái bóng chợt xuất hiện ngay trước mặt. Một con quái vật lúc nhúc nhanh chóng bành trướng, phía trên nó là một gương mặt xấu xí nhăn nhúm nhìn bà cụ, cùng nụ cười dữ tợn.
Bà cụ hít khí lạnh, tức giận nói: "Quỷ dị, ngươi muốn làm gì?"
"Ta muốn làm (1) ngươi." Gương mặt xấu xí vang lên nụ cười âm lãnh bén nhọn, sau đó thân ảnh bành trướng xuất ra vô số xúc tua, công kích bà cụ.
(1) Làm = f*ck
Bà cụ tức giận: "Đồ khốn nạn, tưởng ta dễ ức hiếp lắm sao?"
Dứt lời, đôi mắt bà cụ đột nhiên trở nên trắng dã, mười ngón tay bật ra những móng tay đen bén nhọn. Tử khí bùng thoát ra từ người bà cụ khiến tóc bà bay tán loạn. Bà cụ bất thình lình vươn tay ra bắt lấy cái bóng của quỷ dị, dứt khoát xé đứt xúc tu. Sau đó, bà cụ há lớn miệng, hơi thở tanh hôi phát ra từ cái miệng đen ngòm.
Lúc này, mấy bác sĩ y tá vốn có mặt trong phòng giúp bà cụ truyền máu lại không hề sợ hãi. Tuy nhiên, mắt ai cũng dại ra, giống như đã bị khống chế.
Từ khi bà cụ mở miệng, dòng máu tươi chảy ra từ mắt mũi miệng những người này bay vào miệng bà cụ, dùng mắt thường cũng có thể thấy được thân thể họ đang dần teo tóp rồi nhanh chóng biến thành xác khô.
Trong khi đó, cả người bà cụ trở nên lớn dần, thân hình vốn gầy yếu bỗng trở nên khỏe mạnh.
Sau khi biến thân, bà cụ giống như hóa điên, chủ động xông về phía quỷ dị, những móng vuốt đen bén nhọn điên cuồng tung trảo, xé xác quỷ dị thành từng mảnh nhỏ.
Trong nháy mắt, có vẻ bà cụ đã chiếm được thế thượng phong.
Chỉ có điều sau khi công kích, bà cụ lại xoay người bỏ chạy ra cửa, trực tiếp phá vỡ cửa kiếng lao ra ngoài.
Ngay sau đó, bà cụ hét lên thảm thiết, xoay người muốn quay lại. Tuy nhiên, bà ta lại phát hiện, cửa phòng bị phá vỡ đã biến mất.
"Làm ngươi, làm ngươi, làm ngươi."
Tiếng nói điên cuồng biến thái phát ra từ bốn phía vọng lại, hiện lên một khuôn mặt méo mó, như ẩn như hiện, vây quanh bà cụ.
Bà cụ điên cuồng quơ tay, nhưng không hề bắt được gì cả.
Đột nhiên, hai móng vuốt của bà cụ cấu xuống đất. Một lực khủng khiếp đến nỗi làm mặt đất nứt toạt, sau đó bàn tay xuyên qua lòng đất. Nhất thời giống như đã chạm vào cấm pháp cả chung cư, nó đột nhiên rung chuyển.
Đồng thời, chỗ bị bà cụ bấu vào chợt phun lên một dòng chất lỏng, giống như suối phun, phát ra mùi tanh như mùi máu tươi.
Dòng máu đỏ tươi vờn quanh bà cụ rồi thấm vào người bà. Bà cụ dần biến thành màu đỏ như máu, hơi thở trên người điên cuồng tăng vọt.
Đúng lúc này, đột nhiên một cái bóng bay xuyên qua ngực bà cụ. Quỷ dị xuất hiện phía sau bà cụ, cái đầu méo mó đến gần tai bà cụ, khe khẽ thì thầm: "Hợp nhất cùng ta đi, ta cần ngươi, cần tử khí của ngươi."
Bà cụ hét lên giận dữ, hơi thở càng phát tán. Tuy nhiên, những cái bóng càng lúc càng xuất hiện quấn quanh tay chân bà. Dần dần, bà cụ bị một cái bóng to lớn bao trùm, chỉ thấy nhúc nhích không thấy người đâu cả.
Đúng lúc này, dị biến xuất hiện, chung cư chợt rung, một cái bóng đỏ từ dưới lòng đất xông ra, hút tử khí khủng bố quấn quanh quỷ dị.
"Di!"
Meo Meo không ngờ ở đây còn có sự tồn tại của một thứ như vậy, hơn nữa thoạt nhìn cũng không đơn giản.
Đang định kháng cự, đột nhiên Meo Meo sợ hãi: "Trần Hạo, tổ sư nhà ngươi, mau cứu ta."
Thấy bóng dáng màu đỏ kia đã bắt được quỷ dị, rồi chui thẳng vào trong, giống như chiếm chỗ.
Meo Meo vốn định kháng cự nhưng lại kinh hãi phát hiện, bóng dáng đỏ kia cực kỳ cổ quái, làm cho nó không thể nào kháng cự.
Gặp phải thứ này khiến Meo Meo khóc không ra nước mắt.
Vốn tưởng rằng chuyện dễ như trở bàn tay, thuận tiện có thể phát tiết cơn uất ức khi bị khi dễ trong thời gian qua.
Vậy mà không ngờ, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn (2), ở đây còn có thứ nó không đối phó được.
(2) Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn: Nếu chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà không tính đến cái hoạ ẩn nấp phía sau thì sẽ khiến mình rơi vào cái thế nguy hiểm.
Lúc này, mèo đen, gà trống và bướm xanh nhìn thấy tình trạng của Meo Meo đều trợn mắt há mồm.
"Đây là huyết linh! Thứ này chỉ cần có máu thì không thể giết chết được. Hơn nữa, huyết linh làm biến đổi độ tinh khiết của máu, nếu máu nhiễm bẩn sẽ bị tổn thương căn nguyên." Mèo đen mở miệng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên sự sợ hãi khi nghĩ đến.
May mà đã được Hạo ca ngăn chặn, nếu không nó mà bị huyết ảnh bò lên cũng sẽ không thoát được, căn nguyên bị nhiễm bẩn, muốn thanh tẩy phải trả giá rất lớn.
Huyết linh sao?
Trần Hạo nhìn huyết ảnh, trên mặt nở nụ cười lạnh.
Tuy huyết ảnh trông vô cùng mơ hồ, nhưng Trần Hạo chỉ cần nhìn một cái đã biết đây chính là người chị đã hại chết em gái, sau đó bị em gái trả thù.
Hiện tại xem ra, tất cả những chuyện này đều do cái xác sống này đứng sau lưng điều khiển.
Bà ta chắc chắn không phải mẹ ruột của hai cô gái, nếu không tuyệt đối sẽ không làm chuyện hại con gái mình như vậy.
Thầm nghĩ trong lòng nhưng Trần Hạo cũng không tùy tiện chạy qua.
Mấy thứ như huyết linh Trần Hạo cũng có biết. Nó được tạo từ hồn phách dung hợp máu đen, có thể nhiễm bẩn bất cứ thứ gì.
Thứ này giống như a-xít sun-phu-rit với con người, kinh nguyệt đối với quỷ, cực kỳ đáng sợ.
Tuy nhiên, huyết linh cũng có nhược điểm, không chỉ khả năng thành công cực thấp, hơn nữa huyết linh thuộc hàng tiêu phẩm, mỗi lần sử dụng sẽ yếu đi một chút. Huyết linh bình thường nhiều nhất chỉ dùng hai, ba lần, nếu tệ thì dùng một lần đã hồn phi phách tán.
Thứ trước mắt đây trông có vẻ chất lượng không tệ, chỉ sợ một lần chưa tan biến đâu.
Nếu cứ như vậy, chẳng lẽ mình cứ trơ mắt đứng nhìn Meo Meo bị huyết linh nhiễm bẩn sao?
Trần Hạo vẫn không thay đổi sắc mặt.
Không phải là hắn lo lắng mà là không nỡ.
Quỷ dị là một tấm thịt không tệ, bình thường đánh không chết, hồi phục rất nhanh, tuyệt đối là một pháp bảo có một không hai để thám hiểm.
Hơn nữa, Meo Meo và không gian Càn Khôn trong tay áo dường như cũng có chút liên hệ với nhau. Nếu nó bị diệt có lẽ sẽ ảnh hưởng không gian Càn Khôn trong tay áo.
Đối với Càn Khôn trong tay áo, Trần Hạo đặt hy vọng rất lớn nên cũng không mong muốn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Nghĩ một hồi, Trần Hạo đột nhiên lóe ý tưởng, phất tay áo, ác linh được phóng ra.
Ác linh xuất hiện, nháy mắt cảm giác được gì đó, xoay người nhìn về phía chung cư.
Sau đó, ác linh đột nhiên phát ra tiếng kêu bén nhọn, cả người chợt lóe nhảy vào chung cư.
Hấp dẫn!
Ngạch…
Trần Hạo sửng sốt.
Ác linh gia nhập chiến trường, sau đó dung hợp cùng huyết ảnh.
Trong nháy mắt, huyết ảnh sinh ra hai cái đầu, hơi thở điên cuồng tăng vọt, hít vào thở ra mấy lần là cả người lại phình ra mấy lần.
"Trần Hạo, chết tiệt…"
Meo Meo tuyệt vọng, còn chưa kịp mắng xong đã bị huyết ảnh hoàn toàn bao trùm.
Trần Hạo: "…"