Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 843 - Chương 844: Sương Mù

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 844: Sương mù

Không ổn!

Đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn làm Trần Hạo há hốc mồm.

Vốn tưởng rằng hai chị em trở mặt thành thù, không ngờ vừa gặp mặt lại dung hợp làm một, càng trở nên mạnh hơn. Đây là sao chứ? Cái tính ganh ghét giữa con gái với nhau đâu? Sao các cô không theo kịch bản gì hết vậy!

Nhưng điều quan trọng nhất chính là Meo Meo.

Không thể để ông thần bị mắc kẹt ở trong này.

Nghĩ vậy, Trần Hạo không chút do dự bay vọt vào.

Trong khi chạy, cả người Trần Hạo cũng bắt đầu to dần. Đến khi đến chung cư, Trần Hạo đã biến thân thành người khổng lồ cao sáu, bảy mét. Hắn ngông nghênh đụng vào chung cư, phá hủy nó, sau đó bay thẳng đến trước mặt huyết ảnh.

Người bình thường đều sẽ e ngại bị huyết linh nhiễm bẩn.

Nhưng Trần Hạo không sợ.

Một lực phá vạn pháp! Đó là sự lợi hại của thần lực, chân thật đáng tin.

Tiếp cận lại gần, Trần Hạo trực tiếp dùng tay bắt lấy huyết ảnh, sau đó hai tay kéo sang hai bên, xé huyết ảnh.

Huyết ảnh nổi giận, khí màu đỏ tấn công, không ngừng ăn mòn Trần Hạo.

Vật phẩm nào bị khí màu đỏ này quấn quanh sẽ bị ăn mòn đến khi thành tro vụn, nhưng khi đối mặt Trần Hạo lại bị lớp thần lực mỏng ngăn chặn bên ngoài, căn bản không tiến vào được.

Dần dần, huyết ảnh bị xé rách tạo thành một cái lỗ, lộ ra Meo Meo đang vùng vẫy bên trong.

"Mẹ ngươi Trần Hạo, ngươi hại chết ta rồi." Quỷ dị nhúc nhích, nhân cơ hội tức giận mắng Trần Hạo.

Trần Hạo hừ lạnh một tiếng, hai tay buông ra, huyết ảnh hợp lại.

"F*ck!"

Meo Meo sợ chết, vội vàng lúc nhúc chui ra khỏi lỗ. Sau khi rơi xuống đất, nó biến thành hình dạng một cô gái nhỏ nhắn, so với hình dạng cũ thì yếu ớt hơn nhiều. Trông bên ngoài thì không có gì thay đổi, nhưng hơi thở lại yếu đi một bậc, giống như đã quay về nguyên hình.

"Hu hu hu, Trần Hạo, Trần đại gia, cầu xin ngươi, lần sau đổi người khác đi. Lần này ta đã mất đi gần một trăm năm tích lũy. Đàn ông các ngươi sao nhẫn tâm vậy chứ?!" Meo Meo cảm nhận bản thân bị mất lực, khóc không ra nước mắt, lúc này không dám xù lông nữa, thành thật cầu xin tha thứ đến không thể thật hơn.

Trần Hạo nói: "Được, cho phép ngươi nghỉ ngơi một lần."

Nói xong, Trần Hạo phất tay, Meo Meo đã bị thu vào không gian Càn Khôn trong tay áo.

Bây giờ không còn Meo Meo, huyết ảnh cũng không phân tán nữa mà lại bắt đầu cắn ngược lại xác sống. Dần dần, huyết ảnh bình phục, xác sống biến mất, cả xương cốt cũng không còn.

Chứng kiến cảnh này làm trong lòng Trần Hạo hơi tò mò.

Xác sống bị giết chết rồi?

Vậy chuyện của hai chị em này đến đâu rồi? Cũng chưa thấy thông báo nhiệm vụ ác linh đã hoàn thành mà nhỉ?

Chẳng lẽ, xác sống cũng không phải là kẻ đầu sỏ gây ra mọi chuyện?

Hắn cẩn thận xem xét huyết ảnh. Nó từ từ trồi dậy, thu khí đỏ đang lan tỏa thành một cái bóng hai đầu, đối diện với Trần Hạo.

Đột nhiên, một ý niệm tiếp xúc với Trần Hạo, sau đó một giọng nói vang lên: "Giết."

Chữ “giết” này có hai trọng âm, giống như có hai người nói cùng lúc.

Trần Hạo nhíu mày: "Giết ai?"

"Giết!"

Huyết ảnh vẫn chỉ thốt ra một chữ, sau đó đột nhiên tán ra, đầu tiên là khí màu đỏ, rồi đến cơ thể dần dần vỡ vụn.

Tuy nhiên, cho dù trong tình trạng như vậy, huyết ảnh vẫn liên tục nói “giết”, không ngừng lặp lại, dường như muốn truyền đạt tin tức gì đó cho Trần Hạo, không thèm quan tâm đến tình trạng bản thân.

Rất nhanh, huyết ảnh đã tan biến, biến mất vào hư không.

Trần Hạo ngẩn cả người.

Chuyện này càng ngày càng phức tạp rồi đây.

Hai chị em liên hợp hại người mẹ xác sống đã chết, sau đó còn muốn giết thêm ai đó!

Hiển nhiên ký ức của ác linh mà hắn có được chỉ là phần thông tin phiến diện khi chúng nó còn sống. Sau khi chết, hình như chúng biết chúng đã trải qua những gì, chỉ là một người bị phong ấn ở đây, một người sống ở vùng đất phong thủy.

Uhm!

Trần Hạo đột nhiên nghĩ ra gì đó.

Hai người này sống tách biệt, vậy sao vẫn có thể dung hợp? Sau khi dung hợp còn xuất hiện cả huyết linh hai đầu! Bản thân hắn ở Đạo Quyển cũng chưa từng nhìn thấy huyết linh hai đầu.

Hơn nữa, người chị vì sao lại bị phong ấn dưới lòng đất trong nhà, còn bị chuyển hóa thành huyết linh. Xem ra, xác sống kia giống như đang trấn thủ vậy.

Chẳng lẽ, tất cả chuyện này chỉ nhằm để nuôi dưỡng huyết linh, hơn nữa còn là huyết linh hai đầu chưa từng xuất hiện từ trước đến nay.

Tuy nhiên, vì sự xuất hiện bất ngờ của hắn đã dẫn ác linh đến, làm hai chị em dung hợp trước thời gian, việc sắp thành lại thất bại?

Suy nghĩ sâu hơn, Trần Hạo cân nhắc tính khả thi của hướng nghĩ này.

Cuối cùng, Trần Hạo nghĩ tới một người.

Người đàn ông khiến hai chị em tương tàn, người đàn ông được xưng là kẻ sát gái.

Thân là một trong những người trong cuộc, nếu trong chuyện này có âm mưu, vậy chắc chắn hắn ta không thể thoát khỏi hiềm nghi.

Trong lòng thầm có quyết định, Trần Hạo xoay người rời khỏi chung cư.

Dựa theo ký ức của ác linh, Trần Hạo biết nhà người đàn ông này ở đâu.

Chỉ có điều đó là mười năm về trước, không biết tên này có dọn nhà đi chỗ khác không.

Hơn nửa tiếng sau, Trần Hạo đi đến một tiểu khu.

Tiểu khu này trông có vẻ hơi cũ, chính là nơi người đàn ông đang sinh sống. Năm đó khi nhà cửa mới vừa được sửa sang, người đàn ông đã dẫn ác linh lúc còn sống đến đây. Lúc đó, người đàn ông đã muốn thân thể ác linh khi còn sống, hứa hẹn tương lai tươi đẹp. Đây là ký ức khắc sâu nhất trong trí óc ác linh.

Nhưng ba ngày sau ngày hôm đó, ác linh đã chịu sự trả thù tàn nhẫn nhất của người chị. Tất cả mọi điều tốt đẹp đều hoàn toàn biến mất.

Dựa theo ký ức, Trần Hạo lặng lẽ đi vào một tòa nhà, ánh mắt nhìn về phía cửa sổ tầng thứ ba.

Bất ngờ thay, trong phòng có người, thoạt nhìn có vẻ như là… một nhà bốn người! Cặp vợ chồng, hai cô gái.

Ý niệm bao trùm, Trần Hạo phát hiện gia đình này đang ngủ, hơn nữa còn ngủ rất say. Ý niệm còn cảm giác người chồng chính là người đàn ông mà ác linh đã đồng ý năm đó.

Chẳng qua hắn của hiện tại đã trưởng thành hơn rất nhiều, còn để cả râu.

Lúc này, người đàn ông đang ngủ với tướng nằm rất xấu, không mặc quần lót. Hắn ta nằm dang rộng hai tay hai chân, đầu ngoẹo sang một bên, hình như còn chảy nước dãi.

Người phụ nữ nằm bên cạnh người đàn ông lại là một người bình thường. Vì đã sinh hai người con trai nên thân hình hơi biến dạng, tướng nằm cũng không được đẹp lắm, quấn chăn quanh người, nằm đè lên.

Cảnh tượng này trông rất giống một cặp vợ chồng bình thường, người bình thường, hoàn toàn không nhìn thấy có gì dị thường.

Trần Hạo nghĩ một lúc rồi bảo bướm xanh hãy khống chế người trước.

Đối với bướm xanh, đây là chuyện nhỏ. Khó khăn lắm mới có cơ hội lên sân khấu nên nó liền kích động bay đi.

Lúc sau, Trần Hạo dẫn gà trống và mèo đen đi lên lầu ba. Người đàn ông mặc quần áo nhắm mắt mở cửa, để Trần Hạo đi vào.

Không nói lời vô nghĩa, Trần Hạo trực tiếp hỏi. Người đàn ông bị mê muội nói hết những điều anh ta biết.

Hỏi được một lúc, Trần Hạo đã phát hiện vấn đề.

Người đàn ông chính là chàng trai trong ký ức của ác linh.

Chỉ có điều, trong ký ức của người đàn ông lại không có ác linh. Còn có chị của ác linh, anh ta cũng không quen biết, thậm chí danh hiệu “Kẻ sát gái” cũng là giả.

Người đàn ông này cực kỳ bình thường. Tốt nghiệp trung học, buôn bán thuỷ sản, tuy hiện tại cũng có chút quy mô, nhưng năm đó nếu ở trong đám đông, anh ta chỉ là một cái chấm nhỏ.

Căn hộ này cũng là năm đó ba mẹ anh ta bán máu mới mua được cho con trai.

Kết quả này làm Trần Hạo khiếp sợ, kết hợp với thông tin từ cô gái, Trần Hạo phát hiện thời gian không khớp.

Người đàn ông làm ác linh mê muội không phải người trước mắt đây. Người đàn ông của ác linh năm đó có dòng đời sống khác với người đàn ông này, căn bản là hai người khác nhau.

Chết tiệt, nhiệm vụ lần này khó đây.

Bình Luận (0)
Comment