Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui (Bản Dịch-Full)

Chương 853 - Chương 854: Vị Đầu Tiên

Hệ Thống Giúp Quỷ Làm Vui Chương 854: Vị đầu tiên

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì đột nhiên có tiếng bộp vang lên từ xa.

Trần Hạo ngạc nhiên, xoayngười nhìn lại thì không nói nên lời.

Ánh mắt Trần Hạo nhìn thấy một cái xác người nằm trên mặt đất, ngay lập tức hơi thở người sống cũng biến mất.

Hắn lại đụng phải một vụ án giết người rồi à?

Trần Hạo nhướn mày, quan sát kỹ càng rồi phủ nhận ngay lập tức.

Đây là một tòa nhà nội trú , mặc dù có nhiều người, nhưng Trần Hạo cảm thấy nhóm bác sĩ y tá đang bận rộn, bệnh nhân đang nghỉ ngơi, trên cơ bản không có một ai trong đó có liên quan gì tới người vừa kết thúc sinh mệnh này.

Đây là... Nhảy lầu tự sát?

Fuck, thực sự có người không muốn sống nữa à!

Vừa nghĩ ngợi,Trần Hạo vừa bay đến trước mặt người nằm trên mặt đất.

Dưới ánh sáng yếu ớt của đèn đường, một khuôn mặt trẻ trung lộ ra, hắn ta mặc đồng phục của bệnh nhân nằm trên mặt đất, máu từ từ lan ra, dường như có cảm giác đau đớn nên sắc mặt trông rất đáng sợ, nhưng vẫn nhìn ra hắn ta đang cảm thấy nhẹ nhõm.

Nhìn sự sống của người trẻ tuổi dần biến mất, ngưng tụ thành linh hồn và từ từ rời khỏi cơ thể, Trần Hạo vẫy tay một cái, linh hồn của người trẻ tuổi cứ bước đến vị trí của hắn một cách thụ động.

Hồn phách mới luôn có chút mơ hồ, Trần Hạo trực tiếp cho một đường sáng lên linh hồn, khiến nó tỉnh táo lại.

Nhìn thấy Trần Hạo, người trẻ tuổi hỏi luôn: "Ta chết rồi à?"

"Chúc mừng ngươi, ngươi giải thoát thành công rồi." Trần Hạo mỉm cười.

Linh hồn đứng nhìn về cái xác của mình nằm trên mặt đất, sau khi quan sát một lúc thì linh hồn này mới cười toe toét và nói: "Hóa ra đây chính là trạng thái sau khi chết, cảm giác cũng tốt mà, chỉ là quá trình chết đau thật luôn, lại còn làm cho hình dáng khi chết của ta xấu như vậy nữa, cho Miểu Miểu nhin thấy thì chắc chắn cô ấy sẽ không thích."

Trần Hạo nói: "Nhìn xấu thật, không sảng khoái, làm cho người khác nhìn vào liền biết mặt hàng này là đồ sợ chết."

Linh hồn méo miệng, đang muốn phản bác, thì bỗng nhiên hắn ta nhớ ra gì đó liền trừng to hai mắt nhìn Trần Hạo: "Không đúng, ta chết rồi, tại sao ngươi còn nhìn thấy được?"

Trần Hạo cười nói: "Tại sao ngươi cứ nghĩ mình chết rồi thì không ai nhìn thấy nhỉ?"

Linh hồn trả lời: "Mặc dù khi còn sống ta không mê tín, nhưng ta biết người và quỷ không đi chung một đường, ngươi có bóng thì chính là người sống, mà lại có thể nhìn thấy ta? Lẽ nào ngươi là đạo sĩ, đang mở mắt Âm Dương à?"

Trần Hạo cười nói: "Thông minh đấy, mà ngươi còn trẻ như vậy vì sao phải nghĩ quẩn?"

Linh hồn bĩu môi: "Ta mắc bệnh ung thư, không có tiền chữa trị thì biết làm gì nữa?"

Trần Hạo nói: "Trước đây bệnh ung thư là bệnh nan y, nhưng bây giờ khắp nơi xuất hiện nhiều chuyện bất thường, còn xuất hiện cả những sinh vật trong lòng đất nữa, ăn một con có thể tăng cường sức khỏe, trị khỏi bệnh tật thì ung thư cũng có khả năng chữa khỏi mà."

"Đại lão, giọng điệu này của ngươi làm ta nhớ đến một câu nói nổi tiếng, sao không ăn thịt? Ha ha, ta đã nói qua không có tiền rồi, mấy động vật dưới đất này còn quý hơn cả thuốc đặc trị thì ta lấy gì để mua nó? Hơn nữa nhà ta cũng nghèo rách nát rồi, nếu có tiền thì chẳng biết có đưa ra cho ta chữa bệnh không, nếu như vậy rồi thì sống hành hạ bản thân làm gì?" Linh hồn nói với giọng điệu tự ti.

Trần Hạo lắc đầu: "Không có tiền đồ, chỉ cần còn sống, còn có một hơi thở thì phải đấu tranh đến cùng, ngươi không có dũng khí gì cả."

"Haizzz ngươi..." Linh hồn tức muốn phản bác lại, nhưng khi nghe thấy câu nói cuối của Trần Hạo thì giọng nói trở nên yếu ớt: "Ngươi nói đúng, ta đang muốn trốn tránh đấy,haizzz, ta chỉ là một người bình thường, từ lúc còn nhỏ cũng chưa từng cảm nhận được tình thân, khi trưởng thành lại mắc bệnh ung thư, ngươi nói xem, một người bình thường phải đối mặt với cú sốc này thì còn có thể làm gì?"

Trần Hạo cười nói: "Cho nên ngươi lựa chọn cái chết à?"

Linh hồn lắc đầu: "Lựa chọn cái chết không phải là tất cả, dù sao ta cũng chẳng sợ chết thì làm sao mà sợ sống chứ? Chỉ là ta không muốn liên lụy đến một người, đó là một cô gái hiền lành, chỉ vì trước đây ta cứu cô ấy ra khỏi một con chó liền tự định chung thân, thật là ngây thờ, haha, đúng là một cô gái ngốc chưa thấy qua việc đời."

Miệng thì chê là ngốc nhưng trên khuôn mặt đầy vẻ dịu dàng.

Bởi vì tuổi thơ khốn khổ và thiếu thốn tình cảm, cho nên tình cảm người khác dành cho hắn ta càng quý hơn, không muốn làm hỏng nó.

Trần Hạo hiểu rõ rồi bật cười: "Ta còn tưởng rằng ngươi không có can đảm chứ không ngờ ta sai rồi, ngươi còn ranh ma lắm. Không chữa bệnh nan y mà dứt khoát chọn cái chết, cứ như vậy thì không làm chậm trễ con nhà người ta, nói đúng hơn là không phá hủy nơi mềm mại nhất trong trái tim, nếu không được mãi mãi, tình cảm bị mài mòn hết, ngươi đã không có tình thân, còn mất đi tình yêu duy nhất, e là sống còn khó chịu hơn chết."

Linh hồn nhìn về phía Trần Hạo: "Chết là hết rồi, đại lão ngài không cần phải mổ xẻ ra vậy chứ? Mà ta vừa chết ngươi lại xuất hiện ở đây? Có phải trùng hợp quá không?"

Trần Hạo nói: "Cứ coi như là trùng hợp đi, ta vốn ở đây rồi, nhìn thấy ngươi nhảy lầu, nên qua nhìn chút chút.Ừm, nói thật thì ngươi có thể thu hút ta tới đây cũng là cái duyên của ngươi, thế nào, ngươi có muốn thoát khỏi cuộc sống buồn chán và tuyệt vọng này,có muốn một cuộc sống thật sự không?"

Linh hồn: "..."

Trần Hạo cười nói: "Không tin sao?"

Linh hồn trả lời: "Cũng không phải, nhưng mà đại lão này, trước lúc lừa người có phải nên đổi kịch bản hay không? Ngươi như vậy rõ ràng là thích mà."

Trần Hạo nói tiếp: "Được rồi, để ta nói đơn giản một chút, ngươi chết rồi không có khả năng sống lại, hơn nữa trên người ngươi cũng chẳng có âm đức, tất nhiên là cũng không có oán khí hay tà khí, ngay lập tức sẽ có người dẫn ngươi đi đầu thai, kiếp sau ngươi là cái gì còn phụ thuộc vào may mắn."

Linh hồn cảm thấy hứng thú mà nói: "Ý của ngài là ta còn có lựa chọn thứ hai?"

Trần Hạo nói: "Đúng, xuyên qua."

Linh hồn nới với vẻ ngạc nhiên: "Thật hay đùa vậy? Đại lão cũng đừng lừa ta đấy."

Trần Hạo nói: "Ngươi chết rồi, ta còn lừa ngươi làm cái gì, có phải thật không đi xem rồi biết ngay thôi."

"Xuyên qua rồi? Ta vẫn là ta sao? Còn có thể trở về sao?" Linh hồn hỏi với vẻ nghiêm túc.

Trần Hạo nói: "điều này thì ngươi có thể yên tâm, dù sao đi vào một thế giới khác là chuyện cấm kỵ, đưa ngươi đi không phải loại tái sinh bình thường, cho nên ngươi có lẽ vẫn là ngươi."

Linh hồn không hài lòng: "Cái gì gọi là có lẽ?"

Trần Hạo cười nói: "Thứ nhất, không biết ngươi sẽ đến thế giới nào. Thứ hai, sau khi xuyên qua, ngươi tiếp nhận cuộc sống thế nào ta cũng không biết. Thứ ba, coi như ngươi có được cơ thể mới nhưng cơ thể đó là gì, linh hồn của ngươi có thể tranh giành thành công với linh hồn gốc hay không thì ta cũng chịu. Cho nên ngươi phải hiểu, đây chính là một cuộc chiến cam go, nếu thành công, ngươi áo gấm về quê, trở về thành đại lão. Không thành công, tan thành mây khói, ta cũng không có cách."

Linh hồn do dự một chút, nói: "Đại lão, có thể nhờ ngài một việc được không?"

Trần Hạo nói: "Ngươi nói đi."

"Ta vốn nghĩ mình chết rồi không còn quan trọng nữa, nhưng bây giờ, ta đồng ý đi thử một lần, cho nên ta còn có cơ hội trở về, vì vậy ta không hi vọng người con gái ta yêu sẽ buồn và đau khổ vì ta, sau đó chui vào lồng ngực của người đàn ông khác, nên..." Nói đến chỗ này, linh hồn liền nhìn Trần Hạo: "Ta mong đại lão giúp ta lừa cô bé kia để cô ấy. . . chờ ta mười năm."

Leng keng: Quỷ nhảy lầu tự tử Dương Quá, một ngày làm âm hồn, hoàn thành tâm nguyện trước khi chết, ban thưởng một năm đạo hạnh.

"... Bó tay, mẹ nó, cả chuyện như thế này cũng có thể kích phát nhiệm vụ được! !"

Bình Luận (0)
Comment