Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1232

Nếu nói bất ngờ thì cũng chỉ là về Phong Chân, một năm qua, anh ta rất quân tử, không hề xử sự quá đáng với Vạn Tú Nhi dù chỉ là một chút.

Chuyện của Phong Chân và Vạn Tú Nhi giống như một con chuột trông nom hũ gạo vậy, cuối cùng lâu ngày sinh tình với hũ gạo ấy.

Bị con trai vạch trần không chút lưu tình, mặt Phong Chân nóng lên như lửa.

Anh ta nói: “Đây là ý của vi phụ, Tú nương tử cũng đồng ý, nhưng nàng ấy cảm thấy vẫn phải hỏi ý kiến của con đã.”

“Nếu vậy thì năm sau chọn ngày lành tháng tốt, làm xong việc này đi.” Phong Nghi nói với vẻ mặt tự nhiên: “Thời gian hơi gấp, đành phải để Tú nương tử chịu thiệt một chút. Sau khi học xong, con sẽ về kiểm kê nhà kho, ba thư sáu lễ đương nhiên không thể thiếu được, con sẽ chuẩn bị thỏa đáng.”

Phong Chân: “...”

Đây đâu còn là con trai nữa, phải gọi là tổ tông mới đúng chứ?

“Con để ý đến Tú nương tử đã lâu, tính tình rất tốt, giao phủ cho dì ấy thì không cần lo lắng sẽ xảy ra sai sót gì.” Phong Nghi nói: “Hôn nhân là chuyện lớn, khiến người ta chịu thiệt cũng không được. Nếu Tú nương tử và phụ thân muốn thành thân thì phụ thân phải tôn trọng dì ấy. Trước khi thành hôn, tạm thời mời Tú nương tử dọn ra ngoài, rồi chọn một gia đình tốt, coi như là nhà mẹ. Nếu Tú nương tử xuất giá từ trong phủ, lại gả vào trong phủ, người ngoài nhìn thấy sẽ không hay... Nghe nói Tú nương tử và Lan Đình Công từng là đồng hương, phụ thân hãy nói khéo trước mặt Lan Đình Công, coi như là xin một phần ân điển, để Lan Đình Công ra mặt làm bà mối, như vậy vui càng thêm vui.”

Phong Chân: “...”

Phong Nghi lại nói: “Thân phận của Tú nương tử hơi đặc thù, còn là tái hôn, của hồi môn sợ rằng không đủ, có lẽ phụ thân phải lặng lẽ thêm vào một chút.”

Dù sao thì trong khi kết hôn, phải khiêng đồ cưới, việc này liên quan đến mặt mũi của nhà gái.

Con gái của nhà quý tộc từ khi sinh ra đã được chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, xuất thân của Vạn Tú Nhi không kém, đồ cưới đương nhiên không thiếu.

Nhưng Vạn Tú Nhi từng đi theo chồng trước đến ải Hàn Sưởng, hầu hết đồ cưới đều thất lạc trong chiến loạn.

Về sau có tìm lại được một ít, nhưng nó chỉ giống như một góc của núi băng vậy.

Cho dù là cưới lần hai, nhưng những thứ nên có đều phải có, không thể để người ngoài cười nhạo được.

Khóe miệng Phong Chân giật giật, một lúc lâu sau, anh ta vẫn không thể thốt lên lời, đành ngoan ngoãn ngồi yên nghe con trai sắp xếp.

Phong Nghi thoáng suy nghĩ một chút, cảm thấy còn rất nhiều chuyện phải chuẩn bị.

Dựa vào các bước bình thường thì trai gái chuẩn bị cưới gả phải chuẩn bị ít nhất một năm hoặc nửa năm.

Nhưng bây giờ có vẻ đặc thù, đầu xuân hoặc sau vụ thu hoạch đều có đại chiến, không thể chuẩn bị chậm trễ được.

“Đương nhiên là phải thêm...”

Tài sản của Phong Chân không ít, dẫu sao thì Khương Bồng Cơ vốn không phải một chủ công keo kiệt.

Mỗi lần đại thắng, thu về nhiều tài vật, cô đều phân chia rõ ràng, hơn nữa, việc làm ăn của Phong Chân cũng thu về không ít lợi nhuận, mấy năm qua tích lũy được kha khá, không chỉ bổ sung được phần thiếu hụt trước kia mà còn tiết kiệm được một khoản tiền lớn, chi ra một phần làm của hồi môn để lấy thể diện cho nhà gái cũng không phải là vấn đề gì to tát.

Phong Chân lại nói: “Nhưng việc này không cần nhà kho chung chi ra đâu, lấy từ kho tư nhân của vi phụ là được.”

Phong Nghi là đích trưởng tử, hầu hết gia sản chắc chắn phải để lại cho cậu, không thể vì lấy vợ mà khiến con trai phải chịu thiệt được.
Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
Phong Chân trêu ghẹo: “Chưa đến hai năm nữa là con cũng phải thành gia lập thất rồi, Phong thị vốn có cơ nghiệp to lớn, con muốn kết hôn với trưởng nữ của Phong Cẩn mà trong túi trống rỗng, há chẳng phải làm con gái nhà người ta bị thiệt thòi hay sao? Sính lễ càng nhiều, đồ cưới mà Phong Hoài Du cho con gái cũng càng nhiều, nói thẳng ra là khiến anh ra ‘chảy máu’ càng nhiều!”

Bình Luận (0)
Comment