Mặc dù Hàn Úc là người mới đầu hàng, nhưng Khương Bồng Cơ rất tín nhiệm anh ta, còn giao chuyện chuẩn bị quân lương cho anh ta và Từ Kha.
Từ Kha là người cũ bên cạnh Khương Bồng Cơ, dĩ nhiên năng lực làm việc không cần phải nói.
Đây là phần việc đầu tiên của Hàn Úc sau khi gia nhập dưới trướng Khương Bồng Cơ, đương nhiên phải làm thật ổn thỏa.
Vì quá bận rộn chính vụ, anh ta không có dư thừa tinh lực xử lý chuyện trong nhà, cuối cùng chỉ có thể mời phu nhân ra mặt.
Sau khi suy nghĩ mấy hồi, Hàn Úc bèn dùng tình cảm lay động phu nhân, cố gắng xoa dịu quan hệ phu thê.
Trong lòng Hàn phu nhân vẫn cảm thấy không thoải mái, nhưng Hàn Úc đã tự mình tới cửa nhận lỗi, cô ta chỉ có thể nuốt xuống cơn giận này, sau này tìm cách khác.
Quan hệ phu thê nhìn như đã dịu lại nhưng thật ra đang rơi vào điểm đóng băng.
Hàn phu nhân có thời gian là lại chê bai thư viện Kim Lân trước mặt con mình, điều này làm cho Hàn Nhuận vô cùng khó xử.
“Mẫu thân, có rất nhiều học giả vĩ đại trong thư viện Kim Lân, luôn luôn có thể giải thích thắc mắc cho học sinh, nhi tử cho rằng học tập ở thư viện tốt hơn nhiều so với tộc học.”
Sắc mặt Hàn phu nhân tái mét, cô ta nói: “Con của ta còn nhỏ, sao có thể phân rõ được ưu khuyết tốt xấu đúng không? Thành tích chói lọi của tộc học là mấy đời nối tiếp nhau tích lũy được, tất cả đều là tinh túy của người xưa, chi tiết bên trong không phải gánh hát rong tầm thường có thể so sánh bắt chước được. Con của ta đi học ở chỗ này, chẳng phải là làm chậm trễ rồi sao?”
Hàn Nhuận phận làm con không thể phản bác mẹ của mình, cậu chỉ có thể kiên nhẫn chịu đựng nghe dạy dỗ.
Dù sao Hàn Nhuận cũng là đứa con do Hàn phu nhân sinh ra, sao cô ta có thể không hiểu rõ con trai của mình?
Thấy dáng vẻ bỏ mặc ngoài tai, không chịu thay đổi của con mình, Hàn phu nhân chỉ cảm thấy ngực mình ngột ngạt khó chịu hơn.
Cả chồng lẫn con của cô ta đều bị người ta hạ cổ rồi sao?
Sao lại bênh vực gánh hát rong rách nát kia như thế?
Mặc dù Hàn Nhuận không bị mẹ mình tẩy não, nhưng bị “quấy rối” ngày qua ngày như vậy, trong lòng cậu cũng cảm thấy rất mệt.
Tâm trạng của cậu bị Phong Nghi nhìn thấu, sau khi Phong Nghi hỏi han, Hàn Nhuận đã nói ra những buồn phiền của mình.
“... Nhìn dáng vẻ của mẫu thân, dường như vẫn kiên trì để cho ta đi đến tộc học.” Hàn Nhuận biết rõ tính cách cố chấp của mẹ mình, cô ta đã quyết định chuyện gì thì hiếm khi thay đổi: “Ta không muốn... Huống chi, tộc học ở quận Chiết xa xôi, phụ mẫu đều ở Hoàn Châu...”
Mặc dù tuổi Hàn Nhuận còn nhỏ, nhưng chắc chắn cũng có năng lực phán đoán.
Cậu không biết rõ Khương Bồng Cơ dành cho phụ thân Hàn Úc bao nhiêu tín nhiệm, nhưng cậu cũng đoán được, Hàn Nhuận thân là đích trưởng tử của Hàn Úc lại không ở lại Hoàn Châu mà chạy tới quận Chiết xa xôi ngàn dặm đi tộc học gì đó… sợ là sẽ phạm vào điều kiêng kỵ, Hàn Nhuận không hy vọng phụ thân vì vậy mà khó xử.
Phong Nghi chau mày.
Sự cố chấp của Hàn phu nhân vượt xa tưởng tượng của cậu.
Trong thời gian ngắn sẽ không sinh ra ảnh hưởng gì đến Hàn Nhuận, nhưng về lâu về dài, khó tránh khỏi sẽ khiến cho Hàn Nhuận phân tâm, không quan tâm đến việc học.
Phong Nghi nói: “Chuyện này trước không gấp, cậu ổn định mẫu thân của mình trước rồi nói sau.”
Cậu báo việc này lại cho phụ thân Phong Chân biết, đúng lúc Phong Chân cũng đang bận rộn, trực tiếp ném cậu cho Vệ Từ.
Vệ Từ: “...”
Phong Nghi rất xấu hổ, chuyện rách nát của bọn trẻ con lại ồn ào đến trước mặt người lớn, còn chiếm lấy thời gian quý báu của bọn họ, thật là áy náy mà.
Vệ Từ nói: “Quan thanh liêm khó đoạn việc nhà, chẳng thà để cho cả nhà bọn họ nói ra thì tốt hơn.”
Phong Nghi chau mày.
Nếu như thẳng thắn nói ra có thể giải quyết được vấn đề, Hàn Nhuận cũng không cần khó xử kẹp giữa cha mẹ như vậy.
Phong Nghi trở về công cóc, Vệ Từ lại để ý đến chuyện này.
“Thà hủy đi mười toà miếu chứ không hủy một cuộc hôn nhân. Nhưng mà, rốt cuộc giữ lại Hàn phu nhân này vẫn là mối họa, nên nghĩ cách tách cô ta ra khỏi phụ tử Văn Bân mới phải.” Vệ Từ nhíu mày, lúc trước anh đã nhắc nhở Hàn Úc, ý định ban đầu là muốn để cho Hàn Úc tự mình xử lý việc nhà, nhưng mà Hàn Úc lại không sống lại giống như anh. Cho dù nói với Hàn Úc hãy cẩn thận thê tử và gia tộc bên thê tử, nhưng trước khi thê tử không phạm phải sai lầm không thể bỏ qua thì Hàn Úc sẽ không sử dụng thủ đoạn cắt đứt quan hệ, nhiều nhất là cẩn thận đề phòng. Hàn Úc bên này còn kéo dài được, nhưng mà đích trưởng tử của anh ta lại không thể kéo dài.
Vệ Từ tiêu hao không ít công sức để nhớ lại, sau nửa ngày mới tìm được ký ức về con trưởng của Hàn Úc.
Triều Khương lập quốc được mấy năm, hai thế hệ cũ mới thay thế nhau.
Trong lớp người trẻ, đứa trẻ xuất sắc nhất chắc chắn chính là Phong Du, con trai thứ hai nhà Phong Chân.
Vietwriter.vn
Phong Du và thái tử Khương Diễm có mối quan hệ thân thiết, tiền đồ ngày sau vô hạn.
Con nối dõi nhà Hàn Úc không ít, chỉ đích tử đã có ba người, thiên phú cũng không kém, nhưng mà lại làm cho người ta hết sức ghét bỏ, cảm giác tồn tại gần như bằng không.
Làm cho người ta ghét bỏ.
Đây cũng không phải là lời Vệ Từ nói ra, cái này là nguyên văn của thái nữ Khương Diễm.
[Chẳng qua là chọn một thư đồng thôi, cũng không phải bảo bọn họ tâng bốc ta, từng người một đều không rõ ràng. Hàn Nhuận kia được lắm, thật sự cho rằng lỗ tai ta điếc à, sau lưng ngấm ngầm nhục mạ ta là con cháu thổ phỉ. Thổ phỉ thì sao, bây giờ ta mới là thái tử còn hắn thì ngay cả thần cũng không phải.]
Khương Diễm là trưởng nữ của bệ hạ, triều Khương thành lập không lâu thì được phong làm thái tử.
Nếu không có chuyện ngoài ý muốn thì cô chính là nữ đế đời tiếp theo.
Thư đồng của cô có ý nghĩa đặc biệt, có được vị trí thư đồng, cơ bản xác định được vị trí trọng yếu trong triều đình đời kế tiếp.
Con trai của Hàn Úc đến tuổi tham gia tuyển chọn thư đồng, nhưng mà Khương Diễm không nhìn trúng bất cứ người nào trong bọn họ.
Con trưởng Hàn Nhuận của Hàn Úc còn bị Khương Diễm ghét bỏ mãi.
Sau này, gia tộc thê tử Hàn Úc tham gia tạo phản, Hàn phu nhân và con trưởng Hàn Nhuận cũng có liên quan trong đó, dẫn đến kết cục chém đầu trước cổng thành.
Bởi vì bị Khương Diễm ảnh hưởng, Vệ Từ cũng không có thiện cảm với Hàn Nhuận.
Chẳng qua nghĩ lại một chút, lúc nhìn thấy Hàn Nhuận trong lễ thành thân của Phong Chân, mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng lại ngoan ngoãn nghe lời, lễ tiết cũng không thiết sót, thật không biết làm sao sau khi lớn lên lại thành ra cái dạng kia. Bây giờ suy nghĩ kĩ, thằng bé hơn phân nửa là vì quanh năm suốt tháng chịu ảnh hưởng từ mẹ của mình, thế nên phá hủy một hạt giống tốt.
Hàn Úc ít quan tâm dạy bảo con cái, vì thế mới dẫn đến chuyện sau này Hàn Nhuận lớn lên lệch lạc.
“Chuyện này có gì khó xử kia chứ? Trực tiếp để cho cô ta chết bất đắc kỳ tử là được.”
Trong miệng Khương Bồng Cơ ngậm bút, đưa tay để thẻ tre xử lý xong qua một bên, một tay khác lại lấy thẻ tre mới tới.
Vệ Từ: “... Chuyện này không được, nếu như Văn Bân biết được lại không hay.”
“Lời vừa nãy chỉ là nói đùa…” Khương Bồng Cơ lấy bút xuống, vừa viết chỉ thị vừa nói với Vệ Từ: “Xuất thân thế gia luôn có cái thói kiêu ngạo không tốt này, chuyện ấy rất bình thường. Chẳng qua Hàn phu nhân dựa vào thế lực cường thịnh nhà mẹ đẻ cô ta… Dù có cường thịnh hơn nữa, bây giờ còn không phải dựa vào bà đây để tồn tại, sống nhờ vào người khác sao? Huynh đi điều tra gia tộc nhà mẹ đẻ cô ta, ta không tin có thế gia nào bên trong hoàn toàn sạch sẽ. Tra được ra rồi thì từ từ giày vò. Cô ta quan tâm nhà mẹ đẻ như vậy, lúc nhà mẹ đẻ xảy ra chuyện, xem chừng cũng không có thời gian đi quấy rối nhi tử của cô ta.”
Vệ Từ: “...”
Hay cho một chiêu rút củi dưới đáy nồi!
Vệ Từ vốn định để cho Hàn Úc hòa ly với Hàn phu nhân là xong, không nghĩ tới chủ công nhà mình còn ác hơn.
Khương Bồng Cơ nói: “Thật ra hòa ly cũng là một biện pháp không tệ, nhưng mà quá phiền phức, nếu như làm không khéo còn dễ dàng khiến Văn Bân phát hiện. Nếu bởi vì người phụ nữ này mà làm tổn thương tình bạn giữa huynh và Văn Bân, vậy thì mất nhiều hơn được. Ngoài ra, Văn Bân ở bên ngoài bận rộn chuyện chính sự, dù sao nhà cửa cũng nên có người quản lý. Tính tình Hàn phu nhân này không tốt, nhưng thủ đoạn quản lý trong nhà không tệ lắm, giữ lại cũng tốt.”
Khương Bồng Cơ biết rõ Hàn phu nhân không thích mình, nhưng đối phương là cái cọng hành nào?
Nếu không phải Hàn phu nhân ảnh hưởng đến cha con Hàn Úc, Khương Bồng Cơ cũng lười để ý đến đối phương.