Người bị Lý Uân bắt được là một cô ngư dân, tướng mạo chỉ có thể nói là thanh tú, duy chỉ có cặp mắt là cực kỳ linh động có thần.
Đám người Lý Uân giả mạo thương nhân nên không thể sử dụng thuyền chiến, chỉ có thể thuê thuyền của ngư dân, thuận tiện nhờ mấy người dân địa phương dẫn đường. Để phòng ngừa ngư dân tiết lộ tin tức, bọn họ cũng không cho người dân biết thân phận thật của mình.
Cô gái này nấp trong thuyền nghe lén, Lý Uân lại càng bực hơn, khí lực trên tay cũng tăng thêm mấy phần.
“Đau, đau, đau! Tiểu thiên sứ Hán Mỹ tha cho cái mạng nhỏ của cục cưng đi! Dù gì cục cưng cũng làm fan của huynh sáu năm.”
Cô gái kia đau đến nước mắt lưng tròng, câu này rơi vào tai mọi người là như vầy.
“Đau, đau, đau! Tiểu thiên sứ *beep beep* tha cho cái mạng nhỏ của cục cưng đi! Dù gì cục cưng cũng *beep beep beep beep beep*!”
Lý Uân: “...”
Anh đâu có dùng nhiều sức đâu nhỉ?
“Ngươi đang nói tiếng địa phương của vùng nào vậy?”
Lý Uân không biết giảm ồn là cái gì, nhưng quả thực anh cảm thấy cô ngư dân này không có ác ý, ngược lại mang đến cảm giác thân quen kỳ lạ.
Cô gái nói: “Huynh... Buông ta ra trước được không, huynh sợ ta nhảy xuống nước chạy trốn hả? Thế thì cứ lấy dây trói ta lại đi.”
Lý Uân: “...”
Dương Tư nói: “Ngươi rất muốn bị trói lại ư?”
Cô ngư dân đáp: “Tiểu thiên sứ Hán Mỹ bondage play!”
Lời này rơi vào tai mọi người lại bị tự động giảm ồn, ngoại trừ *beep* ra thì không nghe được từ gì.
Không nghi ngờ gì nữa, vị này chính là Âu hoàng của “Mộng Hồi Nghìn Năm” tuần này, nội tâm là đàn ông nhưng bề ngoài lại là một cô em.
Sau khi anh ta biến thành cô con gái nhà ngư dân còn khóc lóc một trận, không thể ngờ được lại có thể gặp được Lý Uân, Dương Tư và Tề Khuông.
Nếu không phải đang ở trong khoang thuyền, anh ta thật sự muốn cởi quần áo chạy như điên để biểu đạt sự vui mừng.
“Mộng Hồi Nghìn Năm” nhiều Âu hoàng như vậy, đến tận bây giờ chỉ có anh ta là thực sự gặp được tiểu thiên sứ dưới trướng bác Streamer đó nha.
Tiểu thiên sứ Hán Mỹ bằng xương bằng thịt, Tiểu Dung Dung thích ăn uống, còn có...
Hự, không biết nhiều về Tề Khuông lắm, cơ mà được gặp người thật là mừng rồi.
Nhờ có Âu hoàng mà Khương Bồng Cơ nghe rõ đám người Dương Tư nói xấu sau lưng mình.
Lúc nãy cô ngư dân kia lẩm bẩm “không, ngài ấy rất có ý kiến đó” bởi vì anh ta nhìn thấy Khương Bồng Cơ bình luận, chỉ có bốn chữ.
[Dương Tư, ha hả!]
Nhìn bốn chữ này, cô ngư dân liền cảm giác trong đầu hiện lên cái mặt giễu cợt của bác Streamer.
Phiên dịch ra thì những lời này đại khái là như vầy...
[Dương Tư, nếu tên cún độc thân nhà huynh còn muốn thoát ế thì chờ huynh quay về ta cho huynh biết tay.]
Mặc dù cô ngư dân này không có tính uy hiếp nhưng Lý Uân vẫn dùng ánh mắt hỏi Dương Tư nên xử lý cô ta như thế nào, giết hay là giam lại?
Cô ngư dân đang vui mừng nên không phát hiện hai người trao đổi ánh mắt, ngược lại Khương Bồng Cơ lại thấy nên nhắc nhở anh ta mau mau tự cứu bản thân. Nhìn qua màn ảnh livestream, cô ngư dân có thể coi Lý Uân là thần tượng, nhưng Lý Uân lại không biết, chỉ biết cô ngư dân này có thể gây uy hiếp nên sẽ giết cô ta.
Ý thức được điều này, cô ngư dân chợt run rẩy.
Lý Uân vừa mới nới lỏng tay anh ta lập tức quỳ trên đất ôm lấy một cái bắp đùi của Lý Uân kêu khóc.
“Đừng giết ta! Ta vô tội mà. Tráng sĩ, ta nói có thể huynh không tin, thật ra ta là quỷ thành tinh trên ngọn núi gần đây, nghịch ngợm bám vào thân xác này mà thôi. Nếu huynh giết ta, ta sẽ không chết nhưng bé gái đáng thương này nhất định sẽ chết đó!”
Lý Uân vốn định gọi người đến trói cô gái này rồi giam lại, không ngờ lại nghe được những lời ấy.
“Quỷ núi?”
Lý Uân vừa đặt tay lên đao, vừa phòng bị cô ngư dân đang ôm chân mình.
Nếu cô ta có một chút ý định hại người nào thì anh có thể chém cô ta thành hai khúc trong nháy mắt.
“Đúng rồi...” Mắt cô ngư dân đảo qua đảo lại, lập tức nói: “Ta là quỷ thành tinh trên núi, ta biết rất nhiều thứ.”
Dương Tư nhìn một cái liền biết cô ta đang nói dối, gã hơi nhíu mày.
Cô ngư dân khóc lóc thảm thiết, nước mắt nước mũi ròng ròng.
Hai tay ôm đùi Lý Uân vì sợ hãi mà run rẩy, nước mắt lưng tròng nói: “Ta biết rất nhiều chuyện, rất nhiều kiến thức về chế tạo thuyền bè, tráng sĩ có muốn ta nói ra không? Ta thật sự không phải gián điệp cũng không phải thứ gì khác, ta chỉ là quỷ núi mà thôi, yếu ớt vô dụng lại còn ham ăn, tráng sĩ tha cho ta một mạng đi mà!”
Nhà vị Âu hoàng này làm nghề đóng thuyền, không những may mắn mà còn giàu có, anh ta vốn dĩ không có chút xíu hứng thú nào với việc thừa kế, cho đến khi gặp kênh livestream này. Vì muốn làm fan, làm đại lão trong kênh livestream, anh ta đã thay đổi trạng thái bình thường của mình, đi học kiến thức liên quan khiến người nhà ngạc nhiên.
Làm fan nhiều năm như vậy, anh ta không thể sánh với người lão luyện trong nghề nhưng kiến thức trong đầu cũng có thể bỏ xa cái thời đại này mười con phố.
Dương Tư hỏi: “Quỷ núi nào cũng yếu ớt như ngươi sao?”
Cô ngư dân đáp: “Cái này gọi là hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, quỷ núi thì làm sao? Quỷ núi thì cũng sợ người mà...”
Vừa nói, cô ngư dân lại ôm chặt chân Lý Uân thêm chút nữa, hận không thể bò luôn lên người anh.
Lý Uân từ trạng thái phòng bị ban đầu giờ biến thành bứt rứt, ai mà chịu nổi khi bị một cô gái xa lạ ôm bắp chân chứ? Đây là quấy rối đó!
Cô ngư dân hơi tiếc nuối nhìn Lý Uân đi qua bên kia boong thuyền.
“Các huynh không giết ta hả?” Cô ngư dân hỏi.
Dương Tư thần thần bí bí nói nhỏ: “Không giết.”
Cô ngư dân không hề cảm thấy an toàn, ngược lại bỗng nhiên run lên cầm cập. Vietwriter.vn
Những người xem livestream đều biết Dương Tư này chính là một tên vừa điên vừa đen tối chính hiệu, hơn nữa còn là một tên giết người như ngóe.
Cô ngư dân đáng thương sợ hãi lui vào một góc, nói: “Ta có thể chứng minh ta là quỷ núi.”
Dương Tư giễu cợt nói: “Chứng minh bằng cách nào?”
“Nếu như ta có thể chứng minh được, các huynh để cho ta sống qua sáu canh giờ. Sau sáu canh giờ ta sẽ rời đi, các huynh cũng đừng làm khó dễ người ta.”
Dương Tư nói: “Có thể.”
Ngược lại gã muốn nhìn xem cô gái lừa đảo này chứng minh như thế nào.
Sự thật chứng minh là cô ta có thể chứng minh được, còn nói ra không ít kiến thức chế tạo quý báu.
Có cái Tề Khuông biết, có cái chính là bí kíp đóng thuyền mà người ta đời đời cất giấu, còn nhiều nội dung vượt khỏi giới hạn của thời đại này.
Tề Khuông nghe được liền hỏi: “Cái này có thể làm được sao?”
Cô ngư dân đáp: “Tất nhiên là có thể làm được.”
Bởi vì tổ tiên đời đời tiếp xúc với thuyền bè, nhà Âu hoàng này có rất nhiều đồ cổ quý giá, anh ta còn tìm hiểu kiến thức liên quan đến thủy chiến, những điều này đối với đám người Tề Khuông mà nói là cực kỳ quý báu. Hiện nay thủy chiến mới chỉ ở giai đoạn sơ khai.
Ví dụ như dùng thuyền va chạm với thuyền địch hoặc bức ép thuyền đối phương cập bờ rồi giao chiến.
Trong thủy chiến ở cổ đại, cung tên có địa vị cực kỳ quan trọng.
Người bắn cung dùng tên làm rối loạn thuyền của địch, thường thì mũi tên sẽ có quấn thêm vật gây cháy, dùng lửa thiêu hủy thuyền bè của địch.
Toàn quân tiến về trước hay lui về sau hoàn toàn dựa vào người cầm lái, bởi vì nếu tin tức truyền ra sau bị chậm, phản ứng của chiến thuyền sẽ tương đối chậm.
Trong tình huống vũ khí nóng chưa xuất hiện, chất lượng của chiến thuyền là điều trực tiếp quyết định thắng bại của trận chiến.
Chiến thuyền cỡ lớn và vững chắc hoàn toàn có thể trực tiếp xông lên đụng hỏng thuyền nhỏ của quân địch.
Ở đây chiến thuyền của Khương Bồng cơ không tính là kém nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu, nếu dùng để đâm thuyền của địch thì đâm không được mấy cái là hỏng. Đề xuất của cô ngư dân lại khiến Tề Khuông có suy nghĩ khác, dù đó chẳng qua chỉ là lý thuyết nhưng Tề Khuông cũng biết nếu đề xuất của cô ta mà thành sự thật thì quân đội phe mình có thể chiếm ưu thế cực lớn trên phương diện thủy chiến, giảm được rất nhiều thương vong.
Dương Tư đứng dậy vái chào cô ngư dân làm anh ta sợ đến nhũn cả hai chân ra.
QAQ!
Đại lão, huynh đừng như vậy, ta sợ!