Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1477

“Thế thì thật đáng tiếc, ta còn muốn nhìn thấy biểu cảm ghen tị của huynh đấy.” Khương Bồng Cơ cười nói: “Lúc nào huynh cũng phản ứng bình tĩnh như vậy, thỉnh thoảng con gái nhà người ta cũng sẽ không có cảm giác an toàn. Đôi khi, ta cũng sẽ sinh ra lòng nghi ngờ, rốt cuộc tình cảm Tử Hiếu đối với ta là lòng trung thành của thần tử đối với quân chủ hay là lòng mến mộ của đàn ông đối với phụ nữ? Đối với vấn đề này, Tử Hiếu không định cho ta một câu trả lời để cho ta yên tâm sao.”



Hai mắt Vệ Từ nhắm lại rồi lại mở ra, ánh mắt vẫn trong suốt rõ ràng như cũ.



Anh quá hiểu rõ người phụ nữ trước mắt này, người này cơ bản không có khả năng vì chuyện tình cảm mà lo được lo mất, điều này anh đã biết rõ ở kiếp trước rồi.



Nếu như cô thật sự là một người phụ nữ tầm thường rơi vào bể tình như vậy thì cô đã không phải là vị bệ hạ mà Vệ Từ quen biết rồi.



Khương Bồng Cơ bị anh nhìn đến nỗi hơi xấu hổ, ho nhẹ hai tiếng.



“Được rồi, ta không trêu chọc huynh nữa. Không phải ta chỉ muốn nhìn thấy phản ứng ghen tị của huynh thôi sao, ngay đến điểm này mà huynh cũng không thỏa mãn ta.”



Vệ Từ thừa nhận: “Dĩ nhiên Từ cũng có ghen ghét, nhân chi thường tình*, sao chủ công lại cho rằng Từ không có cảm xúc mà nam nhân bình thường nên có?”




* Chỉ tình cảm thông thường của con người.



Khương Bồng Cơ nói: “Có lẽ là vì... Dáng vẻ bên ngoài?”



Vệ Từ: “...”



Cá muối vây xem màn đối thoại của hai người, lập tức nhận lấy mấy vạn điểm bạo kích thương tổn.



Tán tỉnh ngay trước mặt năm triệu cá muối, lương tâm hai người bọn họ không cắn rứt à?



[Thiên Tài Quách Phụng Hiếu]: Này, chỉ có mình cục cưng tò mò tư thế lúc hai người bọn họ “hòa hợp” là gì sao?



[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Tầng trên cảnh cáo lỗi 404! Bây giờ đang thanh lọc môi trường mạng đấy, chống lại nội dung khiêu dâm, các ông kiềm chế một chút đi.



Đám cá muối rối rít bĩu môi, dù có đăng liên tiếp mấy truyện đồi trụy hạng nặng trong kênh livestream này cũng không sao, luật chống lại nội dung khiêu dâm cũng đâu quét được tới nơi này.



Hơn nữa…



[Dạ Thần Phong Điên Cuồng]: Không phải, người nhắc đến chuyện 18+ là Streamer, vụ cảnh cáo lỗi 404 không phải là nên nói với cô ấy sao?



Bọn họ chỉ là cá muối vây xem tán dóc thôi nha, không chỉ bị Streamer đút “thức ăn cho cún” mà còn bị ngộ thương lỗi 404, bọn họ quá đáng thương.



Khương Bồng Cơ nói: “Tử Hiếu đi rồi nhưng trở lại, chẳng lẽ là vì sợ ta không vui sao?”



Vệ Từ thành thật thừa nhận: “Chỉ là Từ lo cách diễn đạt của Nhiếp Lương làm tổn thương đến chủ công thôi.”



Khương Bồng Cơ nói: “Căn bản không có gì phải lo lắng cả, đối với huynh và Văn Chứng bọn họ mà nói, đây là chuyện lớn sỉ nhục thanh danh, nhưng đối với ta lại là chuyện nhỏ không đáng nhắc đến. Nhiếp Lương dốc hết sức lực phản kích nhưng lại như đấm lên bông vải, ta còn cảm thấy đau lòng cho hắn đấy. Tử Hiếu, ta cho huynh biết một chuyện, ngoại hình của ta ở kiếp trước đúng thật là nghiêng nước nghiêng thành, giá trị nhan sắc còn xinh đẹp hơn cái khuôn mặt Liễu Hi này không biết bao nhiêu lần, dáng người cũng đẹp lắm. Người thích ta có thể xếp được một hàng dài. Ta nhớ là có một tên đầu óc bệnh hoạn, y ở cùng một khu chung cư với ta, sống ở tầng trên ta, đã kết hôn có vợ có con. Sau khi chạm mặt một lần, y cả ngày suy nghĩ bậy bạ rằng ta thích y, yêu y yêu đến mức chết đi sống lại.”



Cô rất ít khi chủ động đề cập đến chuyện kiếp trước của mình nên Vệ Từ chăm chú lắng nghe.



Biết cô không hiểu tại sao lại bị kẻ như vậy quấn lấy, Vệ Từ không nhịn được lo lắng.



“Sau đó thì sao? Y xúc phạm đến chủ công?”



“Sao có thể chứ, nếu như ta bị y làm hại, còn không bằng ta quỳ chết trước mặt lão thủ trưởng cho xong, quá mất mặt rồi.” Khương Bồng Cơ xua tay nói: “Cái người điên cuồng kia tưởng tượng là ta thích y, còn đăng ảnh của ta lên trên mạng xã hội, hăng hái thổ lộ, tưởng tượng rằng ta cũng yêu y yêu đến mức chết đi sống lại. Đáng nhắc tới là vợ của y còn đặc sắc hơn, nhiều lần vừa khóc vừa gào nói với ta, muốn ta đừng dụ dỗ chồng mình nữa.”



Vệ Từ nghe xong chau mày lại: “Hai vợ chồng nhà này chẳng lẽ bị điên hết rồi sao?”



Khương Bồng Cơ nhún vai nói: “Không phải là bị điên, có điều đầu óc thật sự có vấn đề. Sức nhẫn nại của ta cũng có hạn, ta đánh hai người bọn họ một trận, treo lên chỗ cao ngang ngửa với tầng một trăm sáu mươi, phơi gió suốt hai ngày. Vì để tránh bị dư luận xã hội gây phiền phức, ta bôi lên người bọn họ dung dịch tàng hình và thiết bị cách âm mà quân đội mới nghiên cứu chế tạo ra. Lại tìm luật sư kiện bọn họ, đưa bọn họ đi bệnh viện tâm thần ở mấy ngày.”



Khương Bồng Cơ không phải là người xuất thân từ học viện quân sự chính thống, điều cô thờ phụng chính là sử dụng bạo lực để kiểm soát bạo lực.



Lúc đó cô là chiến sĩ gen với thân phận bí mật, cô phải chấp hành nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm bất cứ lúc nào, vì vậy thân phận của cô không thể tùy tiện bại lộ, chứ đừng nói đến chuyện bức ảnh của cô bị phát tán trên mạng xã hội. Bởi vì chuyện này, cô còn bị cấp trên trách mắng một trận.



Khương Bồng Cơ cực kỳ tức giận nên xả hết lửa giận lên người đôi vợ chồng này.



Bởi vì hành động bí mật nên cô vẫn không sao cả, nếu không thì chắc chắn sẽ bị ghi tên phê bình.



Cô nói: “Ngay cả người không bình thường mà ta cũng đã từng gặp, loại người như Nhiếp Lương này chỉ là chuyện vặt vãnh thôi.”



Vệ Từ: “...”



Khương Bồng Cơ đắc ý đang định bụng kể thêm mấy “sự tích sáng chói” khác thì lão thủ trưởng gửi đến một tin nhắn riêng.



[Cha Mày]: Treo người lên chỗ cao ngang ngửa tầng một trăm sáu mươi sao?



Khương Bồng Cơ trả lời: “Tôi có đeo cho bọn họ miếng hít oxy và miếng giữ ấm, bọn họ ở trên không trung sẽ không bị chết lạnh cũng không bị chết ngạt.”



[Cha Mày]: ...



“Mặc dù làm trái quân pháp, nhưng mà lúc đó tôi còn chưa vào biên chế quân bộ, hành động của tôi lại sạch sẽ, người ngoài không bắt được nhược điểm của tôi đâu.”



Lão thủ trưởng mang tâm trạng phức tạp.



Cô ta giống như giáo viên chủ nhiệm lớp, nhìn học sinh tốt nghiệp từ trong lớp của mình lưu loát khai báo những trò đùa dai đã làm trong thời còn học sinh vậy.



Học sinh nghịch ngợm như thế chắc chắn không phải được cô ta dạy dỗ ra.



Lão thủ trưởng đang nghi ngờ cuộc sống, tâm trạng của Vệ Từ cũng phức tạp.



Anh chợt nhận ra rằng nơi chủ công sinh sống kiếp trước là thế giới mà anh không thể nào tưởng tượng ra được, hoàn cảnh sống bên kia mới có thể đào tạo ra được người rộng lượng như như cô.



Mấy người Vệ Từ vì đòn phản kích của Nhiếp Lương mà lòng đầy căm phẫn, ai bảo Nhiếp Lương lấy thanh danh của chủ công làm bè, nhưng người trong cuộc lại hồn nhiên không thèm quan tâm.



Anh thầm cười khổ một tiếng.



Chủ công sẽ không vì chuyện tình cảm mà lo được lo mất nhưng anh sẽ.



Đặc biệt là lúc nhận ra thế giới quan giữa hai người có một khe rãnh quá lớn vắt ngang thì anh càng hoảng sợ hơn.



Thay vì như vậy, chẳng thà cách nhau không gần không xa giống như kiếp trước, có lẽ sẽ dễ chịu hơn chút ít.



Lòng người chính là tham lam như vậy, nếm được chút ngon ngọt thì sẽ hy vọng xa vời rằng sẽ đạt được nhiều thứ hơn, khoảng cách xích lại gần nhau hơn.



Đôi khi Vệ Từ cũng sẽ khinh bỉ bộ dạng này của mình, ngượng nghịu, thật sự không dễ chịu.



Đang lúc Vệ Từ suy nghĩ đến xuất thần, một bóng mờ phủ lên đầu anh, thì ra là Khương Bồng Cơ đi đến bên cạnh anh.



“Lúc trước còn muốn nhìn thấy dáng vẻ ghen tị của huynh, nhưng khi thật sự nhìn thấy rồi thì ta lại thấy đau lòng. Ta làm vậy không phải là đang tự hành hạ mình sao.”



Trước kia Khương Bồng Cơ là một người không thông suốt, hay có thể nói là cô cực kỳ chậm chạp trong phương diện tình cảm, hiếm khi quan tâm đến người khác.



Cô tiếp xúc với đám cá muối nhiều năm như vậy, trong lúc vô tình đã thay đổi rất nhiều.



“Tử Hiếu vừa rồi là đang lo lắng à? Huynh có thể nói cho ta biết là tại sao không?”



Dĩ nhiên Vệ Từ không muốn nói ra, những suy nghĩ đó thật sự rất khó mở miệng.



Có điều, những gì cô muốn, muốn làm, muốn lấy được, anh đều không biết từ chối thế nào.



“Từ đang vọng tưởng, cuộc đời này có thể độc chiếm được người trước mắt hay không?” w●ebtruy●enonlin●e●com



Kiếp trước nào dám nghĩ như vậy. Vào kiếp trước, anh thậm chí mấy lần làm trái lương tâm khi khuyên bảo cô âm thầm tuyển chọn đàn ông ưu tú vào cung hầu hạ.



Hoàng đế không thể nào chỉ có một người bên gối, điều này rất nguy hiểm và cũng không có lợi về mặt chính trị.



Chỉ sủng ái một người, khả năng ngoại thích được ưu ái sẽ gia tăng rất lớn.



Xưa nay, ngoại thích có thế lực lớn tham gia vào chính sự vốn không phải là chuyện gì tốt đẹp.



Khương Bồng Cơ mỉm cười, cô nói: “Tử Hiếu là muốn khiến cho ta moi tim, móc mắt, chỉ ra họ tên người đứng bên trong là gì cho huynh biết sao?”

Bình Luận (0)
Comment